Trạm Lạm Huy Chương

Chương 399: Q.3 - Chương 399




Zola bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, nghiêm mặt nói với Sharman:

- Ngươi nên xin lỗi vì lời nói của ngươi!

Sharman cũng ý thức được sai lầm của mình. Nàng không nổi giận như trẻ nhỏ, ngược lại đứng thẳng người, cúi đầu nói:

- Thật xin lỗi, sư phụ Zola, ta hẳn là quý trọng danh dự thuộc về mình. Ta là một thành viên của thành Mesterlin, không nên nói như vậy.

- Ngươi biết là tốt rồi. Ta không chỉ dạy ngươi kiếm thuật, còn muốn ngươi tạo dựng uy tín trong nhánh quân đội này. Chính ngươi đều không coi trọng thành thị ngươi thủ hộ, sao có thể khiến chúng binh sĩ bán mạng.

Zola cũng không giảm nhẹ giọng điệu, tiếp tục phê bình Sharman.

- Từ nay về sau ta sẽ không tái phạm sai lầm tương tự.

Sharman nén giận trả lời. Ai bảo Sarin hạ lệnh, nếu Zola không vừa lòng về nàng, nàng sẽ vĩnh viễn không thể thống lĩnh quân đoàn thần điện chứ.

- Lúc vương triều thứ tư sụp đổ, Tần Nhân kiến quốc sớm nhất, có được đất đai nhiều nhất, dân cư ít nhất; còn đều trực tiếp va chạm với ba đế quốc lớn khác. Cuối cùng, thắng lợi chính là Tần Nhân đế quốc. Lãnh thổ Tần Nhân là dồi dào nhất trên đại lục. Ngươi có biết đây là vì sao không?

- Tần Nhân có Ma pháp sư tốt nhất!

- Sai, là bởi vì Tần Nhân giải phóng nô lệ sớm nhất, đồng thời cho bình dân không gian sinh tồn tốt hơn. Binh sĩ đến từ tầng lớp bình dân, bắt đầu có cảm giác vinh dự, tầng lớp kỵ sĩ tiêu vong.

- Bình dân?

Sharman xuất thân gia đình quý tộc có chút không hiểu, tuy rằng nàng đối với bình dẫn vẫn duy trì bề ngoài khiêm tốn hòa nhã, nhưng đây chỉ là một bộ phận được dạy dỗ, chưa chắc thật sự cho rằng bình dân có thể đánh đồng với nàng. Thống trị quốc gia vĩnh viễn là quý tộc.

- Sharman. Một người sớm nhất có thể vỡ lòng từ sáu tuổi, học tập ma pháp hoặc kiếm thuật. Nếu hai đứa trẻ thiên phú ngang nhau, khi đứa trẻ học tập kiếm thuật trở thành Kiếm sư cao cấp, đứa trẻ học tập ma pháp rất có khả năng chỉ là Ma pháp sư cấp ba thậm chí là cấp hai. Binh sĩ bồi dưỡng quá dễ dàng, lại không bị hạn chế bởi thiên phú. Một pháp sư có thể giết bao nhiêu người? Một khi pháp sư bị chết, rất khó được bổ sung. Cho nên, quyết định vận mệnh của Tần Nhân là chế độ tiên tiến của Tần Nhân.

- Sư phụ Zola, người nói với ta những điều này không phải là vì ta nói sai chứ?

Sharman rất thông minh, nàng cảm giác được Zola thật sự là có chuyện tìm nàng.

- Ừm, là có chuyện tìm ngươi. Ta muốn trong một đoạn thời gian gần nhất đem lực lượng của ngươi tăng lên.

- Tăng lực lượng? Sư phụ Zola, ta còn nhỏ mà.

Sharman mím môi.

Ngón tay của Zola điểm về phía trước, trực tiếp điểm trúng một cọc gỗ dựng bên người. Cọc gỗ này được đóng quanh thao trường, dùng để nhanh chóng tu kiến công sự phòng ngự.

Sharman mở to mắt, giật mình nhìn thấy trên ngón tay Zola một tia kiếm khí màu vàng kim bắn ra. Nửa trên cọc gỗ trực tiếp hóa thành bột phấn, nhỏ bé hơn xa bột lúa mạch của Vân Lưu:

- Người thăng cấp rồi!

Thanh âm Sharman hơi run rẩy, lần đầu tiên nàng nhìn thấy có người từ Bạch ngân kiếm thánh thăng cấp Hoàng kim kiếm thánh. Thân là võ giả, nàng hết sức hưng phấn.

- Không tính là thăng cấp, chỉ chẳng qua là bắt đầu nắm giữ một ít lực lượng của kiếm khí hoàng kim, đả thông con đường thăng cấp. Từ nay về sau, ít nhất Bạch ngân kiếm thánh không còn là đối thủ của ta.

Zola ngạo nghễ trả lời.

Sharman bị thực lực của Zola làm ngây người. Bạch ngân kiếm thánh tuy rằng mạnh hơn nàng, như vậy cũng có thể đuổi kịp. Mà số lượng Hoàng kim kiếm thánh trên đại lục này còn ít hơn cả Ma đạo sĩ cấp chín.

- Sharman, ta thăng cấp rất không bình thường. Ngươi cũng biết, học tập kiếm thuật tuy cũng có liên quan đến thiên phú, nhưng là người thường bất kể như thế nào đều có thể rất nhanh tu luyện ra kiếm khí trong cơ thể, trở thành kiếm sĩ. Một đường tiếp tục tu luyện, chỉ cần chịu gian khổ, trở thành Kiếm sư cao cấp cũng không thành vấn đề. Ta thiên phú khá tốt, rất sớm liền trở thành Bạch ngân kiếm thánh, lý giải kiếm khí khắc sâu hơn đại đa số người. Cho nên ta biết, nếu muốn thăng cấp Hoàng kim kiếm thánh, ta ít nhất còn phải khổ công mười năm.

Sharman nghiêm túc nghe. Zola tự xưng tuổi không tới ba mươi, hẳn cũng không phải là nói dối. Lại mất mười năm, hắn mới bốn mươi tuổi. Hoàng kim kiếm thánh bốn mươi tuổi quả thật là thiên phú hơn người.

- Nhưng là gần đây nhất, ta vô duyên vô cớ liền cảm nhận được dấu hiệu đột phá. Ngươi cũng biết đại đa số thời gian của ta đều là huấn luyện ngươi, thời gian tự lĩnh ngộ kiếm thuật đã rất ít.

- Điều đó không có khả năng!

Sharman cũng cảm thấy có chút quái dị. Nếu không cố gắng lại có thể thăng cấp Hoàng kim kiếm thánh, vậy trong thiên hạ chẳng phải khắp nơi đều là cường giả rồi.

- Nhưng sự thật chính là như vậy. Ta nghĩ, chỉ cần ta có cơ hội, một khi đạt được cảm ngộ mới sẽ có thể lập tức chân chính thăng cấp.

- Cơ hội?

- Đúng vậy, cơ hội. Học tập kiếm thuật là cùng một đạo lý với học tập ma pháp. Rất nhiều tri thức đều phải lấy được từ trong cuộc sống. Ta mỗi ngày dạy ngươi luyện tập kiếm thuật, bản lĩnh chỉ huy quân đội, đã thoát ly cuộc sống bình thường quá lâu rồi.

Zola u buồn nói.

Sharman lúc này mới phát hiện áo giáp của Zola hôm nay là cái loại điêu khắc hoa văn tinh xảo đẹp đẽ, lúc người của kiếm sĩ doanh cung đình làm nghi thức mới mặc.

- Sư phụ Zola, người là muốn bỏ qua trang bị cao cấp, đi dựa vào lực lượng bản thân, khắc khổ tu luyện?

Trong mắt Zola rốt cục xuất hiện một tia kính nể. Kẻ lưu manh Zola này gần đây còn hay chòng ghẹo nữ chiến sĩ Caucasus, bị người đánh cho tè ra quần. Không nghĩ tới hắn liền nhanh như vậy điều chỉnh tâm tính, một lần nữa đem tâm tư đặt vào kiếm thuật.

- Không, ta nói rồi. Cảm ngộ là cần cuộc sống. Năm đó lần đầu tiên ta có nữ nhân, sau đó liền thăng cấp thành Bạch ngân kiếm thánh. Nếu muốn thuận lợi thăng cấp Hoàng kim kiếm thánh, ta nghĩ ta cần càng nhiều tình yêu của nữ nhân.

- Sư phụ Zola, sao người không đi chết đi?

Vẻ sùng bái trong mắt Sharman biến mất. Nếu không phải sợ làm thương đến chân mình sớm đã đi đá mông Zola.

- Đứa nhóc ngươi thì biết cái gì. Ta muốn đem ngươi về thần điện, trong vòng một tháng đều sẽ không đích thân thao diễn binh sĩ đối kháng thường ngày nữa.

- Người muốn làm gì!

Sharman hai tay ôm ngực, có chút hoảng sợ nhìn Zola.

- Ngươi muốn làm gì!

Zola cũng ôm đầu bất đắc dĩ nhìn Sharman.

- Sư phụ Zola. Người cần nữ nhân, nhưng ta còn nhỏ. Ta thích cũng là anh Sarin cơ!

Sharman kêu to, binh sĩ xa xa nhìn qua. Zola vươn ngón tay đâm nát cọc gỗ hung dữ phe phẩy trước mặt Sharman.

- Nếu ngươi còn nói hươu nói vượn, loại chuyện này cũng có thể xảy ra. Công chúa của Hoàng đế Vân Lưu ta cũng dám dụ dỗ, cho nên, ngươi không nên đem cái bài đối phó người khác kia ra dùng với ta!

Sharman thất sắc. Chuyện Zola từng làm, nàng cũng được nghe qua, lúc ấy còn cảm thấy nam nhân này thật nhàm chán. Hiện tại mới phát hiện, lá gan của Zola rất lớn, lớn đến mức khiến nàng đau đầu.

Mặc dù Zola rất tuấn tú, Sharman cũng không muốn rơi vào ma trảo của hắn. Lần đầu tiên của mình nhất định phải hiển cho một nam nhân yêu thích. Nam nhân này tuyệt đối không phải Zola, bởi vì Zola quá hoa tâm, hơn nữa lại rất cường đại, không quản được.

- Sư phụ Zola, ta nghe lời người.

Sharman bỏ tay xuống, ngoan ngoãn đứng yên ở đó.

- Vậy mới đúng. Cùng ta về thần điện, để xem xem thời gian một tháng ngươi có đạt tới độ cao của Bạch ngân kiếm thánh hay không.

- Một tháng!

Cặp mắt Sharman lại trừng lớn. Mới vừa nói là Zola, hiện tại nói lại chính là nàng. Loại kinh ngạc này hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.

- Ừm, một tháng. Ngươi không biết, quân đoàn thần điện này nửa năm nay người thăng cấp quá nhiều, hầu như đều đã là Kiếm sư. Ta thật sự là không quá hiểu được loại trạng huống quỷ dị này là vì sao. Nhưng là khẳng định có một điểm không có sai, những người này thăng cấp không liên quan gì đến thiên phú.

Bên phía Zola đang cân nhắc lấy Sharman thực nghiệm một chút, nhìn xem có phải chuyện nghĩ trong lòng xảy ra hay không. Mà trong thần điện, Tieta đang yên lặng ăn cơm dưới sự giám thị của mười mấy chiến sĩ Caucasus. Không cho hoạt động gân cốt, đối luyện với chiến sĩ. Tieta vốn phải là tâm tình giảm sút nhưng hiện tại tâm tình nàng rất tốt.

Bởi vì nàng thăng cấp rồi, tuy rằng không phải là tế ti tự nhiên nhưng về mặt kỹ năng chiến đấu là thật sự thăng cấp. Xương cốt ma thú Dực khô lâu tặng nàng được dung nhập vào trong vũ khí, chiến hồn ma thú trực tiếp thức tỉnh, khiến Tieta đạt được lực lượng tha thiết ước mơ. Điều khiến nàng vui vẻ nhất là, đây là một loại chiến hồn ma thú tinh thuần nhất, không có một chút lực lượng cuồng bạo nào.

Đó là một cây xương cốt như thế nào chứ. Chiến hồn bên trong thức tỉnh, trực tiếp làm cho lực lượng của Tieta tăng lên mấy chục lần. Đây là lực lượng thuần túy. Nếu Tieta lại gặp phải cự long, tuyệt đối sẽ không bị đánh cho nửa tàn phế, mà có thể đọ sức lực với cự long một hồi.

Tế ti đại địa cuối cùng thăng cấp thành tế ti tự nhiên là rất gian nan. Bởi vì Tieta khởi đầu từ tế ti chiến đấu, thăng cấp khó hơn nhiều so với tế ti thú hồn. Nhưng thú hồn trong cây xương cốt này vừa thức tình, tương đương khiến cho con đường thăng cấp của Tieta không còn trở ngại nữa.

Di hài ma thú lấy được từ trong ma pháp tháp của Rafael kia, chiến hồn cũng hoàn toàn bị khống chế. Từ đây về sau, Tieta có thể phát huy ra toàn bộ sức chiến đấu mà không phải bị hạn chế bởi trang bị giống như trước nữa.

Hai cái chiến hồn ma thú đã không thể thỏa mãn Tieta, hiện tại nàng có thể khống chế chiến hồn thứ ba rồi. Mà chiến hồn thứ ba cũng đang thức tỉnh, hiện tại cất trong sợi dây chuyền xương trắng của Tieta.

Sau khi hoàn toàn thu phục ba chiến hồn, đứa con trong bụng nàng trời sinh có thể có năng lực khống chế ba chiến hồn ma thú cường đại. Về sau học tập bất kỳ kỹ năng tế ti nào đều sẽ đạt tới một tốc độ kinh người. Vì vậy, Tieta mới mỗi ngày yên lặng, chỉ là bồi dưỡng chiến hồn ma thú.

Các chiến sĩ Caucasus sợ Tieta động thai, mỗi ngày thay phiên phái ra mười mấy chiến sĩ thực lực tương đương chuẩn Kiếm thánh trở lên theo cùng Tieta. Tieta bởi vì thăng cấp cho nên mới để Zola rời thần điện.

Uy hiếp của Luyện Kim Thành hiện tại đối với nàng mà nói yếu đi nhiều. Nếu bị nàng gần người công kích, ma pháp hộ thuẫn gì đều không cản được một gậy. Có lẽ Hoàng kim kiếm thánh còn có thể đối kháng một chút, nhưng Ma đạo sĩ cấp chín vẫn là tương đối mỏng manh dễ vỡ! Chỉ cần chiến hồn ma thú thứ ba thức tỉnh, Tieta mới chính thức có được năng lực công kích tầm xa. Trong sợi dây chuyền xương trắng là truyền thừa của một tế ti viễn cổ. Tế ti này năm xưa có lẽ chỉ là nhân vật bậc trung, đặt ở hôm nay lại là thiên hạ vô địch.

Người Caucasus cũng từng trải qua huy hoàng, vào thời đại vương triều thứ nhất từng được phong vương. Tế ti Caucasus cũng từng tham dự chiến đấu chinh phạt thần linh. Nghe nói vị Caucasus vương đầu tiên là cùng một cấp bậc với Hoàng đế của vương triều thứ nhất – cường giả cấp mười tám.

Đương nhiên, đây là truyền thuyết của chính người Caucasus, vương triều khác lại chưa từng nhắc tới sự tình này.

Tieta mỉm cười sờ lên bụng mình, cảm giác nhịp đập sinh mệnh ở bên trong. Các chiến sĩ Caucasus biểu hiện vô cùng kiên nhẫn, trong số đó còn có hai nữ chiến sĩ đặc biệt hầu hạ bên người Tieta.

Trong tộc người Caucasus rốt cục xuất hiện tế ti cường đại rồi. Tieta còn có hai đứa con, Sarin khẳng định sẽ đáp ứng cho một đứa trong đó trở thành người Caucasus thuần túy.

- Tế ti đại nhân. Ngài nếm thử một chút loại cháo khoai do chính chúng ta trồng này.

Một nữ chiến sĩ Caucasus bưng bát qua. Bát này mỏng vô cùng, toàn thân không hề tì vết, đường cong lưu loát, có màu ngọc bích – là đồ sứ xa xỉ do người Vân Lưu chế tạo. Người Caucasus thật ra không thích thứ này, còn không bằng bát lớn làm bằng xương sọ ma thú.

Tuy nhiên lực lượng của Tieta biến lớn, phải quen thuộc khống chế loại lực lượng này nếu không tương lai chiếu cố con nhỏ cũng là một phiền toái. Tieta một tay đón lấy bát, nhíu mày nói:

- Hơi nóng nha.

- Tế ti, ngài không thể ăn lạnh, không tốt cho đứa nhỏ.

- Trẻ em người Caucasus nào có quý giá như vậy. Lúc chúng ta ở trong thôn, mùa đông rét lớn đều ăn uống trong tuyết. Đứa nhỏ mười mấy tuổi đã có thể bắt giữ ma thú.

- Nhưng, trong này là hai tế ti nhỏ đấy.

Nữ chiến sĩ Caucasus cười hì hì trả lời.

- Được rồi.

Tieta tuy rằng thích ăn cháo lạnh nhưng vẫn nghe lời nữ chiến sĩ. Phụ nữ có thai không nên ăn đồ sống nguội, tri thức này là Ma pháp sư nghiên cứu ra.

- Tế ti đại nhân.

Mười chiến sĩ Caucasus cũng vây lên, đem đồ vật đã làm tốt bày ở trên bàn trước mặt Tieta. Bọn họ dứt khoát trực tiếp nổi lửa làm cơm trong thần điện, cũng không dùng phòng bếp. Dù sao Tieta là nhiếp chính vương, không có ai quản được nàng.

- Có chuyện gì?

Ngày thường những chiến sĩ này chỉ là có chút khẩn trương, hôm nay lộ vẻ ân cần. Tieta liền biết khẳng định những người này có lời muốn nói.

- Sarin điện hạ đã kết hôn, ngài có muốn về nam uyển. Ý chúng ta là... để chờ điện hạ trở về.

Tieta “vù” một cái ném bát trong tay xuống đất vỡ nát, quát lên:

- Đây là ý của ai? Các ngươi hay là trưởng lão?

Các chiến sĩ Caucasus sợ tới mức đều đứng lên, hai nữ chiến sĩ Caucasus nói:

- Tế ti, ngài đừng tức giận, không tốt cho đứa nhỏ.

- Đứa nhỏ. Hừ hừ, trả lời ta. Ta tức giận là các ngươi quản được sao?

Tieta vốn là tốt tính, nhưng sau khi có thai dù thế nào cũng có chút biến hóa, cảm giác khẩn trương một mực không tiêu tan. Đột nhiên nghe nói có người trong tộc người Caucasus muốn bắt nàng rời khỏi Sarin, lập tức khiến lửa giận của nàng không thể áp chế.

- Tế ti, chúng ta đều ủng hộ ngài. Sarin điện hạ tuy cưới Quận vương Lex, nhưng cũng đem vương quốc cho ngài quản lý. Là một ít trưởng lão bên ngoài tới đang nghiên cứu chuyện này. Chiến sĩ của chúng ta đại đa số đều sẽ không nghĩ vấn đề này.

Mười hai chiến sĩ Caucasus đều biểu lộ thái độ với Tieta.

Tieta cũng biết những chiến sĩ này sùng bái mình, nhưng loại chuyện này tuyệt đối không phải xuất hiện ngày một ngày hai. Hiện tại mới truyền tới tai mình, đám trưởng lão kia mưu kế thật ra rất bí mật nha.

Điều này cũng khó trách. Người Caucasus tụ tập càng ngày càng nhiều, trừ một bộ phận tiến vào Phoenix, một bộ phận tiến vào Scotzia còn lại đại đa số chạy đến vương quốc Mesterlin. Số đầu hàng rất ít, số không chạy thoát cũng bị Giáo đình bắt đi hoặc sát hại rồi.

Hiện tại người Caucasus trong thành Mesterlin chỉ có hơn bốn vạn, cơ bản đều ở trong quân đội. Còn có một số người Tieta tín nhiệm nhất đến từ thôn làng của nàng. Nhưng là ngoài thành lại có hơn 30 vạn người Caucasus trở lên, những người Caucasus này chỉ tính riêng trưởng thành, nhi đồng không tính vào trong.

Điều này tương đương với hơn 30 vạn chiến sĩ Caucasus, tương đương với ở bên cạnh thành Mesterlin có thêm một vương quốc Caucasus nhỏ. Có lực lượng sẽ phát sinh tranh đấu quyền lực. Khu vực Caucasus nam bộ của Tieta còn đỡ, nhưng khu Caucasus bắc bộ sớm đã không phải hình thức thôn làng, xuất hiện điểm tụ cư người Caucasus to lớn. Người Caucasus cũng không phải như thời viễn cổ nữa, cũng học bốn đế quốc lớn ý đồ thành lập quốc gia của riêng mình.

Càng hiểu ra Tieta lại càng tức giận. Nàng nói với mười hai chiến sĩ Caucasus:

- Các ngươi, có nguyện ý vĩnh viễn trung thành với ta?

Trước đây Tieta chưa từng nói ra lời nào như vậy. Nàng không thích làm lĩnh tụ gì, nàng muốn làm chỉ là làm hết trách nhiệm đối với người thân trong thôn.

- Tế ti đại nhân, chúng ta đương nhiên chỉ nguyện trung thành với ngài.

Các chiến sĩ đáp lời với vẻ không rõ đầu cua tai nheo. Nhiệm vụ của bọn họ chính là bảo vệ Tieta, bất luận kẻ địch cường đại cỡ nào, bọn họ đều sẽ dùng tấm thân máu thịt đi ngăn cản công kích đối với Tieta.

- Ý ta là, chỉ nghe mệnh lệnh từ một mình ta, cho dù tất cả trưởng lão Caucasus đều phản đối ta.

Tieta dựa vào trên thế, gác chân lên mặt bàn, dùng tay vuốt ve bụng.

Mười hai chiến sĩ Caucasus do dự một chút nói:

- Tế ti, chẳng lẽ ngài không muốn làm người Caucasus nữa?

- Nếu ta không muốn làm, có phải các ngươi sẽ bỏ ta mà đi?

- Đương nhiên không phải. Tế ti đại nhân, nếu ngài nguyện ý cũng có thể thành lập vương quốc của riêng mình mà.

Những chiến sĩ này đều không phải người Caucasus từ bên ngoài tới, đối với Tieta, cảm tình là không giống như vậy. Là Tieta cho bọn họ hy vọng.

- Thành lập vương quốc riêng?

Trong đầu Tieta linh quang chợt lóe, nàng rất ít khi nhanh như vậy liền nghĩ ra một số chuyện liên quan.

Trước khi Sarin đi không chỉ để nàng làm nhiếp chính vương, còn phong nàng là Caucasus vương. Khẳng định Sarin đã dự tính đến, bên trong tộc người Caucasus xảy ra phiền toái này.

Trong lịch sử khu Caucasus chưa từng kiến quốc, như vậy mình chính là Caucasus vương đầu tiên. Hắc hắc, trưởng lão? Đám người này thật là quá tham lam, có lẽ là học sự vô sỉ của người Scotzia.

- Buổi tối hôm nay các ngươi không cần ở lại thần điện nữa. À, đi thăm dò một chút xem quân đội trong thành có bao nhiêu người ủng hộ trưởng lão bên ngoài tới.

Tieta tuy tin tưởng người Caucasus ở trong thành tương đối đáng tin, nhưng nàng vẫn học cách làm của Sarin, cố gắng không để gây ra lỗ hổng gì.

- Tế ti, vậy các trưởng lão...

- Trưởng lão bên ngoài tới, ta sẽ không cho bọn họ vào thành. Thân phận hiện tại của ta là nhiếp chính vương, trước khi Sarin trở về ta phải quản là thành Mesterlin.

Tieta nghĩ nghĩ, lại nói:

- Ta cho các ngươi một phần thủ lệnh, cho doanh thứ sáu đi gác cửa nam. Nếu là có người muốn quấy rối, liền điều động trọng bộ binh ma pháp.

- Tế ti, vậy các trưởng lão ở nam uyển thì sao?

Một nữ chiến sĩ Caucasus nghe thấy phản ứng của Tieta kiên quyết như thế, hơi lo lắng hỏi.

- Ta sẽ tự mình đi thuyết phục bọn họ, nếu bọn họ giống như trưởng lão bên ngoài... Ta cũng sẽ không lấy mạng bọn họ.

Tieta thản nhiên nói, trong lòng có chút khổ sở.

- Vốn cho rằng, linh hồn của người Caucasus là tinh thuần nhất. Không nghĩ tới, trong số những người này vẫn còn có kẻ hám lợi đen lòng.

Những trưởng lão kia ý đồ khiến nàng và Sarin tách ra là vì muốn có được là hai đứa trẻ tế ti mà không phải là một. Hai người con của Sarin ở trong tay bọn họ, bọn họ đương nhiên có thể sống càng tốt, đưa ra càng nhiều điều kiện.

Hơn nữa, chỉ vẻn vẹn là tham lam còn không thể tạo thành cục diện này. Chỉ sợ trong số người Caucasus bên ngoài tới đã xuất hiện tế ti và cường giả. Người một khi có được lực lượng sẽ càng thêm dễ dàng sa đọa.

Nếu không có Sarin thu lưu bọn họ, những người Caucasus phụ cận thành Mesterlin này sao có thể sống tự tại như vậy. Cho dù núi rằng cằn cỗi, luôn có thể được tiếp viện từ thành Mesterlin, sẽ không xảy ra chuyện đói chết người. Chiến tranh cũng cách bọn họ rất xa, gia nhập quân đội còn không phải đều vì thân cận tộc quần nàng vất vả thu nạp lúc ban đầu.

Không trách Sarin không muốn cho những người Caucasus thân tín đi đánh trận, số lượng những người này vẫn là khá ít.

Tieta nghĩ đến đây, bất đắc dĩ cười. Vẫn là Sarin thông minh, biết người Caucasus sẽ xảy ra chuyện, mà nàng hôm nay mới hiểu được. Sarin vẫn không nói ra, chính là sợ mình đau lòng hả.

Cũng tốt, mình liền làm một vị Caucasus vương đi. Sau khi chế định pháp luật, suy yếu lực lượng của các trưởng lão. Về sau ai còn muốn dùng quy củ gì của người Caucasus đến bó buộc mình, vậy mình sẽ dùng pháp luật để phản kích, tiêu diệt.

Mười hai chiến sĩ Caucasus quỳ xuống. Trong lễ tiết của người Caucasus, quỳ xuống trước mặt đối phương là tỏ vẻ thân cận, cúi đầu là tỏ vẻ thần phục.

- Tế ti. Chúng tôi lấy linh hồn thề, từ nay về sau chỉ nguyện trung thành cho ngài.

- Lấy linh hồn chúng tôi thề!

Tieta cảm giác được dao động ở sâu trong linh hồn mình, trong sâu thẳm mình và mười hai chiến sĩ Caucasus này đã có loại liên hệ thần bí nào đó. Loại biểu lộ nguyện trung thành này ở trong tộc người Caucasus lưu truyền mấy vạn năm, chưa từng có ngươi vi phạm lời thề.

Không hoàn mỹ như khế ước của Ma pháp sư lại một mực được chấp hành nghiêm khắc. Đây là lời thề gông xiềng của người Caucasus, một biện pháp nguyện trung thành của tế ti.

Tieta lấy giấy bút, yên lặng viết một phần thủ lệnh, cho chiến sĩ đi điều động doanh thứ sáu phòng ngự cửa nam. Người Caucasus trong thành cho dù sẽ không phản bội cũng chưa chắc nguyện ý huyết chiến với người Caucasus ngoài thành. Đổi là doanh thứ sáu, nếu đám trưởng lão kia không biết điều, Tieta còn sẽ tăng phái càng nhiều quân đội dứt khoát vào núi tiêu diệt. Bắt mình và Sarin hoàn toàn tách ra? Nghĩ tới đây, tâm của Tieta liền phi thường đau.

Chiến sĩ Caucasus rời khỏi phòng Tieta, xuống tầng một thần điện, gọi mười hai chiến sĩ Caucasus khác đi lên tiếp tục hầu hạ Tieta. Rời thần điện, mười hai chiến sĩ Caucasus này mặt mang vẻ vui mừng, vỗ tay ăn mừng.

- Tế ti quả nhiên không chịu, những lão già kia đều là thứ vong ân phụ nghĩa. Tuy nhiên cũng tốt, lần này người nam Caucasus chúng ta có hy vọng.

- Chỉ là, bọn họ cậy nhiều người, liền muốn khống chế tất cả người của chúng ta. Thật sự là ngu ngốc! Tế ti đại nhân sao có thể là người chịu khuất phục.

- Chúng ta đi mau. Hai người các ngươi đi doanh thứ sáu, mang theo thủ lệnh của tế ti điều động quân đội thay thế phòng ngự cửa nam. Chúng ta nhanh chóng triệu tập người của mình, bắt đầu tìm ra gian tế trong quân đoàn thần điện. Khẳng định có người Caucasus nơi khác trộn lẫn vào.

- Dạ!

Tuyên bố mệnh lệnh là một chiến sĩ Caucasus nam tính tuổi khá lớn. Hắn mang theo người còn lại vội vội vàng vàng chạy tới thành nam.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.