Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 366: Chương 366: Chương 365




Các nhân viên trong công ty đều yên tĩnh lại, trên mặt tràn ngập vẻ kỳ lạ.

Bà cụ nhìn biểu cảm kỳ quái trên mặt anh ta thì tự cho là mình đã nắm được điểm mấu chốt nên ánh mắt lóe lên sự ác độc rồi bắt đầu nói năng vô cùng khó nghe: “Thảo nào một ông chủ như mày lại ngồi đây gây chuyện làm một bà già xấu hổ, ra là để trút giận cho con tình nhân tình ngãi của mình.”

“Bà câm miệng vào cho tôi!” Vẻ mặt Trần Thanh Minh vô cùng khó coi: “Người dơ bẩn thì lúc nào cũng dơ bẩn!”

Anh ta nói xong rồi chỉ vào những nhân viên đang đứng xung quanh đó, có cả nam cả nữ, đủ mọi lứa tuổi rồi cười lạnh lùng mà nói: “Họ đều ở đây bảo vệ Hiếu Nhã, chẳng nhẽ ý bà là tất cả những người ở đây đều có tư tình riêng với cô ấy à?”

Trần Thanh Minh vừa nói dứt lời thì các nhân viên như tỉnh ra.

Đúng thế, ngày thường Lạc Hiếu Nhã và Tổng giám đốc Trần ở cạnh nhau đều vô cùng thoải mái, tự nhiên, không hề làm điều kinh khủng như bà cụ này vừa nói.

“Đúng rồi đấy, bà đã già như vậy rồi mà còn không nên nết, nói nhăng nói quậy vu khống cho ông chủ và đồng nghiệp của chúng tôi như vậy hả?”

“Già mà không biết tự rèn luyện bản thân, những lời như thế mà cũng thốt ra được.”

“Tôi nhớ bà ta nói bà ta là bà nội của cả Hiếu Nhã đúng không? Là bà nội mà lại đi vấy bẩn cháu gái của mình trước mặt mọi người, vu khống cho cháu gái là có tư tình riêng với ông chủ, được ông chủ bao nuôi. Đây là cái loại bà gì vậy?

“Nếu bà nội tôi mà giống như bà ta thì chắc tôi phải đoạn tuyệt quan hệ với gia đình mình thôi”

Bà cụ thấy mọi chuyện không đi theo chiều hướng mà mình nghĩ, tự nhiên bị nhiều người nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ như vậy thì trong lòng cảm thấy vô cùng lo sợ. Bà cụ nghe họ mỗi người mắng một câu, chửi một câu thì sợ có người bị kích động sẽ xông lên đánh mình, đến lúc đó thì bộ xương già này chịu làm sao được?

Đúng lúc đó, ngoài cửa náo loạn hẳn lên, một nhóm người mặc đồng phục bảo vệ đi theo sau một nhân viên trong bộ phận thiết kế tiến vào phòng.

“Ai đang gây rối ở đây?”

Đội trưởng đội bảo vệ dẫn theo mấy người xông vào bằng khí thế vô cùng hung hăng. Bà cụ Lạc lại thấy dáng vẻ tức giận đó của anh ta trông vô cùng hòa nhã nên vội vàng nói: “Bảo vệ, đám người này bắt nạt một bà già như tôi, cậu phải làm chủ cho tôi đấy.”

Trần Thanh Minh và nhân viên của mình: “..”

Bà cụ này phản công thật rồi nè, không ngờ bà cụ lại bóp méo sự thật như thế. Rốt cuộc là ai bắt nạt ai hả?

Nhân viên bảo vệ bị bà cụ lôi cổ áo đến mức mơ hồ nên nhìn về phía Trần Thanh Minh: “Tổng giám đốc Trần, chuyện này là sao vậy ạ?”

Trần Thanh Minh nhíu mày đứng dậy: “Bà cụ này lén xông vào công ty chúng ta, làm loạn, quấy rối nhân viên không cho họ làm việc. Nếu đội bảo vệ các cậu còn không tới thì tôi sẽ báo cảnh sát”

Bà cụ đang định ăn miếng trả miếng với Trần Thanh Minh nhưng khi nghe anh ta nói là sẽ báo cảnh sát thì bà cụ ngậm miệng lại ngay tức khắc, cứ trốn sau lưng nhân viên bảo vệ rồi lầm bẩm: “Nó nói bậy nói bạ đó, rõ ràng là nó cậy nhân viên công ty nó đông nên bắt nạt một bà già đáng thương như thôi”.

Bà cụ vừa nói xong thì các nhân viên trong công ty đều không nhịn được mà bật cười: “Bà già đáng thương ả? Không ngờ là bà ta lại dám nói ra từ này cơ đấy! Dáng vẻ xúc phạm và ngang ngược vừa rồi của bà ta đã bị tôi chụp lại hết rồi. Giờ mà đăng lên mạng thì chắc sẽ thành tin nóng luôn đấy.”

Bà cụ nghe thấy câu này thì cả người cứng đờ lại. Bây giờ từ “trên mạng” hay “internet” đã trở thành bóng ma trong lòng bà cụ. Bởi con cả của bà cụ bị phát tán chuyện ăn hối lộ lên “internet) nên bây giờ đã mất việc, vậy nên bà cụ cũng không thể làm loạn thêm được nữa.

“Nếu chúng mày dám đăng ảnh tạo lên thì tao sẽ kiện chúng mày tội xâm phạm quyền hình ảnh cá nhân của tạo đấy.”

“Ồ, bà còn biết quyền hình ảnh cá nhân hả?” Trần Thanh Minh cười lạnh lùng: “Nhưng mà bà đừng lo, tôi có tiền để đền bù mà. Nhưng bà đừng quên, hiện giờ tiếng tăm trên mạng của Hiếu Nhã rất tốt, nếu để cộng đồng mạng biết được chuyện cô ấy có một người bà và một người bác cả tuyệt phẩm như thế này thì bà nói xem người hâm mộ của cô ấy có bỏ qua cho các người hay không?”

Bà cụ Lạc nghe vậy thì chấn động, trừng mắt nhìn anh ta, khuôn mặt gầy gò, nhăn nheo càng thêm phần khắc nghiệt như một bà già đã thành tinh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.