Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 89: Chương 89: Vào thành




Hai ngày sau, xe rốt cục chạy đến nội thành.

Hai ngày này Cố Diễm đã bình tĩnh lại, Dương Sóc cũng thế, cho nên, giữa hai người xem như rất hài hòa.

Chu Châu cùng Liễu Phi Tuyết cũng vậy, không biết Chu Châu nói gì với Liễu Phi Tuyết, cái loại gắt gỏng mơ hồ giấu dưới đáy lòng Liễu Phi Tuyết giảm bớt rất nhiều.

Xe đến nội thành, đương nhiên bị ngăn lại.

Thành phố này thật không hổ là thủ đô, từ bên ngoài liền có thể cảm giác được khí thế của nó. Mặc dù nói hiện tại là tận thế, nhưng một ít kiến trúc vẫn tồn tại rất tốt. Thoạt nhìn rất hùng vĩ.

Bên ngoài có vài chục người đứng trên đài chia làm hai tốp làm thủ vệ, trong phòng có thủ vệ đang đợi kiểm tra đám người. Không ai trên mặt có bài xích, hiển nhiên đã thành thói quen.

Bọn người Cố Diễm cũng không ngoại lệ, mấy người đều phải tiếp nhận kiểm tra.

Sau khi kiểm tra xong, xe chạy vào trong thành.

Bọn họ tới nơi này mục đích là vì tìm Triệu Tranh, đương nhiên sẽ không quên.

Có điều, mặc bù biết phải tìm Triệu Tranh, nhưng ở trong một thành phố lớn như vậy tìm một người cũng không phải chuyện dễ.

Cho nên, bọn người Cố Diễm cùng Dương Sóc trước tiên tìm nơi ở lại.

Mấy người tìm được một nhà dân, trong thành phố này, chỗ ở đã vô cùng khó tìm, nhất là dị năng giả cao cấp, bọn họ có thể mang theo người nhà tiến vào trong thành, cho nên phòng ốc bên trong nội thành vô cùng hút hàng.

Nếu không phải bọn người Cố Diễm lúc tiến vào trả thù lao tinh hạch rất nhiều, đến thời điểm thuê phòng trả càng nhiều hơn, bằng không căn bản không có phòng ở!

Sau khi phòng ở tới tay, Cố Diễm cũng không nghỉ ngơi, y lôi kéo Dương Sóc ra ngoài.

“Kỳ thực không cần sốt ruột như vậy.” Đi trên đường lớn, Dương Sóc nhẹ nhàng nói.

Cố Diễm quay đầu cười liếc đối phương một cái, “Sớm tìm được tên đó chút, luôn có thể khiến người yên tâm.”

Sự thật là vậy, vì thế, Dương Sóc cười cười cũng không nói gì nữa.

Sạp hàng hai bên đường phố rất nhiều, hiện tại tiền tệ đương nhiên là tinh hạch, bất luận vật gì cũng đều dùng tinh hạch giao dịch.

Mặc dù Dương Sóc cùng Cố Diễm đến tìm người, nhưng bọn họ cũng không muốn bản thân như tên ngốc đi tìm người.

Nếu Triệu Tranh đã đến nơi này, bọn họ không tin đối phương không thi triển tham vọng. Bằng không, sống ở nơi bọn họ không tốt sao?

Huống chi, y còn chủ động gọi bọn họ tới đây!

Cho nên, Cố Diễm cùng Dương Sóc một bên dạo phố, nhìn thử có thứ mình cần không, sau đó không để lại dấu vết quan sát tình huống thế lực nơi này.

Đương nhiên, nếu như có thể tìm được “rắn địa phương” của nơi này thì càng tốt.

Có lẽ trời xanh minh chứng hôm nay vận khí bọn họ không tệ, cũng không lâu lắm, thật sự tìm được “rắn địa phương” như vậy!

Vì vậy, hai người lặng lẽ đi theo…

Người kia đi vào một ngõ nhỏ, Dương Sóc cùng Cố Diễm liếc nhau một cái, sau đó lập tức đi theo… Cuối cùng, chụp một túi vải lên người kia…

“A, vị anh hùng nào! Đừng động thủ đừng động thủ, chuyện gì cũng từ từ bàn!” Thanh niên kia sốt ruột gào thét.

Nhưng gã cũng chỉ kịp lên một câu như vậy, sau một khắc bóng dáng gã biến mất tại chỗ không thấy đâu nữa…

Đồng thời cùng lúc không thấy còn có hai người Dương Sóc cùng Cố Diễm…

Nếu không phải vừa rồi còn từng có âm thanh truyền đến, chỉ sợ không ai biết nơi này vừa mất tích ba người… có điều người kia dù sao cũng là bị mang đi, cho nên, người của gã đương nhiên không thể tìm tới được…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.