Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 152: Chương 152: Ai nợ ai?




……………………………

Đêm vọng lễ giáng sinh.

Sơ Tình ở phía trước cửa sổ thả một quả bình an, một ngày trước cô được Tả Sâm đón về Cổ đức bảo, Cốc Vân cũng đi theo cô tới nơi này.

Cha nuôi nói, muốn cho cô lấy danh nghĩ con gái của Tả Sâm quang min chính đại kết hôn trước mặt mọi người.

Chỉ cần nghĩ đến ngày mai, cô sẽ trở thành vợ của người đàn ông cô yêu nhất, trong lòng liền tràn đầy hạnh phúc.

Qua đêm nay, cô cũng đã bắt đầu nhớ về anh!

“Mẹ, mẹ luôn phù hộ cho chúng con, đúng không?” Sơ Tình hai tay chụp lại, vóc dáng tiều tụy nhìn đường chân trời phía xa.

Cô muốn cũng không nhiều, cô thầm mong có một thân thể khỏe mạnh, còn có Lôi Ân!

“Đêm nay đi ngủ sớm một chút, ngày mai là hôn lễ, sẽ rất mệt đấy, thật lo lắng thân thể của con có chịu được không……” Ánh mắt Cốc Vân từ ái sờ sờ sợi tóc của cô, bà là thật sự yêu thương Sơ Tình như con gái ruột của mình, thậm chí vì cô, bà cũng vài lần hãm hại Tình Không, cũng chỉ vì muốn cho cô hạnh phúc, được những gì cô muốn.

Coi như là bồi thường những gì đã thiếu với Mộ Linh?

“Vân di, con có thể làm được, ngày mai là ngày quan trong nhất trong cuộc đời con, con sẽ trở thành vợ của King!” Sơ Tình gắt gao nắm lấy tay Cốc Vân, người này cho cô sự ấm áp của người mẹ, Cốc Vân vì cô làm rất nhiều, Sơ Tình đều biết, trong cảm nhận, vị trí của bà đã vượt qua cả Mộ Linh, mẹ ruột của cô.

“Vân di, con cũng hy vọng dì hạnh phúc, con biết người thương cha nuôi, nếu không làm sao có thể cả đời cũng không chịu lập gia đình?” Sơ Tình nhìn bà cười khẽ, Tả Sâm cả đời chưa lập gia đình, Cốc Vân cả đời chưa gả, hai người như vậy vì sao không thể ở chung một chỗ?

“Đứa trẻ ngốc này, người trong lòng cha nuôi con là mẹ ruột của con!” Cốc Vân ngồi ở bên người Sơ Tình, vỗ vỗ tay cô, nhớ đến những gì bà và Tả Sâm đã trải qua.

Cốc Vân, Mộ Linh, Tả Sâm ba người cùng nhau lớn lên, bọn họ lúc đó cảm tình rất sâu, thân thiết giống như an hem, lại còn hơn cả người yêu.

Tả Sâm thích Mộ Linh, bọn họ là một đôi tương xứng, nhưng Cốc Vân cũng thầm mến Tả Sâm, bà cùng Mộ Linh là đôi chị em tốt, thời điểm đó do Tả Sâm cả ngày bận việc gây dựng Mafia, chuyện Mộ Linh nói cùng Cốc Vân dần dần chuyển từ Tả Sâm sang thành Hắc Ưng.

Mộ Linh lúc đó rất mâu thuẫn, cô ấy yêu Hắc Ưng, nhưng một khắc cũng không quên là Tả Sâm đối với cô ấy rất tốt, Tả Sâm đối với Mộ Linh giống như người nhà, cho cô ấm áp cùng cảm giác an toàn, Hắc Ưng cho cô tình yêu.

Mộ Linh từ nhỏ đã được dạy dỗ để trở thành người phụ nữ của Tả Sâm, cô ấy ở trong mâu thuẫn giãy dụa, một mặt bị Hắc Ưng dụ dỗ, một mặt lại cảm thấy thực có lỗi với Tả Sâm.

Cốc Vân lúc đó cũng có một phần tư tâm, bà hy vọng Mộ Linh ra đi với Hắc Ưng, như vậy Tả Sâm mới để ý đến đến sự tồn tại của bà.

Trong thời khắc giãy dụa mâu thuẫn đó, Cốc Vân nói cho Mộ Linh hay, bà mang thai, là đứa con của Tả Sâm.

Mộ Linh lúc ấy liền sợ hãi, cô ấy vẫn đều cảm thấy thực có lỗi với Tả Sâm, cũng biết Cốc Vân yêu Tả Sâm, nhưng hiện tại Mộ Linh đã yêu người khác, Mộ Linh tự trách bản thân là một người đàn bà không ra gì, cô là chị em với Cốc Vân, cho nên không hề nghi kị mà tin lời của Cốc Vân.

Mộ Linh cùng Hắc Ưng rời đi ngày đó, Cốc Vân cũng hạ thuốc với Tả Sâm, ông choáng váng ngủ một ngày, tỉnh lại thời điểm, Mộ Linh sớm rời đi.

Có lẽ là báo ứng, Mộ Linh sau khi rời khỏi, Cốc Vân bị sảy thai, ngã từ trên cầu thang xuống, hơn nữa làm cho bà cả đời này không thể có con.

Tả Sâm biết bà chung quy cũng có nỗi khổ, nên đem bà giữ lại bên người.

Nhưng không đến một năm thời gian, Mộ Linh chết, Lôi Ân ôm đứa trẻ do cô ấy sinh trở về, đó là một đả kích trí mạng với Tả Sâm và cả Cốc Vân.

Đời này bà đã không còn có khả năng sinh đứa con của chính mình, bởi vì cảm thấy thẹn với Mộ Linh, cho nên coi Sơ Tình như chính con mình mà đối đãi, bởi vì Tả Sâm cũng thương đứa bé này!

“Vân di, dì cả đời này chỉ yêu một người đàn ông là cha nuôi, tựa như con yêu King đúng không?” Sơ Tình gối đầu lên vai Cốc Vân, bà mãn nhãn ôn nhuận nhìn cô, qua hôm nay, cô sẽ không lại là cô bé của bà nữa, mà là vợ người ta!

“Nhưng con luôn hy vọng dì và cha nuôi cuối cùng sẽ ở bên nhau, như vậy hai người mới không cô đơn!” Sơ Tình lôi kéo ngón tay của Cốc Vân, vuốt từng ngón tay bà, trong lòng cảm kích.

“Đứa bé ngốc, chúng ta đều đã tịch mịch cả đời, Vân di chỉ hy vọng con có thể bảo vệ cho tình yêu của chính mình!”

Cốc Vân vỗ nhẹ bờ vai, sau đó đỡ cô nằm trên giường, “Ngủ đi, Vân di ở trong này cùng con!”

“Dạ!” Sơ Tình tươi cười tràn đầy hạnh phúc, sau đó tiến vào mộng đẹp.

Trang viên hoa hồng

Lôi Ân nằm ở trong căn phòng tràn ngập huân y thảo, trong mũi cũng toàn hương của huân y thảo, qua mấy giờ nữa là bắt đầu hôn lễ, đêm trước lễ giáng sinh thật yên bình.

Hắn không biết hút bao nhiêu điếu thuốc, trong gạt tàn đầy tàn thuốc còn chưa cháy hết, một con tàng ngao nhỏ mới sinh nằm bên chân hắn, nó giống chủ nhân của nó, thực không làm cho người ta thích.

Lôi Ân dùng chân đi đá nó, hắn thậm chí có thể tưởng tượng được Tình Không giận hắn thời điểm là lấy con tàng ngao ra trút giận như thế nào!

“Không thể còn muốn cô, Lôi Ân, không thể nghĩ……” Lôi Ân liều mạng đem bóng hình của Tình Không trong đầu hắn xua đi, là hắn xem nhẹ ảnh hưởng của Tình Không đối với hắn, ngày cô rời khỏi nơi này, hắn cư nhiên không có một ngày không nghĩ đến cô!

Hắn tưởng hắn nhất định là đã bị ma nhập!

Một đêm này, hắn không có ngủ, đợi cho bình minh, Dịch Hàn cầm quần áo đưa tới, hắn động tác suất khí thay, áo bành tô một màu, nơ màu đỏ, đuôi áo dài, làm cho hắn tăng thêm một phần mị lực.

Hắn cầm lấy đồng hồ đưa trên cổ tay, theo thói quen bỏ một khẩu súng bên hông, hôn lễ này, hắn muốn cam đoan không có bất cứ sai sót nào.

“Điện hạ, xe đã đến đây!” Tra Lý cùng Dịch Hàn một trái một phải, theo Lôi Ân đi ra biệt thự.

Xe lamborghini được trang hoàng thành xe đón dâu, ở giữa đội hình mấy trăm chiếc xe bảo hộ, hết sức xa hoa đồ sộ!

“Nơi giáo đường đều kiểm tra qua sao?” Lôi Ân ngồi vào trong xe, Tra Lý theo hắn ngồi vào cùng chiếc xe, Lôi Ân nghiêng mặt hỏi.

“Dạ, hệ thống bảo vệ đều đã chuẩn bị tốt, phóng viên một người cũng không thể tiến vào!” Tra Lý ngồi ở vị trí bên cạnh Lôi Ân cũng có chuẩn bị, vì tránh tình huống ngoài mong đợi phát sinh.

Hôm nay là ngày tân hôn của người thừa kế gia tộc Áo Lai Đặc kiêm thủ lĩnh của Mafia, bên ngoài khẳng định có ánh mắt như hổ rình mồi theo dõi hắn, Lôi Ân đã cho Tra Lý triệu tập gần vạn người đi làm tốt công tác bảo hộ giáo đường, hắn muốn cho ngay đến ruồi bọ đều không thể tiến vào.

“Ừ!” Lôi Ân cài lại cúc áo trên âu phục, chỉ khi vậy lạnh kia chạm vào tay hắn, hắn như bị điện giật một chút, hắn phút chốc thu hồi tay, sau đó đem thân thể dựa vào ghế, nhắm hai mắt lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.