Tống Phong không có nhiều lời, phất tay cầm lấy một trong ba ngọc giản lên quan sát.
Hiển nhiên, những ngọc giản này đều trải qua xử lý đặc thù, khiến Tống Phong chỉ nhìn thấy được một chút thông tin và giới thiệu, còn phần nội dung công pháp thì đều bị cấm chế che đậy.
Đối với các đồ vật nhạy cảm như công pháp thì chuyện này cực kỳ bình thường.
Tống Phong đi dạo những cửa hàng kia thậm chí còn gặp qua có nơi cẩn thận chép phần giới thiệu vào một ngọc giản mới hoàn toàn chuyên dùng cho khách nhân quan sát. Còn phần nội dung công pháp thực sự thì bị cất giấu cực kỳ cẩn mật.
Qua một hồi, Tống Phong chậm rãi đem ngọc giản đầu tiên đặt xuống, sắc mặt bình tĩnh nhìn đến cái thứ hai.
Lương chấp sự không có vẻ gì là mất kiên nhẫn, rất tự nhiên châm cho Tống Phong đầy ly trà, châm cho mình một ly rồi lấy ra một quyển sách giấy lật xem, chỉ chốc lát liền khuôn mặt chăm chú đọc, bất tri bất giác dường như đem Tống Phong gạt sang một bên.
Mà Tống Phong cũng rất nhanh chóng đem tất cả ba ngọc giản xem xét xong.
Sắc mặt hắn giờ phút này nhìn qua bình tĩnh thong dong, nhưng trong lòng lại đang nhảy số cân nhắc liên tục.
Ba ngọc giản này, theo thứ tự là ba loại công pháp luyện thể với ba phong cách khác nhau.
Ngọc giản đầu tiên vậy mà lại là một loại công pháp mang hơi hướng Phật pháp thần thông tên gọi【 Kim Thân Phật Thể Công 】. Môn công pháp này tu luyện đại thành có thể ngưng tụ Kim Thân Phật Thể, gần như bất tử bất hoại, đối với công kích vật lý mang kháng tính gần như tuyệt đối. Bất quá, môn công pháp này cần giữ các loại giới, không được ăn thịt uống rượu, dùng Phật kinh tụng niệm độ hóa cơ thể, cải tạo nhục thân.
Tống Phong dứt khoát đem công pháp này loại trừ.
Mà trong ngọc giản thứ hai lại là một bộ công pháp đối nghịch hoàn toàn, tên gọi 【 Thái Cấp Ma Thân 】. Nội dung công pháp này cực kỳ đơn giản, chịu đòn liền mạnh lên. Chỉ cần giơ lưng ra cho người khác đánh, liền có thể dùng đó rèn luyện nhục thể. Đánh trầy da chảy máu, có thể luyện thành mình đồng da sắt. Đánh trọng thương thổ huyết, có thể luyện thành vạn độc bất xâm, đao thương bất nhập. Đánh đầu rơi máu chảy, thậm chí mất luôn mạng nhỏ, liền có thể luyện thành bất tử chi thân, vô địch thiên hạ.
Nói tóm lại, đây là một môn hố cha công pháp.
Trừ phi có khả năng bất tử, hồi sinh vô hạn mới có thể đem công pháp【 Thái Cấp Ma Thân 】này luyện thành.
Mà nếu đã bất tử, còn tu cái rắm tiên!
Loại!
Chỉ có công pháp ở ngọc giản thứ ba mới làm cho Tống Phong cảm thấy hứng thú.
【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】Cái tên vô cùng đơn giản, nguyên lý cũng vô cùng đơn giản: Lấy thân thể linh căn ngũ hành làm điểm tựa, dùng tinh hoa cơ thể làm vật dẫn, đem ngũ hành thiên địa chi tinh hoa dung nhập tự thân, dùng nó cường thể.
【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】có hai cái điểm yếu, thứ nhất, luyện đến đại thành…không có đại thành. Ngay cả người sáng tạo ra công pháp này hình như cũng chỉ mới luyện đến Hóa Đan Cảnh liền dừng lại. Cũng không biết đoạn sau như thế nào.
Thứ hai, muốn luyện Ngũ Hành Bất Diệt Thể này điểm khó khăn lớn nhất chính là phải dùng thiên tài địa bảo đến phụ trợ tu luyện, càng về sau yêu cầu đối với thiên tài địa bảo càng ghê gớm.
Mặc dù có hai điểm yếu rất khó chịu này, nhưng Ngũ Hành Bất Diệt Thể này cực kỳ huyền diệu, đem cơ thể hóa thành Ngũ hành chi thể, đối với các loại công kích dù là pháp thuật hay vật lý đều có thể giảm xuống tổn thương, đối với các loại mê huyễn thậm chí cả tâm ma đều có tác dụng phụ trợ thực chất.
Thấy Tống Phong trầm ngâm, Lương chấp sự buông xuống quyển sách trong tay, hứng thú hỏi:
“Tống huynh đối với ba món công pháp này có vừa lòng hay không?”
“Cũng tạm được. Không biết giá cả thế nào?” Tống Phong không mặn không nhạt nói.
Lương chấp sự nhìn Tống Phong, mỉm cười giơ ra hai ngón tay.
“Hai vạn ba món?” Tống Phong nhíu mài.
“Hai vạn một món, riêng【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】giá cả cao hơn một chút, hai vạn năm nghìn Hạ Phẩm Linh Thạch.” Lương chấp sự mỉm cười nhìn Tống Phong.
Nói xong giá cả liền thuận tiện cầm chén trà lên hớp một ngụm chờ đợi.
Tống Phong nghe cái giá này, sắc mặt hơi thoáng chút thay đổi nhưng không có quá thất thố. Bởi vì hắn biết, những công pháp này đều là tinh phẩm thực sự. Ở những cửa hàng trước, Tống Phong từng thấy qua một vài công pháp phẩm chất không bằng mấy quyển này nhưng giá cả còn cao hơn nhiều.
Vì vậy mà trong lòng Tống Phong cũng có một mức giá đại khái đối với những thứ công pháp này.
Lương chấp sự mặc dù nhàn nhã bình tĩnh nhưng khóe mắt vẫn luôn chú ý từng biểu lộ của Tống Phong. Khi thấy Tống Phong chỉ hơi đổi sắc mặt chứ không có kinh hoảng thì thầm an tâm.
Tống Phong cân nhắc một chút.
Trên người hắn nếu gom góp từ số Hạ Phẩm Linh Thạch lần trước có được nhờ đổi Tinh Kim thì có thể vừa đủ con số hai vạn năm nghìn Hạ Phẩm Linh Thạch. Tuy nhiên, nếu đem tất cả bỏ ra thì hắn thật sự không cam lòng.
Nghĩ nghĩ, trên người mình ngoại trừ hai mảnh vỡ thần bí ra, cũng chỉ còn một số tạp vật ít giá trị.
‘Ai, cuối cùng ta vẫn là quỷ nghèo a!’ Tống Phong trong lòng thầm than, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh nhìn Lương chấp sự hỏi:
“Không biết đối với bảo vật có thu lại hay không?”
“Tất nhiên là có, Tống huynh chẳng lẽ muốn dùng bảo vật khác để đổi lấy công pháp nơi này? Nếu như vậy thì mời huynh đài yên tâm, bản trai có chuyên môn giám định sư, có thể cho huynh đài giá cả công đạo.” Lương chấp sự rất bình thản gật đầu.
Dường như đối với tình cảnh này đã trải qua nhiều lần.
Tống Phong nhẹ gật đầu, cẩn thận từ trong túi trữ vật lấy ra một cái hộp gỗ vuông vức toàn thân đen bóng, nhìn qua có chút thần bí.
Hộp gỗ này là trước đó Tống Phong mua lấy một khối lệnh bài từ một sạp hàng nào đó. Lão bản vì cố tình làm ra vẻ huyền bí nên đã dùng hộp gỗ có chút giá trị này để chứa một món đồ chơi vô dụng. Tống Phong sau khi bị lừa mua thì đã tức giận đem thứ đồ chơi kia ném qua một góc trong túi trữ vật, dùng hộp gỗ này để cất giữ khối đá xù xì lúc trước.
Tống Phong lấy ra hộp gỗ cẩn trọng đặt lên bàn, động tác có chút chậm chạp cẩn thận. Hắn biết rõ, hắn càng ra vẻ thần bí cùng xem trọng thì vật này càng có giá trị, đối phương cũng sẽ không ngờ tới chính Tống Phong cũng không biết thứ bên trong là thứ gì, có giá trị ra sao.
Tống Phong lần này cũng mang tâm thái đánh cược mà thôi. Nếu như giám định không ra, vậy thì hắn cũng có thể mượn cớ đó mà thỏa thuận lại chút giá cả cho 【 Ngũ Hành Bất Diệt Thể 】, còn nếu giám định ra, hẳn là cũng không quá tệ, có thể giảm bớt gánh nặng cho túi tiền của hắn lúc này.
Lương chấp sự thấy Tống Phong không có mở ra hộp gỗ mà cực kỳ cẩn thận đẩy tới trước mặt mình thì gương mặt có chút hứng thú, đưa tay mở ra hộp gỗ.
Theo nắp hộp mở dần ra, đồ vật bên trong rốt cuộc cũng hiện rõ.
Lương chấp sự nhíu mài, vừa rồi thần thức của hắn vậy mà không phát hiện bất cứ điều gì kỳ lạ.
Một đồ vật có tình huống này thì một là vật này đẳng cấp quá cao, lấy thần thức của y không thể nào thăm dò.
Còn tình huống thứ hai, đó chính là vật này căn bản chỉ là hòn đá cuội vô dụng.
Nhưng nhìn động tác cẩn thận của Tống Phong, y cũng rõ thứ trước mắt này không thể nào là đá cuội được.
Suy nghĩ một chút, Lương chấp sự chắp tay cẩn thận nói:
“Tống tiên sinh, vật này có chút bất phàm. Tại hạ sẽ đi mời Giám định sư của bản trai đến xem xét. Còn xin tiên sinh thông cảm chờ đợi.”
Thái độ của Lương chấp sự rõ ràng biến tốt hơn rất nhiều.
Tống Phong bộ dáng khí định thần nhàn, lãnh đạm gật đầu. Bộ dáng đối với giá trị của vật này vô cùng tự tin. Nhưng sâu trong lòng thì lại đang hồi hộp chờ mong.