Trái Đụng Hồ Ly, Phải Đụng Sói

Chương 131: Chương 131: Ngoại truyện nhật ký dạy con của ta




Edit: Tư Đồ Hiểu Sa

Chuyện kể rằng ba con tiểu mỹ thú nhà ta qua từng ngày từng ngày mà lớn lên, cổ nhân thường nói lời của trẻ con thì không nên để trong lòng, thế nhưng, ba cục cưng nhà ta lại cứ từng ngày từng ngày càng khiến cho cõi lòng ta tan nát.

Nhật ký dạy con 1: chuyện cổ tích

Ngay khi ba cục cừng vừa tròn ba tuổi, mấy lão thú cha ban ngày ở bên ngoài khổ cực kiếm tiền nuôi gia đình, buổi tối lại cứ lăn lộn trên giường ta không chịu đi, thân là mẫu thân của mấy cục cưng, trọng trách giáo dục chúng đương nhiên sẽ rơi trên vai ta.

Ôm nữ nhi ngồi dưới bóng cây râm mát, ta lưu loát kể lại chuyện xưa của công chúa Bạch Tuyết cùng bảy chú lùn. Nhìn Cải Thìa bị nó ôm trong ngực, ta cũng đồng tình mà rơi xuống vài giọt lệ a, xin lỗi nha, Hồ tiểu đệ, là tỷ tỷ ta đã khiến ngươi bị hại.

“Nữ nhi xinh đẹp thân yêu, chuyện xưa mẫu thân vừa kể nghe hay không?” Giải phóng cho Cải Thìa vốn toàn thân lông trắng mượt mà nay chỉ còn lại vài sợi xơ xác, ta ôn nhu hỏi, “Con nghĩ công chúa Bạch Tuyết là một người như nào?”

“Hừ, ngu chết đi được. Biết rõ cái mụ mẹ kế thối nát kia ác độc như vậy, lại hết lần này đến lần khác bị lừa.” Đôi mắt lam tinh khiết hiện lên một tia tà mỹ, “Nếu như con là công chúa Bạch Tuyết, nhất định sẽ mách cha sói đánh mụ ta một trận nhừ tử, sau đó sẽ bảo Vi Bức gia gia đập nát tấm kính chiếu yêu của nàng, sau đó bảo hắc y thúc thúc đem người đến vây kín tòa thành của mụ ta, dùng một ngọn đuốc thiêu cháy rụi, khiến cho cái mụ đàn bà xấu xa đó không có nhà để về, chỉ có thể quỳ xuống trước mặt ta dập đầu một nghìn cái, sau đó sẽ ném mụ vào trong rừng sâu, để cho sói hoang ngấu nghiến đến ngay cả mẩu xương cũng chẳng còn.”

“Huhu, tiểu Mỹ Mỹ này con đối xử với và ấy như vậy thực sự là có chút ác độc quá rồi.” Ta vừa nghe vừa chấn kinh nha, tính tình của nữ nhi này thế nào lại không có chút ôn nhu thiện lượng, dễ thương hòa nhã nào của ta đâu?

“Mẫu thân Nha Nha, Lang vương từng nói với ta rằng, ta là tiểu công chúa cao cao tại thượng, nếu có người dám cả gan bắt nạt ta, thì nhất định phải khiến kẻ đó sống không bằng chết.” Nữ nhi tiểu lang cao ngạo nâng cao chiếc cằm nhỏ, tà khí trong mắt ngày càng tăng, “Vi Bức gia gia bình thường luôn dạy ta, người kính ta một thước, ta kính người một trượng, nhưng nếu như dám cả gan mạo phạm ta, vậy nhất định phải hạ thủ không chút lưu tình.”

“Vậy ư?” Tiếp theo cười gượng vài tiếng, Vi Bức lão đầu này, nữ nhi nhà ta đã bị lão đầu độc thành cái dạng gì thế này. Hai tay nắm lấy tay nhỏ bé, sau đó, mở to mắt nhìn thẳng vào đôi hạt châu màu lam của nàng: “Nữ nhi à, nếu như con cũng muốn gặp được một bạch mã hoàng tử, thì nhất định phải trở thành một tiểu công chúa lương thiện nha.”

“Chuyện này thì mẫu thân không cần lo đâu.” Rút lại đôi bàn tay nhỏ, vỗ vỗ lên đầu ta, “Người không nhận thấy rằng mấy nhi tử tuấn mỹ của Lang quốc thái tử thúc thúc đều vây lấy ta bắt chuyện sao? Tiểu tử xinh đẹp nhà Trương thượng thư, không phải thấy ta đều muốn nắm lấy đôi tay xinh xắn của ta sao, còn có tiểu thư sinh nhà Nhã Thần biểu cữu nữa, chẳng phải hôm nào cũng phải ghé thăm nhà chúng ta vài lần sao?”

Hic~~~~~ Ta vốn có nữ nhi tiểu Mỹ Mỹ trong sáng đáng yêu, từ lúc nào lại trở thành như vậy. Huhu ~~~~~ mấy tên côn đồ kia, ta tuyệt đối sẽ không để bọn họ bước thêm một bước nào qua cửa nhà của ta nữa….

Ngay lúc tiến hành giáo dục đối với Lang Mỹ Mỹ rồi huyết lệ đầy mặt, ta rốt cuộc nhận rõ một sự thực: đó chính là gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, câu nói này quả thực chính là đạo lý không bao giờ sai… sắc lang chết tiệt cùng Vi Bức lão đầu kia, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ….

Nhật ký dạy con 2: á khẩu không trả lời được

Một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác, tiểu hồ ly lãnh khốc rầm một tiếng đá cửa ra, sau đó đánh về phía cha hồ ly đang ôm chặt lấy mẫu thân, tay nhỏ bé cố gắng dùng hết sức lôi kéo vào mỗ Nha đang ngủ đến cực kỳ say sưa, “Mẫu thân Nha Nha, mau rời giường! Mẫu thân Nha Nha, mau rời giường!”

“Cổ Long Long, ngươi mới sáng ra đã đánh thức mẫu thân ngươi làm gì hả? Biến biến biến, đừng có làm phiền nàng ấy, cả ngày hôm nay mẫu thân ngươi sẽ ở cạnh ta.” Tối hôm qua bị mình lăn qua lăn lại cả đêm, đồ nhi mới vừa ngủ được một lúc đâu!

“Ừm, tiểu Long Long, tìm mẫu thân có việc gì không?” Ta nhớ rõ, đối xử với trẻ con nhất định phải tràn ngập tình thương của mẹ, đặc biệt đối với nhi tử của Hồ Ly luôn luôn băng lãnh với người khác này, càng cần dùng ôn nhu để cảm hóa nó.

“Con tới là để gọi mẫu thân rời giường, mẫu thân không quên hôm nay là ngày gì chứ?” Đôi mắt lục bích băng lãnh mang theo chút mờ mịt nhìn mẫu thân, “Còn có, mẫu thân Nha Nha không phải đã nói ngủ sớm dậy sớm mới tốt cho sức khỏe sao? Sao chính người lại cứ nằm trên giường không dậy nổi thế kia?”

“Ha ha, xin lỗi, mẫu thân bây giờ dậy liền đây!” Vừa định bật người dậy, mới giật mình nhớ ra thân thể mình vẫn đang trần như nhộng, lập tức quay sang nhi tử pha trò, “Chuyện này, nhi tử à, con có thể ra ngoài chờ mẫu thân chút được không? Chờ ta thay xong y phục thì sẽ lại tới tìm con thảo luận chuyện mà con tới tìm ta, nhé?”

“Không được, nếu như ta ra rồi, cha hồ ly nhất định sẽ không để mẫu thân dậy.”

“Nhi tử Long Long, có người nói chuyện với mẫu thân giống như ngươi vậy sao?” Bởi vì tiểu hồ ly vẫn luôn độc chiếm mỗ Nha, cho nên đại Hồ Ly vẫn luôn tồn tại cảnh giác cao độ với tiểu Hồ Ly, “Ngươi lập tức ra ngoài cho ta.”

“Con không ra ngoài, mẹ Nha Nha tuyệt đối không được quên hôm nay là ngày gì.”

Cha nào con nấy, tiểu hồ ly Long Long cũng rất kiên trì nhé.

“Cổ Long Long, ngươi ngứa da muốn ăn đòn đúng không?”

“A, sư phụ, người sao lại đối xử với con như vậy chứ?”

“Ta đối với nó làm sao, hắn là con ta, không nghe lời thì phải đánh đòn.”

“Hừ, mẫu thân Nha Nha nói, tuy rằng chúng ta còn nhỏ, nhưng là có quyền nói không.”

“Cái tên nhãi ranh nhà ngươi, hôm nay ta mà không đánh người thì ngươi sẽ không biết ta là ai.”

“Sư phụ, đừng đánh con.” Nhìn đại hồ ly đuổi theo tiểu hồ ly không tha, ta lập tức dậy khoác y phục vào, kéo nhi tử ôm vào trong ngực, sau đó hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con: “Hôm nay là sinh nhật của Long Long, mẫu thân Nha Nha đương nhiên sẽ không quên.”

“Mẫu thân, con hỏi Cố gia gia, con được sinh ra như thế nào, người nói rằng con chui ra từ trong tảng đá.” Đôi mắt xanh bích của nó cứ chăm chú nhìn ta, “Thật sự như vậy sao?”

“Cái này á, chắc là vậy đấy.” Cổ Long Long à, sao lại vừa sáng ra đã hỏi ta vấn đề lớn như vậy chứ?

“Như vậy thì chẳng phải tảng đá mới là mẫu thân của con mới đúng chứ!”

“Cái này à, hình như cũng đúng.”

“Thế nhưng vì sao con lại phải gọi người là mẫu thân, gọi ông ấy là cha hồ ly chứ? Như vậy mẫu thân đá cùng cha đá của con ở đâu?”

“Nhi tử ngốc này, phải nghe lời mẫu thân con nói chứ. Con là do mẫu thân Nha Nha sinh ra.”

“Vậy con được sinh ra như thế nào vậy?”

“Hơ hơ, chuyện này…chuyện này… con vốn là một miếng thịt trên người mẫu thân nha. Mẫu thân Nha Nha đặt con trong bụng bảy tháng, sau đó con sẽ chui ra đó.”

“Nói như vậy, con cùng với Hồ Ly cha chẳng phải không có quan hệ gì sao?”

“Con trai, con sai rồi, là cha con gieo mầm tình yêu vào trong bụng mẫu thân Nha Nha bởi vậy người đặt con vào trong bụng mẫu thân chính là ta đây. Nếu không có ta, con không thể nào tiến vào trong bụng mẫu thân Nha Nha được!!!”

“Mẫu thân Nha Nha có đúng vậy không?”

“Cái này á, hình như đúng.”

“Vậy Hồ Ly cha sao có thể gieo mầm trong bụng mẫu thân Nha Nha được vậy?”

“Hắc hắc, cái này, mẫu thân Nha Nha cũng không rõ đâu.”

“Không được, mẫu thân nhất định phải nói.”

“Con trai à, không nói được không?”

“Không được, nhất định phải nói!”

“Con trai hồ ly thân ái, vấn đề này, mẫu thân Nha Nha tạm thời không thể trả lời cho con được, tin cha con đi, qua mười tám năm nữa, con chắc chắn sẽ biết được.” Xem ra gừng càng già thì đúng thật sẽ càng cay, Hồ Ly bạch y ưu nhã vươn tay nhấc cổ áo phía sau nhi tử, sau đó mở cửa, rất tự nhiên ném ra ngoài. Hừ, sáng sớm đã quấy nhiễu giấc mộng đẹp đẽ của người ta, thật sự rất đáng đánh…

Nhật ký dạy con: cha con tranh giành tình cảm

Nhìn vào tiểu Ngưu Ngưu trong lòng mỗ Nha, cha băng ngưu thực sự hận đến nghiến răng nghiến lợi, thằng con này, đã nhanh chân tước đoạt quyền lợi được ngủ cùng với thê tử của mình. Cho nên, tuyệt đối không thể để nó tiếp tục đắc ý được, nếu không, địa vị của mình trong lòng mỗ Nha sẽ xuống dốc không phanh.

“Tiểu Nha đầu, tới đây tới đây, haha ta đã làm cho nàng chút thịt quay này.” Đặt mỹ vị thơm ngào ngạt lên trên bàn, khóe miệng hàm chứa nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng nắm bả vai tiểu Ngưu Ngưu vứt sang một bên, sau đó, đặt mỗ Nha ngồi trên đùi hắn, bàn tay đầy ý vị tình sắc đặt lên trên eo nhỏ mềm mại, gắp một miếng thịt tỏa ra mùi hương thơm ngát đến trước cái miệng nhỏ nhắn, “Ngoan nào, mở miệng ra, ăn cho ngon nào.”

Luôn luôn không thể chống lại được sức dụ dỗ của mỹ thực, dưới sự tiến công nhẹ nhàng của mỗ Ngưu, ta nhẹ nhàng mở miệng, miếng thịt thơm ngon cứ thế chui vào trong miệng, nhìn về phía Ngưu Ngưu rộ cười xinh đẹp, sau đó ôm lấy thắt lưng hắn, “Ngon thật đó.”

“Ngon thì ăn nhiều chút đi.” Đắc ý hướng con trai cười, “Tiểu Phàm Phàm, có muốn ăn chút hay không?”

“Hứ, con không thèm.” Tay nhỏ bé vẫy vẫy về phía mỗ Nha, “Mẫu thân Nha Nha con muốn ôm một cái.”

“Được.” Ôm hắn vào trong lòng, sau đó trên khuôn mặt nhỏ nhắn khả ái của hắn hôn một cái.

“Mẫu thân Nha Nha.” Chỉ chỉ vào cái miệng nhỏ nhắn, đôi tử mâu nho nhỏ thị uy mà chống lại đôi mắt băng lãnh mơ hồ mang theo đố kị: “Cũng hôn ở đây một cái đi.”

“Được.” Cười hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của hắn.

“Mẫu thân, người thật tốt.” Tiểu Ngưu làm mặt quỷ với đại Ngưu, đầu tựa lên bộ ngực mềm mại của mỗ Nha, sau đó, lại giật giật tay áo màu tím của ngưu cha, thân thiết mà đem tay nhỏ bé ôm vòng quanh vòng eo thon nhỏ.

“Bắc Phàm Phàm, ngươi xuống cho ta.” Nhìn mỗ Nha bị sỗ sàng, dù cho là nhi tử của mình, cũng không được. Trên trán mỗ Ngưu lập tức nổi đầy gân xanh, “Cái miệng nhỏ nhắn của mẫu thân chỉ có ta mới được chạm vào.”

“Vì sao?”

“Bởi vì nàng là nương tử của ta.”

“Không phải, mẫu thân Nha Nha là của con.”

“Ngươi cút xuống cho ta, không có ta sao mà có ngươi được hả.”

“Con mặc kệ, con nói mẫu thân Nha Nha là của con thì chính là của con.”

“Chuyện này, hai vị nếu như muốn cãi nhau, có thể hay không chờ ta ăn xong rồi tính tiếp được không?”

“Vương Nha Nha, nàng nói đi, trong lòng nàng, rốt cuộc con trai quan trọng hay ta quan trọng?”

“Huhu ~~~~ mẫu thân Nha Nha, người thích Phàm Phàm nhất đúng không?”

“Chuyện này chuyện này, ta thích cả hai người a.”

“Không được, Vương Nha Nha, nàng nhất định chỉ được chọn một người thôi.”

“Hichic ~~~~ mẫu thân Nha Nha, con ghét người ~~~”

“Nói cho các người biết, nếu như còn tiếp tục hỏi vấn đề này, vậy thì biến ngay cho ta.”

Vì sự phát triển toàn diện của mấy con thú nhỏ, ta đã tiến hành nói chuyện với từng người: Hồ Ly sư phụ, sắc lang vương gia, băng Ngưu Ngưu, Vi Bức lão đầu, Cỗ Ba lão bá cùng đám hắc y thị vệ tiến hành cuộc trao đổi thành thật, tuy nhiên, nhìn đám người kia vẫn luôn thích tự làm theo ý mình, ta chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài: Sự nghiệp mẫu thân của ta, thật là quá thất bại a thất bại ~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.