Anh dứt khoác bế cô lên trở lại chiếc giường lúc nãy, nhẹ nhàng đặt Ái xuống. Rồi tiếp tục cởi luôn chiếc áo sơ mi của mình ra, cơ ngực săn chắc hiện rõ ra đấy.1
“Chú à...” Cô nhìn anh với ánh mắt yêu thương. Cô biết anh muốn gì, nhưng cô lại thấy sợ...
“Không sao đâu, tôi hứa sẽ không làm em đau. Sẽ thật nhẹ nhàng mà hả.” Anh lôi con rắn giữa đũng quần ra, nắm trên tay.
Nhìn coi nó to chưa kìa dù đây không phải lần đầu nhưng cô sợ lắm, lỡ không vào được thì sao?
“Em sợ? Không sao đâu, sẽ không sao mà.” Anh trấn an tinh thần cô.
“Dạ.”
Anh đưa người về phía trước, cạnh chiếc tủ đầu giường, mở nó ra, lấy ra thứ gì đó. Cô không biết là cái gì, cho đến khi anh xé nó ra. Là.. là... Cô chưa kịp hoàn hồn khi nhìn thấy nó thì anh đã nhanh chóng mặc nó vào cho cho g*y th*t của mình.
||||| Truyện đề cử: Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa |||||
“A.. khoang đã...” Lời chưa kịp dứt, người đàn ông đã th.úc hông, vật đó cứ thế chui vào chẳng trở ngại.
Trong căn phòng lớn, bắt đầu phát ra tiếng rê.n rỉ yêu kiều của người con gái hoà lẫn vào âm thanh da thịt đụng chạm khiến người ta ngượng chín mặt.
Đôi nam nữ quấn lấy nhau trên chiếc giường to, người đàn ông tham luyến luồng cái lưỡi vào trong miệng cô gái nằm dưới thân.
Cả cơ thể cô run lên từng đợt như sóng triều dâng. Linh hồn giống như sắp bị hút cạn.
Bàn tay cô run run miết nhẹ từ lồng ngực to lớn đến bả vai cường tráng rồi vòng sang ôm lấy cái cổ của con mãnh thú trước mặt.
Hắn đáp lại đặt tay lên eo thon vuốt ve, cảm thụ tất thịt mềm mại mỏng manh. So với tơ lụa thượng hạng thì da của cô còn mềm mại hơn nhiều.
Tề Dụ Minh nâng hai chân cô vòng qua eo mình. Hạ bộ cứng như đá chèn vào giữa bắp đùi thon, chà xát điên cuồng.
“Ư~''Sở Mộng Ái ngượng ngùng, cảm giác ngứa ngáy khó chịu bức cô sắp điên lên rồi.
Anh triền miên hôn lên đôi môi mọng, tay cầm c.ôn thịt cọ cọ trước lối hoa hu.yệt ẩm ướt rồi dần đẩy vào bên trong.
'' Ân... a~'' - cô khẽ ngâm nga. Cô biết nếu cứ như vầy, thì cô sẽ không thể kìm nén được tiếng rên của mình mất.
Mỗi lần anh chạm vào đều có dòng điện chạy dọc từ sống lưng lan toả đến từng tế bào.
C* v*t to dài nổi đầy gân thô bạo đẩy vào rồi rút ra, kéo theo d*ch ái tuông ra như suối.”Hừ... em xem bên dưới... nhiều nước chưa kìa.
“Không... ưm~ anh đừng nói nữa.” Cô đưa tay cô che miệng anh lại, nhưng lại bị anh bắt được. Anh đưa bàn tay nhỏ ấy lên từ từ cắt m*t.
Mỗi lần anh cắn một cái khiến từng ngón chân co quắp run rẩy kịch liệt, cũng như cơ thể cô co quắp lại.
“Nếu muốn tôi im miệng. Vậy phải xem em, dùng cách gì để ngăn tôi lại.” Anh cúi đầu gặm lấy cằm cô, giọng nói ồm ồm có mê lực khiến tâm trí cô sắp biến mất sạch sẽ.
Ái biết mình phải làm thế nào, thế là đầu tiên mút lấy cánh môi lành lạnh, sau đó chậm rãi luồng vào miệng đối phương cuống lấy cái lưỡi ư.ớt át. Vẫn chưa kịp làm gì tiếp anh đã không chịu được, ghì mạnh người cô xuống giường hôn m* t kịch liệt.
Cô không chịu được hai bàn tay nhỏ bấu chặt vào vai anh.”Ưm ~ A...”Cô sắp ngạt thở ch*t rồi, nếu anh còn không chịu buông ra.
Anh cũng nhận biết được con mèo nhỏ của mình đến giới hạn nên đành miễn cưỡng tách hai cánh môi mình ra. Vừa tách ra cô đã mở miệng thở hồng hộc.
“Anh... đồ đáng ghét...a~”
Nghe được lời nói này anh không chịu được mà lại đẩy sâu cây trượng thịt to lớn vào bên trong, giống như đang trừng phạt cô không được nói như thế vậy.
Thứ to lớn kia không ngừng trướng lên ngày một to trong cô, cô cảm giác xấp không ổn mất.
“Anh... dừng lại đi... trướng quá... to quá a~ ưm...”
“To à? Trướng à? Em xem kìa cái miệng nhỏ của em nuốt hết anh rồi... bảo bối à.” Anh vừa nói vừa đưa mắt nhìn chỗ hai người đang giao hợp. Cái miệng nhỏ phun ra nuốt vào trư*ng th*t to lớn, gò bồng đầy đặn trắng mịn rung lắc theo cơ thể, đè ép cọ xát ngực anh.
'' Tch...'' - anh tặc lưỡi, thật sự không muốn anh làm người mà.
Động tác ngày càng nhanh, cảnh tượng trước mắt ngày một mơ hồ, chỉ còn gương mặt người đàn ông kề sát, hơi thở quẩn quanh quấn lấy kích thích.
Một tay hắn càn rỡ bóp lấy cánh mông mịn màng căng ra, tay còn lại ôm ấp bầu ngực vừa xoa vừa miết.
''Tôi muốn em.''
Như thể muốn chứng minh lời nói, bờ eo hắn tăng lớn lực đạo lẫn tốc độ, một lần so với một lần càng thêm sâu.
Sở Mộng Ái có cảm giác, c*n th*t đó sắp chọc thủng bụng mình đến nơi. Nhưng điều kỳ lạ là lần này hắn tuy mạnh bạo hơn nhiều so với trước kia, vậy mà cô lại không có cảm giác khó chịu.
Cả cơ thể ngoài sung sướng thì chẳng còn gì. Đầu óc cô bắt đầu trở nên mơ hồ.
Điểm kết nối giữa cả hai truyền đến cảm giác mà cô chưa bao giờ có thể tưởng tượng nổi, khoái cảm lan khắp cơ thể, bao phủ cô. Dần dần Ái đã không còn thể suy nghĩ thêm bất cứ điều gì, chỉ có thể cong lên thân mình theo bản năng để phối hợp với người đàn ông trên người mình, ngón tay bấu chặt lấy cánh tay hắn, quấn lấy cổ Tề Dụ Minh mà thở hổn hển.
Cô cứ nghĩ là do mình nên anh mới như vậy, nhưng không ngờ là anh đã chuẩn bị trước đâu. Ngay từ lúc đưa cô từ công viên về, anh đã muốn cô rồi. Dù có cố trốn cũng không thoát được.
Anh kề sát vòng eo thon nhỏ của mèo con nhà mình, dường như muốn để cô cảm nhận năng lượng cuồng nhiệt trong cơ thể. Nh*c th*t ra ra vào vào giữa hai đùi cô, giống như hoá thân thành một con mãnh thú đâm chọc điên cuồng không biết thoả mãn.
Rất nhanh Sở Mộng Ái lại bị hắn khơi lên dục vọng, ngẩng khuôn mặt nhỏ đã nhiễm hồng vì t*nh d*c. Như mong muốn, cô khó khăn rê.n rỉ gọi tên hắn.
“Dụ.. Dụ Minh A~ ha. Chết em mất...ưm”
Anh nghe được cô gọi tên mình lại tham lam muốn nghe thêm nữa.” Ái... gọi tên tôi... nhanh lên...”
“Ưm...a ~Minh...Minh~”
“Tiểu Ái Ái ngoan.”Nói xong anh bắt đầu tốc độ nhanh đến phi thường.
Ôi chap thứ 2 trong ngày. Tôi cố hết sức rồi, nhưng mấy cái chap có H như thế này tôi ko biết mình đang viết gì luôn ấy.