Tra Trời Sinh

Chương 12: Chương 12: “Để ba dạy con nghe!”




Một vài con cánh cụt hoàng đế không có, hoặc không thể đẻ trứng — bao gồm cả cánh cụt hoàng đế đồng tính, cánh cụt hoàng đế độc thân không mang thai không đẻ con được, rất có thể sẽ sa vào con đường phạm tội, đi trộm trứng của cánh cụt hoàng đế khác về ấp, để thỏa mãn bản năng làm cha mẹ của mình, thậm chí chúng còn vo tròn tuyết thành hình cầu coi như trứng để ấp.

— (Nhật ký nuôi dưỡng cánh cụt hoàng đế)

— —

Đoàn Giai Trạch bị hai cha con nhà này làm cho tức chết mất thôi, đối mặt với hai con người “lạ lùng” hiếm thấy trong tam giới, anh khó tránh khỏi cảm thấy bó tay toàn tập.

Nhưng trứng do mình ấp nở, có khóc cũng phải tiếp tục nuôi, Đoàn Giai Trạch vất vả lắm mới vỗ về được Lục Áp, để hắn quay trở về phòng, tránh lại làm phiền anh dạy dỗ con trai, sau đó mới hít sâu một hơi, “Kỳ Tích à, chuyện mỗi năm thay một bạn trai này, không thể tiếp tục được nữa.”

Kỳ Tích lập tức mếu xệ, mãi cậu mới gặp được ba, đáng lý phải là một chuyện vui, nhưng sao ba vừa mở lời đã làm khó ngỗng cậu chứ.

“Sao vậy ba ba.” Kỳ Tích lại muốn sà vào lòng anh.

Đoàn Giai Trạch sợ hết hồn, vội vã né sang bên cạnh, cậu mập mà lao lên, có thể đè bẹp anh như chơi đấy!!

Bộ lông Kỳ Tích bóng loáng, đôi mắt đen láy, dáng vẻ ngây thơ vô tội, “Ba ơi, thời kỳ tìm phối ngẫu mỗi năm một lần, ba không cho con tham gia, ngỗng sinh của con còn ý nghĩa gì nữa? Với cả con đã tia được đối tượng năm nay rồi.”

Đoàn Giai Trạch: “..Ngỗng sinh của con chỉ có tìm phối ngẫu thôi à?”

Kỳ Tích: “Không phải. Nhưng ba ơi, con không làm được đâu, đây là bản năng tự nhiên rồi. Á, ba ơi, có phải ba…”

Đoàn Giai Trạch rất hy vọng Kỳ Tích có thể hiểu được ý của mình, liền mong đợi nhìn con trai, “Hửm?”

Kỳ Tích khó xử nói: “Có phải ba muốn có cháu bế không, nhưng con với Đàm Mộng Long không đẻ trứng được đâu, hay là con đi trộm một quả trứng về cho ba nhé….”

Đoàn Giai Trạch ôm tim, suy sụp nói: “Thôi thôi, ba còn thiếu trứng để chơi à?”

Kỳ Tích kế thừa tính tình càn quấy của Lục Áp, không chân chất như cánh cụt hoàng đế bình thường một chút nào, lúc cuống lên thằng bé còn nổi đóa: “Con không chịu đâu không chịu đâu, con muốn đi tìm bạn trai cơ!!”

Đoàn Giai Trạch tận tình khuyên nhủ nói lý với con trai, từ quy tắc ngầm trong tam giới đến đạo lý con người, rồi lại tu đạo tu tâm, chính diện phản diện luân phiên.

Từ việc các bạn trai cũ đáng thương biết bao, lại tới làm vậy sẽ gây ra nhiều nhân quả, bất lợi cho tu hành, rồi nói tới quần thể cánh cụt hoàng đế, là tra ngỗng trong vô số ngỗng….

Chuyện giáo dục này, cần phải kiên trì, phải lấy lý để thuyết phục lòng người. Bây giờ Kỳ Tích đang bị tâm lý kích động tìm phối ngẫu chi phối, Đoàn Giai Trạch phải giúp thằng bé tỉnh táo lại, hơn nữa tuyệt đối không được dùng cách quở trách.

Kỳ Tích vẫn còn rất bướng bỉnh: “Cha nói rồi mà, với điều kiện nhà mình, có quen mấy bạn trai cũng không phải chuyện gì quá đáng!!”

Nhắc tới Lục Áp, Đoàn Giai Trạch hoàn toàn tuyệt vọng, Lục Áp lại lén lút truyền âm an ủi Kỳ Tích, không có mặt mà vẫn còn giở trò.

Hết cách rồi, tam quan mỗi tộc mỗi giáo lại khác nhau.

Yêu tộc giữ lại một vài tập tính cho mình cũng không sai, nhưng không thể để thú tính chiếm thượng phong, nếu không sớm muộn gì tâm ma cũng hoành hành.

Suy cho cùng bây giờ Kỳ Tích vẫn giao du dựa vào bản năng, thậm chí Đoàn Giai Trạch còn cảm thấy Kỳ Tích không “yêu” mấy người kia, Kỳ Tích chỉ như bao con cánh cụt hoàng đế khác, nhiệt tình tìm phối ngẫu.

Bây giờ Kỳ Tích vốn không thích hợp để qua lại với mọi người, Đoàn Giai Trạch vẫn phải cẩn thận dạy dỗ con trai mình.

Nghĩ tới đây, Đoàn Giai Trạch uống một ngụm nước, nói lời thấm thía sâu xa: “Kỳ Tích à, để ba dạy con nghe…”

Kỳ Tích: “Vâng, ba ơi, con hiểu đạo lý mà, nhưng con không thể có lỗi với Đàm Mộng Long được!!”

Đoàn Giai Trạch bình tĩnh nói: “Không nghe lời ba nhốt con vào chuồng gà.”

“!!!!!!!!!!” Kỳ Tích bị dọa hết hồn, không dám cãi ngang nữa.

….

Lại nói ngày hôm ấy sau khi Kỳ Tích vắt chân lên cổ bỏ chạy, cũng không để ý khắc phục hậu quả, bỏ lại Bạch Thịnh Thu đứng đó ngạc nhiên cùng những mảnh vỡ.

Sao hắn có thể ngờ, tất cả những gì Kỳ Tích nói đều là sự thật, cậu muốn bỏ đi lúc nào cũng được!!

Từng món đồ từng vị trí trong căn phòng này đều do Bạch Thịnh Thu tự mình chuẩn bị, bố trí. Hắn hiểu rõ Kỳ Tích, biết rõ sở thích của Kỳ Tích, cũng biết thân thủ của cậu không tệ, trong âm thầm chưa từng kiêng dè ai.

Bởi vậy nên lúc sắp xếp chuẩn bị nơi này, hắn ôm tâm lý phức tạp, còn lâng lâng trong ngọt ngào, muốn thu xếp căn nhà tương lai của mình và Kỳ Tích, nhưng nhất thời bừng tỉnh, đây rõ ràng là một nhà tù để giam giữ Kỳ Tích.

Nói tóm lại, hắn biết rõ những vật liệu cường lực này kiên cố đến nhường nào, có người nói được sử dụng trong một vài khu mãnh thú ở các vườn thú lớn.

Sau khi Bạch Thịnh Thu hoàn hồn lại, liền ngồi xuống kiểm tra các mảnh vỡ này, xác nhận chúng không bị đánh tráo.

Dù thân thủ Kỳ Tích có tốt tới mấy, thì mức độ này vượt qua phạm vi người bình thường rồi..

Rốt cuộc Kỳ Tích làm cách nào?

Loại trừ mọi khả năng, chỉ còn duy nhất một đáp án, dù nó không bình thường một chút nào.

Đột nhiên Bạch Thịnh Thu nhớ lại rất nhiều chuyện trước đây mà mình đã lãng quên đi. Lúc họ bên nhau, cứ thi thoảng Kỳ Tích lại thần bí tiết lộ cho hắn một chuyện, coi như quan hệ hai người đã tiến triển.

Ví dụ như, lúc hai người đi dạo vườn thú, Kỳ Tích sẽ phiên dịch cho hắn các động vật đang nói gì, Bạch Thịnh Thu nghe xong chẳng qua chỉ cảm thấy Kỳ Tích đáng yêu, bịa lời thoại rất thú vị.

Có lúc họ cùng nhau làm thí nghiệm, Kỳ Tích có thể biến hóa hình dạng nước rất thần kỳ, nhưng hắn chỉ cảm thấy Kỳ Tích làm được có liên quan đến gia đình cậu.

Lúc kể về các truyền thuyết ở Đông Hải, Kỳ Tích cũng nói rất nhiều.

Có rất nhiều chuyện tương tự như vậy, thậm chí hai hôm nay Kỳ Tích cũng biểu hiện rất kỳ lạ, chỉ là đó giờ hắn chưa từng cân nhắc về phương diện phi nhân loại.

Mãi cho đến bây giờ, hắn phải đối mặt không thể lơ là nó nữa.

Kỳ Tích, rất có thể không phải con người.

………

Kỳ Tích bị Đoàn Giai Trạch trấn áp, để tránh phải ở chuồng gà, cực chẳng đã đau lòng ăn năn, hứa sẽ không gây họa hại con người nữa.

Lục Áp còn đang muốn úp mở phê bình, nhưng nghe cảnh cáo chuồng gà cũng im re.

Kỳ Tích cũng đưa ra thắc mắc, thế mấy anh giai trước đó cứ nhằng nhẵng bám lấy cậu, nằng nặc đòi quay lại với cậu thì tính sao đây, cậu không đi hại người ta, người khác cứ bám lấy, cũng đâu thể nhốt cậu vào chuồng gà được?

Lục Áp: “Cái này dễ ấy mà, con cứ nói với họ, bao giờ chặt đổ được cây trước nhà, lúc đó con nhận lời họ…”

Đoàn Giai Trạch: “…………”

Đoàn Giai Trạch: “Anh im đi!!”

Lục Áp phẫn nộ đi ra.

Trước đó có ba tiền nhiệm (một người trong đó còn chưa thành), đều có duyên gặp mặt hoặc nói chuyện điện thoại với Đoàn Giai Trạch, Nghiêm Cảnh Hoa còn muốn anh làm chủ cho hắn.

Nhưng chuyện này rất phức tạp, Đoàn Giai Trạch làm chủ cho ai cũng không xong, kể cả Đàm Mộng Long dù đã thành hay chưa, cũng phải cắt đứt, tạm dừng yêu đương.

“Không sao đâu, ba ơi.” Kỳ Tích ngoan ngoãn dùng cánh vỗ về Đoàn Giai Trạch, còn an ủi ngược lại anh, suy nghĩ một chút bảo rằng, “Con sẽ tìm phối ngẫu, để chăm sóc nửa thân dưới trong thời kỳ tìm phối ngẫu hằng năm.”

Đoàn Giai Trạch: “………….”



Chủ đề: Mọi người đã nghe gì chưa?

Lầu 1: Nghe rồi.

Lầu 2: Ờm.

Lầu 3: Mới nghe nói, ái chà chà =)))

Lầu 4: Trên đời này có còn thiên lý không??

Lầu 5:??? Ủa mọi người đang bày trò bí hiểm gì dạa!

Lầu 6: Haha, ngoài chuyện của tra nam đệ nhất trường mình thì còn chuyện gì nữa.

Lầu 7: Tra nam Đoàn á? Ủa không phải đang theo đuổi cái cậu giai năm nhất ở đội bóng rổ sao?

Lầu 8: Ờ, lần trước còn tới xem tân sinh viên chơi bóng, theo đuổi khí thế lắm, nghe nói tân sinh viên trai thẳng sắp cong tới nơi rồi. Dù sao thì tra nam cũng leo lên tận nóc nhà xem bóng, khiến học viện thể dục thể thao bên cạnh náo loạn luôn, tra nam cũng đa tài đa nghệ phết ấy.

Lầu 9: Không phải đâu, tin mới nhất là tra nam ngừng theo đuổi, tân sinh viên ngày ngày chạy tới học viện của tra nam….

Lầu 10: Sao cơ?? Vẫn chưa được một năm mà!!

Lầu 11: Thì cái cậu tân sinh viên kia cũng nghĩ vậy đấy: Chưa tới một năm mà!!

Lầu 12: Theo như tin tức ngầm thì tra nam bị người nhà phạt, không thể chơi ngải.. à không, không thể theo đuổi người ta nữa.

Lầu 13: Chời đựu, vậy là người thảm nhất lộ diện rồi à? Còn chưa kịp qua lại đã ăn hành! Cậu tân sinh viên kia thảm thế!

Lầu 14: …Lầu trên logic phết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.