Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 33: Chương 33




“Được rồi Young, cậu có thể cho mình số của Tony sao?” Anna có chút sốt ruột nói.

Young nghe giọng Anna sốt ruột muốn có số của Tony. Cô chỉ nghĩ đơn thuần Anna muốn nhanh chóng hỏi Tony về những chú chó mà thôi. Cô không thể nào liên tưởng được chuyện Tony bị thương và chuyện nhà Anna bị đột nhập có liên hệ với nhau.

Young nói: “Mình đang ở cùng Tony đây. Để mình chuyển điện thoại cho Tony nhé.”

Anna nghe thấy Young đang ở cùng Tony thì thấy nhẹ nhõm. Nếu Tony có chuyện thì Young đa nói cho cô rồi.

Anna không còn quá lo lắng cho Tony nói: “Không cần, cậu cho mình số của Tony là được lúc khác mình gọi điện thoại hỏi Tony sau. Mình không làm phiền hai người đấy chứ?”

Young nói: “Phiền gì chứ? Không như vậy đi, một lúc nữa Tony đèo mình về hai đứa mình sẽ ghé qua nhà cậu, có gì cậu cứ hỏi trực tiếp Tony cho dễ.”

Anna nói: “Vậy cũng được.”

Young và Anna kết thúc cuộc trò chuyện. Tony từ đầu đến cuối thì tỏ vẻ không biết gì đứng yên lắng nghe hai người nói chuyện.

Young nói với Tony: “Tony, nhà Anna bị đột nhập nhưng may mắn là cô ý không có làm sao. Tý anh đưa em qua nhà cô ý được không?”

“Cô ý không làm sao, vậy tốt rồi. Sau khi ăn trưa xong anh sẽ đưa em qua đó.” Tony hơi tỏ vẻ ngạc nhiên nói.

“Thị trấn của chúng ta gần đây xuất hiện nhiều kẻ xấu quá. Em có chút sợ hãi. May mà em có anh với Benji và Buster.” Young ôm lấy Tony nói.

“Anh sẽ không để ai làm hại đến em.” Tony nói trấn an Young.

Sau đó Tony và Young hai người đi làm cơm trưa.

Bữa cơm trưa chủ yếu do Young làm và trông nó rất là hấp dẫn. Cha mẹ Tony khi nhìn thấy rất vừa lòng. Thật ra họ đã gặp Young vài lần rồi nhưng hôm nay mới được ăn cơm cùng cô, không những vậy lại còn do Young tự mình nấu.

Cả Jack và Nancy không nghĩ tới Tony sẽ hẹn hò được với một cô gái tốt như Young. Ban đầu họ có chút lo lắng cho con trai của mình thay vi vui mừng bởi Tony không có tài cán gì. Trong khi Young lại xinh đẹp và học giỏi. Hai người sợ một ngày Young rời bỏ Tony sẽ khiến cho con trai họ bị tổn thương.

Nhưng đến khi Tony kiếm được khoản tiền đầu tiên từ chú chó bán cho Ryan cha của Young họ mới cảm thấy Tony có bản lĩnh và năng lực để duy trì mối quan hệ với Young. Lúc này họ mới bớt lo lắng về chuyện tình cảm của cậu.

Jack cũng tạo điều kiện tốt nhất cho Tony khi chiếc xe Ford 150 mà ông yêu thích, giao cho cậu sử dụng. Còn ông khi có việc thì lại sử dụng chiếc xe tải nhỏ cũ kỹ nhưng vẫn chạy khá tốt.

Nghỉ ngơi một lúc sau bữa ăn, Tony lái xe đưa Young đến nhà Anna.

Anna vừa mở cửa thì Young đã nhào lên nắm lấy tay Anna. Chằm chằm nhìn nghó khắp người cô, kiểm tra xem cô có bị thương ở đâu không. Xem cô có thật sự không việc gì.

Anna nhìn Young săm soi kiểm tra mình, cô không chịu được nói: “Young cậu có thể thôi nhìn mình như vậy không?”

“Không muốn mình quan tâm cậu sao?” Young nói.

Anna nói: “Mình biết bạn quan tâm tới mình, nhưng không cần nhìn mình như vậy chứ. Mình có cảm giác cậu như một tên con trai háo sắc đang nhìn mình đầy dâm đãng.”

“Suy nghĩ của cậu thật kỳ lạ. Mình sao có thể có ham muốn như vậy với cậu.” Young nói.

“Vậy ý cậu là cậu có ham muốn như vậy với ai đó. Chẳn hạn như Tony?” Anna trêu đùa Young nói.

Tony nghe hai người trò chuyện thì cảm thấy khá thú vị. Tony hi vọng sau này họ có thể chung sống vui vẻ với nhau cùng cậu như bây giờ.

“Hôm nay câu trêu đùa mình khá nhiều lần rối đấy. Không phải cậu đang ghen tỵ với mình đấy chứ?” Young nói.

“Cậu nói gì lạ vậy?” Anna mặt không có quá nhiều biểu cảm nhưng trong lòng cô thì như nhảy dựng lên. Quả thật cô cũng cảm thấy mình so với bình thường khác quá nhiều. Trước đây cô và Young rất ít khi trêu đùa nhau như vậy.

“Không trọc cậu nữa. Young mau dẫn Tony vào nhà mình, cậu không muốn để Tony đứng ngoài cửa mãi vậy chứ?” Anna nói tiếp.

“Tha cho cậu.” Young nói rồi kéo tay Tony đi vào nhà Anna. Hai chú chó Alaska thì theo sát phía sau.

Ngồi trong phòng khách Young hướng Anna hỏi: “Cậu có thể kể cho mình chuyện gì xảy ra với cậu hôm qua được không Anna?”

“Mình không muốn nhắc tới chuyện không vui đó.” Anna từ chối Young.

Young thấy Anna không muốn nhắc tới chuyện đáng sợ đó, cô liền nói sang chuyện khác.

“Thế cậu đã nói chuyện này với cha mẹ cậu chưa? Bao giờ họ sẽ về?”

Anna noi: “Mình nói chuyện này với cha mẹ rồi. Nhưng phải đến chiều mai họ mới về tới nhà.”

Young nói: “Vậy tối nay cậu qua nhà mình ngủ đi. Như vậy sẽ an toàn hơn.”

“Những kẻ đột nhập đã bị bắt rồi. Mình nghĩ sẽ không có chuyện gì nữa. Từ tối qua thường xuyên có cảnh sát tuần tra qua nhà mình. Vì vậy không có chuyện gì đâu Young.” Anna nói.

Young nói: “Nếu cậu muốn có thể đến nhà mình bất cứ lúc nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.