Top Comment Weibo

Chương 223: Chương 223




Nỗi lòng của cô nàng có tâm hồn ăn uống

___

1. Hồi bé lần đầu đến trường mẫu giáo cứ khóc đòi về, cô dỗ:“ Ăn nốt bát cơm này thì cô dắt con đi tìm mẹ.”

Tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt:“ Không... cho con... bát nữa...”

2. Ngăn tủ đựng bánh kẹo, đồ ăn vặt trong nhà lúc nào mẹ mở ra cũng thấy trống không.

3. Không thích chơi với bọn ăn ít hay kén ăn, ăn được vài miếng đã kêu no, mất hứng lắm.

4. “Mày no chưa?”

“No là cảm giác thế nào?”

5. Người khác nói không ăn nổi nữa tôi cứ thấy vờ vịt dối trá sao ấy.

6. Tâm trạng không tốt -> Ăn -> Tâm trạng tốt lên rồi -> Ăn -> Hối hận vì ăn quá nhiều dẫn đến béo ú -> Tâm trạng không tốt -> Ăn ->...

7. Càng ăn dạ dày càng nở ra, người thường dạ dày là bộ nhớ 16G, tôi là 16TB.

8. Từng có vô số ý niệm không hay với cục tẩy bút chì.

9. Không hiểu nổi sao lại tồn tại thứ gọi là bệnh chán ăn.

10. Hàng xóm đi xa mang con chó sang gửi nhờ ba ngày, bảo là chỉ cần cho nó ăn cơm thừa canh cặn là được, suýt thì nó chết đói trước khi chủ nó về đến nhà.

11. Trên đời này chẳng có chuyện gì không thể giải quyết bằng một bữa lẩu cả, nếu có thì sẽ giải quyết bằng hai bữa.

12. Nếu tay không đi bộ thì được chục phút đã mệt lử không nhấc chân lên nổi, nhưng nếu vừa đi vừa ăn thì tôi có thể đi xuyên lục địa.

13. Có anh chàng kiên trì mua đồ ăn sáng cho tôi một tuần liền, thế là nhận lời yêu.

14. Sang nhà bạn trai ăn cơm, mẹ anh ta gật gù bảo:“ Bố mẹ con nuôi con lớn bằng từng này quả là không dễ dàng gì.”

15. Mỗi lần cãi nhau, bạn trai cầm đồ ăn đến, tôi mở miệng định đuổi hắn về, nhưng nước dãi chảy ra, thế là lại hoà.

16. Không bao giờ chuẩn bị bữa sáng từ tối hôm trước, vì nó sẽ thành đồ ăn đêm mất.

17. Trong khi đám bạn bù đầu với yêu đương, mỹ phẩm, du lịch, idol, thì trong đầu tôi lúc nào cũng tranh đấu “món này ngon, món kia ngon, món nào cũng ngon quá trời ơi“.

18. Xem phim có cảnh diễn viên định tự sát, trong khi cả nhà căng thẳng chăm chú nhìn màn hình, tôi buột miệng: “Sao không cất bánh ngọt vào tủ lạnh rồi hãy tự tử, để thế mèo làm rơi mất.”

19. Tóm lại thì đồ ăn là nguồn sáng ấm áp dịu dàng chiếu rọi cuộc đời trần trụi tầm thường của tôi.

Nguồn: FB Kiem Duong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.