Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 95: Chương 95: Chuẩn Bị Rời Đi




CHƯƠNG 95: CHUẨN BỊ RỜI ĐI

Động tĩnh lớn như vậy trên khoảng không ở núi Ngọc Bàn của Kyoto, chiến đấu bùng nổ không lâu đã bị người của liên minh trái đất biết được. Chờ cơ giáp của Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch một đường hộ tống phi hành khí đáp xuống Trữ gia, lực chú ý của mọi người đều chuyển dời đến Trữ gia. Liên minh Hoa Hạ ở gần nhất nhanh chóng chạy tới cửa Trữ gia.

Cửa cabin phi hành khí mở ra, Trữ Khang Hạo cùng Trữ Khang Viễn bước xuống thang tự động, lúc sau là Trữ Huy Dung, cuối cùng là Nhạc Tùng Trữ cũng Trữ Khang Khiết.

Theo phi hành khí bỗng nhiên biến mất, cơ giáp ở không trung cũng bỗng nhiên biến mất, Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở sóng vai xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Trong hư không bỗng nhiên xuất hiện thân ảnh Bố Lỗ Tư, đối với Úc Thịnh Trạch cung kính hành lễ: “Cửu điện hạ! Đoạn Sở các hạ!”

Khuôn mặt lạnh lùng của Úc Thịnh Trạch nhìn không ra vui buồn, nhìn Bố Lỗ Tư trầm giọng mệnh lệnh: “Tần gia, Đoạn gia cùng Đằng gia cấu kết với hải tặc vũ trụ, ngươi mau chóng xử lý, nhân chứng ta đã kêu Nguyên Vĩnh Nghị đưa cho ngươi mang đi.”

Bố Lỗ Tư lên tiếng trả lời: “Vâng, cửu điện hạ! Áo Lợi Ngươi mang theo chiến hạm, đã tìm được nơi hải tặc vũ trụ ẩn núp, đến nay chưa có tin tức truyền đến.”

Đoạn Sở nhăn lại mi, ẩn ẩn cảm thấy Áo Lợi Ngươi sẽ tốn công vô ích mà trở về. Nếu Đằng Lương Tuấn thật sự dễ dàng bị bắt như vậy, lúc trước Mạch Duy sẽ không dễ dàng bị bắt cóc như thế.

“Sẽ không! Đoạn gia ta làm sao có thể cùng hải tặc vũ trụ cấu kết!” Đoạn Chính từng cùng Đoạn Sở gặp mặt một lần, bỗng nhiên tách đám người đi ra, miễn cưỡng áp chế hoảng sợ tuyệt vọng, nhìn Úc Thịnh Trạch cam đoan: “Úc Thịnh Trạch các hạ, làm ơn tin tưởng, Đoạn gia ta tuyệt đối không có khả năng phản bội liên minh!”

Người Đằng gia cùng Tần gia nghe vậy, cũng vội vàng đứng dậy tỏ thái độ. Văn minh vũ trụ tiến vào trái đất mới chỉ ngắn ngủi ba năm, nhưng sự tàn khốc trong vũ trụ cùng sự nguy hiểm do hải tặc vũ trụ mang đến, liên minh trái đất được Cáp Ngói tinh hệ bảo hộ, khi đệ trình xin được bảo hộ, cũng đã được biết.

Một khi gia tộc bọn họ bị gắn dấu hiệu câu kết với hải tặc vũ trụ, đừng nói bình an rời khỏi giới chính trị, ngay chính gia tộc cũng sẽ bị hủy diệt. Cho dù gia tộc có thể xuất hiện người khế ước như Trữ Khang Trí, đắc tội với liên minh vũ trụ, cũng sẽ bị chiến sĩ cùng người khế ước từ chối tiếp nhận. Nói cách khác, hoàn toàn không còn cơ hội xoay người.

Đoạn Sở trầm mặc nhìn bọn họ, ánh mắt đảo qua người Đằng gia, dừng một chút, cuối cùng tầm nhìn dời đi nơi khác.

Úc Thịnh Trạch biết Đoạn Sở đã không còn kiên nhẫn, chỉ đối với ba người nói: “Chuyện này, quân đội Đế Ma Tư sẽ hướng liên minh trái đất công khai kết quả điều tra.”

Nói xong, giữ chặt Đoạn Sở, dẫn đầu đi vào Trữ gia.

Trữ Huy Dung chú ý tới nhóm người từng chèn ép Trữ gia vẻ mặt trở nên tái nhợt lụn bại, trong lòng không có nửa điểm đắc ý, ngược lại tràn ngập lửa giận trừng mắt nhìn bọn họ, giúp đỡ thê tử, lại hô Trữ Khang Khiết một tiếng: “Mau vào đi, bác sĩ hẳn là đang chờ.”

Thấy bộ dáng điên cuồng của Đằng Lương Tuấn, trong lòng đã sớm vặn vẹo, ai biết hắn có ở trên người nữ nhi động tay chân gì đó.

Trữ Khang Hạo cùng Trữ Khang Viễn cũng nghĩ như vậy, hơn nữa quan tài thủy tinh của “Trữ Khang Trí” thế nhưng lại bị khai quật, liền tức giận cả người phát run. Bọn họ một tả một hữu che chở Trữ Khang Khiết, nhanh chóng bước lên, thậm chí bất chấp sự tiếp đón của những đại nhân vật cấp cao quan trọng.

Đặng gia cùng Ti gia quan hệ đối với Trữ gia tương đối gần, đều là người kế nghiệp sau này, cũng là tiểu bối. Thấy mọi người bị vây quanh, chắn kín cửa, không khỏi lắp bắp kinh hãi, sau khi gọi điện thoại cho Trữ Khang Hạo, biết được có người bắt cóc Trữ Khang Khiết, ý đồ đối phó với cửu hoàng tử Đế Ma Tư cùng người khế ước của hắn, cũng không tiếp tục hỏi nữa, sau khi xác định an nguy của Trữ Khang Khiết, rất nhanh liền rời khỏi Trữ gia.

Những người khác thấy thế, cũng đều thức thời rời đi, không hề dừng lại.

Đại sảnh Trữ gia, Trữ Khang Hạo nghe được tin tức từ bảo vệ truyền tới, gật gật đầu, đem tin tức nói cho mọi người.

“Rời khỏi cũng tốt.” Trữ Huy Dung thở ra, thân thiết nhìn về phía Đoạn Sở vẫn ngồi một bên. “Tiểu Sở, con có bị thương không?”

Đoạn Sở lắc lắc đầu, nuốt hận ý xuống, thấp giọng nói: “Đằng Lương Tuấn, là do con đưa tới.”

Đoạn Sở chỉ cần nghĩ đến Đằng Lương Tuấn một khi trốn thoát, còn có thể trở về tìm cha mẹ người nhà, hắn liền hận không thể hiện tại liền chắp cánh đuổi theo giết Đằng Lương Tuấn, giết hắn đến chân trời góc biển.

Trữ Khang Hạo nhất thời nhíu mày: “Đằng gia cùng Trữ gia cũng coi như thế giao (mấy đời chơi với nhau), ai biết hắn là như vậy.”

“Đúng vậy!” Trữ Khang Viễn ồn ào nói: “Ca cùng kẻ điên lý luận làm gì, ai biết trong đầu bọn họ nghĩ cái gì?”

Đoạn Sở mân môi, hắn đương nhiên biết Đằng Lương Tuấn muốn cái gì. Đơn giản là lương tâm bứt rứt vì giết chết hắn, một lòng một dạ đem cừu hận chuyển dời đến trên người Úc Thịnh Trạch.

Tay đặt trên lưng bỗng nhiên buộc chặt, Đoạn Sở quay đầu lại, trông thấy một đôi mắt đen thâm thúy.

“Thịnh Trạch?”

“Ta không thích ngươi nghĩ đến hắn.” Úc Thịnh Trạch không hờn giận thấp giọng nói.

Đoạn Sở sửng sốt, bỗng nhiên “Xì” một tiếng nở nụ cười.

“Hảo, ta đây không nghĩ nữa.” Đoạn Sở sắc mặt nhu hòa lên tiếng trả lời, nghĩ đến chính mình đã từng không để ý tới chuyện Hà Dược Bân nhằm vào hắn, tâm tình tốt nhếch môi: “Nếu hắn trốn thoát, chuyện truy nã toàn vũ trụ, liền để ngươi phụ trách là được rồi.”

“Đương nhiên, đây vốn chính là chuyện của ta.” Úc Thịnh Trạch đương nhiên gật đầu, hắn vừa rồi tuy muốn dời đi lực chú ý của Đoạn Sở, nhưng cũng là lời trong lòng.

Vô luận là hận ý hay là băn khoăn, nếu Đằng Lương Tuấn thật sự không tìm được, Đoạn Sở nói không chừng tính toán tự mình truy bắt, đề phòng việc tinh thần và thân thể của Đoạn Sở đều đặt trên người Đằng Lương Tuấn, tác động tới tâm tình của Đoạn Sở. Mà Úc Thịnh Trạch lại tuyệt không muốn tâm tư của Đoạn Sở, đều đặt trên người Đằng Lương Tuấn. Giờ khắc này, ý nghĩ của hai người về tình địch lại kỳ diệu mà giống nhau.

Nhạc Tùng Trữ thấy Úc Thịnh Trạch mới nói một câu, đã khiến cho đứa con đang buồn phiền, nhất thời cười cong mặt mày.

Bác sĩ giúpTrữ Khang Khiết kiểm tra thân thể vừa vặn đi ra, trừ bỏ mấy hạng mục báo cáo việc kiểm tra đo lường tốn thời gian, mặt khác đều bình thường, mà Trữ Khang Khiết cũng nói Đoạn Thải Phong cùng Tần Ý Hải tuy dùng súng uy hiếp, nhưng không chân chính thương tổn nàng, cũng làm cho Đoạn Sở thoáng nhẹ nhàng thở ra.

“Nếu như vậy, Tiểu Sở, chúng ta hiện tại bắt đầu kiểm tra đo lường giá trị tinh thần lực đi?” Trữ Khang Hạo vừa chuyển đề tài, trực tiếp chuyển tới chuyện thuốc tiến hóa. Nếu bọn họ cũng là chiến sĩ, sẽ không cần Đoạn Sở một người khế ước ở bên ngoài chiến đấu, mà bọn họ chỉ có thể tránh ở dưới sự che chở của người khác.

Đoạn Sở chính mắt thấy hành vi điên cuồng của Đằng Lương Tuấn, gấp gáp trong lòng càng sâu, tự nhiên là đồng ý.

Không biết có phải do vấn đề gien di truyền, Trữ Khang Khiết, thế nhưng lại là người có tinh thần lực ngoài cấp A, thậm chí Trữ Khang Viễn là siêu cấp S, nghĩ đến Trữ Khang Trí hoàn toàn thực thể hóa, Nguyên Vĩnh Nghị lúc sau biết được tin tức, đều đối với người Hoa Hạ nổi lên sự tò mò.

Mà Đoạn Sở cũng chỉ là may mắn, nếu huynh muội hắn đều là người thức tỉnh, đối với người Cáp Ngói tinh hệ xem ra thì là chuyện vô cùng vinh quang, nhưng trước khi trái đất tiến vào nền văn minh vũ trụ, đều sẽ chỉ bị coi là tai nạn.

Sau khi kiểm tra đo lường xong, Đoạn Sở bắt đầu bắt tay vào làm thuốc tiến hóa. Bởi vì hai tháng ở trên quân hạm, Đoạn Sở không ngừng cố gắng điều chế thuốc tiến hóa, hơn nữa nguyên vật liệu đều là tự mình nuôi dưỡng, cuối cùng nguyên bộ dược liệu dùng làm thuốc tiến hóa trong không gian sau khi dùng hết, Đoạn Sở không chỉ thành công chế tạo ra thuốc tiến hóa cung cấp cho người Trữ gia dùng, còn để lại năm, sáu bình dự bị.

“Sách sách, không thể không nói ngươi trời sinh có tài năng đối với chế thuốc, hiệu quả đích xác không tồi.” Nguyên Vĩnh Nghị đang nhìn quá trình cùng hiệu quả sau khi dùng thuốc tiến hóa của huynh đệ Trữ gia, cũng nhịn không được tán thưởng vài câu.

Đoạn Sở nhếch lên khóe miệng, trong mắt hiện lên sung sướng. Tuy nói người ngoài cấp A dùng thuốc tiến hóa không có nguy hiểm, nhưng thống khổ do tinh thần lực đột nhiên ngoại phóng mang đến cũng là khó tránh khỏi. Hắn có thể làm cho người nhà giảm bớt thống khổ, tự nhiên phi thường cao hứng.

Dung Thu đã có điểm lo lắng hỏi: “Tiểu Sở, trên trái đất không có học viện chiến sĩ, ca ca ngươi bọn họ làm sao nắm giữ được kỹ năng công kích của chiến sĩ? Hơn nữa chiến sĩ đã ngoài cấp 2 là có thể sử dụng cơ giáp, nhưng chiến hạm vận tải lần này mang đến đều là phi hành khí, loại cây dùng để làm thuốc chữa khỏi, còn có đá năng lượng nguyên, nhưng không có cơ giáp cho chiến sĩ cấp thấp sử dụng.”

Đoạn Sở lại hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý, thấy Nguyên Vĩnh Nghị đối với hắn chớp mắt, mím môi cười.

“Dung Thu, Thịnh Trạch đều đã cân nhắc qua.” Đoạn Sở nhỏ giọng đối với Dung Thu giải thích, nhìn về phía Úc Thịnh Trạch cách đó không xa đang chỉ điểm ca ca vận dụng tinh thần lực, ý cười trên mặt càng thêm vài phần.

Dung Thu “A” một tiếng, quay đầu thấy Nguyên Vĩnh Nghị vẻ mặt hiểu rõ, vừa thẹn lại quẫn đánh hắn một quyền. Nguyên Vĩnh Nghị rõ ràng là đã biết, còn khắp nơi tìm hiểu về cơ giáp cấp thấp làm hắn hiểu lầm.

Úc Thịnh Trạch trong lúc vô tình quay đầu lại, đối diện với Đoạn Sở mặt mày mỉm cười, cảm thấy vừa động. Sau khi cùng Trữ Khang Hạo nói xong, đi tới bên người Đoạn Sở, hoàn toàn không cố kỵ có người ở bên, thập phần tự nhiên kéo hắn lại, thấp giọng hỏi: “Cáo hứng như vậy?”

Đoạn Sở từ sau khi cùng người nhà nói qua, cũng không để ý tới ánh mắt của người khác, chỉ là cười gật gật đầu, sau đó an tâm tựa vào trong lòng Úc Thịnh Trạch đối với Dung Thu giải thích: “Bố Lỗ Tư Đại tướng quân bảo hộ quân đội, sẽ giúp đỡ sắp xếp kế hoạch huấn luyện cùng giáo trình học. Sân phía trước của ta cũng bị Úc Thịnh Trạch đổi thành phòng huấn luyện. Về phần cơ giáp cấp thấp, đệ tam quân cùng quân bảo hộ đều có người chế tạo cơ giáp, đối với bọn họ mà nói, cơ giáp cấp thấp làm rất dễ dàng, bất quá, ta lấy gối trà cùng bánh kẹo để đổi.”

Úc Thịnh Trạch không nghĩ tới bọn họ lại đề cập tới chuyện này, không khỏi thiêu mi nhìn về phía Nguyên Vĩnh Nghị.

“Vĩnh Nghị, ngươi cùng chiến hạm vận tải bên kia quan hệ tốt, có thể tới nơi đó mua một ít thuốc tiến hóa đến?”

Nguyên Vĩnh Nghị vừa nghe liền biết, Úc Thịnh Trạch đây là muốn giúp đỡ Trữ gia giao hảo với các gia tộc khác. Bất quá như vậy cũng tốt, Trữ gia không phải loại người đục khoét, mà tự bản thân trái đất dần trở nên cường đại, đối với tinh hệ bảo hộ mà nói là chuyện tốt. Ít nhất trăm năm sau, trái đất sẽ không gặp phải tình cảnh đưa ra yêu cầu độc lập lại bị bác bỏ. Mà người trở thành chiến sĩ hậu thiên, không thể nghi ngờ là tồn tại đi trước. Đoạn Sở về sau cũng không cần lo lắng cho người nhà.

“Ta sẽ tận lực.” Nguyên Vĩnh Nghị gật đầu, nhìn đến vẻ xúc động trong mắt Đoạn Sở, bỗng nhiên cảm thấy lo lắng trước kia của hắn là không tất yếu. Úc Thịnh Trạch làm việc đơn giản như vậy, mới càng dễ dàng đả động đến Đoạn Sở đã từng trải qua sóng gió.

Qua hai ngày, Nguyên Vĩnh Nghị đem thuốc tiến hóa, đưa cho Đoạn Sở. Cảnh này khiến Đặng gia, Ti gia có quan hệ thông gia với Trữ gia, cũng lác đác xuất hiện chiến sĩ hậu thiên.

Cùng lúc đó, Áo Lợi Ngươi mang theo đội hình chiến hạm đầy vết thương rầu rĩ trở về trái đất. Đoạn Sở đưa hai Tử Tinh thú vừa mới hoàn thành thức tỉnh làm xong kiểm tra, đi theo Úc Thịnh Trạch vội vàng chạy về quân hạm.

“Cho nên, hắn trốn thoát?” Lửa giận trong mắt Úc Thịnh Trạch kẻ khiến kẻ khác tim đập nhanh.

Áo Lợi Ngươi thất bại gật đầu: “Đúng vậy, tiến vào phụ cận Tạp Na tinh hệ, hai chiến thuyền của đối phương đã xảy ra nổ mạnh, tạo thành không gian lốc xoáy đem chủ hạm do Đằng Lương Tuấn chỉ huy hút vào, chiến hạm tuần tra của Tạp Na tinh hệ xuất hiện, chúng ta liền lui trở về.”

Úc Thịnh Trạch trầm ngâm một lát, nhìn Áo Lợi Ngươi một thân chật vật phân phó: “Ngươi đi nghỉ ngơi và hồi phục một chút, qua vài ngày, chúng ta sẽ trở về Đế Ma Tư.”

Áo Lợi Ngươi thối lui, Úc Thịnh Trạch lo lắng nhìn về phía Đoạn Sở, còn chưa nói, Đoạn Sở đã lắc lắc đầu: “Mặc kệ hắn sống hay chết, mất đi đoàn tàu chiến của hải tặc vũ trụ, hắn cũng bất quá là mất đi cơ hội dựa vào cơ giáp chiến sĩ hậu thiên, căn bản không cần lo lắng.”

Đoạn Sở rất hiểu tâm tư Đằng Lương Tuấn, đơn giản là muốn trả thù Úc Thịnh Trạch, mà chỉ trích nhược điểm của Úc Thịnh Trạch. Nhưng tinh thần lực của Đoạn Sở đã thoát khỏi trói buộc của không gian trà sơn, chỉ cần hắn không bại lộ thân phận Trữ Khang Trí của mình, một khi rời khỏi trái đất, Trữ gia cũng sẽ không còn là mục tiêu để kiềm chế Úc Thịnh Trạch, Đoạn Sở căn bản không cần sợ.

Úc Thịnh Trạch vốn không xem Đằng Lương Tuấn là đối thủ, thấy Đoạn Sở đích xác không có để ở trong lòng, cũng dời đi sự chú ý, toàn tâm toàn ý xử lý vấn đề còn sót lại ở trái đất.

Bởi vì tin tức Áo Lợi Ngươi mang về, Đằng gia, Đoạn gia cùng Tần gia cấu kết với hải tặc vũ trụ là kết cục đã định, hơn nữa Đoạn Thải Phong cùng Tần Ý Hải còn chủ động khai báo, Đằng Lương Tuấn từng đồng ý cho bọn họ các loại phi hành khí, cơ giáp, chiến hạm cùng vũ khí. Cảnh này khiến liên minh trái đất một mảnh ồ lên. Hành vi như vậy, hiển nhiên là khiêu khích liên minh trái đất cùng quân đội bảo hộ Đế Ma Tư.

Đằng gia, Đoạn gia cùng Tần gia thế lực to lớn mạnh mẽ nhất thời tan thành mây khói, chiến hạm vận tải Cáp Ngói tinh hệ thu thập lá trà, nhiệm vụ thu thập cây hoàn thành, cũng tới này đám người Đoạn Sở rời khỏi trái đất, trở về Đế Ma Tư tinh cầu.

 

Tháng Hai 28, 2016

 

96

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.