Top Comment Weibo

Chương 246: Chương 246




Mấy hôm trước đi làm về có hơi muộn, lúc ngang qua một hẻm nhỏ thì một thanh niên từ đâu lao ra, lưỡi dao sắc bén kề sát bên tai: “Dạo này tôi túng quá, làm ơn cho vay năm trăm, chỉ năm trăm thôi.”

Tôi hết hồn vội đưa cả ví cho y, nhưng y chỉ lấy đúng năm trăm rồi buồn rầu nói:“ Cho tôi xin số điện thoại nhé, khi nào có tiền tôi trả.”

Tối nay đột nhiên nhận được cuộc gọi của anh ta, số tiền cũng chả nhiều nhặn gì, nhưng không muốn làm anh ta áy náy nên tôi lại đến cái hẻm nhỏ ấy. Thấy tôi anh ta mỉm cười nói:“ Cho vay năm trăm nữa nào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.