Hắn tiến tới,
giơ cuốn sách màu đỏ lên. Trên đó cũng không có chữ. Sách vừa mở ra, lập tức mấy chục con hỏa điểu bay về phía hắn đều tiêu tán trên không
trung. Một cước của hắn đá lên cây, khiến cây đại thụ bật gốc, tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
Sarin cảm thấy thân cây lay động kịch liệt. Lúc này hắn biết nếu không
đi thì Hắc Chấp sự sẽ áp sát. Thuật vụ ẩn có thể ngăn cản thị giác của
đối phương nhưng lại không thể ngăn được cảm giác cường đại của kẻ địch.
Hắc Thiết Kiếm Thánh nếu không nói tới chuyện phi hành thì sức chiến đấu trên mặt đất đã gần bằng Ma pháp sư cấp bảy, ma pháp cấp năm không thể
khiến hắn mất đi năng lực phán đoán.
Thấy thân thể của Hắc Thiết Kiếm Thánh nhoáng lên một cái đã chỉ còn
cách mình có mười thước, Sarin không thể không bay lên không trung.
-Hả?
Thấy Sarin bay lên, chung quanh thân thể còn có mây mù bao phủ, Hắc Chấp sự sửng sốt một chút. Hắn xác định Sarin nhiều nhất chỉnh là Ma pháp sư cấp bốn, không ngờ lại có năng lực phi hành.
Thần thuật cũng có năng lực phi hành nhưng lại không phải là sở trường
của hắn. Nếu bay lên không trung, kiếm khí lập tức sẽ không sử dụng
được. Thân thể Hắc Chấp sự gập lại, xoay người rơi xuống mặt đất. Hắn
ngẩng đầu lên nhìn Sarin đang bay trên không, nói:
- Pháp sư, ngươi nếu bay đi ta sẽ giết người còn lại.
Giọng nói của hắn thản nhiên nhưng Sarin lại có thể nhận ra trong lời nói đó tràn ngập sự miệt thị.
Sarin từ khi tu luyện tới giờ cũng không có thói quen vô cớ giết người.
Những người còn lại dù là căm thù thì Sarin cũng không nổi sát tâm.
Lúc này hắn bắt đầu phẫn nộ. Hắn rất ít khi hận người khác. Lúc trước Bá tước Jo Alfonso treo giải đuổi giết hắn, hắn không hận Bá tước. Bởi vì
hắn giết con trai của người ta. Sau đó Ma pháp sư Walnut phát khôi lỗi
lừa hắn, hắn cũng không hận Walnut. Hắn cảm thấy đối phương thật đáng
buồn, về sau gặp Bạch Chấp sự, Nam tước Cooke thì Sarin cũng không hề
thù hận.
Mọi người đều có lập trường riêng của mình. Sarin biết không có khả năng tất cả mọi người đều nghĩ giống hắn, đối địch là chuyện khó tránh, vấn
đề là Hắc Chấp sự lại coi thường sinh mệnh, thật giống như nói với hắn
muốn giết mấy con dê hoặc mấy con lợn vậy.
Một người thờ phụng thần thì ngươi cũng không còn là người nữa.
Hắc Chấp sự cũng không để ý tới người phe nào. Hắn muốn giết người chỉ
bởi vì Sarin muốn chạy trốn. Bất kể là trong rừng còn có ai, chỉ cần
Sarin dám đi là hắn sẽ giết toàn bộ.
Hắc Chấp sự biết không phải mọi người đều như hắn, không có vướng bận gì.
Sarin vốn không cần sống chết với đám người dã man Conan. Conan từng tập kích hắn, lần này hắn bỏ lại đối phương cũng chẳng khác nào để đối
phương tự lo tính mạng của mình. Chuyện này rất công bằng. Nhưng hắn lại bị Hắc Chấp sự làm cho tức giận. Sự tức giận này mang theo một chút sát khí.
Sarin ngừng bay, phóng đại thanh âm trong sương mù nói xuống phía dưới:
- Được lắm. Ngươi giết đi. Ngươi giết một người ta liền giết mười người của Giáo đình, thế nào?
- Làm càn!
Giọng nói của Hắc Chấp sự liền trở lên chói tai. vốn giọng nói của hắn
còn vài phần non nớt, nghe thấy còn có vẻ ngây thơ, lúc này gào to lên
lại đầy vẻ thê lương.
- Pháp sư làm nhục thần linh, ta sẽ cột người ở quảng trường ánh sáng, thiêu chết ngươi trước mặt mọi người.
Hắc Chấp sự dứt lời liền lật cuốn sách màu đỏ trên tay. Cuốn sách tỏa ra hồng quang mãnh liệt, bao phủ thân thể Hắc Chấp sự, khiến hắn bay lên
không trung.
Hắn bị một câu nói của Sarin chọc giận, bỏ qua lực lượng của Kiếm Thánh, triển khai thần thuật, định đánh một trận trên không với Sarin.
- Tự Nhiên Nữ Thần thống trị mấy vạn năm cũng chưa hề nói tới chuyện bắt một nô lệ. Ta làm nhục thần linh sao? Quang huy chi chủ muốn làm gì?
Sarin không chút khách khí. Hắn nếu đã nói sẽ hoàn toàn chọc giận Hắc
Chấp sự. Đối phương bỏ qua lực lượng của Kiếm Thánh, dùng thần thuật phi hành thì đối phó dễ dàng hơn rồi.
Thật sự chiến đấu với Hắc Chấp sự này trên mặt đất thì hai con khôi lỗi kia sẽ bị phá hủy rất nhanh.
Không có khôi lỗi thì Nerys cũng không thể đối phó tốt với hơn một trăm người được.
- Bất kể làm cái gì cũng đều là ý chí của thần linh.
Hắc Chấp sự bị hồng quang bao phủ, bay tới độ cao giống Sarin. Hắn cũng
không dám tùy tiện xâm nhập và mây mù xung quanh thân thể Sarin. Ma pháp sư này tà môn mười phần. Chưa bao giờ hắn nghe nói Ma pháp sư trong
thời điểm phi hành còn có thể duy sương mù mê hoặc thế này.
Hắc Chấp sự tu kiếm thuật, thần thuật, cũng có hiểu biết rất sâu sắc về
ma pháp. Ma pháp sư nếu muốn phi hành thì phải duy trì sự tinh khiết của nguyên tố quanh thân thể. Ma pháp sư nếu lơ lửng trong không trung, còn có thể ung dung thi triển ma pháp nhưng nếu phi hành nhanh thì sẽ không thể cam đoan sự an toàn khi phóng ma pháp.
Nguyên tố lúc đó sẽ xung động, có thể tạo thành hai kết quả. Kết quả thứ nhất la ma pháp phi hành của Ma pháp sư mất hiệu lực, ngã từ trên bầu
trời xuống. Mà kết quả thứ hai là sẽ sinh ra nguyên tố hỗn loạn, Ma pháp sư bị ma pháp công kích phóng ra phản phệ. Cho nên phần lớn Ma đạo sĩ
đều nghiên cứu kỹ ma pháp phong hệ. Chỉ có ma pháp phong hệ mới có thể
phi hành và khống chế như ý.
Sarin đương nhiên biết cấm kỵ khi phi hành, vốn Thuật vân hành của hắn
là ma pháp thủy hệ, bản thân hắn cũng chỉ có thể phóng thích ma pháp
thủy hệ, đương nhiên không tồn tại vấn đề gì khi phi hành.
Sarin cũng không vội công kích Hắc Chấp sự. Dù sao chiến đấu trên mặt
đất vẫn nằm trong vòng kiểm soát của Nerys. Những người của đội đi săn
Trọng Tài sở kia muốn thương tổn hai con khôi lỗi nhất định phải trả giá thật lớn. Thời điểm hai con khôi lỗi đó mất đi sức chiến đấu thì những
người kia sẽ không còn được mấy người.
Thời gian càng lâu thì thế cục càng có lợi cho Sarin. Trừ phi đối phương còn có rất nhiều người giấu ở gần đó. Tuy nhiên hắn đã phóng quyển trục cảnh báo, tam quân vương vong linh ở gần đây khẳng định đã phát hiện ra nguy cơ nơi này rồi. Ba trăm dặm đối với cấp bậc Quân vương thì chẳng
mấy chốc sẽ đến.
Cho nên Sarin cũng không sợ đối phương có viện quân. Viện quân của hắn cũng sắp tới rồi.
Ở căn cứ ngoài thành thị ba trăm dặm, Ma pháp sư đảo Sigure phát hiện ra dao động ma pháp ở xa xa. Quyển trục cấp năm kia hình thành ma pháp
cảnh báo, truyền lại đạt tới khoảng cách năm trăm dặm, chẳng qua không
mang tin tức cụ thể gì. Nhưng quyển trục này chỉ có Sarin mang theo, căn bản không cần nghĩ cũng biết là hắn gặp nguy hiểm.
Daniel nhanh chóng đã biết tin tức này. Hắn bây giờ còn muốn mau chóng
thoát khói Sarin nhưng lòng biết ơn vẫn không phải nhạt. Dù sao thì
Sarin cũng cho hắn rất nhiều cơ hội tu luyện. Không có Sarin thì hắn vẫn ở trong cảnh khốn cùng, trừ phi là có ai thu hắn, nếu không thì đến cả
tiền mua ma hạch hắn cũng không có.
Cho dù Daniel không có ý báo ân thì làm Ma pháp sư, hắn cũng không muốn
chiếm lợi của Sarin. Mỗi lần đều chỉ biết hưởng đúng là không xong. Hắn
bắt đầu tin câu danh ngôn kia. Một người nếu muốn gì thì nhất định phải
trả một cái giá tương đương.
Sarin gặp nguy hiểm, Daniel lập tức đi tìm vong linh tam Quân Vương.
- Nguy hiểm? Sarin cũng không phải là kẻ yếu. Nhân loại các ngươi gọi hắn là Đại ma pháp sư.
Jodycoco cũng không cho là đúng. Hắn loạng choạng quay cái đầu lớn của
mình, không chịu nghe Daniel nói, không muốn đi cứu viện Sarin.
- Sarin phóng ra Ma Pháp Cảnh Báo cấp năm!
Daniel nóng nảy. Nếu Sarin chế đi thì Ma pháp sư trên đảo Sigure cũng
không thể đối xử với hắn như trước được. Các loại đồ vật kia chắc chắn
sẽ không được sử dụng miễn phí nữa. Hơn nữa khi Lex trở về thậm chí có
thể nổi sát tâm với hắn. Hắn là người đi theo Sarin, Sarin gặp chuyện
không may thì hắn cũng chịu trách nhiệm.
- Các ngươi có nhiều người như vậy, đi cứu hắn đi. Daniel, chúng ta không động thủ đâu.
Balagana còn bá đạo hơn cả Jodycoco. Daniel hiện giờ cũng biết tam Quân
vương không phải là sinh vật hắn triệu hoán ra, cũng không thể trực tiếp hạ mệnh lệnh gì.
- Các ngươi sợ à?
Daniel tức giận vạn phần. Lực lượng của tam Quân Vương theo hắn thấy là
không chuyện gì không làm được. Hiện giờ chúng lại từ chối, hắn không
nghĩ ra được nguyên nhân gì.
Đúng là đám Jodycoco hơi sợ thật. Sarin phóng ra Ma Pháp Cảnh Báo cấp
năm, bọn họ là người đầu tiên biết. Cảm giác của Tam Quân Vương tuy
không thể kéo ra ngoài ngàn dặm nhưng khoảng cách hai ba trăm dặm thì
bọn họ ít nhất cũng biết đám người đi săn của Giáo đình đang đi tới
không hề che dấu.
Trên người bọn họ tỏa ra khí tức thần linh, rõ ràng là tín đồ của thần linh.
Nếu ở vong linh vị diện thì bọn họ cũng chẳng cần kiêng kị tín đồ của
thần linh, ra tay thoải mái. Ở vị diện cũng không sợ thần linh tức giận. Nhưng lúc này lại có sự khác biệt lớn. Tín đồ của thần linh không nhất
định đại biểu cho thần linh, vấn đề là bọn họ tới từ vị diện khác, ra
tay đối với tín đồ của thần linh cũng tương đương với việc xâm lược vị
diện.
Giống như vực sâu vị diện không biết sống chết mà xâm lấn vong linh vị
diện, một khi có người nào cấp bậc thần linh của vong linh vị diện tức
giận thì kẻ xâm lấn tất nhiên sẽ có kết cục không tốt. Có thể trốn trở
lại vực sâu, có thể còn sống sót là tốt, còn lại đều bị lửa giận của
thần linh thiêu đốt sạch.
Tam Quân Vương mới tới vị diện của đại lục Myers, còn chưa thể xác định
thế giới này có quy tắc gì. Nếu thần linh của thế giới này có thể trực
tiếp giáng trần thì bọn họ cũng không dám làm gì. Thế nên đối đãi với
tín đồ của thần linh, bọn họ phải giữ thái độ cẩn thận.
Gặp phải sự từ chối của tam Quân Vương, Daniel dù không lõi đời cũng đoán được một chút. Hắn tức giận càng nhiều, giận dữ nói:
- Được, các ngươi mặc kệ thì ta đi. Ta mà chết thì các ngươi sẽ thật sự tự do trên thế giới này đó.
Hắn nói vậy hoàn toàn là nói mát. Nếu không chết thật thì ba tên này
không thể về vong linh vị diện, vậy thì ai cũng cũng thể xử ly. Tam Quân Vương căn bản phải tự mình động thủ thôi.
Tam Quân Vương muốn che dấu chuyện này nhưng lại không chịu đắc tội với
tín đồ của thần linh, không muốn để Daniel chỉ huy, cho nên mới từ chối
mãi. Bọn họ cảm thấy hiện giờ Sarin đã có thể phi hành, khoảng cách ba
trăm dặm chạy về cũng không có vấn đề gì. Nếu đối phương quá cường đại
thì giờ mình đi cũng muộn rồi.
Đột nhiên Daniel giận dữ khiến tam Quân Vương có hơi bất ngờ. Balagana
còn nhớ chuyện mình suýt giết Sarin, trong lòng thầm nghĩ, nếu Sarin kia không trốn về được thì đúng là chết thật rồi, giao dịch với những pháp
sư khác cũng sẽ khó khăn hẳn. Tam Quân Vương hiểu tuy Sarin không mạnh
mẽ nhưng lại đại biểu cho một thế lực cường đại. Cho dù là ở vong linh
vị diện, người có thể xây dựng một tòa thành như vậy thì thân phận cũng
không thấp.
- Nếu không thì hay để ta đi một phen.
Balagana thương lượng với Jodycoco. Ba người bọn họ đều do Jodycoco đứng đầu. Diabinasi cũng nhìn về phía Jodycoco. Ấn tượng của hắn đối với
Sarin cũng tốt, không muốn đổi đối tượng giao dịch.
- Đánh thôi.
Thân thể Balagana vặn vẹo, hiện ra bản thể, mang theo Daniel sải bước
lên bầu trời, lăng không bay đi. Jodycoco lắc đầu, thầm nghĩ sợ rằng
việc này sẽ gây phiền toái.
Mấy ngày nay ngoài việc tìm kiếm chút manh mối liên quan tới quyền
trượng trong các sách ma pháp ra, Jodycoco còn tìm hiểu với pháp sư của
đảo Sigure, biết tình trạng hiện này, biết tứ đại đế quốc ở thế giới
này, đúng là một nơi không tồi để dừng lại. Nếu không có gì bất ngờ thì
Jodycoco muốn giúp Sarin xây thành thị, sau đó liền ẩn trong thành này,
tuyệt đối sẽ không khiến ai chú ý.
Nhưng nếu giết chết tín đồ của thần linh thì muốn không gây chú ý sẽ khó khăn
Daniel bị Balagana nắm trong tay. Thân thể Balagana dài hơn tám thước,
cái đuôi dài hơn mười thước, di chuyển trong không trung như một quái
vật khổng lồ. Pháp sư của đảo Sigure dẫn theo hai trăm kiếm sĩ, di
chuyển trên mặt đất về phía bắc, rất nhanh đã bị Balagana vượt qua trong không trung.
Daniel liều mạng dùng hỏa diễm tử linh bao phủ lấy thân thể. Tốc độ phi
hành của Balagana cực cao. Gió lạnh như đao, nếu không có tử linh hỏa
diễm bảo vệ thì chỉ mười mấy phút là Daniel sẽ bị đông chết. Pi Hughes
ẩn trong hỏa diễm vong linh trong tay Balagana. Nó ngay cả thò đầu ra
cũng không dám.
Hiện giờ Pi Hughes đã có thực lực cấp sáu. cấp bậc nó khôi phục càng nhanh thì lại càng sợ hãi vong linh Quân Vương.
Ma pháp sư đảo Sigure thấy Balagana bay qua bầu trời thì cũng thoải mái
hơn một chút. Thực lực của Sarin bọn họ cũng khá rõ, nếu phát ra tín
hiệu cầu cứu thì rõ là gặp phải đối thủ khó đối phó. Nếu không thì với
thực lực của Sarin, dù có gặp được chức nghiệp giả cấp năm cũng có thể
giải quyết thoải mái.
Những Ma pháp sư này được Jason ra lệnh phải bảo vệ an toàn cho Sarin.
Nếu Sarin xảy ra chuyện gì thì bọn họ đều không thể trở về đảo Sigure.
Sarin giằng có với Hắc Chấp Sự. Hắc Chấp Sự không tiếp tục động thủ với
hắn. Hai người ở cách nhau hơn bốn mươi thước, đúng là phạm vi công kích tốt nhất của ma pháp và thần thuật.
Trong mắt Hắc Chấp Sự, chiến đấu trên mặt đất Trọng Tài sở chiếm ứu thế. Năng lực của khôi lỗi cấu trang cũng không quá mạnh. Hai con rối này
tuy rắn chắc, càng có phòng ngự cao thì càng tiêu hao ma hạch nhanh hơn.
Hắn chờ đợi rất thoải mái. Trong rừng cây còn có hai ba kẻ địch. Mà thủ
hạ của mình có hơn một trăm, không có khả năng bị đánh bại.
Sarin cũng không vội. Khôi lỗi cấu trang của hắn đã đổi long tinh làm
động lực, đừng nói là hơn trăm kẻ địch, dù là trên chiến trường thiên
quân vạn mà, khôi lỗi cấu trang cũng sẽ không bởi hết động lực mà ngừng
công kích.
- Pháp sư, hiện giờ ngươi đầu hàng, ta có thể xin giáo chủ đại nhân buông tha cho ngươi, thế nào?
Hắc Chấp Sự đổi giọng, hiển nhiên là muốn kéo dài thời gian.
Sarin dù biết ý đồ của Hắc Chấp Sự nhưng trái tim vẫn đập thình thịch.
Có Hắc y giáo chủ, vậy thì quy mô của đợt săn này còn lớn hơn. Giáo đình phái nhiều người đi như vậy, lại đụng vào mình, chẳng lẽ mình thật sự
là địch nhân trời sinh của Giáo đình sao?
Giáo đình tìm di tích của vương triều thứ hai lại bị mình lấy. Giáo đình đuổi giết Daniel cũng bị mình xen vào. Hiện giờ mình đi về phương bắc
hoang tàn vắng vẻ này cũng là đụng phải hành động bí mật của Giáo đình.
Chuyện trùng hợp tới thế này thì dù là Chiêm tinh sư chắc cũng không
đoán nổi.
- Không phải ngươi muốn đốt chết ta sao?
Sarin nói giọng lạnh lùng. Đối phương kéo dài thời gian, hắn cũng kéo
dài thời gian. Hắc Chấp Sự sợ hắn bay quá nhanh thì đuổi không kịp cho
nên tung hoa cho hắn, để hắn không thể bỏ những người ở đây mà rời đi.
Sarin tất nhiên cũng muốn kéo dài thời gian, bởi tam Quân Vương thế nào cũng có một người tới, có thể bắt hết đám người này.
về phần Hắc y giáo chủ thì chỉ cần mình trở về căn cứ sẽ chẳng sợ gì
nữa. Chờ tới lúc Giáo đình kịp phản ứng thì Lex đã mang người tới rồi.
Đến lúc đó nơi này sẽ có mấy chúc Đại ma pháp sư, tam Quân Vương cũng
chưa đi, cũng chẳng sợ hành động tiếp theo của Giáo đình.
Sarin không muốn hy sinh Conan. Dã man nhân biết Giáo đình đang làm gì ở phương bắc này. Mà người dã man cũng không còn nhiều, vừa lúc có thể để mình sử dụng. Người dã man và Giáo đình đã có thù hận, lại là cơ hội
tốt để mình thu họ.
- Ngươi muốn biết chúng ta bắt người dã man làm gì không?
Sắc mặt dưới hồng quang trông có vẻ dữ tợn và đáng sợ.
- Ta không muốn biết.
Sarin lạnh lùng trả lời.
Hắc Chấp Sự cũng không quản Sarin muốn biết hay không. Hắn tiếp tục nói:
- Thân thể của người dã man không tồi. Trọng Tài sở muốn luyện chế Huyết kỵ sĩ, người dã man chính là nguyên liệu tốt nhất. Chờ gom đủ một vạn
Huyết kỵ sĩ, ánh sáng thần thánh tất nhiên sẽ chiếu khắp mỗi góc của đại lục.
- Huyết kỵ sĩ!
Khóe miệng Sarin có giật. Huyết kỵ sĩ xuất hiện vào thời điểm một ngàn
năm trước. Lúc ấy đại lục chiến loạn, Hắc ma pháp sư xuất hiện, các quốc gia đều nghĩ biện pháp đối kháng với chúng.
Đế quốc Tanggulas mà Giáo đình khống chế cũng vậy. Mà năm đó Giáo đình
chinh chiến liên tục mấy năm, nhân thủ tổn hại quá nhiều, Trọng Tài sở
không thể bù lại lỗ hổng của thần thánh kỵ sĩ, bắt đầu chế tạo nhóm
Huyết kỵ sĩ đầu tiên. Nghiêm khắc mà nói thì Huyết kỵ sĩ và khôi lỗi của Hắc ma pháp sư cũng không có gì khác biệt. Tuy nhiên Hắc ma pháp sư
khống chế khôi lỗi, linh hồn cuối cùng sẽ hiến tế cho Ma thần.
Huyết kỵ sĩ lại đưa linh hồn hiến tế cho Quang Huy Chi Chủ, cuối cùng
những kỵ sĩ này sẽ về thiên quốc. Trước đó Huyết kỵ sĩ sẽ phải chịu
thống khổ rất lớn, đồng thời cũng sẽ có lợi lớn.
Huyết kỵ sĩ là do thần thuật tạo ra, trời sinh có kiếm khí màu máu. Nói
cách khác, Huyết kỵ sĩ bị chế tạo ra không cần luyện tập gì đã có thực
lực Kiếm Sư.
Một chi đội ngũ nếu tất cả đều là kiếm sĩ thì đã được coi là cường đại
tinh nhuệ. Giáo đình thông qua biện pháp này trực tiếp chế tạo ra một kỵ sĩ đoàn toàn Kiếm Sư. Dựa vào kỵ sĩ đoàn này, Giáo đình lúc này mới
khống chế được phía tây đại lục. Hắc ma pháp sư tuy rằng có thể chế tạo
rất nhiều hắc khôi lỗi, kỵ sĩ không đầu nhưng Huyết kỵ sĩ cũng chế tạo
nhanh chóng như vậy. Có thần linh làm chỗ dựa, không ai có thể chỉ trích hành vi của Giáo đình.
Mà chế tạo Huyết kỵ sĩ cũng không phải vui vẻ gì. Người bị chế thành
Huyết kỵ sĩ sinh mệnh sẽ ngắn đi mấy lần, nhiều nhất chỉ có thể sống tới ba mươi tuổi. Hơn nữa sau khi trở thành Huyết kỵ sĩ, người bị chế tạo
cũng không biết tới bản thân, chỉ nghe theo sự chỉ huy của Thần thuật
sư.
Rất nhiều Huyết kỵ sĩ ra bị bắt ép, trên cơ bản không có ai tự nguyện.
Càng có nhiều kẻ là tù binh bắt từ những đế quốc khác. Sau khi Hắc ma
pháp bị tiêu diệt, chuyện này còn khiến đại lục tiếp tục rung chuyển.
Sau đó Giáo đình dưới sự bức ép của tam đại đế quốc, không thể không hứa hẹn sẽ không tiếp tục tạo Huyết kỵ sĩ nữa.
Nếu không phải năm đó Tần nhân quá mạnh mẽ khiến Vân Lưu và Scotzia băn
khoăn thì thậm chí ba đế quốc có thể lựa chọn kết minh đối phó với đế
quốc Tanggulas.
Hiện tại Giáo đình lại một lần nữa bắt đầu chế tạo Huyết kỵ sĩ, vậy có
nghĩa là Giáo đình nắm chắc có thể đồng thời đối phó với tam đại đế
quốc. Hắc Chấp Sự lại không e dè chút nào mà nói ra chuyện này, khiến
Sarin vừa kinh hãi vừa phẫn nộ.
Căn cứ vào vài lời của Conan, Sarin đã phán đoán ra mấy vạn người dã man ở phương bắc đã bị bắt cả rồi. Một kỵ sĩ đoàn một vạn người, những
người dã man này có thể tạo thành vài kỵ sĩ đoạn, mấy vạn Huyết kỵ sĩ.
Toàn bộ ít nhất là chiến sĩ cấp bậc Kiếm Sư. Đây là lực lượng khiến
người ta lo lắng.
Hơn nữa thời Sarin còn nhỏ, ở quê đã từng nghe đồn đế quốc Tanggulas tồn tại rất ker buôn bán người. Đế quốc Tanggulas cũng không thiếu người,
ít nhất không cần mua từ đế quốc khác. Sarin phát hiện ra Giáo đình sợ
rằng đã âm mưu chuyện này từ lâu rồi.
Đem người sống luyện chế thành tồn tại giống như khôi lỗi, linh hồn còn
dâng lên thần linh. Đây là chuyện mà pháp sư không thể tha thứ được. Thế giới này vốn cân bằng, lại bị thần linh lấy đi thứ gì thì sẽ không trở
về thế giới này nữa.
Nữ thần Myers vốn là thần linh thì còn chưa có vấn đề này. Mà giờ Quang
Huy Chi Chủ là thần linh của một vị diện khác. Tất cả những thứ hắn mang đi vĩnh viễn rời khỏi đại lục Myers.
- Pháp sư, nghĩ kỹ đi. Đầu hàng đi.
Hắc Chấp Sự cười. Từ xa xa truyền tới một đạo hào quang cực kỳ mành
liệt. Sarin biết đó là do Thần thuật sư cấp cao phi hành tỏa ra.
Tam Quân Vương sao còn chưa tới? Đôi mày Sarin nhíu lại. Hắn đột nhiên thúc dục mây mù bên cạnh, đánh về phía Hắc Chấp Sự.
Hắc Chấp Sự không thể ngờ được. Mặc dù hắn khi phi hành không thể vận
dụng kiếm khí nhưng ý nhưng pháp sư cũng không am hiểu cận chiến. Động
tác của hắn dù không linh hoạt thì cũng vẫn mạnh hơn một pháp sư đang
phi hành.
Chỉ chút chần chờ này thì quyển trục trong tay Sarin đã liên tục mở ra.
Rất nhiều băng nhận xuất hiện trong mây mù, lặng yên không chút tiếng
động. Lần này Sarin thi triển ra băng nhận là thứ hắn có thể khống chế.
Mỗi một quyển trục triển khai ra cũng không hoàn thành ngay mà ẩn trong
mây mù, tích lũy thành trên trăm
Thứ này tiết kiệm rất nhiều Ma huyền. Còn về tinh thần lực thì tinh thần lực của Sarin đuổi kịp Lex, pháp sư cấp sáu bình thường cũng không sánh nổi với hắn. Sarin không cần tiêu hao tinh thần lực bởi nó được bổ sung rất nhanh chóng. Mà Ma huyền lại không được như thế.
Hắc Chấp Sự quá sợ hãi. Đối phương tuy chỉ là Ma pháp sư cấp bốn nhưng
công kích lại đáng sợ quá sức tưởng tượng của hắn. Tốc độ phi hành của
hắn không được như mong muốn, muốn trốn cũng không có khả năng. Lúc này
hắn đã hơi hối hận bay lên không trung giằng có với Sarin. Trong nhất
thời, hồng quang trên người Hắc Chấp Sự bừng lên, trường bào màu đen tỏa ra hàng trăm Thần văn.
Những sợi thần văn này tỏa ra hào quang màu vàng. Mỗi băng nhận đánh lên đó, tốc độ đều chậm lại. Thần văn dễ dàng xóa bỏ băng nhận. Mà thần văn tan rã lại nhanh chóng ngưng tụ lại.
Hắc Chấp Sự nhanh chóng lui lại phía sau trên không trung. Sarin đón đầu đuổi theo, mây mù quanh thân thể đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt đã
khuếch trương ra phạm vi trăm thước. Hắc Chấp Sự hoàn toàn bị mây mù bao phủ. Trong mây mù, quyển trục của Sarin phóng ra một đám như không cần
tới tiền. Hắn liên tục phóng quyển trục ra như vậy, cho dù Ma đạo sĩ
cũng còn kém.
Bởi vì có rất ít Ma pháp sư có thể có nhiều quyền trục như Sarin. Mà kỹ
xảo phóng quyển trục cũng cần không ngừng luyện tập. Quyển trục cấp thấp đối với Sarin mà nói dã có tốc độ phóng thích gần bằng hắn phóng ma
pháp của bản thân.
Băng nhận, băng tiễn, băng trùy, dòng nước, độc tập, hơn mười ma pháp
cấp thấp trong nháy mắt bao phủ Hắc Chấp Sự. Quyển sách trên tay hắn
liên tục lật ra, muốn đọc thần ngôn nhưng Sarin làm gì cho hắn cơ hội.
Dòng nước màu xanh ngọc quấn trên người lặng yên bay ra, xuyên qua tầng
phòng ngự do thần văn tạo thành, quấn lên cổ Hắc Chấp Sự.