Nó 1 cô nhóc đc sinh ra từ trong nhung lụa, đc hưởng những thứ tốt nhất của cuộc sống mà nhiều ng nhìn vào cx phải ganh tị. Nhưng họ đau bt rằng, sự thật bên trong lại khác xa vs những j họ tưởng tượng. Họ cx đau bt, mỗi đêm nó co ro khóc nơi góc bếp gọi mẹ như thế nào, nó phải chịu những khổ sở ra sao?
Từ ngày mẹ nó mất, nó đã chẳng còn đc sống như một con ng. Nó luôn phải tự mk, trải qua những đau khổ mà 1 cô nhóc 10 tuổi như nó ko đáng phải nhận. Ngày ngày, cha nó dùng mọi cách hành hạ nó, ông ta ko chửi nó, đánh nó thì cx là bỏ đói rồi tàn nhẫn nhốt nó vào nhà kho lạnh lẽo. Đau chỉ z, đôi khi ông ta còn cố ý cho nó tận mắt chứng kiến những hình ảnh ám muội của ông ta cx những ng phụ nữ lạ mặt khác.
Nó thật ko bt cuộc sống hạnh phúc trước kia của nó đã mất đi từ bao giờ. Có phải cha nó đã thay đổi r ko, ông ta đã thay đổi thật sự r sao? Như thế, ngày qua ngày, nó vẫn kiên trì ôm mộng tưởng về ng cha tốt đẹp trong quá khứ. Chắc cha chỉ quá buồn sau cái chết của mẹ thôi. R cha sẽ trở về là cha của trước kia thôi mà. Ko sao đâu, đừng sợ. Tử Di, m chờ đc tới lúc đó mà, phải ko? Nó đã ns như z rất nhiều, rất nhiều lần trong đêm.
Nhưng đến một ngày, chính ông ta ng đc gọi là cha của nó đã dùng những hành động thô bạo, đầy dục vọng của mk, lên ng nó. Lm vấy bẩn đi tấm thân của nó, tâm hồn của nó. Cái đêm kinh hoàng đó, cái đêm mà cho dù chết đi nó cx ko muốn nhớ lại đó, mưa rơi rất nhiều, như những giọt nc mắt dần nhấn nhấn chìm nó ở một nơi sâu, tận cx của tâm hồn. Đối diện vs khuôn mặt của ng cha, đang đè lên ng mk để lm cn đồi bại đáng kinh tởm ấy, nó chỉ bt vùng vẫy, khán cự. Nhưng những sự vùng vẫy đó đã cho bt, nó đang sợ hãi đến cở nào. Nó tuyệt vọng nhắm nghiền mắt lại, nó ko khán cự nữa, nó mệt r, mệt lắm r. Hai hàng nc mắt vì thế cx lăn dài.
Nhóc phân cách
Sáng hôm sau, mưa tạnh dần. Ông ta mặc lại đồ chỉnh tề, quay sang nhìn nó ko 1 mảnh vải che thân, cười khinh ns. Nếu có trách, thì m nên trách mẹ m. Ns xong, ông ta quay bước bỏ đi. Cánh cửa nhà kho, dần dần khép lại, như chính cuộc đời của nó cx khép dần lại từ đó.
Bao trùm nó, h chỉ là bóng tối. Nó hét lên trong bóng tối vô định, nc mắt cứ thế tuông như mưa. Cơ thể nó, h bẩn lắm, rất bẩn. Nó cào xé cơ thể mk, miệng ko ngừng thì thầm ns nhỏ. Bẩn, bẩn lắm, rất bẩn...tại sao, tại sao z...AAAAAA..... Nó nghiêng người ngã xuống nền đất, ánh mắt mơ hồ nhìn ko ra cảm giác nơi bóng tối, nc mắt như những hạt thủy tinh cuối cùng rơi xuống Mẹ ơi, có phải ng cha đó từ đầu đã ko hề tồn tại r, đúng ko?
~~~~~~~~~Hết-chương-1~~~~~~~~~
[Thấy trz của mk sao mọi ng, cho nhận xét vs ạ. Nếu có j ko hay, nhắc nhở mk nha.]