………………………………………..
Giày cao gót màu đỏ bị nước trái cây bắn lên tung tóe, khi Tình Không cúi đầu nhìn chân mình, đã có một người rất nhanh ngồi xỗm trước mặt cô, dùng khăn tay lau vết bẩn trên giày của cô.
Cho đến khi giày được lau khô, Hắc Ngân Thánh mới đứng dậy, ném cái khăn cho người phục vụ, xoay người cầm lấy tay Tình Không, lại phát hiện tay cô thật lạnh lẽo.
“Tình Không, lạnh sao?” Lời nói thân thiết của Hắc Ngân Thánh ở bên tai cô vang lên, Tình Không đột nhiên ngẩng đầu, cô lắc lắc đầu, Hắc Ngân Thánh lại lần nữa lấy một ly nước trái cây cho cô, Tình Không gắt gao cầm lấy.
Quay đầu, theo tầm mắt mọi người cùng nhau nhìn về phía người đàn ông vừa mới đến, mị hoặc chúng sinh, kiệt ngạo bất tuân, hắn bỏ qua mọi ánh mắt, chậm rãi đi về phía bọn họ.
Ánh mắt của Tình Không chăm chú nhìn hắn, bóng dáng quen thuộc như vậy rất nhanh bị loại bỏ trong đầu cô, hơi thở quen thuộc, nhưng khuôn mặt kia đối cô mà nói cũng rất xa lạ.
Lôi Ân không chớp mắt nhìn phía trước đi tới, hắn trực tiếp đi tới trước mặt Walter, khi ngang qua bên người Hắc Ngân Thánh, Lôi Ân và hắn rất nhanh liếc nhìn nhau, một mùi nước hoa nam tính thổi qua mũi của Tình Không, cô không tự chủ được lui về phía sau hai bước, Lôi Ân cũng không quay đầu lại, theo bên người cô đi qua, cô vẫn không thể nhớ ra hắn là ai.
Nhưng ngay sau đó, Lôi Ân dừng chân lại, Walter đứng ở trước mặt hắn, lịch thiệp cười với hắn.
Gương mặt tuấn mỹ tràn ngập câu hỏi không lời đáp, dáng lưng Lôi Ân thẳng đứng cư nhiên rung lên, hắn quay đầu, xoay người, lại tiến lên hai bước một phen túm lấy thân ảnh mảnh khảnh màu tím kia.
Cả thế giới đều màu tím, cặp mắt kia giấu dưới lớp lụa trắng thật đẹp, Lôi Ân thấy được hình xăm trên đầu vai kia, khi ánh mắt mọi người đều đổ về phía này, hắn nhanh tay xốc chiếc mũ Tình Không lên, nhất thời, khuôn mặt xấu xí hiện ra trước mặt tất cả người ở đó.
“A……” Trong đại sảnh, ánh mắt chán ghét đột nhiên đều nhìn về phía Tình Không, khinh bỉ, đùa cợt, chán ghét, phỉ nhổ, ánh mắt như dao đâm vào mắt Tình Không từng đợt.
Khuôn mặt kia…… Cư nhiên bị hủy hoàn toàn như thế!
Lôi Ân tại đây một khắc thiếu chút nữa hít thở không thông, này trương ngày khác đêm tưởng niệm khuôn mặt, xác thực thật là hắn đang tìm tìm Mộ Tình Không!
“Ba” một tiếng, bàn tay Tình Không đã đánh lên khuôn mặt tuấn tú của hắn, Lôi Ân buông ra tay ra sau, mặt nghiêng về một bên, con ngươi hổ phách đầy đau lòng và tự trách.
“Anh làm cái gì vậy?” Tình Không tức giận cho là hắn vô lý, vì sao hắn ta lại dùng ánh mắt đó nhìn cô?
Loại cảm giác này, như là bọn họ vốn dĩ có quen biết nhau, mắt nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm cô, ngay sau đó, làm ra một hành động làm cho tất cả mọi người khó hiểu.
“Tình Không, anh rốt cục cũng tìm được em!” Lôi Ân hôn, mãnh liệt, kích tình, liều lĩnh, lời lẽ tràn đầy nam tính, Tình Không giãy dụa, đúng lúc đó đôi bàn tay thứ ba đã chen vào giữa tách hắn ta ra.
“Lôi Ân, ta đã tìm thấy cô ấy trước! Cô ấy là của ta!” Hắc Ngân Thánh giữ lấy Tình Không, ánh mắt bá đạo tuyên cáo người phụ nữ này là của hắn.
“Tôi không đồng ý, Hắc Ngân Thánh, cô ấy là người đàn bà của tôi, còn từng mang thai đứa con của tôi, trên vai của cô ấy săm tên của tôi, thân thể, trái tim, đều là thuộc về Lôi Ân tôi!”
Lôi Ân đã không thể trấn định, Tình Không của hắn, làm sao có thể biến thành như thế này?
Chẳng sợ đã chuẩn bị tốt tâm lý, hắn biết cô bị thương nghiêm trọng, mặt của cô bị Tô Khuynh rạch mấy vết dao, nhưng là nhìn đến bộ dạng chật vật của cô bây giờ, hắn tràn đầy sợ hãi và tức giận mà không có chỗ phát tiết.
Hắn không bảo vệ tốt cho cô, làm cho cô hết lần này đến lần khác gặp chuyện ngoài ý muốn!
Cô có thể tha thứ cho hắn sao?
Ánh mắt Tình Không mê mang, cô nghe không rõ Lôi Ân nói, cô là đàn bà của hắn, còn có có đứa con với hắn, đầu vai cô có hình xăm cũng là tên của người đàn ông này? Nhưng là vì sao……
“Thế thì sao? Hiện tại cô ấy là của ta, người cô ấy yêu cũng là ta……” Hắc Ngân Thánh nhẹ nhàng cười, bữa tiệc vốn dĩ tưng bừng hoa lệ lại rơi vào thế giằng co của hai người đàn ông cường đại, không khí không thể thăng hoa.
“Tình Không, nói cho hắn ta biết, người em yêu là ai?” Hắc Ngân Thánh lập tức tiến đến bên tai Tình Không, hơi thở mang theo dụ hoặc kích thích thần kinh não của Tình Không, cô đau đầu vô cùng, trong đầu giống như bị ma nhập, cô không tự chủ được bật thốt lên nói, “Anh …. người em yêu là anh!”
“Ha ha ha ha, có nghe hay không? Lôi Ân, cô ấy là của ta!” Hắc Ngân Thánh cười vang trong đại sảnh huyên náo, nhưng lại có một loại sát khí cực lạnh
Hai mắt Lôi Ân màu đỏ tươi nhìn vào đôi mắt của Tình Không, dưới lụa trắng, ánh mắt của cô nhìn không chân thiết, cặp ngón tay kia không ngừng túm lấy váy, đó là động tác nhỏ cô thích làm, nhưng hiện tại, vì sao của cái miệng nhỏ nhắn của cô nói ra lời như vậy?
Lôi Ân khắc chế trụ xúc động, hai tay hắn rất nhanh túm áo Hắc Ngân Thánh, hai người đều mặc đồ đen, giao hòa cùng một chỗ giống như Ma vương địa ngục, một màn như vậy đánh sâu vào đầu làm cho Tình Không thấy khó chịu lấy tay che khuất mắt.
“Hắc Ngân Thánh, anh đã làm gì với cô ấy? Anh đã làm gì với cô ấy?”
Luôn luôn khí chất tao nhã, phong độ không ngờ Lôi Ân điện hạ cư nhiên sẽ có lúc không khống chế được như vậy, Walter hứng thú nhìn hai người đàn ông này, trong lòng đã hiểu đôi chút, bởi vì cô gái kia!
“Ta chỉ là…… Làm cho nơi này của cô ấy nhớ kĩ ta …… Mà thôi!” Một bàn tay Hắc Ngân Thánh sờ lên ngực của Tình Không, chậm rãi vuốt ve lên nơi mềm mại đó, hành vi trực tiếp mà phóng đãng như vậy làm cho Lôi Ân trợn mắt. Hắn ta dám chạm vào người đàn bà của hắn, Hắc Ngân Thánh hắn ta cư nhiên dám chạm vào cô ngay trước mặt hắn?
Lôi Ân đã muốn nổ súng, hắn muốn giết Hắc Ngân Thánh, hắn ta cũng dám nhúng chàm người phụ nữ của hắn!
“Đừng quên đây là nơi nào…… Lôi Ân điện hạ thân ái, nhất cử nhất động của cậu đều đại biểu cho Mafia, đừng trúng bẫy người khác!” Hắc Ngân Thánh đã liệu đến kết quả như vậy, Lôi Ân sẽ không khống chế được, sẽ nổi điên, nhưng Lôi Ân cũng sẽ không ở địa bàn của Walter mà động thủ với hắn.
“Hơn nữa, cho dù cậu bây giờ có cướp được cô ấy trong tay ta, cô cũng không yêu cậu đâu, Lôi Ân, Tình Không không yêu cậu……” Hắc Ngân Thánh nói như ma chú, làm Lôi Ân nổi gân xanh, sát khí nơi ánh mắt càng nặng.
Xúc tua của hắn có thể đụng đến cô, nhưng ánh mắt cô nhìn hắn lại hoàn tòa xa lạ!
“Tình Không, theo ta đi……” Ở Hắc Ngân Thánh nắm lấy tay cô muốn đi, Lôi Ân đúng lúc giữ lại tay kia của cô.
Tình Không bị kẹp ở giữa hai người đàn ông, ánh mắt vô thố nhìn hai tay chính mình bị hai người đàn ông giữ lấy.