CHƯƠNG 163: TÔNG SƯ CHẾ THUỐC
Ở trạm không gian khu vực trung tâm Đế Ma Tư, là trạm không gian thuộc về hoàng gia. Chiến hạm có thể đi vào nơi này, trừ bỏ là thành viên hoàng thất Đế Ma Tư hoặc gia tộc hiển quý đặc thù được hoàng gia trao quyền, thì chính là chiến hạm của các tinh hệ có quan hệ ngoại giao đi tới từ thông đạo đặc thù. Cho nên, nhóm thủ vệ ở trạm không gian đã quen nhìn thấy các nhân vật lớn thường lui tới, chẳng sợ nhìn thấy người cầm quyền của các đế quốc tinh hệ khác, hoặc là chiến sĩ cấp 9 đứng ở đỉnh tinh tế, cũng sẽ không có chút động dung.
Bất quá lúc này đây, nhóm thủ vệ có kinh nghiệm từng trải này đó vẫn như cũ tận trung với cương vị công tác, cũng không dám đem ánh mắt hướng về nơi trạm không gian đang có một đám người chờ đợi, khiếp sợ trong lòng lại khó có thể che dấu, càng đừng nói những người không có nhiều kinh nghiệm không đủ trầm ổn, đều tranh thủ thời gian dùng ánh mắt tham thảo với nhau. Mà nhóm người hiển quý vừa vặn từ bên ngoài chạy về Đế Ma Tư tham dự ngày lễ mừng, tức thì bị một màn trước mắt làm cả kinh thật lâu không thể hoàn hồn.
“Bệ hạ sao lại tới đây? Hôm nay không phải ngày lễ mừng sao?” Một người nữ tử tuổi còn trẻ kinh hô, chiến sĩ bên người nàng lại sợ tới mức gắt gao che miệng nàng lại.
“Ngươi nhỏ giọng chút, không phát hiện ngay cả hội trưởng nghiệp đoàn người khế ước cùng nghiệp đoàn chiến sĩ cũng đều tới rồi sao?”
Trưởng lão đi ở trước người bọn họ cũng là vẻ mặt ngưng trọng: “Chưa hết đâu, nghị viên hội nguyên lão cũng đến đây hơn phân nửa, tham mưu trưởng thống soái quân bộ cùng nhóm nguyên soái cũng tới rồi.”
Nữ tử tuổi trẻ giãy khỏi trói buộc, hít vào một hơi: “Hôm nay đến Đế Ma Tư rốt cuộc là người nào, lại làm bệ hạ phải dùng nghi thức tiếp đãi cao nhất để tiếp đón?”
“Cho dù là hai mươi năm trước, tông sư Hà Thải San được hội y dược liên minh tinh tế trao tặng danh hiệu tông sư, nghi thức tiếp đãi cũng không đạt tới trình độ này, chỉ có bệ hạ cùng hai hội trưởng của hai nghiệp đoàn đi tới.” Người chiến sĩ lão luyện thành thục lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
Mọi người nghe nói như thế đều hai mặt nhìn nhau, rất nhanh, chiến sĩ tuổi trẻ thứ nhất cất bước chân, tất cung tất kính đứng ở một bên của đội thị vệ hoàng gia bảo vệ xung quanh Úc Khải Phong, những người khác thấy thế, cũng đi qua, lấy tư thái giống như người canh gác mà đứng thẳng.
Có thể đi vào trạm không gian hoàng gia, tự nhiên cũng đủ thanh minh nhạy bén, Úc Khải Phong bệ hạ tự mình nghênh đón, lại có hội nguyên lão, hai nghiệp đoàn cùng thống soái quân bộ, không cần nghĩ cũng biết, người tới tất nhiên là đã làm ra cống hiến thật lớn đối với Đế Ma Tư, hoàn toàn đáng giá để bọn họ đưa ra kính ý lớn nhất.
Một góc ở trạm không gian đứng vài người cả trai lẫn gái, rõ ràng còn có chiến sĩ tuổi già lúc trước đề cập đến tông sư chế thuốc Hà Thải San. Lúc này nàng đang cau mày, vẻ mặt kinh nghi bất định nhìn Úc Khải Phong bọn họ.
Bốn năm trước Hà Hướng Minh bị vướng vào vụ án phù điêu, địa vị của Hà gia ở nghiệp đoàn người khế ước xuống dốc không phanh, vì tiêu trừ ảnh hưởng bất lợi đến Hà gia, Hà Thải San không thể không mang theo hai tôn tử rời khỏi Đế Ma Tư. Nếu không phải lần này lễ mừng qua đi, chính là hội nghị liên minh tinh tế hai mươi năm tổ chức một lần, phải bày ra sự tồn tại đặc thù của tông sư chế thuốc, là cơ hội tốt để tăng lên địa vị của Hà gia, nàng cũng không nhất định sẽ mang theo Hà Dược Bân cùng Hà Hướng Minh trở về.
Nhưng là, nếu hội nghị liên minh tinh tế còn chưa tổ chức, hoàng thất Đế Ma Tư phái ra nghi thức tiếp đãi cao như vậy, dưới sự nhận thức của nàng, tựa hồ cũng chỉ tồn tại một lần duy nhất mà thôi.
“Tổ mẫu, bọn họ tiếp đãi, có thể là cửu điện hạ hay không?” Hà Hướng Minh cười khẽ, không khỏi liếc mắt nhìn đại ca chính mình.
Hắn tuy rằng vẫn là người khế ước, lại bị tước đoạt quyền kế thừa gia tộc. Nếu không phải Hà gia đời thứ ba chỉ có hắn cùng đại ca Hà Dược Bân, mà Hà Dược Bân là người thường cần được giúp đỡ, chỉ sợ Hà gia đã sớm không có chỗ cho hắn. Hắn luôn phải hiến kế một phần, đã không có hy vọng xứng đôi với chiến sĩ cấp cao, Hà Phượng Các thuộc về hắn, nhất định không thể cho phép một người bình thường như vậy chiếm được.
Hà Dược Bân nghe vậy, nhãn tình sáng lên. Mười mấy năm truy đuổi, đương nhiên sẽ không bởi vì tình địch quá mức xuất sắc liền dễ dàng buông tay. Hắn vài năm này vẫn luôn chú ý tin tức của Úc Thịnh Trạch, vẫn như cũ hâm mộ Đoạn Sở may mắn có được tình yêu của Úc Thịnh Trạch, vẫn không mất đi chấp niệm muốn đứng bên người cửu điện hạ, nghe được suy đoán như vậy, trong lòng tuy rằng chua xót, nhưng càng nhiều chính là vui sướng cùng kiêu ngạo.
Hà Thải San chú ý tới vẻ mặt biến hóa của hai tôn tử, lại bất chấp cái khác, một ngụm liền phủ định suy đoán của Hà Hướng Minh: “Nếu là cửu hoàng tử, chỉ có thể là hắn thăng cấp 10. Nhưng thăng cấp 10, hội trưởng nghiệp đoàn người khế ước cũng sẽ không xuất hiện.”
Hà Hướng Minh dừng một chút, Hà Dược Bân bỗng nhiên trợn to mắt, vẻ mặt kích động nhìn về phía Hà Thải San: “Tổ mẫu, có thể là Đoạn Sở hay không? Vài năm này bánh kẹo chiết xuất có thể đã có tiến triển? Nếu hắn có thể giải quyết tinh thần lực hỗn loạn của chiến sĩ cấp 10, nghiệp đoàn chiến sĩ cùng hội nguyên lão xuất hiện cũng không kỳ quái. Về phần quân bộ, nghe nói cửu điện hạ đã là đỉnh cấp 8, nếu hắn thăng lên cấp 9, hơn nữa có gối trà do Đoạn Sở cống hiến, quân bộ cùng hội trưởng nghiệp đoàn người khế ước cùng nhau nghênh đón cũng là hợp lý.”
Tiếng nói vừa dứt, ngay cả Hà Hướng Minh cũng bất chấp tính kế trong lòng. Trượng phu của hà Thải San cũng chính là tổ phụ bọn họ đã là đỉnh cấp 9, nếu Đoạn Sở thật sự nghiên cứu chế tạo ra bánh kẹo có tác dụng với chiến sĩ cấp 9, lập tức bảo vệ được một trong hai trụ cột của Hà gia, cũng đủ tiêu trừ bất lợi trong quá khứ của bọn họ.
Trong lòng Hà Thải San vừa động, lại giương mắt nhìn nhìn đối diện, thập phần khẳng định lắc đầu: “Không có khả năng, bánh kẹo nếu có tác dụng với chiến sĩ cấp 9, không nói tin tức như vậy không thể gạt được tổ phụ của các ngươi, cho dù là thật sự, hai hội trưởng cũng sẽ không tự mình nghênh đón.”
Tuy rằng trượng phu của nàng vì bồi nàng mà rời khỏi Đế Ma Tư, tin tức nặng như vậy cũng sẽ không bỏ qua. Càng đừng nói Hà Thải San căn bản không tin, lấy Đoạn Sở mới tốt nghiệp, không có nàng phổ cập phương thức dung nhập thú huyết, làm sao có thể giải quyết nan đề khiến nàng bối rối hơn hai mươi năm.
Hà Thải San có chút đăm chiêu nhìn về phía Tống Hoài khó có thể ức chế kích động cùng Ứng Kì sắc mặt bình tĩnh. Biểu hiện của hội trưởng nghiệp đoàn chiến sĩ cùng nghiệp đoàn người khế ước cũng đủ thuyết minh vấn đề, Ứng Kì hẳn là đã biết. Hà Thải San lại nhìn về phía hội nguyên lão cùng quân bộ, trong lòng kinh hãi không thôi, biểu tình trên mặt cũng càng thêm nghiêm túc. Có lẽ thật sự là bởi vì Đoạn Sở, như vậy kế hoạch lúc trước của nàng lợi dụng liên minh tinh tế thay đổi địa vị Hà gia, chỉ có thể buông tha.
“Nghe nói, nghi thức nghênh đón cao nhất như vậy, chỉ có tông sư Nguyên Cẩm Đường mấy ngàn năm trước trở về Đế Ma Tư, mới có được đãi ngộ này. Mà hiện tại, ngay cả hội nghị liên minh tinh tế cũng chưa cử hành.” Hà Thải San thấp giọng lầm bầm lầu bầu.
Sắc mặt Hà Hướng Minh đều thay đổi, hắn cũng biết tính toán của Hà Thải San, nếu nói như vậy, ánh mắt mọi người trong ngày lễ mừng này, đều sẽ tập trung trên người này, mà trên hội nghị liên minh tinh tế, Hà gia chỉ có thể có được vị trí thấp kém.
“Bọn họ đến đây!” Không đợi Hà Hướng Minh lỗ mãng muốn đi tìm hiểu, Hà Dược Bân vẫn nhìn chằm chằm cửa vào bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở. Đại sảnh trạm không gian cực kỳ rộng lớn, lúc này có vẻ vô cùng uy nghiêm túc mục.
Bà cháu Hà Thải San ngẩng đầu nhìn lại, quả nhiên, xa xa chỉ thấy một đám nam tử tuổi trẻ khí chất xuất chúng nối đuôi nhau mà ra, hai người dẫn đầu, chính là đối tượng mà lúc trước bọn họ hoài nghi, cửu hoàng tử Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở bầu bạn của hắn.
“Cửu hoàng tử thăng lên cấp 9.” Hà Thải San hít một ngụm khí lạnh. Tốc độ thăng cấp kinh người như vậy, may mắn lúc trước Bồ Quang Khải đã hướng hội nguyên lão đề nghị nộp tiền bảo lãnh cho nhị hoàng tử, thời điểm tìm tới trượng phu Hà Ngang Bình bị một ngụm cự tuyệt. Nếu không đứng ở bên nhị hoàng tử, lại cùng nhà ông bà ngoại Lục gia của đại hoàng tử nhấc lên quan hệ, Hà gia chỉ sợ quyền thế trước mắt cũng sẽ biến mất.
Hà Thải San tâm vắt ngang, nhấc chân liền đi qua nghênh đón. Tuy rằng Đoạn Sở còn chưa phải tông sư chế thuốc, chỉ dựa vào bánh kẹo cùng gối trà, địa vị trong lòng chiến sĩ cấp thấp cùng tướng lãnh cao giai cũng đã vượt qua nàng, mà lúc này đây hành động của Úc Khải Phong bệ hạ, đã tuyên bố thành tựu mà Đoạn Sở đạt tới đã khó có thể với tới. Cho nên, nàng phải nghĩ biện pháp cải thiện quan hệ của Hà gia cùng Đoạn Sở.
Hà Dược Bân hốc mắt đều đỏ, lại túm đệ đệ vẻ mặt khiếp sợ, đi theo Hà Thải San bước nhanh về phía trước.
“Kiến quá bệ hạ!” Hà Thải San trước khi Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở đi đến, đã trước một bước hướng Úc Khải Phong hành lễ, sau đó lập tức thối lui, đứng ở bên người Ứng Kì trưởng lão.
Ứng Kì hướng về phía Hà Thải San cười, cũng tán thành, Tống Hoài của nghiệp đoàn người khế ước chính là thành viên hội nguyên lão cũng chỉ là gật gật đầu, tiêu điểm chú ý của mọi người, đều ở trên người Đoạn Sở cùng Úc Thịnh Trạch càng ngày càng gần.
Bị nhiều người dùng ánh mắt lửa nóng nhìn chăm chú như vậy, Đoạn Sở ngay cả đi đường cũng có điểm cứng ngắc, nếu không phải tay được Úc Thịnh Trạch nắm lấy, hắn nói không chừng đã có thể vì khẩn trương mà cùng tay cùng chân. Bởi vì Úc Thịnh Trạch thăng lên cấp 9 tinh thần lực bất ổn, bọn họ trở về so với dự định chậm vài ngày, sẽ không phải bởi vì thiếu chút nữa đã muộn, mọi người chuẩn bị triều bái đều chờ tới nóng nảy đi?
Úc Thịnh Trạch chú ý tới Đoạn Sở mất tự nhiên, cảm thấy bất mãn vì phụ thân không nói gì trước.
“Phụ vương, hoàng thất, hội nguyên lão cùng bộ trưởng thống soái quân bộ đều ở, ngay cả hai hội trưởng cũng tới rồi, là có biến cố gì trọng đại sao?”
Úc Khải Phong mặt không chút thay đổi nhìn đứa con, nghiêng đầu, đối với Đoạn Sở nở nụ cười hòa dịu.
“Ngươi nghiên cứu chế tạo thuốc thức tỉnh, ngày hôm qua hoàng thất đã đệ trình với hội nguyên lão, nghiệp đoàn người khế ước cùng nghiệp đoàn nhà bào chế thuốc, danh hiệu tông sư chế thuốc đã được chấp thuận, ngày lễ mừng hôm nay, phụ vương cùng hội trưởng, nhóm nguyên lão cố ý tới đón, cùng nhau quay về tự điện triều bái.” Úc Khải Phong mở miệng, thanh âm trầm thấp, không tốn chút sức lực truyền vào trong lỗ tai mỗi một người ở trong trạm không gian này.
Cho dù là Hà Thải San cũng giống tất cả mọi người trợn tròn mắt, tông sư chế thuốc? Thuốc thức tỉnh? Đây là cái gì?
Không đợi mọi người phản ứng, Ứng Kì mặt mang mỉm cười tiến lên từng bước, đem quân hàm cùng phù hiệu màu tử kim đại diện cho tông sư chế thuốc đưa qua.
“Đoạn Sở các hạ, cảm tạ ngài vì Đế Ma Tư làm ra cống hiến như vậy, thỉnh đeo quân hàm cùng phù hiệu, rồi tiến vào tự điện triều bái.”
Mọi người trong hội nguyên lão, quân bộ cùng nghiệp đoàn chiến sĩ nghiêm nghị chào.
Đoạn Sở theo bản năng nhận lấy, ánh mắt lại không tự chủ mà chuyển hướng Úc Thịnh Trạch. Úc Khải Phong an bài như vậy, thật sự làm cho hắn thụ sủng nhược kinh. Hắn nhớ rõ Úc Thịnh Trạch đã nói qua, tông sư chế thuốc sẽ tuyên bố ở ngày lễ mừng, hiện tại lại sớm trước thời hạn. “Ta giúp ngươi đeo, tông sư các hạ!” Úc Thịnh Trạch nhếch môi, cầm lấy quân hàm, phù hiệu đeo cho Đoạn Sở, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo. Từ nay về sau, Đoạn Sở không bao giờ lại bị coi là phụ thuộc hắn nữa.
Hà Thải San đứng ở trong đám người đầu óc trống rỗng, cho dù đoán được Đoạn Sở hẳn là đã làm ra được công lao cực kỳ lớn, nhưng tông sư chế thuốc chưa đến hai mươi lăm tuổi, căn bản là không thể tưởng tượng. Huống chi, chỉ nghe tên thuốc thức tỉnh, thực dễ dàng có thể liên tưởng đến người thức tỉnh.
“Ngươi khế ước hậu thiên!”
“Thật sự là suy nghĩ điên cuồng, mà Đoạn Sở các hạ thế nhưng thành công!”
“Thuốc thức tỉnh, thuốc tiến hóa, Đế ma Tư chắc chắn lại nghênh đón một kỷ niên hưng thịnh.”
“Nghe nói cửu điện hạ đã thăng cấp 9, nếu Đế Ma Tư lại nhiều thêm một chiến sĩ cấp 10. . . . . “
“. . . . .”
Nghị luận bên tai càng lúc càng lớn, chờ Hà Thải San phản ứng được, nàng đã đi theo mọi người đến hoàng cung Đế Ma Tư, cùng đợi tiến đến tự điện triều bái.
“Tổ mẫu!” Hà Dược Bân thấy Hà Thải San hoàn hồn, rốt cục nhẹ nhàng thở ra. Vừa rồi Hà Thải San sắc mặt đờ đẫn, thật sự rất khiến người khác lo lắng. Về phần Đoạn Sở lấy được thành tựu kinh sợ, ngược lại làm cho Hà Dược Bân may mắn. Có thể trở thành tông sư chế thuốc,có phải có nghĩa, nguy cơ tương lai của cửu điện hạ cũng có khả năng hóa giải.
Nhìn theo Đoạn Sở cùng thành viên hoàng thất liên quan tiến vào tự điện, Hà Thải San quay đầu lại, nhìn đến ánh mắt lo lắng của trưởng tôn, còn có Hà Hướng Minh bên cạnh khó có thể che dấu ghen tỵ, rốt cục hạ quyết tâm.
Tháng Sáu 9, 2016
164