CHAP 34: BỮA TỐI
Aaron và Hebe nhìn nhau say đắm, trong đôi mắt họ ngập tràn hạnh phúc và có lẽ vì thế nên họ không còn nhận ra không khí gượng gạo trên khuôn mặt của những người đang ngồi bên cạnh họ: Chun, Ella, Angela, Jiro và Selina. Tất cả đều bỗng nhiên cảm thấy lúng túng khi phải ngồi cùng nhau.
- Nào! Mọi người gọi gì đi chứ?
Aaron mỉm cười và đưa tờ thực đơn cho Chụn nhưng mắt vẫn không rời khỏi Hebe. Hành động đó khiến Chun cảm giác bực mình, giờ thì anh đang ngồi giữa Ella và Angela, không hiểu sao anh đột nhiên có cảm giác mình đang phải ngồi giữa 2 cô vợ vậy (mặc dù anh với họ không hề có gì).
- Cậu nhìn đến no mắt rồi thì cần gì phải ăn.
Chun giật lấy tờ thực đơn và nhìn Aaron tức giận khiến anh chàng xấu hổ vội vàng quay ra cười trừ với mọi người.
Lúc này, mọi người mới bắt đầu gọi thức ăn. Chun quay ra nhìn Ella và nhận ra Jiro đang đọc thực đơn cho cô nghe. Lúc này, anh mới nhận ra anh quên mất cô không nhìn thấy gì. Có lẽ vì bình thường, cô luôn có thể làm nhiều việc nên đôi khi anh đã từng nghi ngờ không biết cô có thực sự không nhìn thấy gì không.
- Em muốn ăn gì Ella?
…………………………..
………………………………
- Đừng ăn những gì phải dùng dao nhé. Lần trước em ăn món gì đó hình như là thịt bò bittet đúng không? Vì không chịu để anh giúp nên suýt nữa bị đứt tay đó.
- ………………………..
- …………………………….
- Tráng miệng em đừng ăn kem nhé. Trời hôm nay hơi lạnh mà sức khoẻ của em thì cũng chưa bình phục hẳn. Ăn trái cây được không?
Ella mỉm cười dịu dàng với Jiro: “Em biết rồi. Em có phải là con nít đâu. Anh mau đọc tiếp xem còn món gì nữa?
Jiro tiếp tục mở các trang khác và đọc cho Ella nghe.
Mọi người tròn xeo mắt nhìn Jiro và Ella. Bỗng nhiên, trong lòng ai cũng nhận ra sự quan tâm đặc biệt của Jiro dành cho Ella.
- Ngưỡng mộ thật! Chị ghen với em đó Ella.
Hebe bật cười khúc khích khi thấy thái độ quan tâm của Jiro dành cho Ella. Cô đã thấy mối quan hệ của 2 người họ không bình thường rồi nhưng không ngờ nó lại tiến xa đến như vậy.
- Chị ghen với em là sao?
Ella ngạc nhiên hỏi Hebe, lúc này cô nhận ra hình như có người đang tức giận. Mọi người sao lại kỳ lạ vậy.
Hebe quay sang Aaron và trách anh: “Anh thấy chưa? Anh có bao giờ quan tâm em như Jiro quan tâm Ella đâu. Họ mới chỉ yêu nhau thôi. Trong khi chúng ta lại có hôn ước với nhau rồi đấy.”
Câu nói của Hebe khiến cho mọi người giật mình. Ella và Jiro bỗng nhiên cảm thấy ngại ngùng. Đối với Jiro những hành động này của anh với Ella đơn giản chỉ là bản năng, anh đã quen chăm sóc cô như thế này. Anh không ngờ mọi người ở bên ngoài lại nghĩ rằng anh với cô lại có quan hệ yêu đương. Nhưng quả thực mối quan hệ của họ chẳng ai có thể thay thế được.
Chun bực mình uống cạn ly rượu vang ở trước mặt. Anh biết họ luôn ở bên nhau nhưng họ đâu cần thiết phải thể hiện tình cảm trước mặt mọi người như thế. Nhìn cái cách anh ta quan tâm Ella, Chun cảm thấy giận chính bản thân mình vì anh không nhận ra những điều nhỏ nhặt như vậy. Nhưng anh cũng không thể quan tâm cô được vì anh có là gì của cô.
Ella hơi ngại vì cô nhận ra có lẽ, Selina cũng đang có những suy nghĩ như vậy. Nhưng giữa cô và Jiro không giống như mọi người tưởng tượng, cô với anh chỉ là quan tâm nhau như người một nhà mà thôi. Còn nếu hơn là vì anh thích được quan tâm chăm sóc những người khác do những mất mát của anh trong quá khứ.
- Không phải như mọi người nghĩ đâu. Em với anh ấy chỉ như người nhà thôi.
Ella lúng túng giải thích với mọi người, tất cả dều quay ra nhìn xem Jiro sẽ nói gì. Trên khuôn mặt của Jiro thoáng một chút thất vọng và trên khuôn mặt của Selina cũng vậy.Chỉ có khuôn mặt của Chun là dãn ra đôi chút.
- Thôi được rồi! Mọi người đừng trêu họ nữa. Chúng ta gọi món thôi.
Angela mỉm cười phá vỡ không khí ngại ngùng trên bàn ăn, tất cả mọi người vui vẻ gọi món.
……………………………
………………………………
- Ta hiểu ý của cháu. Bây giờ cháu không phân biệt được ai trong 2 cô gái đó là Quỷ nữ đầu thai đúng không?
Tang gia nhìn khuôn mặt đang hết sức lo lắng của cháu mình. Ông hiểu nó đang cảm giác bất lực.
- Vâng. Cháu không thể nào hiểu được. Ban đầu cháu nghĩ Quỷ nữ là Ella Chen nhưng một Quỷ nữ lại mang trong mình sức mạnh để cứu người sao? Nhưng nếu Quỷ nữ là Angela thì cũng không đúng vì cô ấy và Chun khi ở gần nhau cũng không hề có một phản ứng nào bất thường. Cô ấy lại còn nhiều lần giúp đỡ cháu khi khống chế sức mạnh của Ngoạ Quỷ. Nhưng Tiểu Xuân lại tấn công cả 2 người họ. Vậy ai mới là Tiểu Thiên, Angela là con cháu của Zhang gia có khi nào cô ấy chính là Tiểu Thiên?
Danson nói một hơi thật dài, anh đang điên hết cả đầu vì những gì anh nghĩ. Anh mệt mỏi với việc phải nghi ngờ cả 2 cô gái đó.
- Việc xác định ai là Quỷ nữ quan trọng đến thế sao? Danson.
Tang gia vẫn giữ phong thái điềm đạm hỏi Danson. Anh ngạc nhiên nhìn ông mình. Phải rồi. Nó quan trọng sao? Chẳng ai nhớ về chuyện của quá khứ thì tại sao anh lại cố tìm đáp án làm gì. Họ là ai ở kiếp trước không quan trọng, giờ họ là ai mới quan trọng.
- Nhưng cháu không biết nếu cứ để thế này thì liệu chuyện mà ông tiên đoán có xẩy ra không? Chúng ta có nên ngăn chặn điều này trước không?
Danson ngần ngại hỏi ông của mình. Chỉ còn 2 tháng nữa là lời tiên đoán đó xẩy ra. Nhưng giờ anh vẫn chưa biết liệu anh có đủ sức để trụ thêm 2 tháng nữa không.
- Ta không phải là thần thánh hay là người đại diện cho thần thánh. Ta chỉ có một chút năng lực để giúp đỡ mọi người tránh được tai hoạ. Ta không muốn khơi lại quá khứ mà ta muốn giúp hiện tại để tương lai đó không xẩy ra. Cháu nói rằng cô gái tên Angela đó có khả năng khống chế sức mạnh của Ngoạ Quỷ sao?
Tang gia chờ đợi câu trả lời của cháu mình. Ông thấy anh do dự. Về chuyện đó thì đúng như vậy nhưng còn về Ella, anh phát hiện chính sự tiếp xúc với Ella đã khiến cho dấu ân Tang gia của Chun trở nên kỳ lạ, lúc có lúc không. Anh vẫn nhớ ánh sáng màu trắng xanh bảo vệ Ella. Hay chính Ella cũng có sức mạnh khống chế sức mạnh của Ngoạ Quỷ.
- Được rồi. Cháu hãy cứ ở lại một thời gian, khi nào bình tâm hãy cho ta câu trả lời mà cháu nghĩ là đúng.
Danson gật đầu, anh đứng lên và bước ra khỏi cửa.
Tang gia nhìn đứa cháu trai của mình và nhớ đến lần đầu tiên nó xuống núi. Ông cũng có những dự cảm không lành như lần này. Chính ông đã kéo nó vào trong câu truyện này..
Tang gia khẽ thở dài: “Đâu phải cứ người của Zhang gia thì kiếp sau sẽ là người của Zhang gia.”
- 2 người sẽ kết hôn ư?
Tất cả mọi người đều bất ngờ trước tuyên bố của Hebe và Aaron. Mấy giờ trước đây, họ còn lạnh lùng với nhau nhưng giờ thì họ dường không thể sống thiếu nhau được vậy. Nhưng nhìn họ hạnh phúc thế này, ai cũng cảm thấy vui mừng thay cho họ.
- Chúng mình sẽ tuyên bố vào hôm Zhang thị và Wu thị tổ chức lễ kỷ niệm.
Aaron hạnh phúc mỉm cười nói với Chun, Chun đấm mạnh vào vai thằng bạn thân, tất cả mọi người cùng nâng ly chúc mừng cho họ.
Đúng lúc này, một bản Valse được cất lên, Aaron lịch lãm mời Hebe ra nhảy. Vậy là cuối cùng, không khí trong bàn có vẻ còn căng thẳng hơn cả lúc đầu.
Sự thật thì Chun rất muốn mời Ella ra nhảy nhưng anh lại cảm thấy ngại với Angela, trong khi đó, Jiro thì cảm thấy dường như Selina có điều gì đó không ổn.
- Xin lỗi mọi người! Tôi ra ngoài một chút.
Selina vội vàng đứng lên và chạy ngay ra khuôn viên của nhà hàng, Jiro cảm thấy lo lắng không yên nên định chạy theo cô.
- Anh còn ngồi đó làm gì. Mau đi xem cô ấy thế nào đi.
Ella giục Jiro khi phát hiện đột nhiên khí của Selina rất yếu ớt. Dường như cô ấy đang hoảng loạn.
Và giờ thì Chun lại càng không biết nên làm thế nào. Chắc anh điên mất thôi. Anh không biết nên ứng phó sao với cả 2 cô gái.
- Tôi xin phép ra ngoài một chút.
Chun sửng sốt nhìn cả 2 người con gái đứng lên một lúc, thì ra không chỉ có anh cảm thấy tình cảnh này dở khóc, dở cười.
Angela và Ella thoáng lúng túng nhìn nhau nhưng Ella lại nhanh chóng nở nụ cười.
- Tại sao Giám đốc Wu và Zhang tiểu thư không cùng nhảy một bản nhỉ? Tôi không thể nào nhảy được nên có thể ngồi đây xử lý nốt đĩa hoa quả này để cho Jiro yên tâm.
Chun ngạc nhiên nhìn Ella, khi cô nhắc đến cái tên Jiro khiến anh cảm giác tức giận. Anh mỉm cười lịch lãm và quay lưng mời Angela. Cô hơi ngần ngại đưa tay ra nhưng vẫn để anh dìu cô vào giữa sảnhh.
………………………………..
…………………………………
- Cô không sao chứ? Selina.
Jiro chạy theo Selina và thấy cô ôm ngực thở dốc, dường như cô đang cố gắng kìm *** một điều gì đó.
- Anh đừng đến gần tôi.
Selina hét lên khiến bước chân của Jiro khựng lại. Anh đã làm gì để cô ghét đến nỗi không cho phép anh đến gần cô.
Selina cảm giác Tử khí của Tử Quỷ đang xáo trộn trong thân thể của cô. Nếu cô cố gắng giữ hình dạng người như vậy thì Tử khí sẽ không thể nào ngủ yên được và nó có thể sẽ nuốt chửng cô dù cho có sức mạnh của Ella. Cô phải quay trở về thân thể thực sự của cô - một tiểu quỷ. Nhưng chỉ còn 2 tháng thôi – cô phải cố chịu đựng nó.
Selina sau khi cố lấy lại hơi thở nhìn lên phát hiện Jiro đang nhìn cô với ánh mắt bị tổn thương. Cô biết mình đã vô tình hét lên với anh nhưng cô lúc đó chỉ muốn ngăn cản anh đến gần cô mà thôi. Ai có thể đảm bảo rằng, Tử khí không tìm cách quay lại cơ thể của Jiro khi mà trong người anh vẫn còn một lượng Tử khí.
- Cô ổn hơn rồi chứ?
Jiro ngần ngại hỏi Selina, anh vẫn đứng im một chỗ không dám bước đến gần cô hơn.
Selina điềm đạm nhìn Jiro: “Tôi ổn rồi nhưng anh sao lại quan tâm tôi vậy? Anh có biết anh phiền phức lắm không? Anh đi quan tâm Ella của anh được rồi.”
Jiro ngạc nhiên nhìn phản ứng của Selina, chuyện này thì liên quan gì đến Ella chứ: “Cô bị làm sao thế? Dường như cô đang cố tình chọc tức tôi thì phải?”
Selina hoảng sợ khi nhận ra Jiro có thể biết được những suy nghĩ của cô rõ ràng như vậy. Nhưng cô vẫn bướng bỉnh không muốn thừa nhận điều đó với anh.
- Ai bảo anh tôi cố tình chọc tức anh?
- Vậy sao cô lại nhắc đến Ella?
- Vi…
- Hay là cô ghen với cô ấy?
- Ai bảo thế?
Selina lúng túng đỏ mặt. Cô là một Tiểu quỷ thì làm sao biết được thế nào là tình yêu, làm sao biết được thế nào là ghen. Anh ta chẳng hiểu gì cả.
- Tôi không muốn nói chuyện với anh.
Selina bực mình đi vào trong nhà hàng nhưng khi cô vừa đi đến cửa thì bị một người xô ngã.
- Cô không sao chứ?
Jiro đỡ lấy Selina và nhìn người vừa chạy qua. Đó là Chun – nhưng sao vẻ mặt của anh ta không ổn chút nào.
- Có chuyện gì vậy?
Selina hỏi Angela và Ella khi 2 người cùng một lúc xuất hiện ở trước cửa. Nhưng cả 2 không biết có chuyện gì xẩy ra, ngay khi Chun nhận được một cuộc điện thoại, anh đã chạy đi với khuôn mặt như vậy.