Tra Công Nhất Định Phải Ngược

Chương 42: Chương 42




Edit: Nguyệt Kiều

"Trở về rồi?" Lăng An Tu sau một chút kinh ngạc liền nói, "Vừa vặn, dọn dẹp một chút đồ đi."

Hall từng bước từng bước hướng Lăng An Tu đi đến, vành mắt ửng hồng, "Em thật muốn đuổi tôi đi? Lăng An Tu, sao trước đây tôi không phát hiện tâm em ác như vậy?"

"Ở cạnh anh ba năm, tốt xấu gì tôi cũng học được một chút." Lăng An Tu bình tĩnh mà nói.

Hall nỗ lực khắc chế chính mình không bạo phát, y vẫn luôn rất rõ ràng, đối xử với những người như Lăng An Tu, mày càng cứng rắn, hắn lại càng cường ngạnh hơn. Hơn nữa hắn cứng rắn không ở chỗ hành vi, mà ở nội tâm. Hall hít sâu một hơi, "Chúng ta vẫn chưa ly hôn, nơi này vẫn là nhà tôi, em không có quyền đuổi tôi đi, "

"Cũng đúng." Lăng An Tu gật gật đầu, "Vậy tự túc đi."

"An Tu." Hall từ phía sau ôm lấy Lăng An Tu, ở bên tai của hắn nói nhỏ, "Đừng làm rộn có được hay không, tôi biết tôi đã sai, em cho tôi một cơ hội có được không."

Lăng An Tu cảm thấy rất buồn cười, nguyên lai tại mỗi một thế giới, những tên tra nam đều giống nhau như đúc. Cãi nhau, nhận sai, hứa hẹn sẽ không bao giờ tái phạm.

"Anh yêu Daniel sao?"

Hall nghe Lăng An Tu hỏi cái vấn đề này, cho rằng hắn ruốc cuộc cũng mềm lòng, liền vội vàng nói: "Không, tôi chỉ thích em."

"Anh dựa vào cái gì mà dám nói anh thích tôi?"

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

"Anh chỉ cần nhìn thấy em và nam nhân khác ở cùng nhau liền cảm thấy phát rồ." Hall ôm thật chặt lấy Lăng An Tu, "Tôi hy vọng em chỉ nhìn tôi."

"Như vậy, Hall, thỉnh nói cho tôi biết, nếu như Daniel cùng nam nhân khác ở cùng nhau, anh thấy có tức giận không?"

Thân thể Hall cứng đờ, "Này, này không giống nhau."

Lăng An Tu lắc đầu một cái, "Không có gì không giống cả. Hall, người duy nhất anh yêu chính là bản thân mình, anh làm tất cả cũng là vì khiến chính anh vui vẻ. Trước kia cũng thế, hiện tại cũng vậy. Xưa nay anh chưa bao giờ để ý đến ai, tôi cũng thế, Daniel cũng vậy, cũng chỉ đạo cụ giúp anh vui vẻ."

"Không phải như thế!" Hall vội vàng biện giải, "Tôi thật sự yêu em, em cho tôi một cơ hội, tôi bảo đảm..."

"Anh xong chưa!" Lăng An Tu hơi không kiên nhẫn, "Buông tôi ra, lập tức, ngay lập tức!"

"Không muốn. Tôi muốn ôm em."

"!!!" Lăng An Tu còn chưa kịp phản ứng, liền bị Hall đẩy ngã ở trên ghế sa lon. Hall không biết bị cái gì kích thích, điên cuồng lôi kéo quần áo Lăng An Tu, ánh mắt giống như là con sói đói, áo Lăng An Tu lập tức bị xé rách.

Từ trên người Hall tỏa ra tín tức tố Alpha nồng nặc, lúc này thân là Beta Lăng An Tu cảm nhận được hương vị mạnh mẽ này của một Alpha cường ngạnh. Hall cúi người xuống mút vào cổ Lăng An Tu, Lăng An Tu thân thể mềm nhũn, một loại cảm giác không rõ cơ hồ đem hắn nhấn chìm. Trên người là khô nóng khó nhịn, cơ thể bên trong trống rỗng... Lăng An Tu rốt cục phản ứng lại, bị tín tức tố Alpha của Hall ảnh hưởng, hắn như vô thức chuyển đổi đến thể Omega...

"Đáng chết!" Lăng An Tu tưởng lập tức đổi lại, cũng đã không còn kịp rồi. Mùi vị ngọt ngào dần nồng lên, Hall đột nhiên ngẩng đầu, khó có thể tin nhìn sắc mặt ửng hồng của Lăng An Tu.

"Đây là mùi của Omega... Làm sao có khả năng, An Tu em..."

Lăng An Tu thở hổn hển, móng tay lún vào ghế sô pha, hắn cố nén dục vọng mãnh liệt trong cơ thể, nói giọng khàn khàn: "Cút!"

Omega một khi chính thức tiến vào thời kỳ động dục, cưỡng ép ngăn chặn rất có thể khiến người phát điên. Lăng An Tu nhất định phải tập trung tinh thần tiến hành trạng thái chuyển đổi, còn bên cạnh đó là Alpha không tự chủ được vẫn tỏa ra khí tức mạnh mẽ.

"Sao có thể có khả năng! An Tu, em, em là Omega?"

"..."

Hall đột nhiên nở nụ cười, y hôn môi Lăng An Tu, "Không quản em là Beta hay là Omega, đều để cho tôi tới giúp em đi."

"Không!" Trong nháy mắt Hall chạm tới da dẻ, Lăng An Tu toàn thân đều đang run rẩy. Bỏ qua sự phản kháng của Lăng An Tu, những nụ hôn rực lửa liên tiếp liên tiêp hạ xuống, đừng nói là đẩy Hall ra, ngay cả khí lực chuyển đổi hắn đều không có.

Thời điểm Carl chạy đến, nhìn thấy một tình cảnh không hài hòa nào đó, trợn mắt ngoác mồm. Cậu lập tức vọt tới, một quyền đem Hall đánh ngã xuống đất. Đánh xong mới phát hiện, trong phòng khách mùi vị thật giống có như cái gì không đúng.

Carl khó có thể tin nhìn Lăng An Tu quần áo xốc xếch, "Này, đến cùng là chuyện gì xảy ra? An Tu hắn..."

Hall từ dưới đất bò dậy, lau máu tươi ở khóe miệng, "Chính như cậu chứng kiến, xuất phát từ nguyên nhân nào đó, Lăng An Tu phát tình."

"Nhưng là, cậu ấy là Beta!" Carl cảm giác được huyết dịch trong cơ thể mình đang sôi trào, cậu vội vã đưa ánh mắt từ trên người Lăng An Tu dời đi. Cậu sợ chính mình tiếp tục nhìn, cũng phải mất lý trí.

"Tôi không biết." Mắt xanh dị thường lóe sáng, y liếm liếm khóe miệng, lộ ra một nụ cười khiêu gợi."Em ấy hiện tại cần một Alpha."

"Tôi biết cậu là có ý gì, tôi cho cậu biết, đừng hòng!" Carl cả giận nói, "An Tu sẽ không nguyện ý cùng cậu làm!"

"Không cùng tôi, lẽ nào cùng cậu sao?" Hall không cam lòng yếu thế, "Carl, tôi và em ấy còn chưa có ly hôn, chỉ có tôi, chồng hợp pháp của em ấy, mới có quyền..."

"Câm miệng! Tôi không cho phép!" Carl mặt đỏ bừng lên, tàn nhẫn mà trừng Hall.

Lăng An Tu nghe hai Alpha tranh cãi xem ai tới ngủ với mình, thực sự là muốn đập đầu tự tử. Thừa dịp này hai Alpha này không để lực chú ý trên người mình, Lăng An Tu cắn răng, miễn cưỡng tiến hành chuyển đổi thân thể.

Lăng An Tu theo bản năng mà lựa chọn thể cường đại nhất - Alpha. Chuyển đổi xong xuôi, thân thể dị thường lập tức biến mất. Hắn hít sâu, ngửi thấy trong không khí lưu lại khí tức Omega, tâm lý một trận nóng nảy, nhất thời dở khóc dở cười -- hắn cư nhiên bị chính mình trêu chọc đến cứng luôn rồi, chuyện này là sao a.

Hall cùng Carl còn đang đối đầu, Lăng An Tu tỉnh táo lại, nói: "Các người chớ ồn ào, tôi đã không sao."

Hai người cùng nhau quay đầu lại nhìn Lăng An Tu, chỉ thấy thần sắc hắn bình thường, tứ chi mạnh mẽ, quả thật là... Không sao rồi.

Hall cùng Carl đều là một bộ biểu tình thấy quỷ.

Lăng An Tu đem quần áo sửa sang xong, hời hợt nói: "Hai người khát không, muốn uống chút gì không."

Hall cùng Carl liếc mắt nhìn nhau, trăm miệng một lời: "Cậu không nên giải thích một chút sao?"

Lăng An Tu không hiểu, "Giải thích cái gì?"

"An Tu, em chớ giả bộ." Hall nói, "Lần trước tôi cảm nhận được tín tức tố của Omega trên người em, tôi tưởng tôi uống quá nhiều rồi sinh ra ảo giác. Nhưng lần này, em vừa rồi rõ ràng liền... Hiện tại Carl cũng nhìn thấy, em cảm thấy em có thể tiếp tục giả bộ sao?"

Lăng An Tu: "..."

Carl nhìn Hall liếc mắt một cái, đối với Lăng An Tu nói: "Tớ biết cậu không muốn nói cho Hall, cậu có thể nói cho tớ biết, tớ bảo đảm thay cậu giữ cái bí mật này."

Hall cả giận nói: "Carl! Coi như An Tu không nói cho tôi cũng không tới phiên cậu tới quản!"

"Tôi nói hai người các anh, đủ rồi!" Lăng An Tu xoa trán, "Sự tình chính là các anh thấy như vậy."

"Cái nào?" Hall mờ mịt, "Em là một Omega có thể phát tình?"

"Có thật không?" Carl chuyển hướng Lăng An Tu.

"..." Lăng An Tu nhìn hai tên Alpha trước mặt gương mặt muốn biết lắm rồi, nếu như mình không nói cho bọn họ biết, bọn họ phỏng chừng cũng sẽ không từ bỏ."Các anh sẽ không đem tôi đến phòng thí nghiệm nghiên cứu đi?"

"Tuyệt đối sẽ không!" Hall quyết đoán nói.

Carl lại có chút chần chờ, "Nhưng là, An Tu thân thể của cậu nếu thật sự không bình thường, hay là đi kiểm tra một chút tốt hơn."

"..." Lăng An Tu thở dài, "Đơn giản mà nói, tôi có thể chuyển đổi qua loại ở ba trạng thái Alpha, Beta, Omega. Vừa rồi không cẩn thận bị biến thành Omega, còn hiện tại tôi là Alpha."

Mặt Hall cùng Carl trong nháy mắt liền trắng, ánh mắt bọn họ nhìn Lăng An Tu bây giờ không phải là nhìn thấy quỷ, mà là đang thấy thần.

Thấy hai người không có phản ứng, Lăng An Tu nói: "Làm sao, các anh không tin?"

Carl đã hoàn toàn sợ ngây người, một câu cũng đều không nói ra được. Hall tỉnh lại trước tiên, "Em làm sao biến thành bộ dáng này?"

"Có một ngày rời giường, tự dưng như vậy."

"..." Hall nói giọng khàn khàn, "Làm sao không nói cho tôi?"

"Nói cho anh làm gì? Chờ bị anh cưỡng bách chuyển đổi thành Omega, lại bị anh triệt để ký hiệu, sinh con dưỡng cái cho gia tộc Evans các người?" Lăng An Tu cười lạnh, "Chuyện lớn này đã có người khác thay tôi làm, không phải sao?"

Tỉ mỉ quan sát, bây giờ Lăng An Tu xác thực cùng trước đây không giống nhau lắm, hiện ra càng có khí thế, cho dù hắn còn đang mang một gương mặt xinh đẹp, hương vị nam nhân trên người tuyệt đối không thể lơ là.

Alpha, Beta, Omega... Lăng An Tu có thể trở thành bất cứ cái nào trong số đó. Có thể là Alpha anh dũng thiện chiến, cũng có thể là Omega ôn nhu khả nhân. Hall nhìn Lăng An Tu, lại một lần nữa phát thệ tuyệt đối không thể thả hắn đi.

"An Tu, chúng ta không ly hôn có được hay không?" Hall thấp giọng cầu xin, "Ông nội, bọn họ biết được chuyện này nhất định sẽ rất vui vẻ."

"Anh dám nói cho bọn họ biết, Hall!" Lăng An Tu không chút lưu tình nói, "Tôi sẽ khiến anh biến mất mãi mãi trong cuộc đời tôi, tôi nói được là làm được!"

Hall trong nháy mắt nói không ra lời.

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

"Được, chuyện này chấm dứt ở đây, các anh quên được là tốt nhất. Không thể quên được cũng mời các anh không cần nói cho bất luận người nào." Trải qua một phen dằn vặt như vậy, Lăng An Tu cũng có chút mệt mỏi, "Các anh đều đi đi, tôi mệt mỏi."

"Tôi không đi." Hall vô cùng cố chấp, "Đây là nhà tôi."

"Anh không đi, tôi đi." Lăng An Tu chuyển hướng sang Carl, "Carl, không ngại tớ ngủ ở cung điện một hôm đi?"

"Ồ... Đương nhiên không." Carl đáng thương vấn chưa có thoát khỏi sự khiếp sợ cực đại đó, ánh mắt nhìn Lăng An Tu vấn không ổn.

Lăng An Tu gật gật đầu, "Vậy chúng ta đi."

"An Tu!" Hall nắm lấy vai Lăng An Tu "Em cần tuyệt tình như thế sao?"

"Anh biết không, Hall." Lăng An Tu lộ ra một cái mỉm cười nhàn nhạt, "Cùng anh ở cùng một ngôi nhà, khiến cho tôi buồn nôn. Carl, chúng ta đi."

Hall nhìn bóng lưng hai người sóng vai rời đi, đau lòng đến không thể thở nổi. Y hận không thể xông lên đem Lăng An Tu đoạt lại, y phải nói cho tất cả mọi người, Lăng An Tu là của y, mãi mãi cũng là của y. Thế nhưng Hall biết mình không thể làm như vậy, Lăng An Tu đã đủ chán ghét y, y không thể làm làm hắn chán ghét tuột cùng. Hall chán nản ngã xuống, trên ghế salông còn lưu lại khí tức của Lăng An Tu. Hall hít sâu một hơi, từ từ nhắm hai mắt lại.

Lăng An Tu nằm ở trên giường, ở bề ngoài tựa hồ đã ngủ, trong đầu lại tại cùng hệ thống tiến hành giao lưu. Cái hệ thống này phi thường cao lãnh, không có việc gì đặc biệt trọng yếu sẽ không bao giờ chủ động tìm Lăng An Tu. Lăng An Tu từng có kinh nghiệm mấy lần ngược tra, cũng không cần động một chút là quấn lấy hệ thống hỏi hết đông tới tây. Bất quá, ngày hôm nay hắn nhất định phải hảo hảo hỏi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

"Không phải nói ta có thể tự chủ lựa chọn hình thái sao? Làm sao đột nhiên liền biến thành Omega" "Thể chất của ngươi được phản ánh qua gen. Tín tức tố cường liệt của Alpha cho Hall tiết ra làm cho gen của ngươi phát sinh đột biến, dẫn đến thể chất không tự chủ mà chuyển đổi."

Lăng An Tu suy tư một hồi, hỏi: "Nói cách khác, nếu có một Omega phát tình kỳ tiết ra tín tức tố đủ mãnh liệt, ta cũng có thể có thể bị chuyển đổi vi Alpha?"

"Có thể hiểu như vậy."

"..." Lăng An Tu phiền muộn, dục vọng của Hall ngày hôm nay rốt cuộc là lớn đến bao nhiêu mới có thể kích thích hắn đột biến gen.

Lăng An Tu cùng Carl lúc ở trường quân đội chính là bạn cùng phòng, hai người cùng nhau ngủ ở trên một cái giường, trước khi ngủ còn nói chuyện phiếm và vân vân. Nhưng là hôm nay, Carl nằm bên cạnh Lăng An Tu, một điểm buồn ngủ đều không có, tâm tình cũng khó có thể bình tĩnh.

Sau lần thứ n cậu trở mình, Lăng An Tu nhịn không được."Tớ hỏi này, ngày hôm nay đến cùng cậu làm sao vậy?"

Carl thẳng thắn ngồi dậy, có chút ủy khuất nói: "Tớ vừa nghĩ tới bên cạnh tớ là một Omega, tớ liền..."

Lăng An Tu hết chỗ nói rồi."Tớ bây giờ là Alpha."

"Nhưng là, nhưng là cậu có thể là Omega a a a! Cậu thế tớ làm sao ngủ!"

"..." Lăng An Tu đứng dậy, "Vậy tớ đi phòng khác ngủ."

"Đưng!" Carl kéo áo Lăng An Tu, "Cậu đi tớ cũng ngủ không được, có thể tâm sự không?"

Lăng An Tu bất đắc dĩ ngồi xuống, "Cậu nói."

"Sau này cậu định dùng thể chất gì?"

"Đương nhiên là Beta. Nếu để cho người khác biết tớ có thể chất đặc thù, nói không chừng tớ sẽ bị kéo đi làm giải phẫu."

"Nhưng là cậu không phải muốn trở lại quân đội sao? Mặc dù bây giờ đều nói mọi người bình đẳng, nhưng mà một Beta tại quân đội không gian phát triển vẫn có hạn a."

Lăng An Tu lắc đầu một cái, "Không sao, tớ cũng không phải muốn làm tướng quân." Chuyện xa xôi như vậy, Lăng An Tu cũng không cần lo lắng. Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ, muốn rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào cũng được.

"Ồ." Carl nhìn mình tay, tiếp tục hỏi: "Còn việc liên quan đến nửa kia của cậu? Cậu dự định như nào?"

Lăng An Tu nheo mắt lại, "Kỳ thực tớ cảm thấy nên tìm một Omega nhuyễn manh rất đáng a."

"A!" Carl một bộ biểu tình thất vọng, "Cậu thật sự nghĩ thế sao?"

Lăng An Tu nằm lại trên giường, đắp chăn kín người, "Không biết, nói sau đi. Carl, đã muộn lắm rồi, ngủ đi. Nhớ kỹ, ngủ ở bên cạnh cậu là một Alpha thứ thiệt."

"... Nha."

Vì để tránh cho Hall dây dưa, Lăng An Tu thẳng thắn không trở về nhà. Đồng thời, cân nhắc đến tâm tình vi diệu nào đó của Carl, Lăng An Tu vẫn là quyết định không cùng hắn ngủ chung, ngược lại phòng ở cung điện rất nhiều có thể cho hắn lựa chọn.

Việc ly hôn cụ thể thì hắn vẫn đang cùng gia tộc Evans thương lượng. Hall chưa nói cho người nhà biết chuyện hắn có thể chuyển đổi thể chất, cho nên gia tộc Evans tựa hồ đối với chuyện bọn họ ly nhất trí biểu thị đồng ý. Còn người trong cuộc là Hall thì kháng nghị, tự nhiên sẽ không được để ý tới. Huống chi, Lăng An Tu trên tay nắm chứng cứ xác thực việc Hall ngoại tình. Một Alpha ngoại tình cũng không phải chuyện lớn gì, mấu chốt là Alpha này là một quân nhân gia giáo nghiêm khắc, đối tượng ngoại tình lại còn là một Omega chưa có đăng ký trong danh sách. Nhóm Omega bởi vì số lượng tương đối ít, hơn nữa có thể sinh dục đời kế tiếp chất lượng tốt, nên vẫn luôn được đế quốc bảo vệ, tiến hành hệ thống giáo dục. Đợi đến lúc bọn họ thành niên, sẽ vì bọn họ tiến hành lựa chọn người có gen xứng với bọn họ. Hall rõ ràng đã kết hôn, lại cùng một Omega dây dưa. Chuyện này nếu như bị đối thủ của gia tộc Evans biết đến, phỏng chừng tội danh của Hall không chỉ đươn giản là lãng phí tài nguyên quốc gia. Bọn họ có thể thậm chí công bố, gia tộc Evans vẫn luôn tự ý nuôi nhốt Omega vẫn chưa có đăng kí, để mục đích gia tăng thành viên mang gen chất lượng của gia tộc -- việc này có thể bị nghi là phản quốc.

Hall không tin Lăng An Tu sẽ đem chuyện này công bố, mà những người còn lại không cho là như vậy. Đô đốc Evans không để ý phản đối của Hall, gọi cho luật sư chuẩn bị thỏa thuân ly hôn, bức bách Hall ký tên.

Ngày ly hôn ấy, Lăng An Tu cùng Carl đến văng phòng hành chính của thủ đô. Ba năm trước, bọn họ dắt tay đến đây đăng ký kết hôn; ba năm sau, bọn họ từng người đến thỏa thuận ly hôn.

Hall so với Lăng An Tu đến có phần sớm hơn, y đứng ở cửa, dựa vào chiếc xe thể thao màu đỏ do Sí Diễm biến thành. Hall mặc một thân Âu phục màu đen, vóc người cao to, mái tóc tựa như dương quang, đôi mắt xanh giống bầu trời làm cho y hấp dẫn hết thảy tầm mắt của Omega đến đây đăng ký kết hôn, lại đón nhân sự khó chịu của nhóm Alpha.

Đôi mắt xanh thẳm kia nhìn thấy Lăng An Tu trong nháy mắt sáng lên, mà khi y nhìn thấy Carl đi sau lưng Lăng An Tu, ánh mắt liền cấp tốc trở nên ảm đạm.

Lăng An Tu hướng Hall gật gật đầu, "Xin lỗi để cho anh chờ lâu."

"An Tu, mấy ngày nay tôi một mực chờ đợi em về nhà." Hall nhìn chằm chằm Lăng An Tu, chỉ lo hắn sau một khắc sẽ biến mất ở trước mắt mình.

Mà Lăng An Tu lại không cảm kích chút nào, "Đúng rồi, nói đến cái này, anh chừng nào thì dọn khỏi đó?"

Hall nhìn Carl, "Mấy ngày nay cậu đều ở cùng với hắn sao?"

"Việc này liên quan gì tới cậu?"

Hall cười khổ, "Được, tôi sẽ chuyển đi, em về nhà đi, đừng ở bên ngoài."

Phòng đăng kí chỉ cho phép người trong cuộc đi vào, Lăng An Tu bảo Carl chờ ở bên ngoài, mình và Hall đi vào.

Tiếp đón hai người bọn họ là một cô gái trẻ. Cô xem tư liệu hai người, kinh ngạc nói: "Tôi nhớ hai anh! Lúc trước các anh kết hôn cũng là tôi tiếp."

Lăng An Tu mặt không thay đổi gật gật đầu, "Thật là khéo."

"Các anh muốn ly hôn a?" Cô gái một bộ biểu tình thất vọng, "Tại sao?"

"Lý do trong đó đã viết rất rõ ràng, tính cách không hợp."

Cô gái gật gật đầu, thở dài, "Thực sự là đáng tiếc a. Tôi công tác mấy năm nay, các anh vẫn là đôi Alpha Beta duy nhất, tôi luôn nghĩ hai anh sẽ mãi sống hạnh phúc."

"Tiểu thư, cô cho rằng là đang xem truyện cổ tích sao?" Lăng An Tu không nhịn được nói, "Làm phiền cô nhanh lên một chút đi."

"Ồ nha, được thôi." Cô gái hốt hoảng tiến hành đối chiếu tư liệu, xác nhận các loại công việc. Toàn bộ quá trình, Lăng An Tu cùng Hall đều không có nói một câu, tuy rằng ánh mắt Hall vẫn luôn không dời khỏi người Lăng An Tu.

"Mời các anh ký tên vào thỏa thuận ly hôn."

Lăng An Tu tiếp nhận đơn thỏa thuận, nhanh chóng ký tên của chính mình.

Hall cầm bút, nhưng thủy chung không hạ thủ được. Chỉ cần y ký tên, y và Lăng An Tu thật sự sẽ không còn một chút quan hệ nào. Y rốt cuộc không còn tư cách đi ôm ấp hắn, hôn môi hắn, thậm chí không có tư cách đi quản chuyện của hắn.

Lăng An Tu nhìn về phía Hall không tiếng động mà thúc giục.

Hall nắm thật chặt bút, nhắm mắt lại, viết xuống "Hall Evans".

Lăng An Tu nhìn tờ giấy mỏng kia, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt -- hắn rốt cục triệt để khôi phục độc thân.

Cái nụ cười này bị Hall thu vào tầm mắt tàn nhẫn bị tổn thương. Ba năm trước, thời điểm bọn họ kết hôn, nụ cười của Lăng An Tu có phải cũng xán lạn giống như hiện tại?

Ra khỏi phòng đăng ký, bước chân Lăng An Tu nhanh hơn không ít, hắn hướng tới Carl đứng ở cửa khẽ mỉm cười, Carl nhất thời cảm giác nhịp tim của mình nhảy vọt một cái.

"Đã xong rồi?"

Lăng An Tu biểu thị ok, Carl cũng không nhịn cười được, "Có muốn đi chúc mừng một chút hay không? Lần này cậu là độc thân a."

"Được đó."

Hai người mới định rời đi, Hall liền đem Lăng An Tu gọi lại."An Tu, lại đây cho tôi một chút thời gian, chúng ta nói chuyện chút."

"Tôi không cho là chúng ta còn có chuyện gì đáng nói."

"Làm ơn, chỉ 3 phút thôi." Trong khẩu khí của Hall có mấy phần cầu xin.

Lăng An Tu nhíu mày lại, suy tư một hồi, cuối cùng gật gật đầu.

Carl tuy rằng rất không tình nguyện, nhưng vẫn là đem thời gian để lại cho Lăng An Tu cùng Hall.

Lăng An Tu khoanh tay, nói: "Nói đi."

"An Tu, tôi sẽ theo đuổi em trở lại." Hall một mặt kiên định.

Lăng An Tu cười khẽ, "Evans trung tá, tôi thật không rõ sự tự tin của anh có được từ đâu."

Hall bỏ qua sự trào phúng của Lăng An Tu, nắm tay hắn hôn một cái, lộ ra một nụ cười phong lưu bất kham "Tôi đương nhiên có tự tin, toàn bộ đế quốc này không có người nào mà tôi không theo đưởi được."

"Vừa rồi anh còn bộ dáng đau lòng muốn chết, sao bây giờ đã không biết xấu hổ như này rồi?"

"Bởi vì tôi phát hiện hạ thấp đối với em vốn không có tác dụng gì." Hall nhún nhún vai, "Tôi nhớ em thích một Alpha mạnh mẽ hơn người, cường đại đến mức khiến em cam tâm tình nguyện thần phục."

"..." Lăng An Tu nhịn xuống kích động muốn đánh Hall, quay người bỏ đi.

"Chờ đã!" Hall đem một cái không gian cầm tay màu đỏ nhét vào tay vào Lăng An Tu, "Cái này đưa cho em."

"Đây là..."

"Sí Diễm."

Lăng An Tu kinh ngạc nhìn không gian cầm tay trước mặt. Hall cư nhiên đem cơ giáp của mình đưa cho hắn? Phải biết, đối với một người lính mà nói, ở trên chiến trường, cơ giáp chính là sinh mệnh của hắn. Hall mới vừa vào quân đoàn Lôi Ảnh liền nắm giữ Sí Diễm, Sí Diễm là một cơ giáp cấp A đỉnh phong, bình thường là phân cho cấp thượng tá cấp bậc sĩ quan trở lên, Hall có thể có được Sí Diễm, lúc trước cũng hao tốn không ít công phu.

"Tôi không phải quân nhân, không thể tự mình sở hữu một chiếc cơ giáp."

"Nhưng là không phải em dự định nhập ngũ một lần nữa sao? Tôi hi vọng em có thể trở lại Lôi Ảnh, tuy rằng không có khả năng lắm..." Hall nỗ lực không khiến vẻ mặt của chính mình thoạt nhìn quá đáng thương, "Cho dù em đi đến quân đoàn nào, đều không thể thiếu một bộ cơ giáp. Thay vì lấy cơ giáp cấp C quân đội phâ phát, không bằng hãy cầm Sí Diễm đi. Hơn nữa, Sí Diễm vẫn luôn rất yêu thích em, nó nguyện ý kề vai sát cánh với em."

"..." Lăng An Tu không khỏi có chút do dự. Theo lý thuyết, hắn không nên nhận bất cứ đồ gì của Hall nhưng là một cơ giáp cấp A... Lăng An Tu trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Thấy Lăng An Tu còn đang do dự, Hall nhân cơ hội hôn trán Lăng An Tu một cái, "Giữ lấy đi, anh đi đây."

"..." Lăng An Tu cơ giáp trên tay, xa xôi mà thở dài.

Carl đi tới, một mặt cảnh giác: "Tên kia không nói linh tinh cái gì với cậu đi?"

"Hắn có thể cùng tớ nói cái gì được, đi thôi."

Ngày ly hôn, Hall liền chuyển ra khỏi biệt thự, Lăng An Tu cũng hướng Carl cáo từ. Carl lưu luyến không rời mà lôi kéo tay Lăng An Tu: "Nếu như một mình cậu cảm thấy cô quạnh, hãy tới tìm tớ, cửa cung điện bất cứ lúc nào cũng mở rộng chào đón cậu."

Lăng An Tu: "..."

Trở lại ngôi nhà quen thuộc, nhìn Tiểu An chân ngắn, cả người đều cảm thấy đến vô cùng khoan khoái. Lăng An Tu ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, rồi cũng không tiếp tục chờ được nữa.

Kết quả là, hắn vốn là người tự do, mỗi ngày ở nhà có thể nghẹn chết hắn. Thứ hai, bởi vì người nào đó nhiều lần đến thăm, Lăng An Tu là không ngại phiền phức.

Hall xác thực không có đối với Lăng An Tu hạ mình nhẫn nhịn, cũng không có quấn lấy không tha. Chỉ bất quá hắn "Đi ngang qua, thuận tiện tới xem một chút" xác suất càng lúc càng lớn, có lúc còn kèm theo một ít lễ vật nhỏ. Lăng An Tu cũng không đuổi y đi, không nói tiếng nào nghe y lảm nhảm một mình, bất thình lình bốc lên một câu: "Daniel gần đây thế nào? Giúp tôi hỏi thăm hắn. Đúng rồi, chờ đứa bé sinh ra hãy nói cho tôi biết một tiếng, nhất định tôi sẽ đi thăm." Hall ngay lập tức liền không thể nói được gì, không chờ Lăng An Tu mở miệng, chính mình liền đi trước.

Không chỉ là Hall, Byron cũng sẽ tình cờ liên hệ hắn. Từ trong miệng Byron Lăng An Tu biết được, đô đốc Evans đã đem Daniel đón về lâu đài, đặt hàng một đống lớn người máy chuyên chăm sóc thai phụ đến chăm sóc hắn. Ellie sinh một bé gái Omega, lão nhân gia càng là tha thiết mà hy vọng Daniel có thể cho Evans gia tộc thêm một thằng nhóc Alpha.

Mà Hall, tựa hồ cũng không trở về lâu đài, một người ở bên ngoài, cơ hồ chưa có trở về nhà chính. Lăng An Tu nghĩ đến Daniel ưỡn bụng lớn khổ sở chờ đợi Hall, còn có chút đồng tình với đứa bé kia.

- - cho dù đối với hắn rất tốt thì lại làm sao, Hall ruốt cuộc cũng chỉ là kẻ cặn bã.

Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam

- Hết chương 42 -

Nguyệt Kiều: Huhu máy tính nhà toiii hỏng huhu:( mới vừa đi sửa được về nên chậm trễ ra chương mới huhu:((( mong mọi người thứ lỗi:<<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.