Sáng sớm hôm sau, 5h Ninh Đào từ cái ghế Ingrem Imperatorworks J20 Workstation đứng dậy, duỗi cái lưng một cái, nhìn Bàn Tử nằm ở một cái ghế bên cạnh, không biết mơ tới cái gì, mà chảy hết cả nước miệng ở ghế, không khỏi tức cười, đêm hôm qua đánh trận kia thắng xong, hắn còn ngồi trêu Bàn Tử đến đầu bốc khói luôn, sít nữa thì cậu ta xông vào liều mạng với mình.
Sau trận đấy xong, hai người tiếp tục cùng nhau đi đánh Rank, Bàn Tử đánh ADC, còn hắn lại tiếp tục đánh phụ trợ Thresh, phải nói là hai bọn họ kết hợp với nhau quá hoàn mỹ, Bách Chiến Bách Thắng, đánh tới tận 2h sáng luôn, kết quả cũng như mong đợi nick của Ninh Đào và Bàn Tử đều lên Cao Thủ, sau đó mệt quá, nằm ở đây ngủ luôn.
Ninh Đào liền rời khỏi phòng, đi xuống tầng 2 vào phòng ngủ của mình, thay bộ đồ khácchạy ra núi rừng cây đi đến, Thái Nhất Sơn Trang, phía sau núi rừng cây vô cùng trống trải, tự nhiên trở thành Ninh Đào tu luyện thánh địa, đây cũng là Ninh Đào không lâu mới phát hiện ra.
Ninh Đào bắt đầu tu luyện Lục Thức Soru, tốc độ của hắn mặc dù nhanh vượt xa cùng cấp bậc Võ Giả, nhưng vẫn không đủ, tí nữa hắn định đến Nam Thành đấy là địa bàn người khác, ai biết gặp được nguy hiểm gì, nên hắn mới ưu tiên Soru, thế là, Ninh Đào lấy ra hai khối sắt nặng khoảng ngàn cân trở xuống, buộc vào chân, Ninh Đào chỉ cảm thấy cơ thể trầm xuống, toàn bộ thân thể giống như bị ngàn cân cự lực đè lên.
“Chạy a!”
Ninh Đào bắt đầu chuyển động, cả người bắt đầu cực hạn khiêu chiến, hai chân gánh vác ngàn cân kim loại, không ngừng ở Thái Nhất Sơn Trang phía sau núi chạy, tốc độ cực nhanh, nếu có người ở đây chỉ nhìn thấy một đạo hắc ảnh loé lên rồi biến mất.
Ngay từ đầu, Ninh Đào còn có thể hơi thở không gấp, khuôn mặt không thay đổi.
Thế nhưng là chạy được 5-6 vòng, Ninh Đào tốc độ chậm lại, đã bắt đầu thở hào hển, sắc mặt biến thành hơi đỏ lên, tốc độ rõ ràng so vừa mới bắt đầu giảm xuống rất nhiều, phải biết Thái Nhất Sơn Trang phía sau núi cũng không phải nhỏ, theo Ninh Đào tính toán cũng phải 4-5 km.
“Hô, hô, hô.”
Thời gian ngắn ngủi, Ninh Đào liền đã tiếp cận cực hạn.
“Không được, ta còn không thể từ bỏ. Ta nhưng là muốn trở thành cường giả.” Ninh Đào vốn là có chút tản ra ý chí lần nữa tụ tập lại, đã tới cực hạn cơ thể tại Ninh Đào ý chí cứng cỏi phía dưới, một lần nữa bắt đầu chuyển động, tiếp đó ý chí lại tại tán loạn, mồ hôi mơ hồ gió đêm hai mắt.
“Hô, hô.”
Xoạt xoạt, tựa như là một loại vô hình bình cảnh bị đột phá, Ninh Đào cả người giống như thu được quán đỉnh giống như, khí thế như hồng, phảng phất thu được tiên pháp gia trì, Ninh Đào giống như một cái là báo đi săn tận tình chạy về phía trước.
“Ha ha, đây chính là siêu việt cực hạn cảm giác, thật sự là quá sung sướng, ta cảm thấy cơ thể ở ngoài sáng lộ vẻ trở nên mạnh mẽ, thật giống như mở ra khóa gien giống như trong nháy mắt trở nên mạnh mẽ, loại cảm giác này giống như lúc mới đầu tu luyện một dạng, sảng khoái bạo.”
Ninh Đào dựa vào một cỗ vĩnh viễn không từ bỏ ý chí, gắt gao cắn chặt răng, ngay tại cơ thể không chịu nổi cao cường như vậy độ huấn luyện, cơ bắp mệt nhọc, phải ngã đi xuống thời khắc, một cỗ lực lượng trong nháy mắt từ trong cơ thể lan tràn đến tứ chi ở giữa, cỗ lực lượng này không biết từ nơi nào tới, nhưng mà lại cùng Ninh Đào trước đó lúc tu luyện một dạng, đây là tới tự thân thể cực hạn đột phá sinh ra sức mạnh.
Toàn thân trên dưới lốp bốp, một cỗ trước nay chưa có cảm giác thư thích truyền khắp toàn thân trên dưới mỗi một cái tế bào, toàn bộ thân hình đều tựa như trở nên vô cùng cường đại..
“Hô.”
Ninh Đào ngừng lại,
“Rốt cuộc đột phá thân thể cực hạn, bây giờ hắn cảm thấy toàn thân đạt đến 60 đạo lực ” Ninh Đào lúc này chỉ cảm thấy hưng phấn, thật không uổng công hắn tập luyện bấy lâu nay, chỉ cần đạt đến 80 đạo lực là hắn có thể đột phá Cấp E Hậu Kì thực lực rồi.
“Cô ~”
Đồng thời, một hồi vô cùng không thích hợp âm thanh từ Ninh Đào bụng truyền đến. Nhìn xung quanh không có ai không khỏi thở ra, nếu có người ở đây hắn ngại chết.
“Thật đói a!”
Cực hạn rèn luyện sau đó, có chỗ đột phá, nhưng mà Ninh Đào lại đói đến hốt hoảng, bởi vì trong tu hành đột phá kỳ thực là đem năng lượng trong cơ thể dùng để rèn luyện thể phách, dự trữ ở trong người năng lượng toàn bộ bị hấp thu cường hóa thân thể, tự nhiên là đói bụng.
Ninh Đào bất đắc dĩ lắc đầu. “May mắn đã sớm chuẩn bị.”
Ninh Đào lấy ra một phần chuẩn bị thịt bò khô, bắt đầu lang thôn hổ yết nuốt vào. May mắn hôm qua hắn đi mua đồ ăn, còn mua thêm một phần thịt bò khô, không bây giờ chỉ có đói chết.
Ăn xong thịt bò khô, Ninh Đào uống chai nước, nghỉ ngơi một tí lại bắt đầu tu hành.
“Soru.”
Vèo một tiếng, Ninh Đào chớp mắt xuất hiện ở cái cây phía trước, nhìn lại chỗ mình vừa đứng, cũng tầm 5m, vậy mà trong nháy mắt vượt qua ở giữa khoảng cách, đơn giản giống như là thuấn di đồng dạng.
“Nói tóm lại, mặc dù không có cách nào cùng chân chính Soru so sánh, nhưng Soru đã có thể sử dụng đi ra.” Ninh Đào có chút hài lòng chính mình tu hành trình độ. Bởi vì có Râu Trắng trí nhớ đối với Hải Quân Lục Thức lý giải, để cho Ninh Đào rất nhanh một lần nữa học xong nó. Nhưng khoảng cách chân chính nắm giữ, thực sự là kém nhiều lắm.
Soru, One Piece Thế Giới có thể vượt qua mấy trăm mét di động đều được. Mà bây giờ Ninh Đào, cũng chỉ là di động 5m khoảng cách thôi.
Mặc dù Ninh Đào chỉ là chuyên chú vào luyện Soru, nhưng là từ trình độ nào đó tới nói cũng coi như là toàn diện tu luyện, dù sao hai chân phụ trọng, cũng coi như là thân thể phụ trọng, đối với cơ thể tới nói cũng coi như là một cái rèn luyện, loại này thuế biến, để cho gió đêm toàn thân tiểu đột phá.
Quân không thấy, One Piece Thế Giới vô số cường giả, đại bộ phận cũng đều là sẽ không Lục Thức, nhưng bọn hắn cũng có thể ngang dọc một phương, chính là bằng vào thể phách. Giống Vua Hải Tặc Gol D. Roger, sẽ không Lục Thức, nhưng liền thể phách cùng Tam Sắc Haki của mình đánh ngang tay với Râu Trắng mãnh nhân.
Nghĩ tới đây, Ninh Đào không chút do dự, một mặt hưng phấn tiếp tục chạy xung quanh Thái Nhất Sơn Trang sau núi, vừa chạy Ninh Đào vừa sử dụng Soru.
“ Thật nhanh“. Nếu như lúc trước có người ở đâu thì thấy Ninh Đào hắc ảnh, thì bây giờ ngay cả hắc ảnh cũng không thấy. vừa nãy Ninh Đào sử dụng Soru cũng không cảm thấy gì mấy, nhưng bây giờ vừa sử dụng Soru vừa chạy mới cảm thấy thật nhanh.
Ninh Đào vừa chạy vừa nghĩ:“ Thật không biết Lục Thức ở One Piece mạnh hơn, hay Võ Học ở đây mạnh hơn“.
Từ lúc trở thành Cổ Võ Giả Ninh Đào cũng chiến đấu với nhiều Cổ Võ Giả khác, Ninh Đào liền nhận ra, Cổ Võ Giả mặc dù cũng tu luyện thể phách, nhưng khi chiến đấu lấy Võ Học là chính, thể phách là phụ.
Đương nhiên, Cổ Võ Giả thể phách mặc dù cũng rất mạnh, nhưng không vẫn không bằng One Piece Thế Giới. Bên trong One Piece Thế Giới mỗi một cái cường giả, thể phách đều vô cùng kinh khủng, dùng cơ thể ngăn cản đủ loại tổn thương, Râu Trắng càng là Akainu dùng Dung Nham đốt cháy lục phủ ngũ tạng, vẫn là lấy một cái nửa tàn phế cơ thể đem cường giả khắp nơi đánh một cái lượt.
Đến nỗi càng kỳ quái hơn Tứ Hoàng Bách Thú Kaidou càng là kinh khủng, danh xưng là Sinh Vật Mạnh Nhất Thế Giới, từ trên vạn mét Đảo Skypiea xuống không phát hiện chút tổn hao nào.
Từ này liền có thể rõ ràng nhìn ra, Cổ Võ Giả thể phách xa xa không bằng được thể phách kinh khủng trong Thế Giới One Piece.
Qua thật lâu, Ninh Đào mới dần dần chạy chậm lại.
Nhìn sắc trời một chút, phát giác mặt trời đã lên cao, tu hành thời gian lúc nào cũng qua thật nhanh, nhìn lại qua đồng hồ bất chi bất giác đã 7h30 rồi.
Ninh Đào liền kết thúc tập luyện chạy về nhà, vì hôm nay hắn muốn đến Đông Thành xem cái trường học mà Long Ngũ nói, xem cái trường đấy kinh khủng như thế nào mà Hoa Hồng Hội cũng không dễ gây vào.
Sau khi về nhà, lại cảm thấy đói bụng, Ninh Đào liền làm một ít thức ăn xong, chào tạm biệt Bàn Tử, liền dẫn Tiểu Viêm ngồi taxi đi đến Nam Thành.
Ninh Hải Thành Phố nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, từ Đông Thành đi đến Bắc Thành cũng mất khoảng gần tiếng, chưa kể còn có thể tắc xe.
Sau khoảng một tiếng, rối cuộc đến Trường Cao Trung Bá Vương, Ninh Đào xuống xe, đập vào mắt là một cái ngôi trường hơi cũ kĩ, khắp nơi đều dùng sơn vẽ lên tường.
Nhìn khắp nơi đều hoang tàn này, nếu không phải nhìn thấy bên cạnh có tấm bảng ghi Trường Cao Trung Bá Vương, Ninh Đào có chút hoài nghi mình đi lầm nơi.
Hắn thật sự không ngờ trên đời này lại có một trường học như thế này, nhưng cũng phải công nhận ở đây thực lực đều rất mạnh, Ninh Đào vừa mới dùng Haki Kenbushoki quan sát những người ở đây, có rất nhiều người đều là Cấp F Sơ Kì thực lực, thậm chí theo Haki Kenbushoki vào sâu Cấp F Trung Kì cũng có.
Mà lúc này trong một căn phòng, một thanh niên giành lấy cái mic cầm lên nói:“ Ở tại Cao Trung Bá Vương này, giá trị của một thằng đàn ông, là ở cái nắm đấm. Nhưng từ trước đến nay, chưa có ai chinh phục được nó! Vậy ai sẽ thay đổi lịch sử? Đó là tao“. Ngay tại thanh niên vừa nói xong thì đội nhiên có một giọng nói vang lên.
“ Ê thằng đầu mực thối tha“.
“ Ai là đầu mực hả“.
Nghe vậy cả hội trường đều cười vang lên, rồi cũng có một thanh niên mặc đồ đen, tóc thì như cái mỏ gà đứng dậy, đi ra khỏi hàng, ngẩng đầu kinh thường nói:“ Là mày đấy!“.
Nghe vậy một ông thầy ở trên biết sắp sửa đánh nhau, liền vội vàng nói:“ Các em học sinh không được gây mất trật tự, không được đánh nhau, đừng để ba mẹ các em thất vọng.”
Thanh niên không thèm nghe lời của ông thầy, từ trên bục giảng nhảy xuống, tiện thể cầm một cái ghế đi về hướng tên đầu gà.
Khi hai người tới gần nhau, tên kia cầm chiếc ghế ném về phía tên đầu gà, còn tên đầu gà cúi đầu dễ dàng né tránh, xong hai người xong vô đánh nhau, còn những người xung quanh hò reo xong, cũng lao vào đánh nhau, chớp mắt cả căn phòng loạn cả lên, bàn ghế thì ném nhau xối xạ.
Mấy ông thầy mới đến cũng bị hình ảnh trước mắt dọa sợ, run rẩy nói:“ Học sinh ở đây ghê quá, ai đó gọi cảnh sát đi“. Lời vừa nói xong thì có một tên người xong vào, vội vã nói:“ Rắc rỗi rồi! Người của Hoa Hồng Hội đang ở trong trường“. Đám giáo viên nghe xong cũng biến sắc, ở Bắc Khu Hoa Hồng Hội thống lĩnh Hắc Đạo ở đây, nhưng mấy tên lại không biết sợ là gì, cứ hai ba bữa là đi chọc người của Hoa Hồng Hội, làm cho bọn hắn cũng đau đầu theo.
Ngay sau đó một người khác xông tới cầm theo chiếc loa, hét to:“ Này, không đánh nhau nữa! Có gì đó ở ngoài sân trường, ra xem thôi“. Vừa nghe xong, tất cả mọi người đều dừng tay chạy ra ngoài xem trò vui.
Vừa chạy ra ngoài, thì nhìn thấy 6 người đàn ông, trong đó một người mặc đồ trắng, bỏ cái mắc kính trên mặt xuống, lớn tiếng nói:“ Tui ta đang tìm một thằng khốn tên Trọng Nam, nó làm cho người của bọn ta phải nhập viện. Ra đây đi“.
Tên đầu gà phía trên tầng tò mò hỏi:“ Trọng Khánh là ai vậy“.
“ Cậu không biết à? Con quái vậy cách đây 2 tháng mới chuyển tới trường ta đấy:“ Một người đeo khẩu trang bên cảnh trả lời.
“ Trọng Khánh, ra đây mau, đừng làm tụi tao cáu“.
Lúc này đột nhiên một đứa trên tầng nhìn thấy một thanh niên đang đi tới, trên vai còn có một con khỉ màu vàng, kinh ngạc nói:“ Tên kia là ai vậy, sao chưa từng nhìn thấy“.
“ Chắc là một đứa chuyển trường tới“. Bọn họ cũng không kinh ngạc lắm về việc này, trường này cứ mấy bữa lại có đứa chuyển tới, lâu ngày bọn họ cũng không để ý đến lắm.
Từ lúc đi vào Trường Cao Trung Bá Vương tới giờ, mãi mà không gặp một ai, cuối cùng cũng nhìn thấy một đám người mặc đồ đen ở trên tầng, Ninh Đào liền vội vàng đi qua, thì lúc này đột nhiên có một người cầm lấy cây đánh bóng chày đập về phía Ninh Đào lớn tiếng nói” Mày là Trọng Khánh không hả“.
Đang vội vàng đi qua bên kia thì có một cây bóng chày đập về phía mình, Ninh Đào giật mình, vội vàng ra quyền, mặc dù do vội vàng ra quyền nhưng lực lượng vẫn cực kì kinh khủng, trực tiếp đập cong cây bóng chày, quyền thế không giảm đập thẳng ngực đối phương, làm cho đối phương bay thẳng ra ngoài, miệng phun máu tươi, ngất ngay tại chỗ.
Mấy người khác thấy người của mình bị đánh bay ra ngoài, miệng còn phun máu tươi, cầm cây bóng chày đánh về phía Ninh Đào, tức giận hét lên:“ Mày dám đánh người của tui ta hả! Chết đi“.
Thấy vậy Ninh Đào không hề lương tình, đánh ra 5 quyền, chớp mắt 5 bóng người bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, ngất ngay tại chỗ.
Đám ngươi ở trên thấy vậy, kinh ngạc nói:“ Mạnh thật, ta còn không nhìn thấy hắn thế nào ra quyền, năm ngươi đã bay ra ngoài rồi“.
“ Xem ra người mới chuyển trường này, không hề đơn giản a“.
Lúc này dị biến nảy sinh, một đạo lam ảnh lóe lên, giơ nên nắm đấm hướng về phía Ninh Đào, cảm nhận được nguy hiểm Ninh Đào cũng không dám kinh thường, một quyền thẳng hướng đối phương.
Phanh!
Oanh!
Trên mặt của hai người đều từng người chịu một cái trọng quyền, tiếp đó hai người bọn họ cơ thể liền như là như đạn pháo, hướng về hướng ngược lại bay ra ngoài.