Mẫu thân của đứa nhỏ kia đang ở trước cửa thu thập quần áo phơi nắng, khi
ác ma đi vào thôn, nàng nhận ra chậm một chút, chưa kịp gọi đứa con của
mình về, chỉ có thể trơ mắt nhìn Nerys đi đến trước mặt đứa nhỏ, ngồi
xuống làm gì đó.
Ở trong mắt của nàng, Nerys làm gì có vẻ đang cười đâu. Con quái vật ba
đầu kia, chẳng lẽ muốn ăn thịt con của mình hay sao? Nàng rất muốn xông
lên, đoạt về đứa nhỏ của mình, nhưng hai chân lại như nhũn ra, không
nhúc nhích được chút nào.
Nerys gần như sắp dán lên trên mặt đất, nhưng cũng không làm cách nào để làm cho khuôn mặt mình và tiểu hài tử này cao ngang nhau được. Tiểu hài tử đang bế một con mèo, ngẩng đầu lên nhìn về phía cái đầu khổng lồ của Nerys, cái sừng kia làm cho nó cảm thấy rất hứng thú.
- Ngươi tên là gì?
Nerys nhẹ nhàng hỏi. Năng lực khống chế âm thanh của nàng rất tốt, không làm cho đứa bé này bị dọa sợ.
- Kakasi.
- Ân, Kakasi, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?
Bên trong thôn lặng ngắt như tờ, có thôn dân đang nhìn ra ngoài từ cửa
sổ, không dám phát ra động tĩnh gì, đám thôn dân đều sợ làm kích thích
đám ác ma, gây thương tổn cho tên tiểu hài tử kia.
- Được, nhưng mà ngươi là ai a?
- Ta ư? Ta là ác ma!
Nerys kiên nhẫn trả lời đứa bé.
- Ác ma là cái gì vậy?
Tên tiểu tử này thò tay ra, muốn sờ cái sừng của Nerys, nhưng lại không với tới được.
Ác ma là cái gì? Nerys bị đứa nhỏ này hỏi làm cho nghẹn lời. Nàng nghĩ nghĩ, nói:
- Ác ma là người xấu.
- Ngươi đang gạt ta!
Đứa nhỏ tức giận, thả con mèo nhỏ lên trên mặt đất, con mèo nhỏ kia đã
sớm sợ tới mức bộ lông dựng đứng lên, vừa được thả ra, đã vội vàng nhanh chân bỏ chạy mất hút.
Nerys đương nhiên sẽ không làm khó dễ con vật bé nhỏ còn chưa được coi là ma thú kia, nàng cười tủm tỉm nói:
- Ta không có lừa ngươi, ta tới đây là để giết chết kẻ truyền đạo trong thôn này, cũng chính là... Mục sư.
- Tốt, tốt lắm!
Đứa nhỏ vỗ tay, chỉ vào một tòa nhà màu trắng phía cuối thôn, nói:
- Mục sư đang ở trong đó, bọn họ đều ở trong các căn phòng rất trắng, cũng không chịu đi trồng trọt bao giờ.
- Cảm ơn ngươi, tiểu tử kia, thứ này cho ngươi, là lễ vật mà ác ma đưa cho ngươi đó!
Nerys nói xong, dùng móng tay lấy ra một pho tượng nho nhỏ, đưa cho đứa
nhỏ, sau đó đứng lên, phất tay về phía hai tên Đại ác ma.
Đám ác ma tăng tốc, đi về phía căn nhà màu trắng kia.
Khi thấy ác ma đi xa, thôn phụ đứng ở cửa kia mới vội vàng chạy ra, ôm lấy đứa con của mình, trốn vào trong sân.
Sarin đi theo phía sau đại đội ác ma, nhìn thấy cảnh này, âm thầm lắc
đầu. Dựa theo sách cổ ghi lại, vào thời kỳ viễn cổ, các nông dân bình
thường cũng sẽ không e ngại ác ma như thế này!
Năm đó cũng có ác ma biến dị, tâm thần điên loạn, chạy ra ngoài làm bị
thương nhân loại, nhưng năm đó các nông dân đã tụ tập lại, lùng bắt ác
ma. Mấy chục nông dân có thể đánh chết tươi một tên ác ma bình thường,
nếu có binh sĩ xuất ngũ, thì chỉ cần ba đến năm người cũng đã có thể bắt sống ác ma cấp chín, giao cho các quý tộc xử lý.
Dựa theo điển tịch này, nhân loại vào năm đó e rằng vừa sinh ra đã là chức nghiệp giả rồi.
Sarin biết, những lúc đối mặt với người bình thường thì Nerys sẽ không
hơi đâu mà làm bậy. Nàng chỉ thích tra tấn đùa bỡn đám cường giả trong
số chức nghiệp giả mà thôi. Cho nên khi Nerys đến hỏi đứa nhỏ kia, thì
Sarin cũng không có lo lắng gì cả.
Phía cuối thôn, trong một ngôi nhà hai tầng có màu trắng này, một tên
Thần quan cấp một đang giảng đạo, giảng thuật các câu chuyện cổ tích
trong Thần thánh pháp điển cho một vài thôn dân. Những thôn xóm kiểu này thì việc truyền đạo là rất khó, các thôn dân thậm chí còn không thành
lập Giáo đường chính thức, chỉ có một số ít vài tên không nghề nghiệp
mới chịu tới đây nghe Mục sư truyền đạo, đương nhiên, cũng có một số Tín ngưỡng giả rất thành kính, đây là điều làm cho Thần quan vô cùng vui
mừng.
Chỉ cần có một Tín ngưỡng giả thứ nhất, thì người này sau khi về nhà sẽ
không ngừng dung nhập lý niệm về tín ngưỡng cho người nhà của mình. Thời gian càng lâu, thì sẽ lôi kéo đươc càng nhiều người tới gia nhập.
Về phần những kẻ chỉ biết chơi bời lêu lổng kia, mục đích mà bọn họ tới
nghe giáo lí là được hưởng bữa tối miễn phí sau buổi truyền đạo này. Sau khi chiến tranh bộc phát, mọi người ngày càng trở nên khốn khổ, có thể
ăn một bữa tối có thịt, thì cho dù có lãng phí một buổi chiều cũng là
đáng giá.
Đại đội ác ma của Nerys đi tới trước tòa tiểu lâu màu trắng này, nàng
phát hiện ra không chỉ mình, mà ngay cả đám ác ma phía sau cũng rất khó
tiến vào trong tiểu lâu được. Nerys liền dùng Kiếm quy tắc cắt một vết
rách trên vách tường, sau đó dùng bốn cánh tay nắm lấy vách tường, kéo
mạnh về phía sau, toàn bộ bức tường sập xuống, bụi mù tràn ngập, Sarin
liền phóng ra một cái Vệ sinh thuật, xua tan bụi áp đi.
Mục sư đang truyền đạo là một tên Thần quan cấp một, hắn giảng giáo lý
tới mức nước miếng văng tung tóe, đang đến đoạn hưng phấn, đột nhiên
vách tường phía trước biến mất, bên ngoài xuất hiện một ác ma cao lớn,
dùng cặp mắt đen ngòm nhìn về phía mình.
Mục sư há miệng thở dốc, đột nhiên cảm giác cổ họng của mình như bị tắc lại vậy.
Trong mười tên tín đồ đang nghe hắn truyền đạo, thì sáu tên hú lên một
tiếng quái dị, trốn về phía cánh cửa mặt sau, bốn tín đồ khác thì lại
đứng lên, sắc mặt khó coi lao tới phía sau Mục sư.
Nerys nhìn tên Mục sư đang khẩn trương kia, Sarin đột nhiên thi triển
Cảm giác cộng hưởng cùng nàng, ở trong mắt Sarin, tại một chỗ cao, bên
ngoài thôn khoảng hơn mười dặm, có một đội kỵ sĩ mặc hoàng kim áo giáp,
đang bảo vệ xung quanh mười mấy tên Thần thuật sư, Thần thuật sư cầm đầu lão đang ở dùng một loại trang bị cùng loại với Luyện kim kính viễn
vọng mà quan sát về phía thôn này.
Khoảng cách có chút quá xa rồi, cho dù mình giết tên Mục sư này, thì
những kẻ theo đuôi kia cũng sẽ không lập tức đuổi tới a. Nếu mà mình
giết xong rồi đi, thì e rằng đám người kia sẽ cho rằng không bị phát
hiện, sau đó tiếp tục bám theo phía sau.
Nếu xoay người giết qua thì sao? Đây thật ra cũng là một biện pháp,
nhưng nếu những người này lui lại, chẳng lẽ mình và chủ nhân lại đuổi
theo về tận thành Girders ư?
- Ngươi muốn làm gì...
Mục sư thấy ác ma này đột nhiên ngẩn người ra, lập tức lá gan lớn hơn một chút, khẽ hô một tiếng.
- A? Hắc hắc, Mục sư, ta muốn cầu nguyện trước Thần linh một chút, không biết ngươi có nguyện ý nghe không?
Nerys lại nở nụ cười, Mục sư này xem như xong đời rồi, nếu mình lật tung nơi này lên, mà đám người phía sau vẫn còn không tới cứu hắn, thì cùng
lắm thì đi tiếp về một cái trấn nhỏ, trong trấn nhỏ có lẽ sẽ có Thần
thuật sư đáng giá để cứu viện chứ?
Tên Mục sư này gian nan nuốt một ngụm nước miếng, rất muốn nói với
Nerys, ngươi phá hủy căn nhà của ta một cách bá đạo như vậy, ta không
đồng ý...
Tuy nhiên Nerys lại khách khí hỏi hắn xem có muốn nghe nàng cầu nguyện
trước Thần linh hay không, đây là điều mà hắn không thể cự tuyệt được.
Nếu cự tuyệt một người hy vọng cầu nguyện Thần linh, thì những ngày hắn
có thể sống trong Giáo đình cũng sẽ chấm dứt.
- Được rồi, tín đồ... lạc lối kia, nói ra tên của ngươi.
- Ân, Mục sư, ta không phải là tín đồ, ta chỉ muốn nói với Chúa tể Quang Huy, đồ con lợn như hắn tốt nhất là nên chết sớm một chút, thần hỏa bị
dập tắt, thần cách bị vỡ nát, thần quốc bị tan rã, còn thân thể thì cũng bị ta ăn luôn. Ta thấy hắn truyền bá tín ngưỡng ra khắp nơi, thì luôn
cảm thấy vô cùng ghê tởm. Loại rác rưởi này mà cũng xứng để truyền bá
tín ngưỡng gì gì đó hay sao? Lũ chó hoang trong thành thị của chủ nhân
của ta thì còn cao thượng hơn so với hắn, ít nhất chúng cũng sẽ không
sủa loạn trước đám đông, bắt buộc người ta phải nghe tiếng sủa có nó,
Mục sư, ngươi nghe có hiểu không vậy?
Nerys một hơi nói xong, Mục sư đã trố mắt nhìn.
Cuối cùng khi Nerys gọi hắn, hắn mới chỉ vào cái mũi thật lớn của Nerys, giận dữ hét:
- Ngươi là người khinh nhờn Thần linh...
- Ta không phải người, mà là ác ma!
Nerys vẫn ung dung sửa lại lời của Mục sư.
Trong cảm giác của Nerys và Sarin, những Kim giáp chiến sĩ trên sườn núi kia không hề động đậy, đám Thần thuật sư cũng không có ý đến gần thôn
xóm này, làm cho Nerys có chút thất vọng.
- Tên ác ma tà ác kia, làm sao ngươi có thể làm vấy bẩn quang huy của Thần linh được!
Tên Mục sư này cho rằng mình chết chắc rồi, ngược lại bắt đầu trở nên lớn gan, chỉ vào Nerys, phẫn nộ hét:
- Là Thần linh sáng tạo ra tất cả, là Thần linh mang đến cho nhân loại hạnh phúc, là Thần linh...
- Là mẹ của ngươi, là mẹ của ngươi mang đến sinh mệnh cho ngươi, là mẹ
của ngươi mang đến gia đình cho ngươi, là mẹ của ngươi mang đến tất cả
cho ngươi. Việc này có liên quan cái rắm gì tới Thần linh? Chẳng lẽ Thần linh là lão cha của ngươi à?
Câu nói của Nerys luôn luôn rất sắc bén, người bình thường mà nghe thấy
cũng bị làm cho tức muốn chết, huống chi nàng lại còn đang trực tiếp làm nhục tồn tại tối cao trong lòng Mục sư này.
Tên Mục sư này nhảy dựng lên, lớn tiếng quát:
- Không có Thần linh, thế giới này chỉ là một mảnh đen tối. Không có
Thần linh, các loại tai nạn sẽ buông xuống, mọi người ăn không đủ no,
mặc không đủ ấm, tên ác ma nhà ngươi không được mê hoặc lòng người!
- Đần độn, trên Myers đại lục này, nghèo khổ nhất chính là Tanggulas đế
quốc bị Giáo đình của các ngươi khống chế, mà giàu có nhất thì chính là
Tần Nhân đế quốc không bị truyền giáo. Thần linh cho đám người Tanggulas các ngươi cái gì nào?
- Lửa giận của thần đã buông xuống lãnh thổ Tần Nhân. Còn ánh sáng của thần chắc chắn sẽ chiếu rọi lên toàn bộ thế giới!
Mục sư vẫn cứng cổ, kiêu ngạo cãi lại. Quân đội Tanggulas đế quốc đã
tiến vào phương bắc Tần Nhân, đây là chuyện mà toàn bộ Giáo đình đều
biết đến.
- Không tín ngưỡng hắn, thì hắn sẽ hủy diệt nhà của người khác, chậc chậc, đây là thần a, thật là hỗn đản tới cỡ nào a!
- Đó là bởi vì các ngươi khinh nhờn Thần linh, Thần linh cũng sẽ phẫn nộ!
- Lời này của ngươi còn có chút đạo lý, lúc trước nhân loại đích thực là đã đánh gục không ít Thần linh, hơn nữa đều là những kẻ còn cường đại
hơn so với Chúa tể Quang Huy. Nếu không thì cũng không tới lượt kẻ rác
rưởi như Chúa tể Quang Huy hạ xuống Myers đại lục mà truyền đạo, ngươi
có biết cái tên của Myers đại lục là được đặt như thế nào không? Đó là
bởi vì có Myers nữ thần, chứ không phải là tên Chúa tể Quang Huy chó má
kia.
- Ta liều mạng với ngươi...
Tên Mục sư kia không cãi lại được, giận giữ vung nắm tay xông lên. Một
tín đồ phía sau hắn lập tức giữ chặt hắn lại, thò đầu ra, nói với Nerys:
- Ngoài Chúa tể Quang Huy ra, không còn kẻ nào có thể xứng được gọi là
thần nữa. Myers cũng chỉ là một kẻ lừa đảo mà thôi, căn bản không phải
là Thần linh.
- Làm sao ngươi biết?
Nerys căn bản không có ý động thủ, những người trước mắt này, nàng tùy
tiện vươn một ngón tay cũng có thể ấn chết. Mục đích của nàng chính là
dụ dỗ đám người đang bám theo phía sau kia tới cứu viện.
- Đây là do thần tự mình nói ra, có ghi trong thần dụ!
Tín đồ này thản nhiên trả lời.
Nerys nghe không rõ, suy nghĩ một chút thì mới hiểu được ý của tên tín
đồ này, đám ác ma phía sau nàng cười rộ lên, sóng âm mãnh liệt phun ra,
làm cho tòa tiểu lâu màu trắng vừa mất đi một bức tường này trở nên lung lay sắp đổ.
- Hắn chỉ cần nói thì ngươi sẽ tin luôn ư?
Nerys rất bất đắc dĩ hỏi tín đồ này.
- Đương nhiên, thần cũng không nói dối.
Trên mặt tín đồ này hiện lên vẻ kiên định, đã không có sợ hãi như lúc ban đầu nữa.
- Làm sao ngươi biết thần sẽ không nói dối?
Nerys tò mò hỏi, một tín đồ bình thường làm sao lại tin tưởng Thần linh
như vậy được, loại chuyện này thì ngay cả ác ma cũng rất muốn biết.
- Bởi vì thần đã nói qua, ngài sẽ không nói dối.
Tín đồ trả lời.
Lần này, ngay cả đại đội ác ma phía sau Sarin cũng đều phá lên cười. Tín đồ chính là như thế này, bất kể ngươi nói cái gì, hắn cũng đều không
thèm nghe. Trong lòng tín đồ, Thần linh chính là kẻ duy nhất đúng đắn.
Trên sườn núi cách thôn hơn mười dặm, có hơn một trăm người vẫn đang đứng
thẳng, không chút nhúc nhích. Trong số các Kim giáp chiến sĩ thì mạnh
nhất cũng chỉ là Bạch Ngân Kiếm Thánh, không nhìn thấy chuyện xảy ra
cách tận mười dặm được.
Ngay cả mười hai Tài quyết giả cũng đều không nhìn được xa như vậy, chỉ
có Đại Trọng tài trưởng là vẫn đang nâng Thần luyện sư chi nhãn trong
tay, kiên nhẫn quan sát. Ác ma đang dụ dỗ mình ra tay, có nên động thủ
hay không đây?
Nếu không động thủ, thì đám ác ma khẳng định sẽ không ngại giết chết Mục sư và tín đồ. Đám thủ hạ tuy rằng không nhìn thấy hiện tại đang xảy ra
chuyện gì, nhưng nếu được đám thôn dân kể lại, thì tất cả mọi người đều
sẽ hiểu rõ.
Mình thấy chết mà không cứu, những người này tuyệt đối sẽ không có ý
kiến gì, chỉ là ác ma kia khẳng định sẽ không chỉ làm lần này, đi tiếp
trăm dặm nữa thì còn có một trấn nhỏ, trong trấn nhỏ kia thì còn có cả
Giáo đường.
Nếu ác ma giết hại Thần thuật sư trong Giáo đường thì sao?
Đi tiếp ba trăm dặm nữa thì sẽ có một tòa thành nhỏ, ngoài sáu trăm dặm
thì đã có doanh địa của Trọng Tài sở, nên động thủ bây giờ, hay là nên
tiếp tục chờ đợi đây?
Nerys nhìn tín đồ kia, một kẻ hèn mọn, yếu ớt như vậy, chính là bởi vì
có tín ngưỡng, nên mới có dũng khí để đối mặt cùng mình. Đây rốt cuộc là tốt hay là không tốt đây?
- Giáo đình phát động chiến tranh, làm cho Kya Loulan cùng Tần Nhân lâm vào chiến hỏa, đây là sự phẫn nộ của thần, đúng không?
- Không sai, những kẻ khinh nhờn dơ bẩn không xứng được sống trên Myers đại lục!
- Ngươi nói với ta như vậy, không sợ chết hay sao?
Giọng điệu Nerys vẫn bình thản, nàng bỗng nhiên hiểu được tâm tình của
Ma pháp sư. Một người đang hoàn hảo, tốt đẹp, nhưng chỉ bởi vì tin vào
thần gì đó, thì lập tức trở nên ngu muội như thế. Tất cả đều là “thần
nói”, “thần nói” chính là chân lý, ngươi không cần phải đi học tập,
không cần đi nghiên cứu làm gì cả.
Người sống như vậy, còn có ý nghĩa gì nữa?
- Chết? Ngươi có thể giết chết được ta hay sao?
Trên mặt tín đồ kia hiện lên nụ cười châm chọc, nói:
- Cái chết chính là bắt đầu, ta sẽ đạt được bất tử trong thiên quốc.
- Bất tử, ha ha! Ngay cả Thần linh cũng không cách nào bất tử được, loại nói dối này thì cũng chỉ lừa gạt được kẻ đần độn như ngươi mà thôi.
Nerys đã không có bao nhiêu hứng thú nói nhảm với tên tín đồ này nữa, từ cảm giác cộng hưởng với Sarin, nàng đã có thể nhìn thấy những người
trên sườn núi vẫn không có chút ý định tiến vào thôn để cứu viện nào cả.
Tên Mục sư và tín đồ trước mặt này đã không có giá trị sử dụng gì nữa.
Tên Mục sư kia đột nhiên lên tiếng:
- Khinh nhờn giả, ngươi sẽ vĩnh viễn rơi vào Luyện ngục của Thần linh, ở trong Luyện ngục Chi Hỏa, chịu đựng giày vò vĩnh viễn!
Nerys tức giận, một tên Thần thuật sư nho nhỏ, cấp bậc chỉ tương đương
với một Ma pháp sư cấp hai, vậy mà lại có ý đồ sử dụng Nguyền rủa thuật
với mình? Cho dù thành công, thì Mục sư này cũng sẽ lập tức tử vong.
Nếu muốn nguyền rủa ác ma có cấp bậc như mình, thì cái giá phải trả cũng không phải một Mục sư như hắn có thể chịu đựng được.
Hơn nữa thứ Mục sư sử dụng chính là Nguyền rủa thuật ác độc nhất, nếu
thành công, thì nó sẽ thật sự kéo linh hồn của địch nhân vào trong của
Luyện ngục Chúa tể Quang Huy, không thể cứu vãn được.
Đương nhiên, cho dù là Thần thuật sư cấp chín thì hiện tại cũng khó có
thể nguyền rủa được Nerys. Bản thân là ác ma thì sẽ rất khó có thể bị
nguyền rủa, hơn nữa ở trong Luyện ngục mười hai chương nhạc, thì Nerys
đã có hai hóa thân. Lực lượng của hai hóa thân này đang không ngừng cung cấp cho Nerys, một cái trong đó là hóa thân Luyện ngục sa đọa, một cái
là hóa thân Luyện ngục tinh lọc.
Hai hóa thân này, mỗi một cái đều nhằm vào Thần linh, nhằm vào thần
thuật, có lực sát thương rất cường đại. Thần thuật sư cấp chín mà tiến
vào hai cái Luyện ngục này thì cũng phải nuốt hận đương trường, một Mục
sư nho nhỏ tại nông thôn, thì Nguyền rủa thuật không có khả năng thành
công trên người Nerys được.
Nerys vốn đã nhạt đi ý muốn giết chóc rồi, nhưng lúc này lại bị nguyền
rủa thuật làm cho bốc lên, nàng thò tay nắm lấy tên Mục sư kia, đưa tới
trước mặt, cười tủm tỉm nói:
- Ngươi đã nói đến Luyện ngục, vậy thì ta sẽ cho ngươi xem một chút, xem cái gì mới là Luyện ngục chi hỏa.
Nerys nói xong, hấp thu một tia hỏa diễm từ trong hóa thân Luyện ngục sa đọa, trực tiếp phun lên trên mặt Mục sư này, Mục sư này lập tức bị hỏa
diễm màu xám trắng thiêu cháy.
Hỏa diễm màu xám trắng này không phải là đốt thân thể của Mục sư, mà là linh hồn của hắn.
Tên Mục sư này lập tức kêu rên thảm thiết, đau đớn trên linh hồn là
không thể chịu đựng được, huống chi ở trong ngọn lửa của Luyện ngục sa
đọa, hắn thấy các thần quốc của chư thần bị vỡ nát, bị nhân loại đánh
tan. Tín ngưỡng trong nháy mắt đã sụp đổ, không có tín ngưỡng chống đỡ
linh hồn nữa, thì Mục sư này cũng chỉ là một chức nghiệp giả hơi mạnh
hơn người bình thường một chút mà thôi, làm sao có thể chịu đựng thống
khổ như thế được.
- Về phần các ngươi, thân là nhân loại, lại đi tín ngưỡng một tên Thần linh nhỏ yếu như thế, quả thực chính là một loại sỉ nhục.
Nerys nói xong, nắm lấy ba tên tín đồ có tín niệm kiên định này vào trong tay, nhét vào trong Luyện ngục sa đọa.
Sáu tên còn lại muốn chạy trốn, lại không có dũng khí để đi, đang co rúm lại trong góc tường, nhìn thấy ác ma này bắt đầu giết người, sáu người
này lập tức khóc rống lên, quỳ xuống trước mặt Nerys, cầu xin:
- Chúng ta không tin, căn bản không tin vào thứ đó.
- Hãy tha cho ta, ta không bao giờ nghe hắn nữa...
- Các ngươi mới là cặn bã chân chính.
Nerys vỗ bàn tay to lớn xuống, lớp nền của tầng hai tòa nhà sụp xuống,
sáu tên ngụy tín đồ này trực tiếp bị Nerys một tay đập chết, nàng thậm
chí còn mặc kệ linh hồn dơ bẩn của những người này.
- Chủ nhân, chúng ta đi thôi.
Trong lòng Nerys đang tức giận, nhưng lại không nói rõ được nguyên nhân.
Sarin gật đầu, để cho Nerys mang đám ác ma rời khỏi thôn trang, trong
lòng hắn trong cũng rất cảm khái, nhìn thấy ác ma và tín đồ tranh cãi
với nhau, làm cho Sarin hiểu được, nhân loại đích thật là đã từng vô
cùng quang vinh, nhưng là chỉ là trước kia mà thôi.
Hiện giờ, bộ mặt yếu ớt dơ bẩn của nhân loại đã được thể hiện rất rõ ràng, còn cả cả sự ngu xuẩn đến đáng thương kia nữa.
Đây cũng không phải là thiên tính của nhân loại, những thứ này chỉ là
một bộ phận trong linh hồn của nhân loại mà thôi. Khi phần vinh quang
trôi đi, thì mặt ti tiện tự nhiên sẽ được sinh ra. Nhưng Sarin cũng
không thất vọng, cuối cùng thì kiểu gì nhân loại vẫn không chịu khuất
phục, không chịu sa đọa.
Cũng giống như đại đa số Ma pháp sư, cho dù lực lượng của Myers đại lục
đã suy yếu tới mức cực điểm, nhưng Ma pháp sư cũng không ruồng bỏ tín
ngưỡng của bản thân mình: Ma pháp sư tồn tại, chính là vì để hiểu rõ bản chất của thế giới này.
Đối với pháp sư mà nói, chiến đấu chính là một bộ phận cực nhỏ trong
cuộc sống mà thôi, còn đại đa số thời gian thì pháp sư đều dùng để thí
nghiệm, tính toán, học tập và sáng tạo.
Tòa tiểu lâu bị đổ sụp xuống này đã là phía cuôi thôn, Sarin đi theo đại đội ác ma ra ngoài thôn, quay đầu lại nhìn thì thấy đội ngũ trên sườn
núi rốt cục cũng có động tĩnh, đang dùng tốc độ giống đội ngũ của hắn mà bám theo.
Sarin chỉ vào tòa tiểu lâu bị sập kia, nói với người bên cạnh:
- Mọi người có nhìn thấy không? Cho dù Titans đã thất thủ một thời gian
rồi, nhưng Giáo đình mà muốn truyền đạo thì cũng vẫn vô cùng khó khăn.
Trong một cái thôn nhỏ này, vẫn có đại đa số người không chịu tin tưởng
vào mấy lời bịa đặt của bọn chúng.
Lời này của Sarin kỳ thật chính là nói cho chính hắn, hơn nữa hiện tại
trong lòng hắn đã có một khái niệm mơ hồ về phương thức cùng nội dung
truyền giáo của Tự Nhiên thần giáo rồi.
Kiểu gì cũng sẽ không lừa đảo kiểu “chư thần sáng tạo thế giới” nữa, mà
cho rằng mỗi người đều có thể có cơ hội để biến thành Thần linh.
Hai trăm ác ma từ trên đường lớn rời đi, đám nông dân trong thôn bắt đầu xúm lại, những thôn dân này đang không biết nên xử lý chuyện này ra
sao, thì từ một mặt khác của thôn đã có hơn một trăm Kim giáp kỵ sĩ vọt
vào.
Trong tay những Kim giáp kỵ sĩ này đều là kỵ thương dài hơn bốn thước,
khi đi vào cửa thôn, đám kỵ sĩ tản ra, một nửa nhảy vào trong đám người, một nửa khác thì lao thẳng đến tòa nhà màu trắng bị sập kia.
Đám thôn dân nhìn thấy Kim giáp kỵ sĩ, không kịp phản ứng, thì Kim giáp kỵ sĩ đã triển khai cuộc giết chóc.
- Kẻ khinh nhờn Thần linh, đều phải chết!
Đại Trọng tài trưởng lạnh lùng hạ mệnh lệnh giết hại, không đưa ra bất
kỳ giải thích nào. Trong số những thôn dân này, có rất nhiều người thấy
ác ma giết chết Mục sư, cũng nghe được cuộc đối thoại giữa ác ma và Mục
sư, điều này là bất lợi cho việc thống trị của Giáo đình.
Cái thôn này có quy mô cũng không nhỏ, Kim giáp kỵ sĩ đuổi giết nông phu trên đồng ruộng, tuy rằng gặp phải một, hai con ma thú cày ruộng phản
kích, còn có cả binh sĩ xuất ngũ dùng cuốc để công kích, nhưng cũng đều
thoải mái hoàn thành nhiệm vụ do Đại Trọng tài trưởng giao cho.
Trong thôn xóm kiểu này, nhiều nhất cũng chỉ có một, hai tên Kiếm Sư mà thôi.
Chỉ là đồng ruộng rất rộng, các nông phu phía xa đã có người trốn được
vào trong núi, Trọng tài trưởng lạnh lùng lấy ra một quyển sách mà vàng
nhạt, trên bìa bộ sách này có một chữ “X” rất lớn.
Trên Myers đại lục thì bất kỳ một loại văn tự nào cũng chưa từng có loại chữ cái cứng nhắc thế này, văn tự này cũng là đến từ một vị diện nào
đó. Đại Trọng tài trưởng mở ra bộ sách mà vàng nhạt, mười hai tên Tài
quyết giả quay chung quanh Đại Trọng tài trưởng, bắt đầu niệm tụng đảo
ngôn.
Chữ “X” cực lớn bay lên, trên bầu trời hình thành một mảng mây lớn u ám. Trong phạm vi chữ “X” này bao phủ, tất cả sinh mệnh đều nhanh chóng héo rũ. Vài nông phu đang chạy vội, còn có cả nông dân đang ẩn nấu trong
nhà của mình, thì đều lặng yên không một tiếng động mà chết. Đám Tài
quyết giả trẻ tuổi nhìn Đại Trọng tài trưởng thu hồi bộ sách màu hoàng
kim này, bầu trời sáng trở lại, thì mới ngừng niệm tụng đảo ngôn.
Đám Kim giáp kỵ sĩ cũng tập hợp lại, vẻ mặt cũng hờ hững y nguyên như
Đại Trọng tài trưởng. Đối với bọn họ mà nói, mệnh lệnh của Đại Trọng tài trưởng thì phải chấp hành không chút sai sót nào, không được phép nghi
ngờ.
Vì cái gì phải giết chết nông phu ư? Điều này căn bản không cần biết.
- Đi thôi.
Đại Trọng tài trưởng cảm thấy đội ngũ của đám người Sarin rời đi khoảng cách quá xa, liền giục đuổi theo ngựa về hướng tây.
Đội ngũ Kim giáp kỵ sĩ nhanh chóng đuổi kịp, bên trong thôn trang cháy
lên ngọn lửa hừng hực, tất cả đều bị đốt thành tro tàn, cứ như thôn
trang này chưa từng tồn tại trên thế giới này vậy.
Sau khi đội ngũ của Trọng tài trưởng rời đi thật lâu, từ trong phế tích
mới có một bóng người thấp bé đi ra. Đây chính là đứa nhỏ Kakasi đã từng nói chuyện với Nerys kia.
Kakasi đi ra phế tích, tay chân đều bị phỏng, nhưng hắn vẫn hồn nhiên không nhận ra.
Bên trong thôn thì mọi thứ đều bị hủy diệt, chỉ có hắn là còn sống.
Trong tay hắn còn ôm pho tượng mà Nerys đưa cho, đó là một pho tượng ác
ma nho nhỏ, hiện giờ chỉ còn lại có một nửa trên, còn nửa dưới đã bị hóa thành tro tàn. Nếu không phải được pho tượng này bảo hộ, thì hắn cũng
đã chết từ lâu rồi.
- Ba ba... Mụ mụ đâu rồi?
Kakasi không khóc, không nhìn thấy cha mẹ, hắn căn bản không dám khóc.
Không có người nào trả lời hắn, thần thuật của Đại Trọng tài trưởng nhằm vào những thôn dân này, nhưng ngay cả ma thú ăn xác thối đang bay trên
trời cao cũng bị liên lụy, mà lũ chuột đồng trong lòng đất cũng không
may mắn thoát khỏi.
Sắc trời trở nên tối đen, vẫn còn có vài căn nhà chưa tắt lửa, không khí rất nóng, Kakasi không kìm nổi chảy nước mắt, đi về phía bên ngoài
thôn.
Trong trời đất lúc này chỉ còn lại một đứa bé là hắn, trong tay vẫn ôm chặt lấy nửa pho tượng.