Tiếng phanh xe dồn dập khiến người ta không khỏi giật mình vang lên ngoài biệt thự, Lôi Ân cùng Tra Lí chạy nhanh ra ngoài. Cửa xe được mở ra, Lôi Ân thật cẩn thận bế Sơ Tình đi ra.
Cô gái hai mắt nhắm chặt, không biết là đang ngủ, hay là ngất đi.
“Gọi Hàn Húc đến ngay đây!” Hắn ôm Sơ Tình, bước nhanh lên lầu, khuôn mặt kia thật trắng, mày nhăn lại, bàn tay giữ chặt lấy chân váy phía dưới.
Hàn Húc nhanh chóng đã có mặt ở trong phòng, Lôi Ân tập trung tinh thần theo dõi anh ta. Lúc Hàn Húc cởi bỏ lớp áo trên người Sơ Tình, hắn nhìn toàn thân cô gái đầy những vết bầm tím kia thì không còn trấn tĩnh nổi.
“Hắc Ngân Thánh chết tiệt, tôi phải giết hắn!”
Đôi mắt của hắn đỏ như máu, hắn giận dữ lao xuống lầu, dùng chân đá văng cửa phòng Tình Không, rút súng bên hông, thô bạo hướng về phía một người khác thét lên, “Cút!”
Định Na bị dọa choáng váng, ngay cả quần áo cũng chưa kịp mặc liền chân trần chạy ra ngoài.
Tình Không đang định ngủ, chưa kịp định thần thì họng súng màu đen chĩa thẳng vào thái dương cô, đôi mắt màu hổ phách của hắn kia tràn đầy sát khí.
Cô biết, Sơ Tình đã trở lại, nhưng mà……sao hắn lại muốn giết mình?
“Cô không sợ chết sao?” Lôi Ân phẫn nộ, gân xanh nổi rõ trên trán, nhưng nhìn đến đôi mắt đen không sợ hãi của Tình Không, hắn trong nháy mắt lại có chút không đành lòng.
“Sợ……”Cô theo bản năng thốt lên một chữ, ai không sợ chết, nhưng cô vẫn đang không tin, hắn sẽ giết mình!
“Vậy mau cầu xin tôi!” Lôi Ân nâng mặt cô lên, nhìn cô quay đầu quật cường, cho dù bị hắn dung súng đè lên trán, nàng vẫn không nhỏ một giọt nước mắt.
“Không cần mạng, vậy dùng thân thể đến đổi đi!”
Ngón tay hắn vừa chuyển, khẩu súng bị ném ra xa, hắn hiện tại rất muốn giết người, trong cơ thể chồng chất như có một ngọn núi lửa, hắn cần cô dập tắt núi lửa này.
Lôi Ân không cho Tình Không cự tuyệt, những vết thương trên người Sơ Tình khiến hắn đau đớn.
“Không được, anh đừng như vậy……” Tình Không bị ánh mắt rực lửa hận của hắn làm cho khiếp đảm, lúc tay hắn đụng lên da thịt cô, cô cầu xin hắn, “Thật sự ….không thể, tôi… cái kia đến đây……”
Bụng trướng đau, tay hắn lập tức sờ xuống dưới đụng đến một tầng băng vệ sinh thật dày, ánh mắt lại lộ ra chút điên cuồng, “Mộ Tình Không, cô cầu nguyện đi! Cầu sao đêm nay không chết dưới thân tôi!”
Nói xong, hắn cắn môi cô, kéo váy ngủ của cô xuống, không để ý đến thân thể không khoẻ của cô, thật mạnh mà tiến sâu vào trong.
Đau, thậm chí so với lần đầu tiên còn đau hơn, ở Lôi Ân nhìn máu chảy ra từ người cô, động tác của hắn càng thêm điên cuồng.
“Cũng không phải lần đầu tiên, thế nào? Còn chảy máu thật sao? Buồn cười!”
Hắn giống như điên, Tình Không thật muốn cứ như vậy mà chết đi, tại sao lại có người đàn ông biến thái như vậy. Mùi máu tươi phảng phất bay ra, trên thân thể của cô, cả người hắn đều dính máu, hắn giống như muốn cô cùng chết.
“Anh là đồ ma quỷ!” Thân thể Tình Không co rút lại, ngay cả chút sức lực chống đối cũng không còn.
“Đúng, tôi là ma quỷ, Mộ Tình Không, cô đời này đừng có mơ thoát khỏi tôi!”
Biết rõ thân thể của cô không cho phép, hắn cũng chán ghét làm tình với phụ nữ lúc kinh nguyệt, nhưng chỉ cần đụng đến cô một chút thôi, hắn đã kiềm chế không nổi rồi.
Cô nói đúng, hắn chính là ma quỷ, Hắc Ngân Thánh cưỡng bức Sơ Tình, hắn muốn lôi kéo cô cùng nhau xuống địa ngục!
Thân thể càng đau, ý thức của cô mới dần dần quay trở lại. Đến lúc cô tỉnh táo trở lại, cũng là lúc hắn rời đi, khoé môi cô còn cong lên châm biếm……