Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 304: Chương 304: Đều không biết lái




Editor: May

Thím Lý lắc lắc đầu, “Tôi không biết lái xe, lão vương và A Hương ra cửa mua đồ ăn rồi, ước chừng còn hơn nửa tiếng đồng hồ nữa mới trở về.”

“Tiên sinh và Tần bí thư…… A, Tình Không tiểu thư……”

Tình Không không có thời gian chờ bà ấy nói xong, chạy nhanh đến chỗ huyền quan, tiện tay cầm chìa khóa xe lại chạy ra ngoài, đi thẳng đến gara.

Trong gara của Sở Ngự Bắc còn có vài chiếc xe ngừng ở nơi đó, cô ấn ấn chìa khóa trong tay, một chiếc trong đó vang lên, cô chạy nhanh nhảy vào ghế điều khiển.

Cô nhìn dáng vẻ phía trước, nhấp môi định thần, cô còn chưa học qua chương trình hệ thống điều khiển, chỉ có thể nỗ lực nhớ lại những bước sáng hôm nay Sở Ngự Bắc dạy cho cô.

Mạng sống của lão Lộ quan trọng hơn, đến lúc này, chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống thôi.

Dẫm ly hợp, đánh lửa, quẹo cần……

Sờ soạng một lúc, cuối cùng lái xe ra ngoài.

Thím Lý đứng ở cửa gara, không ngừng phất tay, “Tình Không tiểu thư cô không có bằng lái a……”

Tình Không tự nhiên không tính là quen thuộc với tính năng xe, lúc dừng xe ở cửa Lộ Phủ xem chân ga nhầm thành chân phanh, Phí Mạn sợ tới mức trái tim đều thiếu chút nữa bay ra ngoài.

Thật vất vả dừng xe lại, Tình Không hô to với Phí Mạn, “Tôi không có bằng lái, không biết lái xe như thế nào, quản gia ông tới lái xe!”

“Đại tiểu thư, tôi cũng không biết lái xe!”

“Các người ai biết lái xe, tới đây!” Tình Không lái xe tới nơi này đã thập phần không dễ dàng, cô sợ xảy ra chuyện, sẽ mất nhiều hơn được, này lại là đường xuống núi hình chữ S.

Phí Mạn bọn họ đỡ Lộ Viễn Kiều đi qua, đặt tới ghế xe sau, vẻ mặt khó xử, “Đại tiểu thư, hôm nay tài xế trong nhà đều đi ra ngoài, chúng tôi đều không biết lái xe.”

Tình Không gần như có thể cảm nhận được sinh mệnh Lộ Viễn Kiều đang trôi đi từng chút, cô cắn chặt răng, lại trở về ghế điều khiển lần nữa.

Phí Mạn muốn cho tên người hầu kia đi theo, bị Tình Không quát ngừng, “Đều đừng đi theo, kỹ thuật lái xe của tôi không qua ải, xảy ra chuyện, ông nhớ rõ phái người đến dưới chân núi nhặt xác, chôn tôi và Lão Lộ ở cùng một chỗ.”

Tình Không nói không phải là lời nói ủ rũ, nếu Lão Lộ xảy ra chuyện, cô tồn tại cũng không thú vị, cùng nhau chôn ở chân núi, có lẽ là tốt nhất với bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.