Trác Phu Nhân, Mau Về Nhà

Chương 7: Chương 7: Ngoại truyện 1




Trác Vấn Phong không phải tự nhiên mà thích Bạch Lục Sênh, cũng không phải dạng tiếng sét ái tình trong truyền thuyết, có điều đào bới nguyên nhân, còn mất tự nhiên hơn. Hắn giấu nhẹm câu chuyện nhỏ này, bạn bè không biết, bố mẹ không biết, bà xã không biết, con nhỏ không biết, cháu chắt cũng không biết. Có điều thân là mẹ đẻ của truyện, mình làm sao có thể không biết ^^

Bạch Lục Sênh căn bản không nhớ, bản thân gặp Trác Vấn Phong lần đầu tiên không phải lúc hắn chuyển vào lớp, mà là ở nhà trẻ. Cậu ngày bé ngây thơ, trắng trẻo mập mạp, hoàn toàn chưa bị nhuộm đen như bây giờ. Bạch Lục Sênh ngược lại ranh mãnh, thích bắt nạt cậu. Bạch Lục Sênh hôm trước còn ngọt ngào rủ cậu chơi búp bê, nũng nịu muốn vắt ra đường. Hôm sau, bạn nhỏ Trác thấy cô bày búp bê, có ý qua chơi, lại nghe cô nói:

“Mẹ mình bảo con trai không thể chơi búp bê, bởi vì chim nhỏ sẽ bay mất!”

Tối qua anh trai lấy búp bê của cô, mẹ cô xác thực đã nói như vậy!

Bạn nhỏ Trác ngờ nghệch suy nghĩ, ngó vào trong quần:

“Chim nhỏ sẽ bay đi sao?”

“Hả? Lẽ nào chưa bay đi?”

Bạch Lục Sênh nhìn vào, quả nhiên vẫn còn. Lẽ nào mẹ lừa cô? Bạn nhỏ Bạch lấy làm thắc mắc, ngồi ngốc cả buổi chiều. Đến tối, cô túm áo mẹ hỏi, Bạch phu nhân hàm hồ đáp:

“Xích lại thì sẽ không bay!”

Bạch lão gia nghe được, khụ khụ mấy tiếng: “…” Bà xã, em nói chuyện với con gái em kiểu gì vậy?

Không chỉ Bạch Lục Sênh, Trác Vấn Phong cũng thắc mắc không thôi. Trác lão gia rửa rau trong bếp, nghe con trai nói, có xúc động muốn đập cả rổ rau vào đầu. Trác Yên Quân nghiêm túc nhìn con trai:

“Như vậy không được. Chim nhỏ ngoại trừ mẹ con và vợ con, bạn nữ nào cũng không được nhìn!”

Cậu suy nghĩ, tự cho là phải, đã quyết định Bạch Lục Sênh không làm mẹ mình, thì phải làm vợ mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.