- Cô ấy , ... chưa bao giờ là của mày ...
Cơn gió khẽ thổi qua , đám lá dưới sân trường cũng khẽ lay động .
Sau câu nói đó , mọi người như chết chân tại chỗ , trố mắt ra nhìn cậu học sinh đáng thương kia . Nhưng rồi những bộ mặt đó lại khẽ mỉm cười ma mị , ánh mắt sáng lên như sắp sửa được xem kịch vui . Sân trường không một tiếng động , đông người nhưng yên tĩnh đến lạ lùng tưởng chừng có thể nghe thấy tiếng thở của người bên cạnh .
- Mày nói cái gì ? - tên đại ca đó quay người lại , giọng nói bình tĩnh nhưng ẩn sâu bên trong là một sự tức giận tột cùng . Đi về phía cậu học sinh gượng dậy một cách khó khăn không còn một chút sức lực - Nếu muốn sống thì nói lại cho tao nghe !
Không bị ảnh hưởng bởi lời đe dọa đó , cậu ta đưa tay lên quệt vệt máu ở mồm khẽ nhếch mép khinh bỉ .
- Cô ấy chưa bao giờ là của mày . Trước cũng vậy , bây giờ cũng vậy và sau này cũng vậy .
Bốp , bốp ... lại thêm hai cú đấm . Lúc này thì tên đại ca này đã tức giận thật rồi , nắm chặt lấy vạt áo của cậu học sinh kia rồi đấm mạnh thêm hai phát vào mặt của cậu ta . Cánh tay tên đại ca nổi đầy gân xanh , thể hiện sự tức giận khó kìm nén đấm mạnh thêm một phát vào bụng cậu học sinh đó rồi để đạp cho cậu ta ngã chúi , bay ra xa gần 1m .
- Sao , mày bảo tao muốn sống thì tao phải nói mà . Tao vẫn muốn sống nên đã tuân theo lời mày rồi còn gì . Hay khi nghe xong mày thấy đúng quá tức giận muốn đánh tao chết vậy ?
- Mày ăn gan hùm à thằng khốn , sao dám dùng cái giọng đó nói chuyện với đại ca tao hả ? - một tên đàn em của tên đó giống lên , tay từ lúc nào đã xuất hiện một con dao nhỏ - Đại ca , hôm nay để em dạy cho nó một bài học !
Đám học sinh vây xung quay thấy thế thì nhiều đứa nhất là con gái không dám nhìn tiếp nữa , vội vàng lấy tay che mặt đi . Nhưng còn bọn con trai , tất cả hầu như đều kích động vui mừng hô to '' Đánh đi - Đánh đi '' . Nói thật học sinh ở cái trường này đều không ưa gì cậu nhóc bị đánh kia lắm . Bọn con gái mặc dù thấy cậu ta khuôn mặt đẹp trai mới đầu cũng có chút kích động mà đeo bám nhưng sau khi phát hiện ra thân phận của cậu ta thì liền tức giận , lộ rõ thái độ khinh bỉ . Ở trường quý tộc nào cũng vậy , một đứa có thân phận thấp kém sẽ không bao giờ hòa nhập được với mọi người cả , nhất là ở một ngôi trường có sự phân biệt giai cấp như thế này . Còn đám nam sinh thì chắc chắn là không ưa rồi , thứ nhất là bởi vì ghen tỵ với khuôn mặt của cậu ta , thứ hai là vì được nói chuyện , tiếp cận và làm bạn được với công chúa của trường .
Nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi . Hà Duy hoàng tử của trường không hiểu sao lại đi chơi thân với một kẻ thấp hèn như thế , không những thế cậu ta lại là bạn trai của công chúa . Chính vì thế một lẽ hiển nhiên , cái tên thấp hèn đó có hoàng tử Hà Duy là cái bóng chống lưng nên mới không bị bắt nạt và mới được tiếp cận với công chúa , đó là lý do quan trọng nhất bọn học sinh nam trong trường ghét và muốn tống cổ cậu học sinh kia đi .
Khi hoàng tử Hà Duy chết , cậu ta như rắn mất đi đầu , mất đi chỗ dựa lớn nhất , kể cả công chúa cũng không hiểu lý do vì sao không xem cậu ta là bạn nữa đấy chính là cơ hội tốt nhất cho bọn đầu gấu trong trường một khi cậu học sinh đó không còn ai để chống lưng cho mình . Cũng kể từ đó , cô nàng được mệnh danh là công chúa của trường trở thành một con người hoàn toàn khác . Từ một con người vui vẻ , thân thiện , nụ cười luôn ngự trị trên khuôn mặt được mọi học sinh và cả giáo viên trong trường yêu quý thì biến thành một con người băng lãnh , không giao tiếp với bất kỳ ai ngoại trừ một hoàng tử nữa của trường vì có lẽ hai người đã là bạn rất thân của nhau từ khi học cấp 2 . Và cũng từ đó , nếu ai làm cho công chúa không vừa mắt hay phật ý thì cô ta sẽ hạ lệnh tảy chay , thì lúc ấy cuộc sống ở trường đối với học sinh xấu số đó sẽ không khác gì địa ngục cả . Công chúa của trường trở thành một con người như vậy có lẽ chính là do hoàng tử Hà Duy và cái chết đột ngột của cậu ta .
- Kể từ khi thằng Duy mất thì cô ấy đã trở thành người của tao bây giờ là vậy và sau này cũng là vậy . Mày có hiểu không ? Nếu bây giờ mày ngoan ngoãn nói cô ấy là của tao thì hôm nay tao sẽ cho mày sống yên ổn .
- Mơ tưởng hão huyền - cậu học sinh đó cười nhạt - Cô ấy chưa bao giờ xem mày là bạn thì huống chi cô ấy chấp nhận là người yêu của mày . Tao nói cho mày biết , tao chưa bao giờ tiếp xúc với bộ ba , làm bạn thân với họ để có chỗ dựa chỗ chống lưng cả , và tao cũng không lợi dụng về gia thế của họ tao coi họ như là những người thân , người bạn của mình . Một đứa như mày có lẽ cũng không hiểu được tình bạn cao đẹp là gì đâu đúng không ? Và mày nói tao nghèo thì tao xin chấp nhận nhưng tao cũng tự biết kiếm sống bằng năng lực của chính bản thân mình chứ không như mày mang cái mác thiếu gia , cậu chủ của tập đoàn lớn mà phá tiền , không coi ai ra gì , người như tao ít ra còn là cái loại có ích cho xã hội . Cuối cùng tao xin nói cho mày một điều , cô ấy không bao giờ là của mày . Park Hyun Young là của Hà Duy kể cả khi cậu ấy chết đi thì Hà Duy cậu ấy vẫn là người mà cô ấy yêu thương nhất . Mặc dù bây giờ Hà Duy chết rồi nhưng nếu mày thử xúc phạm cậu ấy thì tao sẽ không nhịn nữa đâu .
- Thằng khốn , hôm nay tao không đánh chết mày thì tao không phải là người . Bọn mày , hôm nay lên đánh chết nó cho tao , có gì thì ông già sẽ chịu trách nhiệm - mắt của hắn , tên đại ca lúc này hằn lên những tia li ti màu đỏ giống lên tức giận quay sang bọn đàn em .
- Dạ đại ca .
- Hôm nay mày tới số rồi .
Hơn 10 tên du côn không biết từ lúc nào tay chúng đã cầm một cây mà tấu dài gần 2m . Bộ mặt hết sức đểu tiến về phía cậu học sinh kia .