Trạch Nữ Biến Thái Tung Hoành Mạt Thế

Chương 7: Chương 7: Vơ vét (1)




Sau khi đem con tang thi kia trói thành cái bánh tét và nhét vào cốp xe, Trần Phương cùng Trần Trang và 2 tên kia lên đường đến trụ sở quân sự ngầm số 108. Trên khuôn mặt của ai cũng không thể nén được niềm hân hoan.

Vì sao à? Vì tên Nguyễn Dự mới tới kia là một cái dị năng giả hệ không gian đấy! Điều này cũng tương đương là đội của Trần Phương đã có được một cái túi đô rê mon thần kì thể tích 10x10x10 m³. Ở Mạt thế này, còn điều gì tuyệt hơn đây?

Điều cần làm bây giờ đó chính là vơ vét của cải vật tư trước tất cả mọi người!

Mạt thế mới bắt đầu khoảng 30 phút, 15/16 dân số thế giới đang đi săn lùng thịt người. Chính phủ và quân đội hẳn là đang nháo đến long trời lở đất, hơi đâu mà đi quản sống chết của người dân cùng vật tư các nơi chứ?

Đến lúc vật tư khan hiếm, tài nguyên thiếu thốn, súng đạn không có mà xài thì bọn họ mới nhận ra được vật tư và con người quý giá cỡ nào. Con người ở mạt thế cũng là tài nguyên quý giá mà các căn cứ tranh đoạt đó nha! Máy móc ở đó mà không có con người vận hành thì cũng chỉ là vật chết thôi!

Trước lúc đó, nhất định phải nhét đầy cái không gian 1000m³ kia đã!

Nguyễn Dự nhìn 3 người trước mặt, người thì cặm cụi rút từng miếng thịt, khúc xương, giọt máu của tang thi một cách hứng thú, kẻ thì mặc tạp dề xào xào nấu nấu, mắt vẫn liên tục lia đến chỗ điện thoại để tìm tòi các căn cứ quân sự béo bở, còn chủ nhân của hắn thì đang nhìn chằm chằm hắn với ánh mắt tham lam.

Trời ạ, với bọn người này thì mạt thế là cái quái gì vậy?

Trên đường đi gặp không ít tang thi, thế nhưng bởi vì là xe cải tiến của quân đội vó thể dễ dàng đem chúng cán chết nên cá 4 người đều chẳng lo lắng chút nào, một đường băng băng thẳng tiến.

Duy chỉ có một điều, Nguyễn Dự đột ngột tung ra một quả bom lớn!

“Sao các người không mổ thi?” Nguyễn Dự ánh mắt trách móc, hai tay nhanh chóng rút ra một chiếc dao găm, đâm thẳng vào vị trí trái tim của tang thi, mổ ra.

“Không có sao?” Lục lọi khoảng 2s, Nguyễn Dự chậc lưỡi tiếc rẻ rời đi, tiếp tục mổ con khác. Bấy giờ mấy người khác mới kịp phản ứng lại.

“Không ngờ được anh lại có sở thích ấy nha ~” Trần Phương vẻ mặt hiểu ra, vỗ vỗ vai Nguyễn Dự, khiến hắn lại gân xanh bạo khởi.

“Bên trong lồng ngực lũ tang thi thường sẽ có một khối vật chất dạng sệt được bó trong một túi da, Thần Quốc gọi đó là Tiến Hóa Thủy.” Nguyễn Dự móc ra một cái túi màu trắng ra từ trong ngực tang thi, ném cho Trần Trang.”Tác dụng thần kì, cải thiện thể chất, giúp con người đạt được sức mạnh viễn siêu tưởng tượng. Tiến Hóa Thủy cũng chia ra nhiều loại lớn nhỏ tùy cấp bậc tang thi. Đây là loại Tiến Hóa Thủy cấp 1, nhỏ nhất.”

“Thậm chí ở tang thi sở hữu dị năng, trong đầu của chúng sẽ hình thành tinh hạch, nuốt vào sẽ tẩm bộ thăng cấp dị năng.”

Sau khi hấp thu tri thức vô cùng quan trọng đó, ngoại trừ Trần Trang vẻ mặt có chút suy tư ra, đoàn người vẫn tiếp tục di chuyển.

Tòa nhà số 108 đường YYY, bên dưới lòng đất của nó chính là căn cứ quân sự ngầm của nước VN, ước tính tạm thời có khoảng 100 sinh vật bên trong bao gồm cả người và tang thi cùng 2 kho súng lớn, 1 xe tăng quân dụng và 2 xe jeep đặc chế gầm sắt bọc thép có sử dụng kính chống đạn cường lực cấp cao - thông tin được cung cấp vào khoảng tháng 1 quý 1 năm 2016.

Lau lau nước miếng, Trần Phương chỉnh lại dây giày, rút ra hai con dao hợp kim. Cướp của quân đội a, kích thích chết đi được!

Trần Trang lắp súng, môi đỏ mọng phun ra hai chữ:“ Giết sạch!”

Trần Phương trinh sát dẫn đầu tiến vào trong tòa nhà, ngay sát sau nàng là Nguyễn Dự như hình với bóng, đi sau cùng là Trần Trang lãnh trách nhiệm bắn tỉa yểm trợ và Phạm Tín bọc hậu.

Tòa nhà 108 này có 108 tầng, thế nhưng mục đích chính của nó chính là khu ngầm bên dưới lòng đất với lối vào ở kho dự trữ tầng 1.

Lúc này, trước cửa kho dự trữ tầng 1 là 2 con tang thi mặc đồ bảo vệ đang du đãng. Trần Trang tinh ý nhìn thấy hai cái côn điện giắt bên hông của chúng, liếm môi lắp ống giảm thanh vào súng.

“Chị! Đạn dược phải tiết kiệm!” Trần Phương đưa tay ngăn cản Trần Trang. Dùng đạn để bắn lũ tang thi này quá lãng phí!

“Nguyễn Dự, lên với tôi!” Trần Phương liếc nhìn tên người hầu mới còn đang làm bộ mệt mỏi, hất hàm ra lệnh. Đùa à, người của Thần Linh không lẽ chỉ vài con tang thi mà cũng diệt không nổi sao?

“Haizz...” Nguyễn Dự lắc lắc đầu, rút dao găm ra.

Cả hai người lao thẳng dến chỗ 2 con tang thi. Trần Phương tiếp cận con đằng trước, tránh đi móng tay sát nhọn của nó sát bên tai, gân xanh trên tay bạo khởi, dao hợp kim vung lên, chiếc đầu của con tang thi bay cao lên rồi rớt xuống sàn nhà.

Nguyễn Dự lách qua con tang thi đằng trước và Trần Phương, cơ thể nhẹ nhàng tiếp tận con tang thi đằng sau, dao găm xoay một vòng cung tuyệt đẹp, đem đầu của con tang thi rời khỏi cơ thể bên dưới.

“Hừm... Sức mạnh thể năng gấp 6 lần người thường, cường độ cơ thể gấp 3 giống như Trần Phương, Tốc độ gấp 5, trí lực tạm thời suy đoán là gấp 3.” Trần Trang lẩm bẩm. Quả là người mà Thần phái xuống, không đơn giản chút nào!

Phạm Tín đứng cảnh giới nhu nhu mũi, khuôn mặt điển trai bốc lên mùi dấm chua.

“Mổ thi...” Trần Phương hứng thú nồng đậm mổ ngực tang thi, thế nhưng bên trong lại rỗng tuếch!

“Sao vậy???”

“May mắn thôi!” Nguyễn Dự vứt cho Trần Trang một túi Tiến Hóa Thủy.” Khoảng 5 con tang thi mới có một túi Tiến Hóa Thủy, xác suất như vậy cũng tạm ổn rồi!”

“Hừ!” Trần Phương bĩu môi, mở cửa kho dự trữ.

Quả đúng là kho hàng cực lớn, vật tư bên trong chất đống từng núi. Trần Phương lóa hết cả mắt, chỉ đạo Nguyễn Dự thu thập vật tư. Đây là tiền vốn ở mạt thế nha.

Từng nhóm, từng núi vật tư dần dần biến mất dưới ánh mắt nóng bỏng của 3 tên cướp tham lam. Có thức ăn này, quần áo, chăn bông này, pin năng lượng, xăng dầu, thuốc men bông băng, thực phẩm đông lạnh này, nhiều nhiều lắm những thứ cần thiết.

Sau khi đem cả kho hàng vơ vét đến một hạt gạo cũng không để sót, Trần Phương theo Phạm Tín tiến đến một góc khuất của kho hàng. Sau khi Phạm Tín chạm vào một góc gạch lồi lên, một bảng mật mã điện tử xuất hiện từ bên trong bức tường. Hắn nhập một dãy mật mã xong thì bảng mã từ từ rút lại, bức tường trở về nguyên vẹn như ban đầu, không một vết nứt.

Ở một bức tường khác, giống như có ai khoét ra từ bên trong, dần dần bị đẩy ra, lộ rõ một lối đen hun hút.

“Tiến vào!” Phạm Tín ân cần dắt tay Trần Trang bước vào.

Hừ, phân biệt đối xử! Trần Phương tóm lấy tay Nguyễn Dự kéo đi, tiến đến phía trước mở đường, không để ý đến tên đằng sau mang một vẻ mặt kì quái cùng suy tư.

Đi khoảng 5 phút trong con đường tối đen, trước mắt Trần Phương là một cánh cửa bằng thép cao cấp rắn chắc.

“Phạm Tín!” Chuyên gia phá khóa, phá cửa siêu cấp.

“Được rồi được rồi...” Phạm Tín lắc đầu, hai tay nhanh chóng rút ra dụng cụ chuyên dụng, thăng thoắt đem cái ổ khóa điện tự đục lỗ chỗ. Vừa làm hắn vừa làu bàu “Đằng sau cánh cửa này là một lối đi rộng chừng 5m, chiều dài 50m, dự tính là sẽ có vài con tang thi đấy!”

“Phương, em và Dự đi đầu, chị sẽ bắn tỉa, Tín, anh bảo vệ tôi ngắm bắn!” Trần Trang ló đầu ra khỏi máy tính mini, hai tay vẫn liên tục bấm bấm.

“Bíp!”

“Được rồi!” Trần Trang mỉm cười.

Trần Phương tò mò ló đầu nghe ngóng, nhìn một lát thì bật dậy.”Wa!!! Chị hack được hệ thống của tòa nhà này rồi sao!”

“Ừm!” Trần Trang chỉnh lại kính, môi đỏ mọng hơi hơi cong biểu lộ tâm tình hãnh diện.”Chị của em là ai chứ, hửm?”

“Chị em là tuyệt với nhất nhất nhất.... ....Chị của em là.... ....Chị của em.... .....”

Trong đầu của 2 nam tính duy nhất trong đội mặt đơ nhìn cảnh chị em tình cảm, tim hồng bay đầy trời này chỉ hiện lên được 2 chữ: Đồ siscom! (Cuồng chị/em gái)

“Tình tính tang ~” Từ trong chiếc khóa điện tử, một âm thanh vui vẻ vang lên.

“Được rồi! Mọi người chuẩn bị!” Trần Trang cất máy tính mini vào cặp bên hông, rút súng, lắp đạn, tra ống giảm thanh.

“Đã xong! Vào thôi!”

Phạm Tín bấm vào một nút màu xanh trên bảng điện tử, cánh cửa mở rộng, để lộ ra 11 con tang thi đang du đãng, chúng nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, chừng nửa giây sau, chúng lao thẳng đến chỗ 4 người.

“Phụt!”

“Phụt!”

Hai phát súng giảm thanh chính xác xuyên qua đầu 4 con tang thi, mỗi viên tiêu diệt 2 con theo lộ tuyến thẳng hàng.

Trần Trang hét to:“Phương!”

“Lên, Dự!” Trần Phương lao đến chỗ con tang thi đầu tiên, hai tay gồng sức lên hai con dao hợp kim, cơ thể xoay một vòng tập trung lực lên cánh tay, chân của cô còn chưa hạ xuống, ba con tang thi đã sát đến, vung trảo.

Nguyễn Dự cũng phải cùng lúc cầm cự với 3 con tang thi, con còn lại xông đến chỗ Phạm Tín đang bảo vệ cho Trần Trang.

“Phương!” Trần Trang hướng súng đến chỗ Trần Phương, từ bên trong họng súng rất nhanh xuất ra thêm một viên đạn, xuyên qua đầu của con tang thi thứ nhất.

Phạm Tín nghênh đón con tang thi lạc đàn, khóe môi lẩm bẩm “Kẻ uy hiếp đến Trang... đều phải xuống địa ngục!” Cánh tay hắn đột ngột hóa thành kim loại, tốc độ cực nhanh đem đầu con tang thi hóa thành thịt sốt cà chua.

Nguyễn Dự cũng sử sụng một bộ pháp kì lạ tránh né sự tấn công dồn dập của 3 con tang thi, dao găm xuyên qua cổ từng con một đến khi cả 3 con đều ngã xuống.

Trần Phương cũng đã vận lực xong trước khi 2 con tang thi còn lại kịp lao đến dao hợp kim bị phóng ra ngoài với vận tốc siêu thanh, xuyên qua đầu hai con tang thi, găng lút cán vào nền bê tông quân sự lạnh lẽo. Cán dao rung lên từng tiếng làm lòng người lạnh lẽo.

11 con tang thi, toàn diệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.