Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 13: Chương 13: Cùng nhau rời đi




Sau khi trao đổi dị năng của đôi bên, Dương Sóc cùng Cố Diễm liền đi xuống lầu.

Thời điểm hai người xuống tới thì chạm mặt Liễu Phi Dương từ bên ngoài trở vào, mà bên cạnh anh ta còn có Trương Quân đi theo cằn nhằn, lải nhải.

“A, Cố Diễm tỉnh rồi à!” Trương Quân thấy Cố Diễm đã tỉnh liền vui vẻ nói.

Cố Diễm nhàn nhạt gật nhẹ đầu, đối với người bắt cóc Dương Sóc, khiến mình cho rằng đối phương bị bắt cóc, đầu sỏ gây tội hại mình lo lắng thật sự không trưng ra được sắc mặt tốt.

Trương Quân cảm thấy bản thân thật sự tủi thân, cậu ta không phải cố ý, làm sao cậu ta biết bản thân sẽ tạo thành một hiểu lầm như vậy chứ! Hơn nữa là bản thân Dương Sóc đáp ứng đi cùng mà, cậu ta cũng không ép buộc!

Dương Sóc thấy thế cười nắm tay Cố Diễm, “Đói bụng không, chúng ta trước ăn chút gì đi.”

Sắc mặt Liễu Phi Dương có chút nặng trĩu, tình huống bên ngoài không tốt như vậy, thật không biết thế đạo này làm sao nữa.

Trương Quân vỗ vỗ vai Liễu Phi Dương, “Đừng lo, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.”

Liễu Phi Dương cũng không lạc quan, trầm mặc ăn điểm tâm.

“Hiện tại nước uống đã không thể dùng, điều này tôi nghĩ các cậu biết rõ?” Sau khi ăn xong điểm tâm, Dương Sóc là người đầu tiên mở miệng.

Trương Quân nhẹ gật đầu, “Ừ, biết rõ, trong nước có mùi lạ.”

“Thời điểm tắm rửa ngày hôm qua xả nước nhiều một chút, phía trên có một bồn nước lớn có thể dùng… May mắn trong nhà có giếng nước, nước bên trong giếng hẳn là có thể sử dụng.”

Hai mắt Liễu Phi Dương sáng ngời, “Nước giếng? Tôi đi nhìn.” Sau đó lập tức đứng dậy chạy ra ngoài.

“Nè, cậu đừng kích động vậy chứ!” Trương Quân kêu lên, sau đó cũng vội vàng chạy theo.

Cố Diễm nhìn hai người chạy đi, lại nhìn về phía Dương Sóc, “Nước giếng đằng sau có thể uống?”

“Ừ, nước giếng không thể so với nước uống, nhưng hẳn là có thể, chẳng qua dù như vậy chúng ta cũng không có khả năng luôn ở trong nhà không ra, trừ nước ra thì thức ăn là vấn đề lớn, hơn nữa thây ma bên ngoài cũng sẽ tấn công vào.”

Cố Diễm nhẹ gật đầu, “Chính xác, nơi này cho dù tốt, chúng ta cũng không có khả năng ở lại lâu.”

Dương Sóc nắm lấy tay Cố Diễm, “Chúng ta phải trở về.”

Bên kia, Trương Quân cùng Liễu Phi Dương đã kiểm tra qua giếng nước song song trở lại, trên mặt Trương Quân mang sắc thái mừng rỡ, “Dương Sóc, cậu nói đúng rồi, nước giếng không có vấn đề, không có mùi lạ!”

“Có điều đền tột cùng có thể uống hay không vẫn không thể cam đoan tuyệt đối.” Liễu Phi Dương cẩn thận nói.

Dương Sóc nhẹ gật đầu, cẩn thận chút là đúng, “Dù cho giếng nước tạm thời có thể uống, chúng ta cũng không có khả năng có rút trong nhà, thây ma bên ngoài cũng không cho phép.”

Nụ cười trên mặt Trương Quân sụp đổ, “Cho nên chỉ có thời điểm chúng ta ở đây mới không cần lo bị chết khát sao?”

Dương Sóc giống như cười mà không phải cười nói: “Nếu như đây không phải tận thế đến, ngay từ đầu tài nguyên nước cũng không túng thiếu như vậy, bên trong siêu thị luôn không thiếu nước khoáng.”

“Đúng rồi…” Trương Quân vỗ vỗ trán mình, “Chúng ta không thể luôn trông coi một miệng giếng mà sống qua ngày…”

“Vậy còn các cậu? Kế tiếp các cậu có tính toán gì không?” Liễu Phi dương hỏi hai người Dương Sóc.

Dương Sóc cùng không giấu diếm, hắn vốn không có ý định che giấu, “Chúng tôi phải về thành phố J.”

Ttrương Quân chớp mắt nhìn, chợt nói: “Phi Dương, chúng ta đi cùng bọn họ đi.”

Liễu Phi Dương do dự.

“Phi Dương, lúc này nhiều người nhiều lực lượng! Hai người chúng ta rất khó sinh tồn!”

Liễu Phi Dương thở sâu hít vào một hơi, “Tôi biết… Nhưng tôi còn một người anh, đó là người thân duy nhất của tôi, tôi sợ rời khỏi nơi này anh ấy trở về sẽ tìm không thấy tôi.”

“Hiện tại ở loại tình huống này dù cho chúng ta không đi cùng bọn họ, cậu cũng không có khả năng một mình sống ở đây đợi đến lúc anh cậu trở về đâu!” Trương Quân có chút nóng nảy nói.

Liễu Phi Dương mím chặt môi không nói lời nào.

Trương Quân còn muốn nói tiếp điều gì, Dương Sóc bỗng nhiên nói: “Trương Quân, cậu lên lầu nhìn xem cái bồn nước lớn kia có lỗ hỏng không?”

Trương Quân dừng một chút, vẫn đi lên lầu.

Sau khi Trương Quân rời đi, Liễu Phi Dương bình tĩnh nhìn về phía Dương Sóc, “Cậu muốn nói cái gì?” Rõ ràng như vậy, anh ta không thể không nhìn ra người này cố ý bảo Trương Quân đi.

Dương Sóc khẽ cười, thản nhiên nói: “Cậu lưu lại, cậu ta nhất định sẽ lưu lại với cậu, nếu anh trai cậu còn sống thì dù cho cậu không ở đây các người cũng sẽ có ngày gặp lại, nhưng nếu chỉ có hai người các cậu lưu lại… cậu chết, tôi nghĩ cậu ta sẽ không sống một mình, đây là kết cục cậu muốn thấy sao?”

Toàn thân Liễu Phi Dương cứng đờ, thật lâu sau, anh ta nhẹ nhàng nhắm mắt lại, “Được… tôi cùng các cậu cùng nhau rời đi.”

——— ——————

Snail: anh trai Liễu Phi Dương là Liễu Phi Tuyết á, sau này ảnh sẽ cp với bé Chu Châu :3 , còn Chu Châu là ai hả? Nếu không biết thì vui lòng đọc lại chương 10, còn vẫn đoán không ra nữa thì… đợi đi ^^~ (Mình thiệt tà ác *cười trộm*)

P/S: Chương sau bé bánh bèo đầu tiên sẽ xuất hiện và khiến bạn Diễm ghen, cùng nhau cầu nguyện cho ẻm sớm chết sớm siêu sinh nào :3

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.