Trong đại doanh quân Kim ở Mưu Đà Cương, Hoàn Nhan Tông Vọng kinh ngạc nhìn Quách Dược Sư.
Phải biết rằng, lão Triệu quan gia luôn dung túng đối với sĩ phu nên đây là việc trước nay chưa từng có. Sĩ phu trọng danh, nói chung, dù là bắt giữ cũng phần nhiều là do Bách Đài ra mặt, đảm bảo sự tôn nghiêm của sĩ phu. Nhưng nếu là do phủ Khai Phong ra mặt, vậy chẳng khác nào quét cho đám sĩ phu không còn mặt mũi nào. Năm xưa bắt giữ Tô Thức, cũng là Bách Đài ra mặt bắt giữ, chưa dám để cho Phủ nha đi bắt. Nguyên nhân trong đó, là danh tiếng Bách Đài bắt giữ vượt xa phủ Khai Phong bắt giữ.
- Sao lại thế này?
Hoàn Nhan Tông Vọng trầm giọng hỏi.
Bạch Thì Trung tuy nói là bị bãi miễn chức quan, nhưng từng đã làm Thái tể, đó cũng là một vị tướng công đương triều.
Triệu Hoàn hành động như vậy đến tột cùng là chuyện gì xảy ra? Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức có một chút bất an trong lòng.
Bạch Thì Trung từng lén nhận hối lộ, coi như là đồng minh cùng phía người Nữ Chân.
Nay đồng minh bị bắt, ý nghĩa sau lưng đã không tầm thường rồi.
Quách Dược Sư cười khổ lắc đầu:
- Mật thám trong thành chưa có tin tức truyền đến, chỉ nói là đêm qua Chu Quế Nạp mang theo sai dịch phủ Khai Phong xâm nhập Bạch phủ, bắt Bạch Thì Trung. Sáng sớm hôm nay, Cảnh Trọng Nam và Mai Chấp Lễ dâng tấu buộc tội Chu Quế Nạp, lại bị lão Triệu quan gia trách cứ. Nói Bạch Thì Trung ăn hối lộ trái pháp luật, chứng cứ rành rành, hai người Cảnh, Mai không được hỏi đến nữa.
Đây không phải là đấu đá gì trong triều cả, trong đó chắc chắn phát sinh gì đó!
Hoàn Nhan Tông Vọng lập tức sai người tìm Cao Khánh Duệ, nói rõ sự việc, Cao Khánh Duệ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Lang quân, sự tình chỉ sợ có biến, còn cần sớm tính toán.
- Hả?
- Tuy rằng còn chưa rõ vì sao Bạch Thì Trung bị bắt, nhưng từ việc phủ Khai Phong ra mặt mà nói, sự việc khả năng không nhỏ.
Mặc dù ta không nói chính xác chuyện này sẽ sinh ra ảnh hưởng gì đối với việc nghị hòa, nhưng hẳn nên sớm tính toán mới được.
Việc cấp bách, là phải đảm bảo đường quay về không vấn đề gì. Kính xin lang quân mệnh Lưu Tư suất bộ đi tới Trần Kiều trợ giúp. Cũng phái người thông tri Ngột Lâm Đáp Tát Lỗ Mỗ mệnh Hàn Dân Nghị đi tới Kỳ Thành để có thể tiếp ứng đại quân. Khai Phong thực không nên ở lâu. Ta nghe nói, viện binh của Thừa Tuyên Sứ Uy Võ quân là Lưu Quang Thế sắp tới, mặt khác còn có nghĩa dũng từ các nơi tiến đến, cùng đều tập kết ở Khai Phong. Thời gian càng dài, lại càng là nguy hiểm. Cần mau chóng đạt thành minh ước với lão Triệu quan gia, rút lui khỏi Khai Phong.
Cao Khánh Duệ nhạy bén cảm thấy được, Bạch Thì Trung bị bắt, chắc chắn là có chuyện phát sinh.
Mặc dù không rõ rốt cuộc là vì sao, nhưng có thể làm cho Triệu Hoàn không tuân theo quy củ của Thái tổi từ lúc gây dựng nên Đại Tống tới nay, đã chứng minh sự việc cực kỳ nghiêm trọng. Bạch Thì Trung là đứng về phía nước Kim, là nòng cốt của phái nghị hòa, dù y bị bãi miễn chức quan, nhưng uy vọng trong phái nghị hòa vẫn không nhỏ. Ở mức độ nào đó, vẫn có thể chi phối tư tưởng của lão Triệu Quan gia.
Nhưng hiện tại, Bạch Thì Trung bị bắt!
Mặt sau này còn liên lụy ra chuyện gì, cũng khó mà nói trước được.
Cho nên, thời gian ở lại Khai Phong càng dài, thì càng nguy hiểm...
Hoàn Nhan Tông Vọng nghe xong lời Cao Khánh Duệ nói, cũng rất tán thành.
- Vậy thì, bảo Lưu Tư lại đây.
Lưu Tư này là người Bột Hải, trong lịch sử từng làm Chuyển Vận Sư Sơn Tây Nữ Chân, nguyên nhân vì Cao Khánh Duệ mà liên lụy bị Tông Bàn bãi chức quan, buồn bực sầu não mà chết.
Lưu Tư hiện giờ làm Mãnh Liệ An Bột Cận, vẫn phụ trách hậu cần đồ quân nhu.
Đó là một kẻ tính tình cẩn trọng, tỉ mỉ, là tâm phúc của Cao Khánh Duệ. Hoàn Nhan Tông Vọng phân phó Lưu Tư xong, còn gọi Ngô Hiếu Dân đến, giao trách nhiệm y cần phải trong vòng hai ngày hoàn thành nghị hòa, đồng thời hạ lệnh, toàn quân chuẩn bị, xuất phát bất cứ lúc nào.
o0o
Không chỉ là Mưu Đà Cương rối loạn, thành Khai Phong cũng hỗn loạn.
- Uông Bá Ngạn từng chịu nhận hối lộ của Bạch Thì Trung?
- Đúng vậy!
Chu Quế Nạp cười khổ trả lời:
- Đêm qua thần bắt Bạch Thì Trung về phủ Khai Phong, Bạch Thì Trung liền lập tức thú nhận, đám người Lý Bang Ngạn, Uông Bá Ngạn đều từng nhận hối lộ của hắn, hơn nữa còn đáp ứng sẽ dốc hết sức thúc đẩy nghị hòa giữa Tống Kim.
Sắc mặt Triệu Hoàn lập tức trầm xuống.
- Việc này thật sao?
- Bạch Thì Trung còn giao ra danh mục quà tặng cho hai người Uông, Lý kia.
- Vậy Tiểu Ca...
- Bạch Thì Trung nói, Thái Tử mất tích, không liên quan đến hắn.
Hắn tuy nhận hối lộ, nhưng không có ý định mưu phản, sao lại dám bắt cóc Thái Tử. Bệ hạ, thành Khai Phong này có một thế lực tồn tại. Trước đây ám sát Thái tử tại phố Mã Hành. Nếu không phải Lỗ Tặc gây nên, tất nhiên là người khác làm. Lần này Thái Tử mất tích, có liên quan đến thế lực này hay không? Trước mắt còn không rõ ràng lắm, nhưng nếu dung túng lực lượng này tồn tại, chỉ sợ không phải là chuyện tốt. Thần nghĩ, cần phải tra rõ việc này, nếu không sẽ không tìm được tung tích của Thái Tử.
Chu Quế Nạp cũng vô cùng đau đầu.
Vốn chỉ là muốn tra ra tung tích của Triệu Kham, không nghĩ rằng lại moi ra một đám Hán gian.
Chuyện này cũng trở nên vô cùng rắc rối. Đám người Lý Bang Ngạn, Uông Bá Ngạn đều là trọng thần, cũng có danh vọng cực cao. Muốn hay không muốn xử lý những người này, cũng đã thành củ khoai nóng bỏng tay rồi. Phải biết rằng, đợi Triệu Hoàn hạ lệnh, tình thế này chắc chắn sẽ càng thêm phức tạp. Đám kia sĩ phu chịu để yên hay không? Trước mắt thật sự khó nói.
Bắt, sẽ kích động những người này.
Khai Phong vây khốn còn chưa được giải trừ, nếu những người này bắn ngươc lại, tất nhiên sẽ khiến cho thế cục chuyển biến xấu.
Không bắt?
Chẳng lẽ trơ mắt nhìn những người này bán nước?
Triệu Hoàn nói:
- Việc của Bạch Thì Trung, Trượng nhân đừng nhúng tay vào nữa.
Trẫm sẽ để Khang Vương tiếp nhận việc này, do Bách Đài phụ trách thẩm vấn...Thân phận của Trượng nhân thật không tiện tham gia vào việc này.
Trong lịch sử, Triệu Cấu lúc này đã được bổ nhiệm giữ chức Đại nguyên soái Binh mã Hà Bắc, đóng ở Tương Châu.
Nhưng bởi vì màn đối thoại trước đây giữa Ngọc Doãn với Triệu Kham, cuối cùng khiến cho Triệu Cấu không thể đi nhậm chức. Hiện giờ, Triệu Cấu vẫn giữ thủ tại Khai Phong, làm một Vương gia nhàn tản. Đồng thời bởi vì Triệu Kham ra mặt nói lý vài câu, khiến Triệu Hoàn nảy sinh sự cảnh giác đối với Triệu Cấu. Nói như vậy, chuyện tốt sẽ không đến lượt con cháu hoàng thất này, nhưng xảy ra vấn đề, thì cần phải có người đứng ra chịu tiếng xấu thay, mà con cháu hoàng thất lại là thí sinh tốt nhất. Trong phương diện này, Triệu Hoàn không chút nào nương tay.
Mặc kệ đời sau đánh giá Triệu Hoàn như nào, nhưng Triệu Hoàn đối với người nhà lại vô cùng tốt.
Việc của Bạch Thì Trung, không còn đơn giản là việc nhỏ nữa, gây chuyện không tốt sẽ diễn biến thành sự va chạm giữa hoàng quyền và sĩ phu. Chứ đừng nói chi là, việc này còn vi phạm di huấn mà Thái tổ Triệu Khuông Dận để lại. Chu Quế Nạp bị kẹp ở giữa, rất khó làm người.
Cho nên, để Triệu Cấu đón nhận việc này, đích thật là thí sinh tốt nhất...
- Kế tiếp, Trượng nhân hãy tập trung tất cả lực lượng tra ra thế lực này cho trẫm.
Trẫm thật muốn biết là kẻ nào ở sau lưng gây chuyện. Đúng rồi, phải bảo đảm Tiểu ca an toàn, không được để xảy ra chuyện gì.
Chu Quế Nạp nghe vậy lập tức thở phào một hơi.
Có thể thoát thân ra khỏi việc này, luôn luôn là một chuyện tốt.
Về phần việc của Thái tử Triệu Kham, Chu Quế Nạp đương nhiên là không thể chối từ. Không nói đến Triệu Kham là ngoại tôn của ông, huống chi còn là người kế thừa Đại Tống, quan hệ đến vinh hoa phú quý của Chu gia sau này. Chu Quế Nạp sao có thể thả lỏng việc này được.
- Thần tuân chỉ!
Chu Quế Nạp đi rồi, Triệu Hoàn ở Tử Thần Điện bồi hồi không ngừng.
Đêm qua, Chu Liễn nói với y, cảm giác Triệu Kham không ở trong thành Khai Phong.
Linh cảm giữa tình mẫu tử, có thể nói là điều vô cùng kỳ diệu, Triệu Hoàn cũng không dám xem thường.
Nhưng nếu Triệu Kham không ở trong thành Khai Phong, thì sẽ đi đâu?
Y từng phái người cẩn thận tuần tra từ đêm trước đến ngày hôm qua, thành Khai Phong chỉ có ra vào hai đoàn người.
Một là sứ đoàn Nữ Châu, một là Thân quân Thái Tử. Nếu Triệu Kham lén lút theo Thân quân Thái Tử ra khỏi thành thì còn dễ nói, đã có Ngọc Doãn ở đó rồi, có thể bảo vệ Thái Tử chu toàn. Nhưng nếu như là Lỗ Tặc gây nên...Vậy sẽ rất nguy hiểm.
Triệu Hoàn hiện tại tình nguyện tin tưởng Triệu Kham là đi theo Thân quân Thái Tử cũng không dám tin tưởng, là bị Lỗ tặc bắt.
Nhưng Ngọc Doãn dám lớn mật thế sao?
Hoặc có lẽ, Ngọc Doãn cũng không biết Thái Tử ở trong quân, chẳng phải là cũng rất nguy hiểm?
- Người tới, tuyên Chủng Sư Đạo đến.
Triệu Hoàn rốt cục không nhẫn nại được nữa, lớn tiếng hô.
Ước chừng qua nửa canh giờ, Chủng Sư Đạo vội vàng đi vào Tử Thần điện.
Hôm nay ông đang ở trong Tần phượng quân chỉnh đốn quân vụ, nghe nói Triệu Hoàn tìm mình thì không khỏi có chút nghi hoặc.
- Bệ hạ tuyên thần đến có chuyện gì?
Triệu Hoàn cho dù là lòng nóng như lửa đốt, cũng cố kìm nén.
- Chủng khanh, trẫm hỏi ngươi một sự kiện...Thân quân Thái Tử hiện giờ ở đâu?
- Hả?
Chủng Sư Đạo giật nảy mình, do dự một chút, cắn răng nói: