Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

Chương 1: Chương 1: Xuống Biển.




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

CHƯƠNG 1: XUỐNG BIỂN.

Diệp Lăng xuất thân nông thôn, lần đầu tiên tới chỗ như thế, hắn nhìn thấy một nơi tráng lệ, cùng với đoàn người quần áo chỉnh tề đi tới đi lui, trong lòng có chút lo lắng không yên, thậm chí đã bắt đầu nảy sinh ra ý rút lui.

 

Diệp Lăng có chút khẩn trường mà tìm kiếm Trương mỗ người đã tiến cử mình tới đây từ trong đám người, nhưng lại không tìm được.

 

Vừa rồi Trương mỗ dẫn Diệp Lăng đến nơi này, gọi hắn ngồi xuống uống ly nước, sau đó rời đi. Nghe nói là đi giúp Diệp Lăng tìm mục tiêu, cần một chút thời gian mới có thể trở về.

 

Diệp Lăng cảm thấy trái tim đang nhảy thịch thịch, vô cùng khẩn trương, đến nỗi lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi, hai má nóng lên như phát sốt. Hắn cầm lên ly nước trên bàn bên cạnh, uống một ngụm, giúp mình hạ xuống nhiệt độ.

 

Đồng thời trong lòng hạ quyết định, khi nào Trương mỗ về liền nói cho anh ta biết, không làm.

 

Sau khi ra quyết định này, Diệp Lăng thở phào một hơi, cảm thấy toàn thân thoải mái không ít.

 

Hắn sửa sang lại một chút tóc mái, rốt cuộc lại có tâm tình thưởng thức tuấn nam mỹ nữ đi đi lại lại bên người. Không khỏi cảm thán một câu, không hổ là B thị nơi ăn chơi cao cấp nhất, ra vào đều là những nhân vật giàu có nổi tiếng, thậm chí ngay cả minh tinh cũng có. Trách không được Trương mỗ nói với hắn, dẫn hắn đi vào nơi này rất không dễ dàng.

 

Mà nhưng nhân vật giàu có nổi tiếng này, đa số bên người đều mang theo mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, cũng có một số ít bên người mang theo mấy cậu đẹp trai trẻ tuổi tươi non.

 

Nếu bàn về tướng mạo cùng dáng người, Diệp Lăng so với những người kia cũng không quá chênh lệch, hắn lớn lên vừa đẹp mắt lại vừa cao ráo, lại là một sinh viên ưu tú.

 

Mọi thứ đều tốt, duy nhất một điểm chính là nghèo, rất nghèo rất rất nghèo.

 

Diệp Lăng không biết, thời điểm hắn đang quan sát người khác, cũng có người đang quan sát hắn.

 

Đối lập với sự thành thạo xung quanh, đám người cười đùa tán tỉnh, Diệp Lăng ngồi ở trong góc, rõ ràng không hề hòa hợp với bức tranh này.

 

Đêm nay, Diệp Lăng mặc một cái áo sơ mi màu trắng đơn giản, một cái quần tây dài màu đen bình thường. Từ xa nhìn lại, Diệp Lăng có một khuôn mặt tuấn tú lại sạch sẽ, khí chất đoan chính yên tĩnh lại không mất đi tinh thần trẻ tuổi phấn chấn. Một đầu tóc đen nhánh càng tăng thêm vẻ tự nhiên, chưa qua bất luận đụng chạm nào. Càng làm cho người ta ấn tượng là, Diệp Lăng với khí thế đoan chính cùng với an an tĩnh tĩnh lại giống như người đang ngồi trong thư viện. Tuy rằng Diệp Lăng không đeo  kính, nhưng không hiểu sao lại làm cho người ta có cảm giác như nhìn thấy một người trí thức.

 

Diệp Lăng ở trong mắt người khác, lại giống như một người đã tiến vào sai chỗ.

 

Bình thường với loại người như vậy, không phải bị đuổi ra ngoài, chính là bị kéo vào bên trong. Mà Diệp Lăng sẽ gặp phải kết cục gì?

 

Người tiến cử Trương mỗ đã đi đến, vẻ mặt rạng rỡ cười nói với Diệp Lăng: “Tin tốt, đã tìm được mục tiêu.”

 

Diệp Lăng lần nữa khẩn trương lên, nhìn Trương mỗ ấp úng nói: “Anh Trương, tôi không muốn làm nữa.”

 

Sắc mặt Trương mỗ lập tức thay đổi: “Cậu nói cái gì? Lúc này đã theo tôi rồi mà cậu còn nói không muốn làm?” Trương mỗ quay đầu đi nhìn về hướng khác, lửa giận đùng đùng nói: “Con mẹ nó cậu có thể đáng tin một chút được hay không, tôi mang cậu đến nơi này thật vô cùng mạo hiểm đó!”

 

“Xin lỗi, anh Trương, đã gây thêm phiền toái cho anh, nhưng mà tôi…” Diệp Lăng đứng lên xin lỗi Trương mỗ.

 

“Xin lỗi cái rắm, tôi cho cậu biết, có một phú hào (người giàu có) vừa để ý đến cậu rồi, cậu bây giờ muốn làm thì làm, không muốn làm cũng phải làm!” Trương mỗ kéo Diệp Lăng ngồi xuống ghế sopha, hạ giọng nói: “Tiểu tử, lúc này  cậu gặp may rồi. Đối phương là một phú hào đỉnh cao, là cái loại vừa giơ tay là có mấy nghìn vạn, cậu tội gì có tiền mà cảm thấy băn khoăn a?”

 

“Mấy nghìn vạn?” Diệp Lăng nuốt một ngụm nước bọt, thật ra đi đến nơi này là do nhất thời xúc động, nhưng không thể phủ nhận hắn là vì tiền, hắn đối với tiền quá khát vọng rồi “Như vậy anh Trương, đối phương là người như thế nào, có yêu cầu gì?”

 

Trương mỗ vừa nhìn thấy có hi vọng, cười híp mắt: “Đối tượng thật sự rất tốt, tuổi của cậu so với người đó cũng không sai biệt lắm chỉ cách vài tuổi, là loại người người khác muốn chạm cũng chạm không được, ngoại trừ tiền còn có quyền, cậu đi theo người đó đảm bảo không lỗ. Hơn nữa nghe nói cậu ta giữ mình trong sạch, trước kia cũng chưa từng dưỡng qua tình nhân, cậu là người đầu tiên đi theo. Đối tượng như vậy cậu thấy có được không?”

 

Diệp Lăng rất hài lòng, thế nhưng còn trẻ như vậy chẳng lẽ là quả phụ? Chưa lập gia đình chưa có con chẳng lẽ cũng không có người tình sao?

 

Trương mỗ còn nói: “Duy chỉ có một điều không phù hợp với yêu cầu của cậu, cậu ta là nam…”  Trông thấy sắc mặt Diệp Lăng thay đổi, Trương mỗ vội vàng nói: “Không vội không vội, mặc dù là nam, nhưng mà cậu ta là 0, cậu ta nói muồn tìm người làm 1, để tôi đến hỏi cậu có được hay không, là có thể thương lượng được rồi.”

 

Mặt Diệp Lăng trắng bệch lắc đầu, là nam  sao mà được? “Anh Trương, không được đâu, tôi không thích nam.”

 

Trương mỗ dùng cơ thể che hắn lại, không cho người bên kia nhìn thấy hắn lắc đầu: “Tiểu tử ngốc, một cái lắc đầu của cậu cũng tốn mất hàng chục triệu, thậm chí là mấy tỷ, người thiệt thòi là cậu a!”

 

Nói đến tiền, Diệp Lăng liền do dự.

 

“Nhà cậu ta thật sự rất có tiền, cha mẹ đều là quan chức cấp cao, nhà ông bà ngoại đều là phú hào bậc nhất, ở nước ngoài cũng là xếp hàng đầu. Cậu một thanh niên ở một gia đình bình thường, tiền cả đời kiếm được còn không bằng người ta mua một chiếc xe. Nghe anh Trương một câu, đi đi, xem cậu ta  thành một cô gái chẳng phải là xong rồi sao?”

 

“Cậu ta có tiền, cũng không nhất định sẽ cho tôi…” Diệp Lăng khích lệ chính mình, muốn triệt để cự tuyệt Trương mỗ.

 

“Nói gì mà hồ đồ, Trang công tử là một người keo kiệt như vậy sao? Người ta tiện tay ban thưởng cũng là hơn mười vạn, đừng nói là người bên gối, mấy nghìn vạn là còn ít đấy!” Trương mỗ tiếp tục khuyên bảo.

 

Diệp Lăng nuốt thêm một ngụm nước bọt, ánh mắt có chút mơ màng, hắn thật sự rất muốn mấy nghìn vạn kia, thử nghĩ có mấy nghìn vạn, còn có ai sẽ xem thường hắn? Áp lực trong cuộc sống sẽ không còn nữa, hắn trở thành có tiền có địa vị, bên ngoài còn có bằng cấp, mọi vật cả đời muốn theo đuổi đều đã có.

 

Nghĩ về cha mẹ cùng em trai em gái ở nông thôn phải thức khuya dậy sớm, Diệp Lăng khi còn sống ở đó thì cũng giống như bọn họ. Diệp Lăng không muốn tiếp tục như vậy, thế nhưng cho dù về sau tốt nghiệp từ M đại, không quen được ai cũng không sao, chính là hắn vẫn không chiếm được thứ mình muốn như trước đây.

 

“Cậu cùng cậu ta một hai năm, đến lúc đó cậu cũng tốt nghiệp, có tiền có quan hệ, vẫn buồn vì không được thủy trướng thuyền cao sao (Nước lên thì thuyền cũng lên, ý chỉ hai bên hợp tác, khi một bên tốt thì bên kia cũng được lợi)?” Trương mỗ vỗ vỗ bả vai Diệp Lăng nhỏ giọng nói: “Những loại tình cảm giữa nam nam này cũng sẽ không quá lâu a, tối đa một hai năm liền chán, đến lúc đó cậu đổi đến một nơi khác mà phát triển, ai biết được cậu đã làm tình nhân của ai?”

 

Diệp Lăng cảm thấy anh Trương nói cũng có lý, tối đa một hai năm, vì vậy hắn cắn răng đáp ứng: “Được, tôi đồng ý.”

 

Cứ như vậy, Diệp Lăng chìm xuống đáy biển, chính thức trở thành tình nhân cao quý của Trang Húc Nhiên.

 

Ngay từ đầu Trương mỗ vẫn che dấu một số việc với hắn, đó chính là khuôn mặt Trang Húc Nhiên vô cùng không dễ nhìn. Lần đầu tiên Diệp Lăng nhìn thấy Trang Húc Nhiên, đã bị dọa cho thất kinh. Bởi vì không ngờ tới, trên mặt Trang Húc Nhiên có một cái bớt lớn màu xanh.

 

Thật ra nói đúng hơn là nhìn thấy gương mặt này Diệp Lăng có chút ngán, căn bản không có bất luận hứng thú nào.

 

Cũng may Trang Húc Nhiên đối với Diệp Lăng cũng là nhàn nhạt, lần đầu tiên không yêu cầu tiếp xúc thân mật. Nhưng mà người này ra tay quả nhiên rất hào phóng, cho Diệp Lăng một căn phòng nhỏ, một chiếc xe con, còn có một tấm thẻ.

 

Vì những thứ này, Diệp Lăng quyết định bỏ qua đề phòng, cam tâm tình nguyện mà bắt đầu cùng Trang Húc Nhiên bồi dưỡng tình cảm.

 

Một tháng sau Trang Húc Nhiên đưa hắn lên giường, Diệp Lăng cự tuyệt không được, liền tắt đèn cùng đối phương làm. Diệp Lăng phát hiện không nhìn thấy mặt đối phương, chẳng qua chỉ cần xách súng ra trận, vẫn có thể làm được. Tuy rằng khuôn mặt Trang Húc Nhiên không dễ coi, nhưng mà dáng người rất không tồi, ôm vào coi như cũng thoải mái.

 

Thời gian rất lâu sau, Diệp Lăng đều là dùng biện pháp này lên giường với Trang Húc Nhiên. Thẳng đến khi sau này Trang Húc Nhiên hỏi hắn vì cái gì không hôn, Diệp Lăng liền nói mình không thích hôn môi. Đáp án này làm Trang Húc Nhiên lộ ra vẻ mất hứng, đơn giản chỉ muốn cùng hắn hôn môi.

 

Sau lần đó thì có hôn môi, lại để cho Diệp Lăng ở sau lưng ói một trận.

 

Trang Húc Nhiên cho Diệp Lăng ngày càng nhiều tiền, thậm chí một năm sau cho Diệp Lăng nhận chức CEO trong công ty mình.

 

Mà Diệp Lăng chỉ dùng thời gian hơn một năm, thành công biến thành những người mình hâm mộ ngày xưa. Hôm nay Diệp Lăng có tiền tiêu không hết, có công việc có người hâm mộ, là một trong những người thành đạt có tên trong tạp chí tài chính kinh tế.

 

Với những bạn học xem thường Diệp Lăng trước kia, người nào không phải xem qua sắc mặt của hắn rồi mới làm?

 

Tiếc nuối duy nhất chính là thế giới tinh thần chưa đủ vui sướng, cho tới bây giờ Diệp Lăng vẫn chưa được hưởng thụ qua yêu đương chân chính cùng vui thú trên giường. Trang Húc Nhiên ngoại trừ mang đến cho hắn tiền tài và danh quyền bên ngoài, vĩnh viễn chỉ có áp bức, chỉ có thịnh khí lăng nhân (lên mặt, vênh váo), cao cao tại thượng.

 

Diệp Lăng tính toán đi theo bên cạnh Trang Húc Nhiên cũng được hơn hai năm rồi, nhưng mà Trang Húc Nhiên hoàn toàn không có biểu hiện chán ghét, vẫn cần Diệp Lăng như vậy.

 

Diệp Lăng đã nhiều lần nhắc đến chuyện chia tay, đều bị Trang Húc Nhiên dùng ánh mắt hung dữ mà ngậm trở về.

 

Thời điểm này, trong nhà Diệp Lăng cha mẹ đều đã liên tiếp hối thúc Diệp Lăng kết hôn sinh con, chung quy hai mươi lăm tuổi ở nông thôn mà nói là đã không còn nhỏ nữa.

 

Một mặt đã sớm có tâm tư muốn rời đi, một mặt lại bị cha mẹ ép kết hôn, lại khiến cho trong đầu Diệp Lăng nảy ra ý nghĩ muốn ra ngoài vụng trộm. Diệp Lăng muốn ở bên ngoài tìm một cô gái có gia thế trong sạch, làm cho có thai sau đó cho về quê để cha mẹ chiếu cố. Mà Trang Húc Nhiên bên này thì cũng chậm rãi trù tính vấn đề chia tay, tòng trường kế nghị (Tính kế lâu dài).

 

Chuyện này xử lý vô cùng bí mật, từ tìm kiếm đối tượng cho đến chính thức thực hiện, khoảng một tháng.

 

Diệp Lăng tin tưởng mà phân phó cho Tiểu Lý là tâm phúc của mình làm, căn bản không nghĩ tới người này sau khi tốt nghiệp mới ở bên cạnh mình, trước đó đã là người của Trang Húc Nhiên.

 

Cho nên bí mật hẹn hò cùng phụ nữ trong phòng, vẫn là bị Trang Húc Nhiên bắt được tại trận.

 

Ngay lúc đầu biết được Diệp Lăng sắp xếp chuyện này, Trang Húc Nhiên rất tỉnh táo, chẳng qua là cậu nuôi một con Kim Mao ( chó Golden Retriever) trung thành, tuy rằng bên ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt, nhưng không đến mức dám thật sự ở bên ngoài…

 

Sự thật lại khiến cho Trang Húc Nhiên nổi trận lôi đình, thời điểm nhìn thấy Diệp Lăng cùng với người phụ nữ kia ôm nhau, trong đầu cậu nổ oành một tiếng.

 

“Diệp Lăng! Cút con mẹ mày đi! mày dám ăn vụng!” Dưới sự kích động liền tiện tay cầm lên cái gạt tàn thuốc, đập về phía đôi cẩu nam nữ kia.

 

Vốn chỉ muốn đập người phụ nữ kia, ai ngờ Diệp Lăng theo phản xạ mà qua đỡ, máu tuôn xối xả.

 

Trang Húc Nhiên tuy rằng mắng rất hung, nhưng vẫn hoảng hốt mà chạy tới. Thời điểm nâng Diệp Lăng dậy thì phát hiện, bên dưới chăn Diệp Lăng vẫn còn mặc quần, vẫn chưa làm gì cũng người phụ nữa kia, bởi vậy hỏa khí của cậu cũng biến mất hơn phân nửa.

 

“Tào Chính! Gọi xe cứu thương! Con mẹ nó mau gọi xe cứu thương a!”

 

Tào Chính là bạn của Trương Húc Nhiên, là một đường nhìn bọn họ cùng một chỗ, đối với loại người như Diệp Lăng này là chán ghét đến cực điểm: “Loại người cặn bã này để cho hắn chết là được rồi.” Từ miệng của Tiểu Lý mới biết được, Diệp Lăng cản bản chính là muốn có con, thậm chí từ đầu đến đuôi là người dị tính luyến.

 

Lại nói đến Diệp Lăng, thời khắc khi Trang Húc Nhiên xuất hiện, Diệp Lăng liền sợ đến mức bên dưới liền mềm xuống. Sau đó lại bị đập trúng đầu, Diệp Lăng sờ thấy một tay toàn máu, lập tức đồng tử tan rã, sợ hãi chờ đợi cái chết.

 

Diệp Lăng rất hối hận, nếu như hắn không làm những điều này thì tốt rồi. Mình còn trẻ như vậy, nếu như hiện tại chết đi, người nhà ở nơi xa xôi nên làm gì bây giờ? Đã nói là sẽ báo đáp bọn họ, đã nói sang năm mới sẽ cho em trai cưới vợ, đã nói cho em gái sắm đồ cưới…

 

Nếu như ông trời có thể cho hắn thêm một cơ hội, Diệp Lăng chắc chắn sẽ không đi trêu chọc Trang Húc Nhiên. Hắn sẽ thành thành thật thật mà làm một sinh viên nghèo, sau khi tốt nghiệp thì cần cù chăm chỉ làm việc, lại tìm một phụ nữ không khác lắm với gia đình của mình mà kết hôn sinh con. Tuy rằng bình thường một chút, nhưng đây có lẽ mới là cuộc sống thuộc về Diệp Lăng.

 

Tiền tài cùng danh quyền, những vật kia tuy tốt đẹp nhưng không phải của hắn, đạo lý này bây giờ Diệp Lăng mới hiểu.

 …………………………………..

PS: Nhá hàng trước một chương.

Thật ra sau khi đọc gần xong mới thấy mình không thích công này lắm, nhưng mà đã đâm lao thì phải theo lao, đành phải ráng edit cho nhanh xong để còn sang truyện khác 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.