Sarin thản nhiên cười, ngón tay vẽ một chút trên mặt bàn, mở ra ma pháp trận, phóng ra một ma pháp hình ảnh.
- Đây là Long Hài chiến hạm, đây là Bạch cốt chiến hạm, nếu như đi ra biển, Long Hài chiến hạm có thể đảm bảo an toàn, cho dù gặp phải ma thú cấp chín thì cũng không cần hai vị bảo hộ thuyền, chỉ cần công kích ma thú là được.
Hai Ma đạo sĩ cấp chín nhìn thấy Long Hài chiến hạm, đã hoàn toàn hết chỗ nói
Nếu cười con thuyền như vậy rời bến, hai người bọn họ đích thực là rất thoải mái, chỉ lấy hai thành cũng không ít. Bởi vì có loại chiến hạm này, cho dù bọn hắn không làm gì, thì việc Sarin đi săn cũng không có quá nhiều phiêu lưu. Loại thuyền này cho dù có trên ức kim tệ cũng không mua được. Sarin này có số lượng tài phú khiến người ta thật là kinh ngạc a!
Sarin càng giàu có, hai Ma đạo sĩ ngược lại càng không có dị tâm gì. Ma pháp sư không phải là cường đạo, chỉ cần làm tốt yêu cầu của Sarin là được. Bọn họ sẽ có rất nhiều thời gian, đại lượng tài liệu, yên tâm tu luyện, về phần chiến đấu, chỉ cần không rời khỏi ma pháp tháp thì chiến đấu cũng là tu luyện mà thôi.
Sarin càng thêm vừa lòng, hắn đặt vị trí ma pháp tháp tại tây trấn, như vậy tây trấn sẽ rất khó bị đánh hạ được. Nếu muốn công kích thành Mesterlin, thì sẽ phải đi vòng qua tây trấn, nhưng quân đội trong tây trấn lại có thể kiềm chế đại lượng địch nhân.
Nếu không có ma pháp tháp này, địch nhân khẳng định sẽ trước hết nhổ bật tây trấn, sau đó mới tiến quân về thành Mesterlin. Tác dụng của hai Ma đạo sĩ cấp chín này không thể khinh thường được.
Hai Ma đạo sĩ cấp chín khẳng định không phải đối thủ của mười vạn đại quân, nhưng chỉ cần bọn họ không rời khỏi ma pháp tháp, thì mười vạn đại quân cũng không có nhiều biện pháp để làm gì được bọn họ, chỉ có thể xuất ra đại lượng cường giả, kiềm chế ma pháp tháp và quân đội xung quanh mà thôi.
Có hai người bọn họ tới định cư thì thành Mesterlin đã không phải lo lắng nữa. Đoàn lính đánh thuê Red Tiger của Rhine công quốc không khác gì bị rút củi dưới đáy nồi, lập tức mất đi tư cách của Đoàn lính đánh thuê cấp chín. Người của Sarin sẽ tới đó thuyết phục, nếu không hai Bạch Ngân Kiểm Thánh kia cũng là nhân vật khó có thể thu phục được.
Hai Ma đạo sĩ cảm thấy vừa lòng, Sarin lại càng thêm vừa lòng hơn. Nếu có Ma đạo sĩ cấp chín tham gia đi săn, hắn sẽ xuống tay với ma thú cấp chín trong biển, khẳng định sẽ có thu hoạch, nếu không có Ma đạo sĩ cấp chín, Long Hài chiến hạm cũng chỉ có thể nhàm vào ma thú dưới cấp tám mà xuống tay, cấp bậc ma hạch sẽ giảm xuống không ít.
Điều này cũng không tính là Sarin hà khắc, đổi thành Luyện Kim Thành, thì cũng không có toang bị như Long Hài chiến hạm để đi săn bắt ma thú. Sarin cái khác thì không có, nhưng loại toang bị siêu cấp này thì lại là độc nhất vô nhị.
Loại đi săn này rất đơn giản, Ma đạo sĩ cấp chín cười Long Hài chiến hạm rời bến, gặp phải ma thú cấp chín, thì sẽ do Ma đạo sĩ ra tay tiêu diệt. Giết chết ma thú cấp chín trong biển, Ma đạo sĩ khẳng định mất hết sức, sau đó quay về chiến hạm tu dường. Chiến hạm này dị thường chắc chắn, các ma thú khác mà muốn công kích cũng không làm được.
An toàn là đệ nhất, nếu săn giết ma thú trong biển mà dễ như vậy, thì giá trị ma hạch cấp cao cũng sẽ không điên cuồng như vậy rồi.
- Cuối cùng, ta còn có một thỉnh cầu cá nhân.
Sarin thấy hai Ma đạo sĩ cấp chín vừa lòng, lúc này mới nói ra yêu cầu của minh.
- Sarin Thành chủ, mời nói.
- Trong thành của ta có không ít quý tộc tiến đến đầu nhập vào, nhưng mà có bốn nhà mà ta hy vọng thu phục, ta muốn mời bọn họ tới đây, để cho hai vị đại sư gặp một lần. về sau bốn nhà quý tộc này, mong hai vị đại sư nhẹ tay một chút, không nên tùy ý giết người của bọn họ.
Sarin khách khách khí khí nói.
- Không có vấn đề!
Hai Ma đạo sĩ cũng vui vẻ nhận lời, loại chuyện này cũng giống ở thành San Rock, có mấy quý tộc thì pháp sư cung đình sẽ để cho một chút mặt mũi. Bọn họ lại không nghĩ tới, Sarin là muốn dựa vào hai Ma đạo sĩ cấp chín là bọn hắn để cáo mượn oai hùm. Gia tộc Tiffany và gia tộc Roland nhìn bọn họ đầu nhập vào Sarin, chỉ sợ sẽ lập tức trở nên kiên định quyết tâm.
Có thể mua chuộc hai Ma đạo sĩ cấp chín, cho dù là Công tước thì cũng không làm được a!
Những người bên cạnh Sarin đương nhiên rõ rằng Sarin nghĩ như thế nào, nhưng không ai biểu lộ điều gì dị thường cả. Trong lòng Nerys âm thầm tán thưởng, chủ nhân thật sự là rất gian trá, nhìn qua thì có vẻ như là thỉnh cầu hai Ma đạo sĩ quan tâm một chút các quý tộc dưới tay, trên thực tế lại là hoàn toàn thu phục tâm tư của những quý tộc kia.
Vợ chồng Fibonacci lại càng không đi vạch trần, con trai của bọn họ có thể thành đại sự hay không, còn phải xem căn cơ của Sarin có được củng cố hay không.
Hai Ma đạo sĩ cấp chín này cứ như vậy mà rời khỏi thần điện, Sarin cũng lập tức bố trí người đi xây dựng ma pháp tháp. Tài liệu thì hắn còn nhiều, tài liệu xây dựng ma pháp tháp mà Jason giao cho Sarin thì cũng đủ xây dựng bốn mươi tòa ma pháp tháp, đó là tài sản tích lũy mấy ngàn năm của đảo Sigure.
Sarin lập tức mời đám người Aini đến thần điện làm khách, giới thiệu hai Ma đạo sĩ cấp chín cho bọn hắn làm quen. Quả nhiên không ngoài dự đoán của Sarin, sau khi gặp hai vị Ma đạo sĩ cấp chín, Renee của gia tộc Tiffany, Quaint của gia tộc Roland, Helene của gia tộc Williams, còn có Aini của gia tộc Clyde thì đều đồng thời tỏ vẻ nguyện ý trở thành quý tộc của Sarin.
Có Aini đứng giữa thu xếp nên ba nhà khác rất nhanh chóng đáp ứng điều kiện của Sarin.
Bốn người trẻ tuổi này mang theo tất cả tài phú, tới đầu nhập vào Sarin. Sarin xưng vương, bọn họ đều được ban cho tước vị Công tước, tạm thời thì đất phong đều nằm bên cạnh thành Mesterlin.
Tên của Vương quốc chính là Mesterlin. Sarin trở thành vị vua đầu tiên, tên hiệu là Sarin Đệ nhất. Luật pháp thì dựa theo vương triều thứ tư, chỉ hơi có chút cải biến, đều đã được Sarin chuẩn bị tốt. Bốn người được phong làm Công tước, mở phủ bên trong thành. Bởi vì chưa lập được công huân, nên vẫn đều là tam đẳng Công tước. Tuy nhiên tước vị này là thừa kế, chỉ cần Mesterlin gia tộc không ngã, hậu nhân của bọn họ sẽ vĩnh viễn có được vinh quang của Công tước.
Lần này, lợi ích của bốn người trẻ tuổi này hoàn toàn bị buộc chặt trên chiến xa của Sarin. Sarin đã làm đến nước này, thì không thể không nghĩ tới đề nghị của Roy. Roy đã gửi cho hắn một phong thư. Đây là bức thư dùng để thu phục toàn bộ một gia tộc Bá tước. Chỉ cần mang theo phong thư này đi tìm Bá tước kia, thì vị Bá tước đó sẽ mang theo toàn bộ gia tộc đến đầu nhập vào hắn.
Vì tỏ vẻ tôn trọng, Sarin phái Zola tự minh đi đưa phong thư này, đồng thời phái ba chiếc Bạch cốt chiến hạm, từ trên biển đưa tới thành Lian. Từ nơi đó đổ bộ xuống, tốc độ nhanh hơn đi trên bộ rất nhiều.
Chuyện Sarin sắc phong bốn đại Công tước nhanh chóng truyền lưu trong thành Mesterlin. Đồng thời hai Ma pháp sư cấp chín đến đầu nhập hắn thì Sarin cũng không giấu giếm. Rất nhiều quý tộc trở nên động tâm. Sarin cũng thành lập Vương phủ, chỉ là hắn cũng không ở bên trong, Vương phủ là nơi xử lý công vụ. Mà thành Mesterlin thì vẫn thiết lập vị trí Thành chủ, do Daniel quản lý.
Daniel cũng không có tâm tư gì, hắn biết thành thị này sớm hay muộn đều là do đảo Sigure khống chế, lão sư của Sarin sẽ dẫn theo đại lượng Ma đạo sĩ tiến đến, đến lúc đó, ai làm Thành chủ cũng không thể trêu vào hơn 30 Ma đạo sĩ này.
Vương triều thứ tư không có Thượng, Hạ nghị viện, chỉ có Nguyên lão viện. Nhưng Sarin ngay cả Nguyên lão viện cũng không thành lập, bởi vì hắn bây giờ còn không có hậu đại, trong gia tộc cũng chỉ có một minh hắn. Do đó Nguyên lão viện dành cho vương tộc cũng không tồn tại. Sarin thực thi chế độ giống như Vân Lưu, cũng bố trí quý tộc cung đình, thuộc loại không thể thừa kế.
Những hải tặc kiên định đi theo Sarin thì phần lớn đã nhập ngũ, chỉ có Gridone và vài người khác giữ các chức vụ cao. Thân tín chủ yếu của Sarin vẫn là pháp sư mang theo từ đảo Sigure. Hiện tại quản lý thành thị có người của bốn gia tộc Công tước mới đi làm, thành thị lập tức trở nên đầy sức sống.
Vào tuần đầu tiên của tháng Năm, Sarin ở thần điện mời mọi người tới họp hội nghị, tham gia hội nghị có bốn Công tước và mười hai Bá tước lần lượt đầu nhập vào Sarin. Mười hai Bá tước này cũng là những người nổi bật trong việc đầu nhập toàn bộ gia sản vào thành Mesterlin. Bởi vì lúc trước hạ quyết tâm lớn, nên hiện tại đã thu được hồi báo.
Bên trong phòng họp là một chiếc bàn dài tới 12 thước. Sarin ngồi ở phía cuối, Nerys đứng phía sau hắn. Bên tay toái là Tieta, Daniel, Aini, Helene, Renee và Quaint đang ngồi ngay ngắn. Bên tay phải là mười hai Bá tước đang ngồi.
Các thị vệ tại đây đều là người dã man, phụ trách hầu hạ thì ngoài hai ác ma, còn có không ít khô lâu. Trong phòng không có người ngoài, cũng không có khả năng có gian tế xâm nhập vào, mọi người nói chuyện đều rất dễ dàng. Người ngoài có cường đại đến mấy đi nữa, thì cũng không cách nào ngụy toang thành khô lâu.
- Điện hạ!
Renee của gia tộc Tiffany lên tiếng, Sarin nhanh chóng xua tay, nói:
- Ta là pháp sư, ta cũng không muốn có xưng hô này
Renee chỉ là một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi, nghe Sarin nói như vậy, có chút ngượng ngùng nói:
- Vậy thì, gọi ngươi là đại sư được không?
- Ta còn chưa phải là Ma đạo sĩ... Bốn người các ngươi cứ gọi tên của ta đi. Chư vị Bá tước thì có thể đơn giản gọi ta là đại nhân là được rồi.
Quaint cười nói:
- Ngươi là quốc vương, sao có thể tùy tiện như vậy được.
- Đây là quy củ của vương triều thứ tư, các ngươi đều là Công tước được thụ phong sớm nhất, đương nhiên có thể gọi như vậy.
Trong lòng Sarin chợt nhớ tới toi thức mà Naniya dạy cho hắn, liền nhanh chóng bổ sung.
- Vậy được rồi, Sarin.
Renee nhìn Sarin, sắc mặt ửng đỏ, nói:
- Ta có một vấn đề. Cũng là vấn đề của mười hai vị Bá tước đại nhân. Trong thành Mesterlin có rất nhiều đất trống không xây dựng gì, cũng là những chỗ rất có giá trị, chúng ta có thể mua chúng không?
Mesterlin thành khác rất lớn so với thiết kế ban đầu. về mặt diện tích cũng lớn hơn không ít, bởi vì đất trống trong thành rất nhiều, nên chúng đều trở thành các quảng trường để không, vấn đề là một thành thị cũng không cần nhiều quảng trường như vậy, trên quảng trường này cũng vẫn chưa có kiến trúc hay điêu khắc gì được xây dựng.
Sarin nở nụ cười, những vị trí này đều là lưu lại theo như bản thiết kế thành thị, là nền của ba mươi sáu tòa ma pháp tháp chuẩn bị cho pháp sư đảo Sigure.
- Chư vị, các mảnh đất này là ta lưu lại cho bản thân dùng.
- Sarin, điều này cũng không có lợi đâu.
Quaint cho rằng Sarin muốn lưu lại những mảnh đất này để sau này bán ra, kiểm được giá tốt. Nhưng hiện tại thành Mesterlin phát triển rất tốt, bến cảng chỉ cần tan băng, thì sẽ có đại lượng thương thuyền tiến đến. Những mảnh đất này được sử dụng toàn bộ, bán cho thương nhân, thì thu nhập thuế mỗi ngày cũng là một số tiền rất lớn.
- Quaint, các mảnh đất này sẽ được lưu lại cho sư phụ của ta. Không tới hai năm nữa, sư phụ của ta sẽ đến thành Mesterlin định cư, đồng thời đi theo người, là có tận ba mươi sáu Ma đạo sĩ nữa.
Sarin mỉm cười trả lời.
Sarin nói một câu làm cho mọi người chấn động.
Hai Ma đạo sĩ cấp chín đầu nhập vào, chỉ cần cung cấp điều kiện tốt là được. Nhưng mà bản thân Sarin cũng đã là Đại ma pháp sư, sau lưng hắn lại còn có ba mươi sáu Ma đạo sĩ! Ba mươi sáu Ma đạo sĩ này là lực lượng sư môn của Sarin!
Những quý tộc này cảm thấy một tia sợ hãi. Đó là sự kính sợ trời sinh đối với Ma pháp sư. Đồng thời trong lòng lại mừng như điên, có lực lượng cường đại như vậy, Sarin sẽ muốn khuếch trương lãnh thổ, điều này cũng không phải là trêu đùa đám quý tộc tinh thần sa sút như bọn họ. Lúc trước bọn họ mang tất cả những gì có thể mang theo tới thành Mesterlin, cũng không nghĩ tới lại có một ngày thu lại được vinh quang khi xưa của gia tộc minh.
Sarin đã lộ ra một chút chuyện về sư môn cho Aini, ngay cả như vậy, Aini cũng cảm thấy rung động về bối cảnh mà Sarin có được. Hắn không khỏi khâm phục ánh mắt sâu sắc của cha mẹ minh. Nên biết ràng, vợ chồng Fibonacci đã đặt cược tất cả mọi thứ trên người Sarin a.
Vui vẻ nhất đương nhiên là đám người Quaint. Ba người bọn họ đều là nữ nhân, ở Tần Nhân thì tuy rằng địa vị có vẻ cao hơn các đế quốc khác, nhưng vận mệnh tương lai cũng chỉ là đạt được một vị trí khá hợp lý trong gia tộc mà thôi, rất khó trở thành tộc trưởng, càng miễn bàn tới việc đạt được tư cách thừa kế tước vị Bá tước.
Bọn họ phụ tá Sarin thì vốn chỉ nghĩ tới lợi ích về việc buôn bán, nhưng hiện tại thì không chỉ có có thể kiểm được tiền, mà còn có cả cơ hội đạt được tước vị.
Sarin trầm ngâm một chút, Ác Ma Thành đã xây dựng được một nửa, nhiều nhất là thêm nửa năm thì Ác Ma Thành sẽ hoàn toàn xây xong. Lại thêm một năm nữa thì có thể triệu hoán được khoảng một vạn ác ma. Nói cách khác, khi pháp sư đảo Sigure đến, thì minh đã có thể xây dựng được một nhánh ác ma quân đội có đủ quy mô rồi.
Có những ác ma quân đội này, trong quân đội của minh sẽ không nhất thiết phải bố trí nhiều pháp sư như vậy, có thể để cho càng nhiều Ma pháp sư ở lại thành Mesterlin, tiến hành xây dựng. Nói cách khác, chỉ cần vượt qua thời gian một năm rưỡi này, thì trên cơ bản sẽ không cần phải lo về vấn đề phòng ngự của thành Mesterlin.
Lão sư tới đây thì còn có thể mang đến không ít chiến hạm và thủy thủ, kiếm sĩ. Bất kể trên đất liền hay trên biển, có Dực khô lâu và ba Quân vương, thì đều có thể bù lại tất cả các lỗ hổng.
Những quý tộc này ở trong thành Mesterlin thì không nhất thiết phải giữ lại quá nhiều tư binh.
- Chư vị, Mesterlin vương quốc cần khuếch trương thổ địa, tuy nhiên chúng ta đã kết minh với Grievances quận. Tạm thời không cần công kích Phoenix, cho nên, ta sẽ chỉ định mục tiêu định là Rhine công quốc.
- Bốn vị Công tước có thể có một ngàn tư binh, lãnh binh lên tới tới ba vạn. Mười hai Bá tước thì có thể có sáu trảm tư binh, lãnh binh lên tới một vạn. Mỗi một tư binh có thể được bố trí ba phụ trợ binh. Quân đội mà các vị chỉ huy thì ta có thể cung cấp toang bị với giá gốc. Ta đã thành lập liên hợp ngân hàng với Lex quận vương, chư vị đều được quyền vay cấp một.
Sarin nói đến vấn đề quân đội, mọi người đều nhẹ nhàng thở ra. Nói như vậy là vì khi mới kiến quốc, các quý tộc hạ cấp rất khó có quyền chứa tư binh hoặc thống lĩnh đại quân. Sarin hiển nhiên không khống chế binh quyền của những người này. Số lượng tư binh tuy rằng giảm xuống, nhưng mà quyền lãnh binh thì lại được tăng lên.
Hơn nữa Sarin đã bán toang bị với giá ưu đãi, còn cho vay nữa. Điều này chẳng khác nào nói, Sarin đang dùng thực lực của minh để duy trì cho những quý tộc này khuếch trương lực lượng.
Có thể vay tiền thì có thể thuê càng nhiều binh sĩ. Thổ địa đánh chiếm được thì rất có thể sẽ được phong cho minh những chỗ tốt trong đó.
- Lex quận vương về nước, phòng thủ tại tây trấn chỉ có hơn một vạn binh sĩ. Số lượng thì cũng đã đủ rồi, tuy nhiên quân đội Giáo đình phỏng chừng nhiều nhất hai tháng nữa là có thể tới phía tây thành Mesterlin. Ta đã phái quân đội đi ngăn chặn. Nhiều nhất là tạo thành một chút tổn thất cho quân viễn chinh của Giáo đình. Ta dự tính, quân viễn chinh này sẽ vẫn có khoảng mười vạn người. Trong thời gian hai tháng này, chư vị có thể trưng binh, tới tây trấn ngăn chặn đại quân Giáo đình.
- Đại nhân, trong tay chúng ta không đủ tiền a!
Bá tước đầu tiên phía tay phải lên tiếng.
- Sau khi tây trấn có một vạn người tới đóng quân, thì nhiều nhất còn có thể chứa được bốn vạn quân đội nữa. Mỗi người các ngươi có thể tổ chức đội quân ba ngàn người, có ma pháp tháp mười tầng ở đó, thì áp lực phòng ngự cũng không lớn. Trừ khi Giáo đình quân đội chia ra, nếu không thì các ngươi có thể cố thủ tây trấn, không cần ra khỏi thành nghênh chiến.
Mọi người cẩn thận suy nghĩ, quả nhiên là như vậy. Tây trấn có quy mô không lớn, có thể đóng năm vạn quân đội, cộng thêm hai vạn hậu cần binh, căn bản không có người dân sinh sống. Như vậy thì việc phòng ngự sẽ đơn giản hơn rất nhiều, không cần lo lắng tới an nguy của cư dân. Cộng thêm Sarin muốn xây dựng ma pháp tháp, có hai pháp sư cấp chín tọa trấn. Địch nhân chỉ có thể công kích tại một hướng ở phía tây. Năm vạn người bảo vệ một bức tường thành chỉ dài có một dặm thì cũng rất dễ dàng.
Chỉ cần địch nhân không có đại hình toang bị như chiến tranh khôi lỗi, thì việc bảo vệ tây trấn thậm chí còn không có thương vong quá lớn.
Tuy rằng thay Sarin bảo vệ tây trấn thì cần phải dùng tiền của riêng mình, nhưng đây cũng là chiến công đầu tiên sau khi lập quốc, tương lai có thể trở thành quý tộc cao cấp hơn được không thì cần phải xem biểu hiện lần này như thế nào.
Khi những quý tộc này lưu lạc đến thành Mesterlin, bên cạnh còn có số lượng tư binh không giống nhau, nhưng ai cũng có ít nhất ba đến năm trảm người. Tăng thêm nhân số cũng không phải là việc khó. Lần này chiến đấu xong xuôi, thì tất cả mọi người đều có thể lựa chọn ra nhân tài trong quân đội, đưa họ trở thành tư binh của minh.
Trên thực tế lần này Sarin cho bọn họ tham dự chiến đấu, cũng là để cho những quý tộc này bắt đầu mở rộng lực lượng. Sarin không có khả năng tiêu tiền của minh để tăng cường quân bị cho bọn họ.
Nói tỉ mỉ về yêu cầu khi vay tiền, cuối cùng Sarin cũng đã ổn định lại tâm tư của những quý tộc này.
Mười hai Bá tước lần lượt đi chuẩn bị việc trưng binh, còn bốn vị Công tước được giữ lại.
Đám người Quaint khác với những Bá tước kia, gia tộc bọn họ cũng không gặp phải phiền toái gì, những người trẻ tuổi này chỉ là vì bất mãn các quy củ cứng nhắc trong gia tộc, nên muốn đi ra tự lập. Bọn họ cũng có tài phú hơn xa mười hai Bá tước kia, người và tài sản mang đi cũng là một con số khổng lồ.
Bên cạnh đám người Quaint thậm chí còn có cả Đại ma pháp sư và chuẩn Kiểm Thánh. Hiện giờ bọn họ được thụ phong, đạt được huy chương gia tộc mới, tương đương là đã thoát ly khỏi gia tộc. Sarin cho bọ họ tước vị tam đẳng Công tước, điều này đã vượt qua cả tước vị cao nhất trong gia tộc cũ của bọn họ rồi. Điều này làm cho gia tộc cũ của bọn họ không thể một lần nữa hấp thu họ trở về nữa, họ đã là Công tước, sau khi trở về, chẳng lẽ để cho họ làm tộc trưởng ư? Nếu có khả năng này, thì đám người Quaint cũng đã không muốn thoát ly gia tộc rồi.
Đương nhiên, thoát ly gia tộc cũng phải trả giá không nhỏ, nhưng có thành Mesterlin cung cấp điều kiện cho bọn họ phát triển, những tổn thất kia cũng không tính là gì, hơn nữa bốn đại gia tộc cũng không có biện pháp dựa vào bạo lực để giải quyết vấn đề này.
Sarin hiện tại không sợ đắc tội với bốn đại gia tộc. Bởi vì ma hạch tài nguyên cùng kim chúc tài nguyên của thành Mesterlin cũng đã đủ để cho hắn tiến hành mậu dịch với bất kỳ bên nào trên đại lục, không cần lo lắng tới thái độ của bốn gia tộc này.
Sarin cũng biết, mười hai Bá tước kia khá eo hẹp về tài chính, nhưng mà đám người Quaint thì lại đều rất có tiền. Sau khi hoàn toàn quyết liệt cùng gia tộc, bao gồm Aini, thì đều chuyển toàn bộ số tiền có thể vận dụng được tới thành Mesterlin. Sarin lưu bọn họ lại để nói về vấn đề đầu tư cho Thi đấu thể thao tràng.
Đừng nhìn đám người Quaint là nữ nhân, nhưng bao gồm cả Helene, thì đều tỏ vẻ vo cùng hứng thú đối với chuyện về Thi đấu thể thao tràng này.
Sarin đã xây dựng căn cơ tại đây xong, phần còn phải đầu tư chính là việc thành lập đổ cục. Tần Nhân có thái độ rất nghiêm khắc đối với việc đánh bạc, loại đánh bạc công khai trong giới quý tộc thì chỉ tồn tại vào thời kỳ vương triều thứ tư. Tuy nhiên, việc này cũng chỉ xảy ra khi vương triều thứ tư mới bắt đầu thành lập mà
Kết quả là vấn đề mà Sarin cho rằng rất đơn giản, nhưng bàn luận cả buổi tối vẫn không có kết quả gì. Sarin không phải không nghĩ tự minh độc chiếm, nhưng mà điều này khác biệt hẳn với quan niệm của người Tần Nhân, hắn không thể làm quá được. Cũng may chuyện Thi đấu thể thao tràng sau một buổi chiều thì đã bàn xong, chỉ còn lại vấn đề đổ cục mà thôi.
Không nghĩ tới khi tới bữa tối, Elena vốn vẫn đóng cửa tu luyện lại đưa ra cho Sarin một phương pháp giải quyết.
Sarin muốn thông qua các trận đấu tại Thi đấu thể thao tràng để thu được thêm
nhiều tiền, chứ không phải là bồi tiền đi làm chuyện này. Elena nói thẳng:
- Có thể bán ra vé vào cửa, giống như rạp hát của Vân Lưu đế quốc. Chỉ cần tốn vài ngân tệ là có thể đi thưởng thức một trận đấu thi đấu thể thao, không được sao?
Sarin ngây ra một lúc, Thi đấu thể thao tràng lớn nhất có mấy vạn chỗ ngồi, nếu mỗi một chỗ ngồi bán hai ngân tệ, một trận đấu có thể thu được gần mười vạn ngân tệ, tính ra cũng được mấy ngàn kim tệ rồi.
Nhìn qua thì không nhiều bằng việc đi săn bắn ma thú trong biển. Nhưng buôn bán ma hạch thì đều có quy mô hạn chế trên tất cả các thị trường, ngươi bán nhiều thì giá cả sẽ giảm xuống.
Nhưng giá hai ngân tệ thì người trong thành Mesterlin có thể chi ra sao? Giá này cũng quá cao! Người tại đây cố gắng công tác, một năm kiểm được mười mấy kim tệ, nhưng mà một tháng cũng chỉ thu được một kim tệ. Phí 1/5 thu nhập một tháng đi mua vé vào cửa, điều này không khỏi có chút xa xỉ.
Elenanói:
- Thi đấu thể thao tràng lớn nhất có tổng cộng 5 vạn chỗ ngồi, mỗi một chỗ ngồi bán hai ngân tệ, thì sẽ thu được mười vạn ngân tệ, tương đương với một vạn kim tệ. Giá này đương nhiên là rất đắt, tuy nhiên mỗi người khi mua vé vào cửa thì có thể đoán người thắng cuộc trong các trận đấu tại đây, nếu đoán đúng toàn bộ thì sẽ đạt được một kim tệ, thậm chí còn nhiều kim tệ hơn làm tiền thưởng.
- Vậy thì không phải là lỗ vốn ư!
Tieta không nhận ra khúc chiết tại điểm này, nên lập tức phản đối.
- Làm sao mà lỗ được?
Sarin cười, hắn lập tức nhận ra điểm mấu chốt. Đây cũng là một đề mục tiêu chuẩn trong ma pháp công thức Figaro. Khi một dãy ma pháp có hai loại khả năng, bất kỳ kết quả nào cũng có 50% khả năng chính xác. Đây là phần khó phán đoán nhất trong ma pháp công thức Figaro, được gọi là ma pháp không xác định.
Nhìn qua thì lần đầu tiên lựa chọn có tỷ lệ chính xác là 50%, lần thứ hai lựa chọn, tỷ lệ vẫn là 50%. Trên thực tế, tỷ lệ chính xác của lần lựa chọn thứ hai không đủ 25%. Số lần đoán càng nhiều, thì tỷ lệ này càng giảm mạnh.
Cho dù Sarin không khống chế kết quả trận đấu, mà muốn chuẩn xác đoán được kết quả của toàn bộ các trận đấu thì độ khó vẫn là rất lớn, trong năm vạn người, có thể có mấy trảm người may mắn thì cũng đã xem như kỳ tích rồi.
Người thường sẽ không hiểu được đạo lý này, chỉ có Ma pháp sư đã học tập công thức tính toán, thì mới có thể lập tức nhìn ra môn đạo bên trong.
- Trong hai ngân tệ thì còn có cả cơm, nước cho một trận. Đại đa số người chỉ quan tâm tới số tiền thưởng, mà quên đi giá vé vào cửa.
Naniya nói.
- Không, ta chỉ bán một ngân tệ... Không được, năm mươi tiền đồng!
Sarin nhanh chóng phân tích ra lợi nhuận của mặt này. Dựa theo kế hoạch ban đầu, mỗi một tuần hắn chỉ bố trí một trận đấu thi đấu thể thao, tránh cho người trong thành tiêu quá nhiều tiền. Tuy nhiên vé vào cửa chỉ có năm mươi tiền đồng, mỗi ngày hắn đều có thể bố trí trận đấu, mỗi trận đều chật ních khán giả. Mỗi một chỗ ngồi là năm mươi tiền đồng, chính là 250 vạn tiền đồng vé vào cửa. Đổi thành kim tệ thì cũng có hơn 2000. Trong đó dùng một nửa làm tiền thưởng, điều này là hấp dẫn vô cùng lớn đối với người xem.
Nói như vậy, một ngày minh cũng thu nhập 1000 kim tệ, một năm thì chỉ riêng một Thi đấu thể thao tràng đã thu được mấy chục vạn kim tệ vé vào cửa rồi.
- Elena, chủ ý của ngươi quá tuyệt vời!
Sarin tán thưởng từ tận đáy lòng.