Cao ốc xí nghiệp Diêm Thị –
“Dạ Chi Hải có một em gái mới tới, rất được nha! Tối nay có muốn tới xem một chút không?” Thiên Tự Ám không gõ cửa phòng tổng giám đốc, tự mình đi vào.
“Mình không có hứng thú.” Diêm Thiên Phạm chui đầu bên trong đống tài liệu, căn bản không để ý tới hắn.
“Em gái đó đã từng là tình nhân của cậu, nếu như cậu không thích, mình có thể miễn cưỡng...... tiếp nhận.”
Diêm Thiên Phạm vẫn không để ý tới hắn, nhưng cánh mũi của hắn giống như ngửi thấy được một mùi thơm quen thuộc, hắn đột nhiên nhớ đến “thuốc ngủ” của hắn.
“Cô ta là ai?”
“Bạch Vân Yên!”
Nghe được cái tên, Diêm Thiên Phạm lập tức ngẩng đầu lên từ trong đống tài liệu.
Cô quả thật đi làm gái điếm rồi, người phụ nữ chết tiệt này, tình nguyện đi làm loại chuyện đó, cũng không nguyện trở lại bên cạnh làm tình nhân của hắn.
Người phụ đáng giận đến cực điểm này!
Diêm Thiên Phạm buông công việc xuống, cầm áo khoác lên, rời khỏi phòng làm việc, đi ngang qua bên cạnh Thiên Tự Án, hắn nhàn nhạt dặn dò một câu.
“Nếu như cậu dám tiếp nhận cô ta, tháng sau mình liền phái cậu đến Nam Cực mở rộng nghiệp vụ.” Nói xong, Diêm Thiên Phạm liền thẳng tắp đi ra cửa, mang theo một cỗ khí thế vương giả rời đi.
Thiên Tự Ám nghĩ đến lời nói vừa rồi của Diêm Thiên Phạm, trong lòng không khỏi oán hận mắng, tên này thật biết cách uy hiếp người khác, hừ! Nếu quả thật bắt hắn đến Nam Cực mở rộng nghiệp vụ, hắn liền ngày ngày có miễn phí ăn băng, nói không chừng còn có thể bắt tay với chim cánh cụt?
Quán rượu “Dạ Chi Hải” –
“Em gái nhỏ, tối nay ra ngoài cùng anh, anh đưa em đi ăn đêm.” Ông chủ Giang tay phải ôm lấy vai cô, tay trái sờ soạng bắp đùi của cô......
Vân Yên vội vàng ngăn cản ma chưởng của hắn, khước từ nói: “Tôi không đi.” Sau khi làm công việc này, cô mới thật sự cảm nhận được kiếm tiền quả thật rất khó, bất quá mặc dù như thế, cô vẫn không muốn bỏ xuống tôn nghiêm của mình đi cầu xin Diêm Thiên Phạm.
“Tức cười! Lão tử có tiền, một xấp tiền mặt này có đủ hay không?” Ông chủ Giang móc một một xấp tiền trong áo ra đặt lên bàn, hành động này của hắn cũng khiến các cô gái khác đỏ mắt.
“Tiên sinh, tôi thật sự không tiếp khách ra ngoài, ngài đi tìm những tiểu thư khác có được hay không?” Cô muốn kiếm tiền, không sai, nhưng cô tuyệt không bán thân thể của mình.
“Mẹ kiếp! Lão tử cho cô mặt mũi, cô lại không muốn.”
Ông chủ Giang kéo tay của cô đi, nhất định bắt cô bồi hắn ra ngoài.
“Ta không ra ngoài......” Vân Yên liều mạng muốn rút tay của mình về.
Đang giữa lúc hai người giằng co, bà chủ đã tới nói: “Ông chủ Giang, thật xin lỗi, Yên Yên phải chuyển khách.”
“Mẹ kiếp! Lão tử còn chưa thoải mái, bà dám chuyển cô ta?” Ông chủ Giang bất mãn giận dữ mắng mỏ.
“Ông chủ Giang, thật xin lỗi! Tiểu Lệ, cô còn không mau tới đây hầu hạ ông chủ Giang thật tốt.”
Tiểu Lệ vội vàng dính tới, áp vào trên người của ông chủ Giang.
Nhìn rảnh ngực Tiểu Lệ như ẩn như hiện, hắn cũng không khăng khăng, đem một xếp tiền giấy nhét vào trước ngực Tiểu Lệ.
Bà chủ thừa dịp cơ hội này, vội vàng đưa Vân Yên tới một bàn khác.
“Khách bàn này, cô cần phải hầu hạ thật tốt cho tôi, chúng ta không đắc tội nổi với họ.”
Bà chủ vừa đi vừa dặn dò, mang theo Vân Yên đi vào bên trong một khu ghế lô kín đáo.
Vân Yên vừa ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông mà bà chủ nói không thể đắc tội.
“Là anh!” Thấy Diêm Thiên Phạm, hai tay của cô theo bản năng che ở trước ngực, nhớ tới hắn lần trước điên cuồng đánh mình.
“Là tôi! Tôi nói rồi tôi sẽ ra giá cao nhất.” Cô đang sợ hắn? Sự sợ hãi trong mắt cô, hắn sẽ không nhận thức sai, hắn biết lần trước hai người bọn họ gặp mặt, hắn đã từng hung hăng tổn thương cô, nhưng hắn là vô tình, một khắc hắn đánh cô kia, kỳ thực hắn hoàn toàn không có – ý thức, đến lúc hắn tỉnh táo lại thì cô đã thương tích khắp người rồi.
“Tôi không muốn gặp anh, anh tìm đến tôi làm gì?” Cô hung hăng nói.
“Tôi muốn xem sau khi em ngủ với nhiều đàn ông như vậy, có phải sẽ không ngây ngô nữa hay không?” Hắn vẫn ác miệng nói.
“Nhờ anh ban tặng, người khách nào được tôi hầu hạ đều không dứt miệng khen kỹ xảo của tôi.” Cô cũng rất quật cường.
“Vậy sao?” Diêm Thiên Phạm nghe vậy trong lòng đau xót.
“Anh cần gì phải hoài nghi? Tôi là gái điếm một tay anh dạy dỗ mà ra!” Vân Yên tự giận mình nói.
“Được! Vậy bây giờ hãy theo tôi ra ngoài hầu hạ tôi đêm nay, tôi sẽ thử nhìn một chút.” Hắn lập tức tự đề cử mình.
“Không! Tôi có thể bán cho bất luận kẻ nào, chính là không bán cho anh, tôi không có hứng thú với khách hàng biến thái.”
Thương thế của cô thật sự quá sâu, làm cho cô không thể không phản kích như con nhím.
Hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên nói: “Theo tôi một đêm, tôi sẽ giúp em giải quyết tất cả nợ nần của cha em.”
“Tiền! Anh cho tôi tiền? Anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”
“Em ra giá đi!”
Lúc này, Vân Yên thật sự thận trọng suy nghĩ, cô lo lắng cho mình nếu tiếp tục làm việc ở nơi son phấn như vậy thì nhất định chuyện lúc nãy sẽ lại xảy ra, mặc dù Diêm Thiên Phạm đối xử với cô rất tệ, nhưng hắn cũng là người có thể giúp cô giải quyết vấn đề.
Nếu như...... cô lại bán mình một lần nữa?
Ở quán bar, nếu cô không bán thân, tiền kiếm được vẫn có hạn, căn bản không cách nào trả sạch món nợ của cha, hiện tại tựa hồ chỉ có Diêm Thiên Phạm có thể giúp cô giải quyết vấn đề.
“Tôi không chỉ muốn anh giúp tôi trả nợ cho cha, tôi còn muốn anh cho tôi chi phiếu một trăm ngàn.” Chỉ có đầy đủ tiền, cô mới có thể bắt đầu cuộc sống mới.
“Tôi không biết em có đáng cái giá đó không?” Hắn không vui nói, từ lúc thì cô trở nên tham lam như vậy?
“Anh thử một chút rồi sẽ biết?” Vân Yên cố làm ra vẻ kiều mỵ nói, bàn tay nhỏ bé chạm vào lồng ngực của hắn.
“Được! Đồng ý.”
Vân Yên nhìn gương mặt của hắn, nghiêm túc nhìn hắn nói: “Trừ điều kiện vừa rồi, anh còn phải đáp ứng tôi một điều kiện nữa.”
“Điều kiện gì?”
“Anh..... phải dùng bao cao su, hơn nữa, không cho phép anh dùng bất cứ vũ khí gì để đánh tôi.” Cô không muốn có thai với ác ma, bởi vì hắn là kẻ vô tình.
“Được! Tôi đáp ứng em.” Hắn lại nhìn xuống bụng dưới của mình, cuồng nịnh nói với cô: “Dục vọng dưới thân tôi đã muốn chuẩn bị công kích em,, chúng ta mau ra ngoài thôi!”
Diêm Thiên Phạm nắm tay Vân Yên, dẫn cô đi ra ngoài.
Hai người ra khỏi chỗ ngồi, lập tức bị ông chủ Giang tinh mắt nhìn thấy.
Ông chủ Giang bất bình đi tới trước mặt hai người bọn họ hỏi: “Tại sao cô có thể ra ngoài cùng hắn?”
Vân Yên vẻ mặt lúng túng nhìn ông chủ Giang.
Lúc này bà chủ liền đi tới bên cạnh ông chủ Giang, nhỏ giọng nói với hắn: “Hắn là giám đốc xí nghiệp Diêm Thị.”
Ông chủ Giang lập tức thay đổi thái độ cuồng ngạo, khúm núm nói: “Ngài hưởng dụng trước, ngài hưởng dụng trước......”
Diêm Thiên Phạm không kiên nhẫn mang theo Vân Yên rời đi, vừa nghĩ tới người đàn ông khác từng ngủ với cô, tim của hắn liền dâng lên một tư vị khó chịu.
Hắn muốn nhanh chóng đoạt lấy thân thể của cô, chứng minh cô vẫn là tình nhân của riêng hắn.
Bởi vì, bất luận là thân thể của cô hay trái tim của cô, tất cả đều là của hắn!