Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 476: Chương 476: Chương 256:: Em ghét anh thì phải làm sao? 2




Anh đưa tay nặn nặn cằm của cô, cằm mềm mại, vuốt rất thoải mái, Cung Âu lại sờ mấy cái.

Tiểu Niệm không nói gì liếc nhìn anh, cúi đầu tiếp tục nghịch điện thoại di động, cô không cẩn thận đụng tới lịch làm việc của anh.

Tiểu Niệm muốn thoát khỏi chương trình, bỗng nhiên phát hiện ngày trên lịch gần đây đều ghi chú ký hiệu, ngày hôm nay cũng có.

“Ký hiệu gì vậy anh?” Tiểu Niệm thắc mắc hỏi anh.

Cô không nhớ rõ mấy ngày gần đây có gì đặc biệt mà được đánh dấu ký hiệu

Cung Âu đang đùa nghịch tóc cô hơi khựng lại, lãnh đạm nói: “Không có gì, anh bấm nhầm nên nó hiển hiện ra kí hiệu vậy.”

“Thật không, vậy em giúp anh xóa.”

Tiểu Niệm đem ký hiệu đánh dấu ngày định xóa, Cung Âu lấy điện thoại di động từ trong tay cô, bất mãn nói: “Em nghịch ngợm quá.”

“Em đang chơi mà!”

“Thì em chơi với anh là đủ rồi.”

Cung Âu trưng ra vẻ mặt thản nhiên đầy biến thái.

“Tiểu Niệm đối với anh không thể nói nên lời, mặc kệ anh, tựa ở trong lồng ngực của anh nói: “Cung Âu, ngày hôm nay anh muốn ăn cái gì, về nhà em làm đồ ăn ngon cho anh ăn.”

“Làm cái gì cũng được, miễn là thức ăn phải nhiều” Cung Âu không chút nghĩ ngợi nói.

“…”

Không nói nên lời, dạ dày tốt thật.

Tiểu Niệm liếc mắt nhìn anh, nhìn anh vóc người hoàn mỹ, cảm thấy ông trời thực sự là không công bằng, nếu là người bên ngoài, rượu chè ăn uống quá độ đã sớm mập béo bụng, rơi vào người anh một điểm thịt dư thừa không có.

Sau khi hai người chính thức giao du, cô khống chế được lượng cơm ăn của hắn, kết quả là anh lập tức gầy mấy cân.

Thể chất này đúng là bao nhiêu người ước ao

Trở lại biệt thự, Tiểu Niệm vọt vào nhà bếp bắt đầu làm bữa tối.

Vừa mở ra tủ lạnh, một luồng khí lạnh phả vào mặt, Tiểu Niệm đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, cô vội vã đóng tủ lạnh, đi tới một bên rót một chén nước, uống xong thì thân thể lúc này mới thoải mái

Tiểu Niệm đứng ở nơi đó nghỉ ngơi một chút, sau đó lấy ra một phần phân nguyên liệu nấu ăn, suy nghĩ bữa tối làm những món gì?

Gần đây cô theo bếp trưởng Italy học nấu ăn, không bằng thử làm một vài món

Không biết Cung Âu có thích hay không.

“Cung Âu!”

Lúc Tiểu Niệm xoay người gọi lớn, chợt phát hiện Cung Âu không ở trong phòng bếp, Cô đã thành thói quen quay người lại là có thể nhìn thấy Cung Âu, anh lại không đi theo đến.

Tiểu Niệm đi ra bên ngoài, rất xa, cô thấy Cung Âu đứng cạnh bên cây cột màu trắng, che khuất nửa người anh, đèn thủy tinh trên cao tỏa ra ánh sáng lung linh, cả người anh như bao phủ một tầng ánh sáng nhàn nhạt

Chỉ thấy Phong Đức đứng ở trước mặt anh, cúi đầu

“Đợi thêm mười ngày, sau mười ngày tôi sẽ xác nhận, anh chuẩn bị kỹ càng thuốc.” Cung Âu lạnh lùng mở miệng.

Tiểu Niệm đi tới, lòng dạ rối bời hỏi: “ Mười ngày thuốc là ý gì vậy?”

Cung Âu cùng Phong Đức đồng thời xoay đầu lại, trong mắt Phong Đức lóe lên căng thẳng rồi nhanh chóng biến mất, Cung Âu nhìn Cô, đôi mắt đen thâm thúy, trầm thấp nói: “Không có gì!”

“Không có gì là sao chứ “

Tiểu Niệm đi tới bên cạnh anh, thuận miệng hỏi.

“Tiểu thư, thiếu gia nói cho mọi người trong biệt thự trên dưới đều kiểm tra thân thể, để tôi đem một vài phòng thuốc chuẩn bị kỹ càng.” Phong Đức cúi đầu nói

“Thật vậy không?” Tiểu Niệm không để ý, cầm lấy tay Cung Âu nói: “Tối hôm nay em nghĩ thử nghiệm một lần các món ăn Ý em mới học, anh ăn được không?”

“Em làm cho anh sao anh không thích chứ!” Cung Âu nắm cằm của cô, tay ôm Cô, mang theo Cô hướng về nhà bếp: “Anh phụ em làm bữa tối.”

“Ừ.”

Tiểu Niệm gật đầu, theo anh đi về phía trước.

Rất hiển nhiên, đêm nay cô nấu ăn thất bại, cô nhầm lẫn phối các nguyên liệu, Cung Âu đi vào nhà vệ sinh đến lần thứ ba, Tiểu Niệm đau lòng, cô yên lặng mà đi vào phòng vệ sinh khác.

Cô so với anh tốt hơn, cô ăn ít vì cảm thấy vị của nó không giống như đã học.

Cung Âu thì ăn nhiệt tình, anh cảm thấy món ăn cô làm chính là mỹ thực, mùi vị tuy lạ nhưng vẫn ăn được, anh ăn sạch sành sanh.

“…”

Tiểu Niệm ngồi ở bồn cầu, hai tay che mặt xấu hổ.

Cô không biết là mình phối các nguyên liệu sai chỗ nào.

Làm sao sai thành như vậy, phải uống đến thuốc phòng tiêu chảy, Cung Âu phải ở phòng vệ sinh nguyên cả đêm nay.

Tiểu Niệm mải suy nghĩ, đôi con ngươi trong hốc mắt chuyển động liên tục, bên này ngắm một chút, bên kia ngắm một chút, tầm mắt xẹt qua tủ kính, thấy bên trong đặt một ít băng vệ sinh phụ nữ.

Tầm mắt nhìn thật lâu, Cô nhất thời sửng sốt một chút.

Chờ chút, Cô tháng này theo đúng tự nhiên là phải có.

Tiểu Niệm cắn môi, tính toán cẩn thận ngày giờ.

Đã muộn một tuần.

Dì cả của cô đến rất đúng chu kỳ, tháng này làm sao lại đến muộn như vậy.

Tiểu Niệm mím môi, ý nghĩ đột nhiên tiến vào đầu óc của cô, làm cho cô cả người cô lạnh toát, sẽ không phải là…

Tiểu Niệm từ phòng vệ sinh đi ra, một nữ giúp việc đã chờ ở bên cạnh, cầm trên tay một hộp thuốc cùng chén nước: “Tiểu thư, thiếu gia dặn dò, mang thuốc này uống sẽ không tiêu chảy.”

Uống thuốc?

“Không cần không cần, tôi hết rồi, không cần đến thuốc này.” Tiểu Niệm theo bản năng mà nói nhanh, từ chối.

“…” Nữ giúp việc có chút kinh ngạc địa nhìn về phía Cô: “Nhưng là thiếu gia dặn dò…”

“Không sao đâu, tôi không cần thuốc.”

Tiểu Niệm nói, sau đó rời đi nhanh, vừa đi vừa tự hỏi, hàm răng cắn môi, thực sự là có em bé, khoảng thời gian nguyệt sự đến cô không có chú ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.