Nếu như không phải ông trời ân tứ, cũng không phải vận mệnh đột nhiên biến chuyển, mà là phần thưởng cho mình, như vậy tự nhiên sẽ có lòng tin, chẳng qua loại lòng tin này chỉ thuộc về bản thân Trần Trường Sinh.
Mạc Vũ không cho là vậy, đối với hắn vẫn không có chút lòng tin.
Trần Trường Sinh đã tạo cho nàng quá nhiều ngạc nhiên, ở đại triêu thí năm nay sáng tạo quá nhiều kỳ tích, thậm chí trong trận chiến đấu kịch liệt, mở mắt nhắm mắt liền Thông U, nàng vẫn không cho là Trần Trường Sinh có thể thắng được Cẩu Hàn Thực, bởi vì kỳ tích chuyện này, nàng hai mươi mấy năm qua xem quá nhiều, tỷ như như kỳ tích Chu Thông quật khởi, tỷ như Trần Lưu vương năm đó không để ý hoàng tộc và các đại thần kịch liệt phản đối cũng muốn kiên trì thử Thông U, nàng rất rõ ràng, kỳ tích có thể giải quyết một vài vấn đề, nhưng tuyệt đối không giải quyết được toàn bộ vấn đề.
Tu hành thời gian dài ngắn khác nhau, công pháp khác nhau, cho dù hiện tại Trần Trường Sinh đã đuổi kịp cảnh giới của Cẩu Hàn Thực, nhưng giống như không có cách nào đuổi kịp chênh lệch phương diện khác.
Ba vị đại biểu đến từ tông phái phía nam, từ đại triêu thí bắt đầu đến hiện tại vẫn cũng biểu hiện tương đối trầm mặc, loại trầm mặc này có thể hiểu là lễ phép, cũng đại biểu lòng tin của bọn họ đối với thí sinh phía nam, nhất là lòng tin đối với Cẩu Hàn Thực, Trần Trường Sinh bỗng nhiên Thông U ngoài dự liệu của mọi người, để cho ánh mắt của bọn hắn trở nên khẩn trương, nhưng sau một khắc đã hồi phục bình tĩnh, bởi vì bọn họ cũng giống Mạc Vũ, vẫn không cho là Trần Trường Sinh có quá nhiều cơ hội, lòng tin của bọn họ đối với Cẩu Hàn Thực không có chút giảm bớt.
Trần Trường Sinh bỗng nhiên Thông U, có thể nói mạnh nhất trong bạn cùng lứa tuổi trên đại lục, thậm chí có thể vượt xa Từ Hữu Dung đứng đầu Thanh Vân bảng, nhưng hắn không có cách nào bằng Cẩu Hàn Thực và Thu Sơn Quân, đồng dạng là Thông U, mặc dù song phương kiếm đạo thành tựu cùng kiến thức tu hành ở trên giấy ngang nhau, nhưng Ly sơn đệ tử luyện kiếm cực khổ nhường nào, Trần Trường Sinh như thế nào ở phương diện này vượt qua bọn họ?
Hai vị thánh đường đại chủ giáo cũng rất trầm mặc, bởi vì rung động, bởi vì sớm hơn chút thời gian trận mưa thu kia, kể từ sau trận mưa thu này, hai vị Quốc Giáo đầu sỏ rất ít nói chuyện, cho dù là giáo khu xử giáo chủ đại nhân Mai Lý Sa tự mình trình diện, cũng không thể làm cho ánh mắt của bọn họ có nhiều biến hóa.
Mưa thu đến từ bên ngoài Thanh Diệp thế giới, đại biểu ý chí của Giáo Hoàng đại nhân.
Bọn họ là thân tín của Giáo Hoàng đại nhân, là nhân vật đại biểu Quốc Giáo tân phái trong mắt tất cả tín đồ cùng các đại thần triều đình, cho nên bọn họ mới tận hết sức lực áp chế Trần Trường Sinh, ai có thể nghĩ đến, Giáo Hoàng đại nhân dùng mấy trận mưa thu biểu lộ thái độ đối với Trần Trường Sinh, bọn họ làm sao có thể không khiếp sợ? Về phần lúc này dưới lầu Trần Trường Sinh cùng Cẩu Hàn Thực đang đối chiến, bọn họ không biết nên theo lập trường nào, chỉ cảm thấy Trần Trường Sinh như là đã sáng tạo ra nhiều kỳ tích như vậy, hoặc là, hắn thật có thể có hi vọng làm thêm chút ít.
Các đại nhân vật bên cửa sổ lầu hai có tâm tình khác nhau, trầm mặc không nói, chỉ có giáo khu xử giáo chủ đại nhân Mai Lý Sa mới vừa tới trình diện không lâu, vẻ mặt bình tĩnh như trước —— lão nhân gia cũng bởi vì Trần Trường Sinh đột nhiên Thông U mà rung động cộng thêm kinh ngạc, nhưng hắn không động dung, bởi vì hết thảy còn chưa kết thúc.
Tiết Tỉnh Xuyên nhướng mày càng ngày càng cao, tựa như phát hiện chuyện gì thú vị, Từ Thế Tích nhíu mày càng ngày càng gấp, tựa như thấy được chuyện đặc biệt đột nhiên mà không thú vị.
Vô luận đám người trên lầu nghĩ như thế nào, chiến đấu cuối cùng vẫn còn tiếp tục.
Trần Trường Sinh lần thứ ba lao về phía Cẩu Hàn Thực, cước bộ biến ảo khó lường, Da Thức bộ phá mành mưa, từ tinh vực đối chiếu thực địa, lặng yên không một tiếng động đi tới trước mặt Cẩu Hàn Thực.
Hắn một kiếm chém xuống, chân nguyên trên đoản kiếm cực kỳ hùng hồn, tiếng ve ngoài Tẩy Trần lâu chợt đề cao, mây đen trên bầu trời xanh như ẩn chứa sấm sét, uy lực vô cùng.
Sau khi Thông U, thực lực của hắn quả nhiên tăng lên rất nhiều.
Đối mặt một kiếm này, Cẩu Hàn Thực vẫn bình tĩnh, lúc trước Trần Trường Sinh Thông U làm cho hắn rung động, lúc này ở trên khuôn mặt chất phác tầm thường cũng đã không còn chút dấu vết.
Hắn nắm chuôi kiếm không biết bao nhiêu lượng bạc đúc thành, lật lại khẽ đâm, phá không lao đi, chỉ thấy mũi kiếm trong nháy mắt dâng lên một vầng mặt trời, chiếu sáng bốn vách tường trong lầu.
Phía trước kiếm phong, tựa như thật dâng lên một vòng mặt trời.
Đây không phải ánh hoàng hôn mang theo mùi vị tàn huyết , cũng không phải là ánh sáng ban mai thanh tân vô cùng, mà là liệt dương giữa trưa nóng bỏng nhất, rực rỡ nhất, sáng ngời nhất, căn bản không thể nào nhìn thẳng
Cẩu Hàn Thực mạnh nhất chính là Ngư Ca tam kiếm? Không, là đệ tử Ly Sơn kiếm tông, làm sao có thể trong kiếm đạo mênh mông như biển chỉ có một con thuyền? Một kiếm này mới là một kiếm chân chính mạnh nhất của hắn.
Nhìn vầng mặt trời này, vẻ mặt Trần Trường Sinh ngưng trọng, nhưng bộ pháp không có bất kỳ ngưng trệ. Ngược lại bờ cửa sổ lầu hai vang lên mấy tiếng kinh hô, tiếng hô tràn đầy khiếp sợ cùng nghi ngờ.
“Kim ô, sao có thể như thế.”
“Kim ô trở lại Ly sơn, chẳng lẽ người này đã trở về.”
Một kiếm này của Cẩu Hàn Thực , chính là Kim Ô bí kiếm đã chặt đứt truyền thừa mấy trăm năm của Ly Sơn kiếm tông, nghe nói chỉ có vị Ly sơn Tiểu sư thúc truyền kỳ kia mới có thể có kiếm pháp này, ai có thể nghĩ đến, loại kiếm pháp uy lực cường đại này lại tái hiện hậu thế ở đại triêu thí năm nay.
Theo mũi kiếm của Cẩu Hàn Thực có vầng mặt trời xuất hiện, thiên địa nhất thời biến sắc, bên trong Tẩy Trần lâu phát sáng như ban ngày, mưa bụi trên trời rơi xuống biến thành ngọc tuyến, ánh nắng chiều chân trời xa xa trong nháy mắt tan biến, vầng mặt trời nghiêng nghiêng phảng phất trở về trung thiên, tản mát ra vô số ánh sáng rừng rực. Cả tòa Tẩy Trần lâu, bao gồm cây cối ngoài lâu cùng mưa trong lầu tựa như đồng loạt bốc cháy, như phủ một tầng hoàng kim.
Không nghi ngờ chút nào, một kiếm này là tuyệt học, là thủ đoạn cường đại nhất của Ly Sơn kiếm tông .
Cùng cảnh giới, nơi nào có thể tìm được phương pháp có thể phá đây?
Cho dù Quốc Giáo học viện toàn thịnh thời kỳ, viện trưởng cùng giáo sư học thức uyên bác, cảnh giới cao thâm, cũng không tìm được biện pháp nào phá vỡ bộ bí kiếm này của Ly sơn Tiểu sư thúc, huống chi Trần Trường Sinh hiện tại?
Không có ai cho là Trần Trường Sinh có thể phá vỡ một kiếm này của Cẩu Hàn Thực.
Nhưng hắn vẫn cầm kiếm xông vào, trầm mặc mà chuyên chú, tựa như căn bản không có thấy vầng mặt trời trong bầu trời, vầng mặt trời trước mũi kiếm của Cẩu Hàn Thực, cũng không thấy Tẩy Trần lâu đã phủ một tầng kim sắc.
Trên gương mặt hơi ngây thơ của hắn, có kiên quyết cùng khẳng định chân thật đáng tin. Các đại nhân vật thấy vẻ mặt của hắn, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác, tựa như hắn thật sự có biện pháp phá vỡ một kiếm này.
Hơn nữa tựa như hắn cảm giác mình có thể rất dễ dàng phá vỡ một kiếm này.
Cẩu Hàn Thực cũng nhìn thấy ánh mắt của hắn, kiên định trên mặt hắn, nhìn thiếu niên cầm kiếm phiêu nhiên tới, hắn thậm chí cảm giác mình thấy khí phách quân lâm thiên hạ .
Nếu như thời điểm bình thường, hắn hẳn là sẽ phi thường thưởng thức ý chí cường đại cùng tinh thần lực của Trần Trường Sinh.
Nhưng giờ khắc này, hắn rất tức giận.
Bởi vì Trần Trường Sinh không thể nào phá vỡ một kiếm này.
Thái độ của Trần Trường Sinh, giống như đang làm nhục Ly Sơn kiếm tông cùng với vị Tiểu sư thúc truyền kỳ kia.