Editor: May
Nhưng đến bản thân phó tổng thống đại nhân và Mặc Thiếu đều rõ ràng là che chở “Tiểu tam”, loại tình huống này ngược lại thật là chuyện lạ.
Lần này, ánh mắt mọi người nhìn Minh đại tiểu thư lại nhiều thêm vài phần đồng tình.
Mà ánh mắt nhìn Lộ Tình Không càng thêm phức tạp, đây là cục diện một nhà có nữ mọi chuyện thông.
Tiếng “Chú nhỏ” Sở Vân Triết vừa gọi kia, lại hung hăng đánh lên mặt những người lúc trước cho rằng Lộ Tình Không câu dẫn lão già.
“Chú nhỏ” như Sở Ngự Bắc vậy, tới một trăm cũng sẽ không có người ngại nhiều.
“Sở Tiên Sinh đối với bạn tôi như vậy có phải không được tốt lắm không?”
Lý Mục Thành vẫn luôn không nói gì đột nhiên đứng lên, vươn tay cầm cổ tay bị thương của Tình Không, đương nhiên là tránh đi vị trí bị thương.
Tình huống trước mắt của Tình Không là, Sở Ngự Bắc ở phía trước mười ngón nắm chặt lôi kéo cô.
Sở Vân Triết đứng ở bên trái cô, sau khi bị Sở Ngự Bắc cảnh tỉnh, thần sắc suy sụp.
Lý Mục Thành thì cầm tay ở phía sau của cô.
Mấy người đàn ông này tùy tiện người nào cũng là tồn tại làm phụ nữ Bắc Thần Quốc xua như xua vịt.
Mà hiện tại bọn họ thực rõ ràng đồng thời đang tranh giành tình cảm vì người phụ nữ Lộ Tình Không này.
Trong lòng mọi người đều có một nghi vấn, rốt cuộc Lộ Tình Không này là thần thánh phương nào?
Con ngươi thâm thúy của Sở Ngự Bắc nhàn nhạt hiện lên một chút nghi hoặc, lần trước gặp Lý Mục Thành anh ta còn ngồi ở trên xe lăn, một bộ dáng sa ngã suy sút.
Thời gian ngắn ngủn, anh ta đã có thể hành động tự nhiên, hơn nữa giống như đã trở lại quân bộ báo danh.
Anh híp híp mắt, tầm mắt dừng ở trên tay anh lôi kéo Tình Không, “Người phụ nữ của tôi không cần bạn có giới tính nam, Lý Thiếu tự trọng.”