Tiến trình chuẩn bị bộ phim rất nhanh chóng. Khi tôi vừa kết thúc buổi ký tên không tồn tại kia, B nói cậu đã tìm người làm xong chuyện này. Ngữ khí của cậu nghe như đang tranh công đòi khen vậy.
Tôi vô cùng chân thành tha thiết cảm ơn cậu.
Tôi kéo vali về nhà, Chồng đứng ngoài cửa hút thuốc chờ tôi. Gã nhận lấy hành lý rồi mang nó lên. Tôi híp mắt nhìn bóng lưng gã, tất cả mọi thứ gã đang làm đều giống như một người chồng mẫu mực. Ai có thể ngờ mấy hôm trước gã còn đang lăn lộn trên giường tôi cùng Trúc mã, an ủi Trúc mã rằng chỉ cần tôi chết đi là bọn họ có thể đến bên nhau chứ.
Tôi cười ha ha.
Không sao, chờ hai người đều ngỏm là sẽ vĩnh viễn ở bên nhau thôi.
Tôi đã tra cứu và mua được một loại thuốc tốt, đó là thuốc C có khả năng trị tắc nghẽn cơ tim, trông màu sắc không khác loại cho stress mà dạo này Chồng đang uống lắm, trộn lẫn vào một ít gã cũng sẽ không phát hiện.
Mặc dù xét mặt dược lý thì C trị tắc nghẽn cơ tim, nhưng nghiên cứu về nó chưa đầy đủ. Bằng vào kiến thức hóa học nửa vời của tôi mà nói, thành phần của nó có thể phản ứng trung hòa với vitamin trong vài loại hoa quả.
Vào lần đầu thử nghiệm, để nghiên cứu xem rốt cuộc nó có trí mạng hay không, tôi cho mình một tuần nghỉ phép, mua mười con chuột bạch tiến hành thí nghiệm. Sau khi cho chúng nó ăn hoa quả và thuốc C quá liều, trong ba ngày có bảy con chuột đột tử do hưng phấn quá mức.
Ôi, tôi nghĩ đây chính là một dạng thành phần trợ hứng hoàn mỹ nào đó, cũng là một vũ khí hữu ích để Chồng ngoan ngoãn chết trên giường Trúc mã.
Dạo này tôi hay lấy cớ mình hơi bệnh nên muốn ngủ phòng khác, dù sao tôi cũng chẳng định nằm trên chiếc giường dính đầy dịch thể của bọn họ đâu.
Tiếp đó, tin tức về bộ phim truyền ra, không ngoài dự liệu của tôi, Trúc mã và Chồng cãi nhau ầm ĩ một trận.