Trạm Lạm Huy Chương

Chương 368: Q.3 - Chương 368




Chiến hạm đang ở trên Ly Hải của người Vân Lưu thì cũng không phải là tiêu chuẩn của hải thuyền, đáy thuyền hơi bằng phẳng, khi công kích thì cực kỳ ổn định, nhưng tốc độ lại không thể đuổi theo ba chiếc đại hình Bạch cốt chiến hạm đang chạy trốn kia được.

Dực khô lâu cảm giác có người đang nhìn trộm, đó là cường giả đang dùng tinh thần lực tìm tòi. Hắn nhanh chóng cho thuyền chìm xuống trăm thước dưới nước, loại cảm giác này mới biến mất.

Sự phẫn nộ của người Vân Lưu đã vượt qua tưởng tượng của Dực khô lâu, lại có thêm mười mấy chiếc chiến hạm tới đây, từ rất xa kéo một vòng tròn, vây quanh các Bạch cốt chiến hạm cỡ trung và cỡ nhỏ phía sau lại, muốn tiêu diệt tất cả. Trên một chiếc chiến hạm dài gần hai trăm thước, có một bóng đen đang bay lên, tìm kiếm từ trên không trung.

Nếu Dực khô lâu không chìm xuống dưới lòng nước, thì cũng có thể dùng Vong linh ma pháp để nhìn thấy nhân loại này.

Đây là một Ma pháp sư mặc hắc bào, trên ma pháp bào màu đen là hai ma pháp dấu hiệu sáng lấp lánh: Pháp sư cấp tám!

Sau đó, lại có hai ma thú thật lớn bay từ trên boong tàu lên không trung, trên lưng của hai ma thú phi hành này là hai võ giả mang khuôn mặt tức giận, hai người kia đi theo pháp sư, bay quanh trên không trung.

- Đại sư, đã tìm được chưa?

Vũ khí trong tay hai võ giả này là đoản thương, đoản thương này có lưỡi sắc dài hơn nửa thước, toàn bộ có màu vàng sáng chói.

Pháp sư cấp tám lấy tay chỉ về một chỗ:

- Nơi đó, có ba mục tiêu.

Hai vị Vân Lưu võ giả này dứt khoát nhảy luôn từ trên không trung xuống nước. Xung quanh thân thể bọn họ có các kiếm khí màu đen bao bọc, nước trong hồ thì ngay cả quần áo của bọn họ cũng không làm ướt được. Thứ mà Ma đạo sĩ cấp tám phát hiện ra chính là tiềm thủy chiến hạm, ba chiếc tiềm thủy chiến hạm này ẩn núp tại độ sâu năm mươi thước, Dực khô lâu vốn để cho ba chiếc thuyền này tìm cơ hội tiến hành công kích kiểu tự sát. Kết quả là cảm giác của Ma đạo sĩ đã trực tiếp phát hiện ra mục tiêu, hai võ giả lao vào trong nước, lặn thẳng đến chỗ các tiềm thủy chiến hạm này.

Ma pháp trận trên Thuyền luyện kim cảm giác được dao động năng lượng mãnh liệt xuất hiện trong lòng nước, Dực khô lâu âm thầm hối hận, hắn không đợi tới khi hai Vân Lưu võ giả này đến gần tiềm thủy chiến hạm, mà đã mệnh lệnh chho vong linh trên chiến hạm tiếp tục cho thuyền chìm sâu xuống nữa.

Tiềm thủy chiến hạm toàn bộ do kim loại chế tạo, lúc này đã đóng ma pháp trận lại, chìm thẳng xuống đáy hồ, Dực khô lâu chạy ra khỏi Thuyền luyện kim bàn quy, ẩn nấp thu lại ba chiếc chiến hạm này. Làm ra động tác nhanh như vậy, Dực khô lâu cũng cảm thấy tinh thần lực đang kịch liệt tiêu hao, linh hồn chi hỏa trong mắt đã nhạt đi rất nhiều. Hắn không dám dừng lại, càng không dám đi đối phó với hai Vân Lưu võ giả kia, trên bề mặt còn có Ma đạo sĩ đang tìm kiếm mình, nếu như bị hai võ giả này kéo lại, thì chắc gì mình đã chịu được công kích của tên Ma đạo sĩ kia!

Dực khô lâu mạo hiểm thu hồi tiềm thủy chiến hạm, là sợ thứ này bị người Vân Lưu lấy được.

Hắn vừa làm điều này, lập tức đã bị Ma đạo sĩ đang giám thị trên không trung phát hiện ra, Ma đạo sĩ kia không chút do dự lao xuống nước, xung quanh thân thể hình thành một dòng xoáy hình mũi tên, dòng xoáy này khiến cho tốc độ của Ma đạo sĩ ở trong nước đột nhiên nhanh hơn, đuổi thẳng đến chỗ của Dực khô lâu.

Thân thể của Dực khô lâu xông qua Truyền Tống Trận, tiến vào Thuyền luyện kim bàn quy, hắn có lòng muốn chiến đấu, nhưng lại sợ bại lộ Thuyền luyện kim, về sau sẽ không có cách nào dựa vào chiếc thuyền này để đánh lén người Vân Lưu nữa.

Thuyền luyện kim bàn quy trực tiếp chìm tới độ sâu hai trăm thước, bỏ chạy về hướng đông. Ma pháp sư này không dám lặn xuống quá sâu, hai võ giả lại theo không kịp hắn, trong cảm giác của Ma đạo sĩ thì mục tiêu có khí tức vong linh nồng đậm kia đang dùng tốc độ kinh người mà rời đi.

Ma đạo sĩ giận dữ lao ra mặt nước, hai võ giả cũng lao lên theo.

- Đại sư...

- Không cần nói nữa, quay về cứu trợ binh sĩ.

Ma đạo sĩ xạm mặt lại, bay về phía một cái Bạch cốt chiến hạm. Trên Bạch cốt chiến hạm kia đột nhiên bắn ra mười mấy mũi luyện kim tiễn. Ma đạo sỹ cấp tám có khuôn mặt lạnh lùng, phía trước đột nhiên xuất hiện một con phong long, chỉ cuốn một cái, mười mấy mũi luyện kim tiễn đã bị thổi bay lên trời.

Ma đạo sĩ đi lên phía trên Bạch cốt chiến hạm, tay cầm ma pháp trượng, một cái hỏa cầu thật lớn đập xuống.

Đây cũng không phải là Hỏa cầu thuật, mà là Dẫn tinh thuật của Địa hệ. Trung tâm của hỏa cầu là một vật rắn rất nặng có đường kính hơn một thước, trọng lượng vượt quá năm vạn cân.

Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên, hỏa cầu kia trực tiếp đánh thủng Bạch cốt chiến hạm cỡ trung này thành một lỗ thủng đường kính hơn ba thước, trực tiếp xuyên thấu qua đáy thuyền.

Dực khô lâu đã chạy thoát, không biết đã đi tận đâu rồi, lửa giận của Ma đạo sĩ này không chỗ phát tiết, chỉ có thể dùng những Bạch cốt chiến hạm còn đang bắn ma pháp thạch đạn này mà trút giận. Ma pháp cấp tám chứa trong ma pháp trượng cứ như vậy mà bị hắn dùng đi, nhưng mà hắn vẫn còn chưa hết giận, lại bay về phía một cái Bạch cốt chiến hạm khác. Ba chiếc đại hình Bạch cốt chiến hạm đã chạy thoát, chiến hạm lưu lại thì chỉ có các tài liệu rất bình thường, không chịu nổi lửa giận của Ma đạo sĩ cấp tám, Ma đạo sĩ này liên tục phóng ra sáu cái ma pháp cấp tám trên không trung, phá hủy sáu chiếc Bạch cốt chiến hạm, lúc này mới bay về phía chiến hạm của mình.

Dực khô lâu vừa đi, Bạch cốt chiến hạm lưu lại đã không có trí tuệ vong linh chỉ huy, chiến đấu cực kỳ máy móc, nhanh chóng bị hạm đội của người Vân Lưu tiêu diệt. Tuy nhiên sau khi những vong linh này rơi xuống nước, thì đều anh dũng đánh về phía chiến hạm của người Vân Lưu.

Loại tình huống này thì người Vân Lưu rất ít gặp phải, cung nỏ trên thuyền bắn loạn xạ xuống mặt nước, nhưng mà đại lượng vong linh vẫn đến gần được, bò lên trên chiến hạm. Ma pháp sư bất đắc dĩ tự mình động thủ, bắt đầu đợt chiến đấu thứ hai.

Lúc này chỉ còn lại một chiếc vận binh thuyền trên mặt nước, có vô số Vân Lưu binh sĩ đã chìm theo vận binh thuyền xuống nước, số còn nổi trên mặt nước thì có hơn năm vạn. Trong năm vạn binh sĩ này thì còn có hơn hai ngàn thi binh, thuyền cứu nạn của người Vân Lưu tới gần, thi binh liền xuông lên chém giết, trên mặt hồ lại trở thành một mảng đỏ màu máu.

Dực khô lâu trở lại trong khối thủy tinh cực lớn bên trong Thuyền luyện kim, dùng nửa giờ thời gian khôi phục, vong linh không gian tuy rằng cũng đủ lớn, nhưng mà tinh thần lực để lấy ra cất vào các vật phẩm thì còn tiêu hao hơn Ma pháp sư mấy lần.

Dực khô lâu suy tính một chút, hiện tại mình chỉ còn lại ba chiếc Bạch cốt chiến hạm, đám vong linh đang tấn công chính diện Vân Lưu hạm đội kia thì phỏng chừng một tên cũng không sống sót được rồi.

Một trận chiến này là lưỡng bại câu thương, mình chỉ đánh chìm một Vân Lưu chiến hạm, mà hạm đội của mình thì chẳng khác nào toàn quân bị diệt. Còn lại ba chiếc chiến hạm thì căn bản không đủ để uy hiếp đến người Vân Lưu.

Dực khô lâu chỉ hy vọng ba Ngọc khô lâu có thể trốn thoát, chế tạo chiến hạm thì chỉ cần có đủ tài liệu, có tiền là được. Nhưng mà chế tạo loại Ngọc khô lâu có trí tuệ thì hoàn toàn là dựa vào vận khí.

Người Vân Lưu bị đánh lén, hạm đội tự nhiên sẽ không còn sơ hở nữa, Dực khô lâu cũng không có dự định quay lại đánh lén nữa. Trong hạm đội khẳng định không chỉ có một Ma đạo sĩ cấp tám, ít nhất còn có một Ma đạo sĩ cấp chín mới đúng. Dực khô lâu nóng lòng quay về Bạch Cốt tòa thành, tòa thành này phải có hắn thì mới có thể phát ra năng lực phòng ngự cường đại được.

Đi vòng ra hơn năm trăm dặm, Dực khô lâu thử triệu hoán Ngọc khô lâu, hắn ngạc nhiên vui mừng phát hiện, sáu Ngọc khô lâu của mình cũng không chết, mà ở ngay cách hắn không xa, đang ẩn trong lòng nước.

Đúng như phán đoán của hắn, hạm đội do ba Ngọc khô lâu dẫn dắt đã bị diệt toàn bộ, tuy nhiên chiến tích cũng không tồi, đánh chìm bốn chiếc chiến hạm của địch nhân. Dưới sự triệu hoán của Dực khô lâu, sáu cái Ngọc khô lâu này đều bơi tới bên cạnh Thuyền luyện kim bàn quy.

Tiến vào Thuyền luyện kim bàn quy, Dực khô lâu nhìn thấy sáu thủ hạ của mình, thì có ba tên đã toàn thân chi chít vết rạn, xương cốt còn muốn cứng rắn hơn so với sắt thép, nhưng mà không biết đã bị vũ khí gì công kích, thiếu chút nữa vỡ nát. Dực khô lâu cái gì cũng không hỏi, ba tên này cũng coi như thông minh, ngoài xương cốt bị thương thì linh hồn chi hỏa vẫn hùng hồn như cũ.

Dực khô lâu trực tiếp ném ba cái Ngọc khô lâu vào trong Linh Trì tẩm bổ, sau đó toàn lực thúc đẩy Thuyền luyện kim bàn quy, chạy về phía Bạch Cốt tòa thành.

Bên trong Bạch Cốt tòa thành, thám tử của Sarin không ngừng truyền tin tức từ bến cảng về, tại bến cảng bên bờ Ly Hải thì đã có đại lượng Vân Lưu quân đội xuất hiện. Sarin không biết chiến tích của Dực khô lâu như thế nào, nhưng mà chiến hạm tới gần bến cảng lại càng ngày càng nhiều.

Hơn một ngàn người cuối cùng bên bờ trấn nhỏ cũng lui lại. Trực tiếp tiến vào trong Bạch Cốt tòa thành. Chiến hạm của người Vân Lưu đã gần sát bên bờ, nhưng không trực tiếp oanh kích trấn nhỏ, mà là chờ người trong trấn nhỏ lui lại thì mới phái binh sĩ tiến vào chiếm đóng.

Người Vân Lưu trên chiến hạm thì vô cùng mạnh mẽ, nhưng khi bước lên bờ, thì lại vạn phần cẩn thận.

Loại tình huống này thì Sarin cũng không nghĩ ra. Hắn không biết, Dực khô lâu đã tạo ra rất nhiều thi binh trên Ly Hải, làm cho binh sĩ cứu viện tử thương thảm trọng. Người Vân Lưu trước khi Đại ma pháp sư và Ma đạo sĩ tới đây, thì sẽ không chủ động tiến công.

Người mất bĩnh tĩnh nhất chính là Woodan, hắn đang ở trong một tòa lâm thời ma pháp tháp, ma pháp tháp này cao tới tám tầng, Woodan đang ở trong đó, mà hầu hạ bên cạnh hắn đều là vong linh, Woodan nhìn sắp phát điên lên rồi.

Rốt cục thì vào sáng hôm sau, Woodan được vong linh mời đi xuống ma pháp tháp, lý do là Dực khô lâu đã trở lại.

Sarin triệu tập mọi người bên cạnh đến, bao gồm cả bốn Tướng quân của Grievances quận quốc. Phòng hội nghị trong vong linh tòa thành rất lớn, âm trầm, cửa sổ hẹp được mở lên rất cao, ma pháp trận thật lớn được bố trí trên trần nhà, mặt đất bóng loáng như gương. Ma pháp trận trên trần nhà hoàn mỹ chiếu lên sàn nhà, giữa các hàng ghế giữa phòng chính là một cái bàn tròn.

Dực khô lâu không nói một lời, lấy ra Ảnh tượng thạch mà hắn dùng ma pháp ghi chép lại, đặt lên ma pháp trận giữa bàn tròn này.

Woodan vẫn như cũ là người phát ngôn của Dực khô lâu, chỉ là lần này hắn không cần phải nói quá nhiều, trong ma pháp hình ảnh thì một màn chiến đấu thảm thiết trên Ly Hải đã được hiện lên. Nhìn thấy vận binh thuyền của người Vân Lưu bị đánh chìm, gân xanh trên cổ của các Tướng quân Grievances quận quốc đều nổi lên, trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn.

Nhưng lập tức, người Vân Lưu chiến hạm quay về cứu viện, hình ảnh bị cắt đứt. Woodan lên tiếng, thay Dực khô lâu miêu tả chiến đấu kế tiếp.

Trận thủy chiến này, Dực khô lâu xuất động một trăm năm mươi sáu chiếc chiến hạm, chỉ may mắn còn tồn tại ba chiếc. Thuyền luyện kim bàn quy không xuất hiện trong hình ảnh, Dực khô lâu tự nhiên sẽ không đề cập đến.

Chiến hạm của người Vân Lưu thì chỉ bị đánh chìm năm chiếc. Tỉ lệ tổn hại chênh lệch như vậy khiến cho người của Grievances quận không cười nổi.

Chiến tích đánh chìm tám mươi ba chiếc vận binh thuyền tuy rằng cũng rất huy hoàng, nhưng mà năng lực phòng ngự của vận binh thuyền kia rõ ràng không phải cùng một cấp bậc với Vân Lưu chiến hạm. Mesterlin hạm đội gần như bị diệt toàn bộ, nếu người Vân Lưu tiếp tục phái binh tới đây, thì Grievances quận quốc lấy cái gì ra để ngăn cản đây?

Sarin nhìn hết trong mắt, biết không thể để cho sĩ khí dao động được, liền nói:

- Vận binh thuyền của người Vân Lưu, thì một chiếc có thể chở được năm ngàn người, tám mươi ba chiếc bị đánh chìm, trong đó có thể chạy trốn ra thì cũng không đủ một nửa, sau đó lại bị hạm đội của ta giết chết hơn phân nửa trên mặt nước, lần này số lượng binh sĩ mà người Vân Lưu dựa vào vận binh thuyền đưa lên bờ, cũng sẽ không quá mười vạn.

Sắc mặt các tướng quân của Grievances quận quốc lập tức trở nên tốt hơn rất nhiều, Sarin lại nói tiếp:

- Trên vận binh thuyền không chỉ là binh sĩ, mà còn có rất nhiều vũ khí trang bị, vũ khí trên chiến hạm thì không thể kéo xuống để dùng được, cho nên tuy rằng Vân Lưu hạm đội không bị đánh bại, nhưng mà kế hoạch của bọn họ cũng bị mạnh mẽ cắt đứt.

Sarin sợ vẫn chưa đủ thuyết phục, lại nói tiếp:

- Trước kia Lex đạt được tin tức rằng, người Vân Lưu trên Ly Hải thì có hai trăm đến ba trăm chiếc thuyền, lần này đã bị hủy hơn tám mươi chiếc, người Vân Lưu tạm thời không có vận binh thuyền để dùng, nên muốn lập tức tăng quân tới đây là chuyện không thực tế.

Một Doanh trưởng đột nhiên lên tiếng:

- Điện hạ, quận chúa phái chúng ta đến, là nghe ngài chỉ huy. Cho dù là cuộc chiến hẳn phải chết, chúng ta cũng sẽ không lui về phía sau. Địch nhân hung mãnh, quân tâm vô dụng. Đây là binh thư đã nói, cho nên, vẫn mong ngài hạ lệnh đi.

Sarin sửng sốt, lập tức nghĩ đến, bốn doanh mà Lex giao cho mình này, đều là tướng sĩ thân kinh bách chiến.

Thật ra mình không cần cổ vũ quân tâm, những Doanh trưởng này tự nhiên sẽ đi làm điều đó. Trước mắt quan trọng nhất chính là công bố kế hoạch chiến lược, để cho các Doanh trưởng này chuẩn bị đầy đủ.

Địch nhân thế mạnh, quân tâm vô dụng, phía sau còn có một câu mà các Doanh trưởng này cũng không nói ra: chỉ có tử chiến.

Trong lòng người Scotzia thì không có loại tình cảm này, mà ở trong lòng những Tướng quân xuất thân từ Tần Nhân này, chết trận sa trường cũng không phải là chuyện gì quá mức đáng sợ cả.

Thắng, công danh phú quý tới tay. Bại, còn có vinh dự. Dù thế nào cũng có lãi!

- Một khi đã như vậy, ta nghĩ thừa dịp địch nhân còn chưa ổn định, khởi xướng một lần tập kích trên lục địa. Lần này mục đích của tập kích chính là làm cho địch nhân biết, bên trong Bạch Cốt tòa thành này của chúng ta cũng có một chi tinh binh, không thể coi thường được.

Các tướng quân gật đầu đáp ứng, tuy rằng loại hành động này rất mạo hiểm, nhưng Sarin cũng không nói sai, trước hết cho địch nhân một lần đả kích, để cho địch nhân trở nên khẩn trương, thì đó mới là dụng ý chân chính khi xây dựng Bạch Cốt tòa thành này.

- Lần tập kích này sẽ tiến hành sau hơn ba mươi giờ nữa, Doanh thứ nhất của ta xuất động hai ngàn trọng bộ binh. Bốn người các ngươi, mỗi một doanh điều động một kỳ đoàn trọng kỵ binh, toàn bộ thay bằng khô lâu chiến mã. Ta đã chuẩn bị một trăm cỗ chiến xa, bên trong đều là dầu hỏa, còn có một trăm chiếc nỗ xa. Nếu chỉ có một ngàn bộ binh thì sẽ rất khó công phá phòng tuyến của địch nhân, nếu kỵ binh không đi vào được thì cũng là uổng công.

- Điện hạ...

- Woodan đại ma đạo sẽ đi theo, đến lúc đó, có mười Cự Cốt Ma phụ trách phá hủy phòng ngự bên ngoài của địch nhân.

Woodan nhanh chóng gật đầu, tỏ vẻ đã định liệu trước rồi.

- Hai ngàn trọng bộ binh của ta, tất cả đều mặc ma pháp áo giáp, trong tay cũng là ma pháp vũ khí, có thể không nghỉ ngơi mà chiến đấu trên sáu tiếng đồng hồ.

Sarin làm cho những Tướng quân này yên tâm. Ma pháp áo giáp không chỉ có thể cung cấp phòng ngự, mà còn có thể là động lực cho binh sĩ chiến đấu, nhẹ nhàng một kiếm chém xuống, nhưng lại có thêm lực lượng do ma pháp trận cung cấp, hiệu quả giống như dùng trọng phủ bổ xuống vậy.

Các tướng quân Grievances quận lộ ra biểu tình hâm mộ, binh sĩ của bọn họ được mặc bán ma pháp áo giáp, cũng có phòng ngự xuất sắc, gần như che chắn toàn bộ, không sợ ma pháp công kích cấp thấp kiểu như Độc Linh.

Sarin lại đưa ra hơn mười yêu cầu, điều động các loại đơn vị bộ binh từ trong bốn chủ lực doanh của Grievances quận quốc, hợp thành một doanh hỗn hợp gồm một vạn người.

- Những việc này cần ngay lập tức chuẩn bị, từ điều động nhân thủ các kỳ đoàn.

Một ngày thời gian nhanh chóng trôi qua, khi màn đêm buông xuống, phía trước Bạch Cốt tòa thành đã có mười vạn binh sĩ tập kết, đứng phía trước các binh sĩ là một chi vong linh quân đội.

Cầm đầu vong linh là mười Cự Cốt Ma, mặt sau là Vong linh kỵ sĩ, Khô lâu binh, Cương thi, Lão Nha Bạch Cốt Viên.

Dực khô lâu triệu tập đại bộ phận Lục Chiến vong linh ra, hợp thành một chi quân đội gồm năm ngàn vong linh.

Ngay cả như vậy, trong mắt các quân nhân của Grievances quận quốc, thì đây vẫn chỉ là đi chịu chết. Chỉ có năm ngàn vong linh mà đi tập kích một đại doanh có thể có hơn mười vạn người, tất cả mọi người đều không mang ý niệm tất thắng gì trong đầu cả.

Sarin cũng không muốn tiếp tục cổ vũ sĩ khí, hắn khẽ phất tay, Woodan cười khổ, mang theo Dực khô lâu và ba Ngọc khô lâu đi vào bên trong đám vong linh.

Đội ngũ chậm rãi xuất phát, bởi vì chưa làm đường, nên chiến xa mà Sarin tạm thời kiếm được này đi rất chậm. Dực khô lâu biết trong địch nhân có Ma đạo sĩ cấp tám, cũng không thả phi hành vong linh đi trinh sát địch tình. Đội ngũ chậm rãi tới gần bến cảng, dùng tốc độ hành quân của bộ binh, mỗi giờ chỉ có thể đi được hai mươi dặm.

Đây là sợ kỵ binh và bộ binh tách rời nhau, cần phải trông chừng chiến xa, nếu không thì khoảng cách trăm dặm, khô lâu chiến mã chỉ cần nhiều nhất là hai giờ đã có thể đi tới rồi.

Mỗi một binh sĩ khi mệt mỏi thì đều uống chữa trị nước để nâng cao tinh thần, khi quân đội đến gần bến cảng thì vừa mới vào hai giờ đêm, tại đại doanh trước bến cảng chỉ có vài ngọn đèn dầu leo lắt, nhưng bên ngoài thì được ma pháp đăng chiếu rọi, trên tháp bắn tên cao lớn kia, các binh sĩ đang cảnh giác quan sát khắp nơi.

Sarin cũng không lo lắng về lần tiến công này, hắn ở trung quân, bên cạnh có Su và bốn ác ma bảo hộ, Elena cũng ở bên cạnh, lưng đeo thanh trường cung thần khí kia, trong túi tên phía sau nàng là hai mươi bốn mũi tên mà Sarin tự mình luyện chế ra.

Tinh Linh Không Gian Tiễn, Tinh Linh Sinh Linh Tiễn.

Huy chương của Sarin còn chưa khôi phục năng lực công kích, nhưng mà Thủy khôi lỗi của hắn cũng đã hoàn toàn khôi phục, có thể sử dụng Thủy tinh chỉ rồi.

Trung quân không có gì đáng phải lo lắng, còn lại thì chỉ cần xem trọng bộ binh của mình mà thôi, còn những trọng kỵ binh kia thì cũng là lựa chọn tốt nhất để tiêu điệt các binh sĩ địch nhân tán loạn. Khô lâu chiến mã có thể tăng tốc trong nháy mắt, cho dù trong mảnh đất rất hẹp thì những trọng kỵ binh này vẫn có lực trùng kích rất cường đại.

Về phần Ma pháp sư ư? Sarin đã chuẩn bị tốt các bẫy rập cho pháp sư của địch nhân rồi, chỉ còn chờ xem bọn chúng có dẫm phải hay không mà thôi.

Người Vân Lưu không giống như người Titan, thiết lập mấy thứ trạm gác gì đó cách đại doanh tận mười dặm, bọn họ đều co đầu rút cổ ở trong đại doanh, đại doanh được bao bọc bởi các doanh tường, trong ngoài có ba tầng.

Vong linh thám báo truyền tin tức về, Sarin khẽ thở dài. Hải quân và lục quân của người Vân Lưu thật sự hai loại hoàn toàn khác nhau, hải quân cường hãn thái quá, nhưng lục quân thì lại cực kỳ yếu nhược.

Sarin không biết, đây là tầm nhìn của hắn quá cao, tiếp xúc toàn là tinh nhuệ của Tần Nhân hoặc Grievances quận quốc, những quân đội này trên toàn bộ đại lục thì cũng không có nhiều. Đại doanh của người Vân Lưu thì như một thùng sắt, trên tháp bắn tên cao ngất kia còn có binh sĩ đang dùng luyện kim kính viễn vọng quan sát, gần các doanh tường thì cứ hơn mười phút lại có một đội binh sĩ đi qua, không chút ngưng nghỉ nào.

Sarin đánh lén, nhưng lúc này cũng chỉ có thể nói là quang minh chính đại tới đánh, khi quân đội của hắn cách đại doanh mười dặm thì đã bị lộ. Sarin chỉ vào tháp bắn tên phía xa kia, có một binh sĩ đang muốn thổi còi cảnh báo, ngay lập tức Elena cầm trường cung trong tay, bắn ra một mũi tên phá không lao tới.

Gần như trong nháy mắt, mũi tên kia đã bắn vào yết hầu của Vân Lưu binh sĩ, xuyên qua xương cổ.

Khí quản của binh sĩ này bị cắt đứt, không thể thổi lên cảnh báo, lập tức xương cổ đứt rời, thân thể mềm nhũn, ngã xuống, nhưng lại vừa lúc ngã lên một chiếc nỏ bên cạnh, khiến cho một mũi tên được bắn xuống dưới tháp bắn tên.

Rất nhanh đã có binh sĩ tới tuần tra, phát hiện thi thể của lính gác. Lập tức, trong Vân Lưu đại doanh vang lên tiếng cảnh báo dồn dập.

Một mũi tên này cũng tranh thủ cho quân đội của Sarin thêm một phút đồng hồ. Vong linh quân đội phía trước sớm đã khởi động, dùng tốc độ cao nhất xông tới. Một phút đồng hồ thời gian, những vong linh này có thể lao ra xa bao nhiêu? Những Cự Cốt Ma đi đầu, vừa mới chạy ra hơn một dặm thì các Vong linh kỵ sĩ phía sau Cự Cốt Ma đã dùng tốc độ nhanh hơn đuổi kịp, không cách nào khác, bọn họ chỉ đành giảm tốc độ, chầm chậm đi theo phía sau. Khi tiếng cảnh báo vang lên, cốt nhận trong tay Cự Cốt Ma đã bổ vỡ một tầng doanh tường.

Cự Cốt Ma có lực lượng vô cùng lớn, chúng không có trí tuệ gì, chi trước mọc ra một cách dị dạng, cốt nhận rộng hơn ba thước mãnh liệt bổ xuống, doanh tường đã bị Cự Cốt Ma chém ra một lỗ hổng rộng hơn mười thước. Mười con Cự Cốt Ma tiếp tục bổ xuống, không ngừng mở rộng lỗ thủng này, các vong linh đã cùng lúc xông vào, giết về phía lều trại của người Vân Lưu.

Cự Cốt Ma động tác khá chậm chạp, ngoài lực công kích rất lớn ra, chúng đã không có ưu điểm gì đáng nói cả, cũng cực kỳ dễ bị giết chết. Dực khô lâu cũng sử dụng ưu điểm duy nhất này của Cự Cốt Ma để nhanh chóng bổ vỡ doanh tường, cung cấp thời gian cho vong linh quân đội của hắn.

Tại cửa chính doanh địa của người Vân Lưu được bố trí đại lượng binh sĩ gác đêm, nghe thấy tiếng cảnh báo vang lên, còn chưa nghe thấy ma pháp học đồ hạ lệnh cụ thể, thì bên sườn đại doanh bỗng phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, đó là âm thanh khi Cự Cốt Ma bổ vỡ doanh tường vang tới. Mấy trăm binh sĩ vội vàng rút vũ khí ra, nhằm về phía chỗ hổng.

Thứ mà mấy trăm người này gặp được chính là năm ngàn vong linh đại quân. Giống như là một đám mây đen, năm ngàn vong linh giết về phía chỗ sâu trong doanh địa, hơn hai trăm binh sĩ tuần tra đã bị đám “mây đen” này nghiền thành thịt nát.

Hạm đội của người Vân Lưu trên thực tế thì đã tới đây rồi, tuy nhiên số lượng hạm đội quá nhiều, cho nên đại đa số binh sĩ trên chiến hạm cũng không xuống bờ, vẫn còn đang ở bến cảng trống không kia. Bên trong đại doanh, binh sĩ vừa vặn đủ mười vạn người, còn doanh địa tại bến cảng thì vẫn trống rỗng.

Khi vong linh quân đội giết vào, đại đa số người Vân Lưu còn đang ngủ say mê mệt, chỉ có một phần mười quân đội dựa theo luật pháp của Vân Lưu, vẫn không cởi giáp. Một vạn người này sau khi nghe thấy tiếng ma pháp cảnh báo, liền trang bị vũ khí xong xuôi chỉ trong nửa phút.

Mười vạn quân đội của Sarin nhảy vào Vân Lưu đại doanh từ các chỗ hổng càng lúc càng rộng này, mở đầu chính là trọng bộ binh vừa xuống ngựa, những trọng bộ binh này khi xuống ngựa thì có sức chiến đấu hơn xa so với khi cưỡi ngựa.

Vũ khí thống nhất của trọng bộ binh chính là phủ kích, nặng bảy mươi hai cân. Nếu không có ma pháp áo giáp trợ giúp, đại đa số trọng bộ binh sẽ chỉ chiến đấu được không đến ba phút.

Sarin vì thành lập trọng bộ binh thì đã hạ vốn gốc, mỗi một trọng bộ binh đều mang theo mấy chục miếng ma hạch, trong đó có bốn bộ ma hạch cấp thấp, một bộ ma hạch trung cấp, còn có các ma hạch rời để thay nữa, tác dụng của những ma hạch này chính là khảm lên ma pháp trận trên áo giáp, cung cấp sức chiến đấu cho binh sĩ.

Rất nhiều Ma pháp sư của quý tộc cũng chưa được đãi ngộ tốt như vậy, có thể nghĩ mà biết, trọng bộ binh như vậy sẽ có sức chiến đấu mạnh tới mức nào.

Hai ngàn trọng bộ binh một đường phá hủy lều trại, mở ra một con đường rộng hơn mười thước cho kỵ binh. Sarin mang theo hai trăm thân binh của hắn, gắt gao đi theo mặt sau của trọng bộ binh, dọc một đoạn đường, hắn phát hiện ra trong đại doanh lại không có Ma pháp sư ra ngăn cản bộ binh của mình! Điều này cho thấy quân đội cường đại của địch nhân còn ở trên thuyền, Sarin lập tức hạ mệnh lệnh, để cho quân mình bắt đầu phóng hỏa.

Phương thức phóng hỏa rất đơn giản, bộ binh ở bên ngoài doanh địa, bắt đầu lắp ráp các máy bắn đá tạm thời, máy bắn đá này có khoảng cách công kích chỉ sợ còn không đến hai dặm, chỉ có bốn chiếc máy, ít đến mức đáng thương. Mà bốn chiếc máy bắn đá này sẽ bắn ra các túi da, mà trong túi da thì đựng đầy dầu hỏa. Sarin đã cho thêm vào trong dầu hỏa này một chút ma pháp bột phấn, loại dầu hỏa này một khi cháy lên, thì có dùng nước cũng không thể dập tắt được.

Máy bắn đá ném các túi da này ra hai bên, cung tiễn thủ nhanh chóng bắn ra hỏa tiễn, châm lửa các túi da này, ngay lập tức hai bên đường mà Sarin xông tời tràn ngập ngọn lửa hừng hực. Bên trong doanh địa phát ra các tiếng kêu vô cùng thảm thiết.

Ô... ô...

Xa xa truyền đến tiếng kèn trầm thấp, người Vân Lưu đang tới gần bến cảng, đã tập hợp được đội quân lên đến hơn một vạn người, đánh về phía bên này, trên bầu trời có một Ma đạo sĩ mặc ma pháp bào màu đen bay về phía chỗ đám lửa, hắn bay cũng không tính là nhanh, phía dưới hắn còn có một đội binh sĩ cưỡi chiến mã, vượt qua một lớp doanh trại hỗn loạn, mỗi một người đều mặc ma pháp áo giáp, trong tay cầm theo vũ khí là đoản mâu màu vàng.

Chiến sĩ Vân Lưu bảo hộ pháp sư thì đều được thống nhất trang bị loại vũ khí này, nếu muốn trở thành người bảo vệ pháp sư, thì điều kiện kém cỏi nhất cũng cần đạt tới tiêu chuẩn Kiếm Sư sơ cấp, cộng thêm có ma pháp áo giáp thì một Kiếm Sư sơ cấp còn có cả sức chiến đấu của một Kiếm Sư cao cấp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.