Trái Tim Băng Được Đánh Thức

Chương 39: Chương 39




~~~~~~~~*Học viện Star School~~~~~~~~Hôm nay nó thức dậy sớm rồi đi thẳng tới trường không thèm gọi hắn nữa. Từ đêm đó tới nay nó vốn không nói chuyện cũng không đi học chung với hắn như trước đây nữa. Mỗi lần gặp hắn là nó lại tránh đi chỗ khác, vốn xem hắn như không khí

Nó vừa tới lớp thì gặp ngay Tuyết, mặt Tuyết cũng chẳng tốt hơn nó bao nhiêu. Không biết Tuyết bị gì mà nhìn không còn 1 chút sức sống, cứ úp mặt lên bàn thở dài

_Có chuyện gì mà cậu bơ phờ thế-nó đi tới bàn để ba-lô xuống rồi nói

_Cuối cùng cậu cũng tới rồi, cậu là cứu tinh của mình, làm ơn giúp mình đi-Tuyết thấy nó liền vui mừng ôm lầy nó

_Cuối cùng là có chuyện gì ?-nó không thích dài dòng kiểu này

_Cậu ngồi xuống đi, mình nói cậu nghe-Tuyết nói

_OK, nói đi-nó ngồi xuống chuẩn bị nghe

_Thật ra là ba mẹ mình bắt mình phải đi coi mắt-Tuyết chán nản nói

_Cái gì, coi mắt-Hào không biết từ đâu chạy vào hét lên, đi đằng sau là hắn

_Cậu ở đâu chui ra vậy, làm hết cả hồn-Tuyết tức giận đánh Hào 1 cái

_Tôi mới vào thôi, đang định vào lớp thì bỗng nghe cậu nói cậu đi coi mắt nên tôi mới phản ứng như vậy chứ bộ-Hào tức giận phản bác, đúng là tức chết mà nếu như tên nào dám dòm ngó cô thì cậu sẽ cho tên đó biết tay

_Cái gì mà ầm ĩ vậy?-Vũ vừa vào thì đã nghe tiếng cãi nhau đúng là phiền quá mà

_chuyện lớn rồi đó, Tuyết sắp bị bắt đi coi mắt đó-Hào lớn tiếng nói

Tuyết thấy vậy liền bịt miệng cậu lại, cái tên này bộ sợ cả trường không biết hay sao mà còn la lớn như vậy. Cũng may là bây giờ trong lớp chỉ có 5 đứa thôi

_Coi mắt hả, đúng là rắc rối mà-Vũ suy tư nói

_Tìm cách giúp cậu ấy đi-hắn góp ý

_Cách gì chứ, ba cậu ấy bắt là lần này cậu ấy phải đi đó-nó nói

_Mình có cách-Vũ mờ ám nói

_Cách gì ?-all

_Thì là như vậy nè...@#$%&*@#$%*&...-Vũ từ từ nói nhỏ cho mọi người nghe

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Giờ ra chơi mọi người đều đi ra căn tin thì hắn lại 1 mình đi ra chỗ bãi cỏ sau trường. Ở đây thường có ít người qua lại nên rất yên tĩnh, nhưng đặc biệt ở đây có trồng rất nhiều cỏ non xanh và hoa quỳnh trắng. Hắn tìm được nơi này vào mấy ngày trước, lúc rãnh rỗi hắn thường hay ra đây. Không biết tại sao hắn có cảm giác rất đặc biệt với loại hoa quỳnh trắng này

Hắn nằm xuống bãi cỏ, những cơn gió cứ vi vu thổi qua thật yên bình khác hẳn với không khí ồn ào ở ngoài. Hắn đang nằm đó bỗng nhiên có tiếng người đi đến, hắn vội đứng lên thì mấy người đó đã tới chỗ hắn

_Đại ca có 1 thằng nhóc ở đây-1 trong những người đó nói

_Không sao, kêu nó đi là được rồi-tên đại ca vốn không coi hắn ra gì

_Nhưng lỡ nó tới nữa thì sao-tên đó thì thầm nói nhỏ

_Yên tâm nhìn bộ dạng thằng nhóc này cũng biết chỉ là mấy công tử học ở trường này thôi, cảnh cáo nó 1 chút đảm bảo không dám tới nhữa--tên đại ca khinh thường nói

_Nè, không nghe hả cút đi mày-tên đàn em chỉ vào hắn quát

_Tại sao phải đi ?-hắn thách thức hỏi

_Thằng này láo, nếu không đi tụi tao cho mày biết tay

_Trường này lúc nào nuôi chó nhiều vậy-hắn nhếch môi cười khinh bỉ rồi lạnh lẽo nói

_Thằng chó này, muốn chết mà-1 tên trong đó nói rồi xông lên đánh hắn

Tên đó chưa kịp tớ gần hắn thì đã ăn 1 cú đá của hắn ngã lăn xuống đất. Mấy tên còn lại thấy vậy cũng liền xông lên tính đánh hội đồng nhưng chưa làm gì được hắn thì đã bị hắn hạ thê thảm

_Mày cũng được lắm-tên đại ca tức tối nói

_Đủ để đối phó tụi bây-hắn sắc lạnh nói

_Mày quá kiêu ngạo rồi-tên đại ca nói rồi rút 1 thanh kiếm Nhật ra định giết hắn

Hắn cười lạnh lẽo rồi nhanh nhẹn né tránh, hắn lui ra sau rồi đá bay thanh kiếm trên tay tên đó. Sau đó hắn lền nhẹ nhà tung 1 cú đấm vào ngực tên đó làm cho tên đó ngã xuống đất, miệng ọc máu

_Chiêu thức này là...KEVIL


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.