Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 178: Chương 178: Cô ở nơi nào?




Lòng bàn tay Việt Trạch đổ mồ hôi lạnh, Tình Không phát giác cậu hình như có gì đó không thích hợp.

“Việt Trạch, đang sợ hãi sao?”

Tay cậu còn bấm chặt, còn có mồ hôi ẩm ướt, khi Tình Không mở miệng là lúc cậu ôm cô rất nhanh đi về phía con hẻm nhỏ.

Phía sau, tiếng bước chân dồn dập tùy tùng mà đến, Tình Không cũng biết có người truy đuổi bọn họ, cô phối hợp bước chân đi nhanh hơn, bị Việt Trạch nắm tay chạy càng sâu về hướng ngõ nhỏ.

Một lòng “bang bang phanh” khiêu không ngừng nổi lên, Tình Không không biết làm sao, vì sao khi cô muốn có cuộc sống bình thường, hết thẩy đều bị người ta phá hủy?

Hành động của Việt Trạch không nhanh nhẹn bằng những người đó, chưa chạy ra vài bước đã bị những người đó đuổi theo.

Tình Không nghe được tiếng đánh nhau, còn có tiếng súng vang, mặt của cô bị ấn vào trong ngực Việt Trạch, cô liều mạng đẩy cậu ra, Việt Trạch dùng một bàn tay bịt tai cô lại, dùng quần áo bao bọc cô, thân thể che chở cô, không để cho cô nhìn một màn mưa tanh.

“Việt Trạch, anh bị thương sao?” Tình Không ngửi được mùi máu tươi, cô nhẫn tâm dùng răng cắn cậu, Việt Trạch đau, nhưng thủy chung không buông cô ra.

Trong hỗn loạn, Việt Trạch nhìn đến một bóng người quen thuộc, Từ Tử Khiêm mang theo vài người rất nhanh chạy lại, anh ta bắn súng cực chuẩn, phát nào cũng trúng những người đó đi, “Việt Trạch, cậu đi mau!”

“Cảm tạ, người anh em!” Việt Trạch hướng Từ Tử Khiêm hôn gió, rồi mang theo Tình Không được che chở cẩn thận đi đến nhà bác sĩ Father Lang.

“A –” Vừa mới tiến vào, Tình Không đang nhìn thấy thi thể kia thét chói tai nhào vào trong lòng Việt Trạch.

“Đừng nhìn!” Việt Trạch che hai mắt Tình Không, không thể tin nhìn một màn này, từ bên ngoài vết máu vẫn cứ tràn ra, Father Lang cũng bị bọn chúng sát hại?

Những người đó là người của Địa ngục môn sao?

Việt Trạch lôi kéo Tình Không quay đầu bỏ chạy, nhưng trong phòng sớm đã có một đám sát thủ ở ẩn, khi Việt Trạch xuất hiện lập tức đã đem bọn họ vây lại.

“Các người nếu muốn mạng của tôi, vậy lấy đi, đừng thương tổn cô ấy!”

Việt Trạch bình tĩnh lại, Walter quả thực xuống quá nhiều tài lực, mời đến người của Địa ngục môn đi lấy mạng của cậu!

Tình Không nhìn cô gái dẫn đầu, đó là một cô gái mặc áo tím xinh đpẹ, cặp mắt kia rất lạnh, cô từng nhìn thấy sự lạnh lùng đó trong mắt của Hồng Anh.

“Không, phải chết cùng chết!” Tình Không nắm tay cậu, không cho cậu đẩy cô ra.

“Tình Không!” Việt Trạch cảm động vì sự cố chấp này của cô, nhưng cậu không muốn gây nguy hiểm cho cô!

“Nghe lời, chúng ta tách ra đi, chúng ta sẽ không sao!” Việt Trạch bám vào cô bên tai nói một câu, sau đó đem Tình Không đổ lên trên người những kẻ đối diện đó, cậu biết, mục tiêu bọn họ là cậu, sẽ không xuống tay với Tình Không.

Tử Y nhìn vào cô gái bị đẩy về phía mình, cặp kia ánh mắt sáng như ngọc như sao, làm cho người ta có chút choáng váng.

Chỉ là, khi bỏ đi chiếc khăn quấn dày trên mặt, lại nhìn thấy một gương mặt khó coi, cô ngưng thần nhìn chăm chú vào Tình Không, tổng cảm thấy trên người cô gái có một khí chất cao quý bất khả xâm phạm, cô theo bản năng đã nghĩ đến Hắc Ngân Thánh, cô gái này giống hắn ta!

“Đừng, không cần giết cậu ấy, xin các người……” Tình Không hiện nay gương mặt đã bị hủy, những sát thủ này căn bản không nhận ra cô.

“Đuổi theo!” Một vài bóng đem cũng theo đó biến mất cùng với Việt Trach, Tình Không nóng lòng như lửa đốt, Việt Trạch làm sao chạy thoát khỏi sát thủ chuyên nghiệp, cô hy vọng Từ Tử Khiêm nhanh chóng có thể qua giúp bọn họ.

Tử Y đẩy Tình Không ra, muốn chạy đuổi theo, Tình Không cắn lên tay cô, Tử Y theo bản bản năng đẩy mạnh Tình Không ra, đem cô ném đi ra ngoài.

Từ Tử Khiêm tới đúng lúc rồi, trên người Việt Trạch đã trúng đạn, sắc mặt tái nhợt, cậu thiếu chút nữa ngã xuống, Từ Tử Khiêm đúng lúc đỡ lấy cậu, một chiếc xe thể thao màu lam đứng ở trước mặt bọn họ, ngón tay Việt Trạch nhanh chóng sẵn muốn mở của xe, sau đó suy yếu nói, “Tình Không……”

“Bọn họ sẽ không giết cô ta, tôi trước cậu đi trước đã!” Từ Tử Khiêm giữ lấy tay cậu ta, cho tận đến lúc ngất xỉu Việt Trạch miệng vẫn còn kêu Tình Không.

********

“Tử Y bị thương?” Hắc Ngân Thánh khi nhận được tin tức, tức khắc tới rồi, nhìn đến cánh tay của cô chỗ bị thương trầy da, là bị súng của Từ Tử Khiêm đánh tới, cô né tránh va vào tường.

Người đàn ông kia, thân phận tuyệt đối không đơn giản chỉ là một bác sĩ.

Tử Y cảm thấy khuôn mặt người kia có chút quen thuộc, nhưng nghĩ không ra gặp qua ở nơi nào.

Anh ta là người của Vili vẫn âm thầm bảo hộ Việt Trạch!

“Tôi không sao, Ngân Đế, nhiệm vụ lần này thất thủ, thỉnh Ngân Đế trách phạt!” Tử Y ôm cánh tay đột nhiên quỳ đến trước mặt Hắc Ngân Thánh, hèn mọn phủ phục dưới chân hắn, một bàn tay Hắc Ngân Thánh đem cô túm lên, trong đôi mắt tràn đầy tức giận.

“Thân thể của ngươi là của ta, còn dám bị thương thêm một lần, ta sẽ làm cho người kia không chết tử tế được!”

Cô không chỉ là phụ nữ của hắn, mà con là một sát thủ!

Hắc Ngân Thánh cho tới bây giờ cũng không có chạm qua bất cứ thủ hạ dưới chướng nào, nhưng trên người Tử Y có một khí chất thanh cao, cực kỳ giống một người!

“Người kia…… Có thể không giết được không?” Tử Y tiều tụy cúi đầu, sau đó nhìn Hắc Ngân Thánh nói.

Cô biết, cô không có tư cách yêu cầu hắn vì cô làm một chuyện gì, nhưng lại tiếp tục đuổi giết Việt Trạch, cô vẫn là sẽ đối đầu với người kia……

Từ Tử Khiêm!

Cô rốt cục nhớ tới anh ta là ai!

Trước khi cô tiến vào Địa ngục môn, khi còn là một đứa trẻ mồ côi, “Quỷ y” sát thủ số 1 của Sant Jose từng giúp cô, nguyên lai là anh ta! Có hai thân phận!

“Tử Y, ngươi nghe đây, ngươi không có tư cách ra lệnh cho ta!” Hắc Ngân Thánh khơi mào cằm của cô, sau đó đem cô hung hăng đá đến trên giường, xé mở quần áo của cô, tức giận đi lên.

Phát tiết sau, hắn đứng dậy rất nhanh, ánh mắt lãnh tình muốn đi.

Việt Trạch, tiểu tử đó từng xuất hiện trong tiệc đính hôn của hắn cùng Tình Không, một lần kia hắn muốn giết cậu ta, hiện tại, hắn thấy tự mình nên phải giải quyết!

Tử Y nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của hắn, hắn vừa ra tay, Việt Trạch cùng Từ Tử Khiêm sẽ không có cơ hội trốn thoát!

Cô cả người run run nằm ở nơi đó, dưới thân một mảnh đống hỗn độn, đúng lúc Hắc Ngân Thánh đi ra ngoài, cô đột nhiên mở miệng nói.

“Có một cô gái được mang về!”

Tử Y không biết Tình Không, nhưng ánh mắt cô gái kia, làm cho trực giác của cô cho rằng có thể đả động đến người đàn ông này.

Hắc Ngân Thánh cũng không có bởi vì lời của cô mà dừng chân, hắn không hề lưu luyến bước tiếp, lại nghe đến phía sau tiếng của cô nhẹ nhàng truyền đến, “Là cô gái ở cùng với Việt Trạch!”

Hắc Ngân Thánh bởi vì nghe được một câu kia mà đột nhiên dừng bước chân, hắn xoay người, tốc độ mau ngay đến mức Tử Y không nhìn thấy động tác của hắn, cô của cô đã bị hắn bóp lấy.

“Ở đâu? Cô gái đó ở đâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.