Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ

Chương 165: Chương 165: Chương 167




Lưu Yên nhìn Đế Kim

" Sao em điện cho anh không được?"

Đế Kim như nhớ ra việc gì đó thì thở dài điện thoại anh để quên trên xe rồi

" Anh bận nên không nghe máy"

Lưu Yên nhìn Đế Kim

" Em tưởng anh qua đây thăm em là anh rảnh chứ? Ai ngờ anh cũng bận"

Đế Kim xoa xoa đầu Lưu Yên

" Em giận tôi vì không ở nhà cùng em sao?"

Lưu Yên bĩu môi

" Có ma mới thèm giận"

Đế Kim anh bế Lưu Yên lên bất ngờ thì Lưu Yên choàng cổ anh

" Anh làm gì? Thả em xuống"

Đế Kim anh cười ngọt ngào mà nhìn người con gái đang ôm cổ anh

" Làm chuyện vợ chồng nên làm"

Lưu Yên như nhớ ra điều gì đó mà lên tiếng

" Khoan đã để em nhốt con của chúng ta vào chuồng"

Đế Kim nghe vậy thì liền cau mày bắt đắc dĩ thả xuống

" Anh hối hận khi mua mấy con vô dụng này về"

Lưu Yên cô chạy lại nhốt mỡ mỡ vào chuồng cô bỏ cả nước và thức ăn vào

" Sau này nó sẽ giữ nhà cho anh đó"

Đế Kim nghe vậy thì liền chống 2 tay lên eo

" em nghĩ nhà tôi ai dám vào?"

Lưu Yên cô đóng cửa chuồng lại thì đứng dậy

" Con chúng ta đã bị em nhốt lại rồi"

Đế Kim nghe vậy thì liền bế Lưu Yên lên

" Thế bây giờ tới làm chuyện quan trọng rồi"

Lưu Yên cô nhìn Đế Kim

" Em tưởng anh hết muốn làm chuyện quan trọng rồi?"

Đế Kim bế Lưu Yên đi lên phòng

" Mỗi lần nhìn em thì tôi lại muốn"

Lưu Yên mở to mắt nhìn Đế Kim như một người ngây thơ không biết gì

" muốn gì?"

Đế Kim anh lấy chân mà đá cửa phòng ra

" Muốn em mang trong mình dòng máu của tôi"

" Rầm "

Đế Kim anh bước vào thì lấy chân đóng cửa lại cửa đóng lại rất lớn

Lưu Yên cô giật cả mình mà lên tiếng

" Anh mạnh bạo thật đó nếu hư cửa thì sao?"

Đế Kim anh đặt nhẹ nhàng Lưu Yên xuống

" Hư thì thay cái khác"

Lưu Yên nhìn Đế Kim

" Anh sẽ thay cửa đến phá sản luôn"

Đế Kim anh áp môi mình vào môi cô hút hết tất cả mật ngọt của môi cô

Tay Đế Kim anh không để yên mà bất đầu vén váy của Lưu Yên lên tới ngực anh cởi bỏ áo ngực Lưu Yên và quần lót quăng xuống sàn nhà.

Đế Kim buông môi Lưu Yên ra thì cô thở gấp

" Lúc sáng anh mua 2 con đó cho em bây giờ em lấy em làm quà cho anh"

Đế Kim nghe vậy thì từ từ mà cởi cút áo

" Quà này thời hạn bao nhiêu ngày?"

Lưu Yên cô cười ngọt ngào

" Vĩnh viễn sau này có thể sinh em bé cho anh nữa"

Đế Kim anh cởi bỏ áo sơ mi anh mặc thì quăng xuống sàn nhà anh cởi cả quần ra thì ôm hôn Lưu Yên anh không hiểu vì sao nơi nào trên cơ thể Lưu Yên chạm qua rồi thì lại khó quên.

Đế Kim anh từ từ mà tiến vào.

Lưu Yên cô ôm chặt vào lưng Đế Kim

Đế Kim thấy vậy liền lên tiếng

" Em thả lỏng ra một chút đi"

Lưu Yên cô bấu mạnh vào lưng Đế Kim cho đỡ đau thì lưng anh vài vết trầy cho cô để lại

" Em đau quá"

Đế Kim anh cau mày

" Em thả lỏng ra đi nếu em không thả lỏng tôi và em điều đau"

Lưu Yên cô nghe lời mà thả lỏng ra.

Đế Kim anh từ từ tiếng vào bọn họ ân ái 1 lần 2 lần 3 lần từng góc ngách trong phòng.

Lưu Yên cô mệt mỏi đến rã rời tay chân không còn chút sức lực Đế Kim anh ra lần thứ 3 mà như kiệt sức nằm trên người Lưu Yên.

Lưu Yên cô và anh mệt mỏi nhưng trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.