Sarin ở không trung tự mình chỉ huy đồng thời giảng giải tác dụng của ma võng cho Sephiroth.
Sephiroth đối với ma pháp cũng không phải hoàn toàn không hay biết gì,
thậm chí hắn vì hiểu lực lượng của nguyên tố còn từng học tập qua ma
pháp. Tuy nhiên hắn cũng không tu luyện ra Ma huyền, chỉ là học tập ma
pháp 0 cấp, điều này không ảnh hưởng việc tu luyện kiếm thuật của hắn.
Ma võng – hắn cũng nghe nói qua, nhưng là ma võng theo như lời Sarin nói vượt qua năng lực nhận biết của hắn.
- Điện hạ. Ma võng này không có tác dụng phụ gì sao?
Sephiroth dùng giọng điệu nghiêm túc hỏi.
- Có chứ. Khống ma sư sử dụng ma võng, trừ tinh thần lực được đề cao, về mặt thân thể là có tổn thương. Tuy nhiên khống ma sư ta dùng đều là ác
ma, năng lực chữa trị thân thể của ác ma cường đại, ở sinh thời cũng sẽ
không lộ ra quá nhiều phiền toái. Nếu như không làm khống ma sư cho ta, ở vị diện ác ma cũng phải chém giết mỗi ngày, chưa chắc được sống lâu.
Sephiroth vừa nghe liền biết nếu như nhân loại làm khống ma sư, hậu quả
sẽ càng thêm nghiêm trọng. Thân thể của nhân loại, năng lực chữa trị
không bằng ác ma. Nếu nhân loại làm khống ma sư, tốc độ già cả rất
nhanh, cũng không giống như Ma pháp sư, căn bản không có khả năng có
được thân thể mạnh mẽ.
Cường độ thân thể của Sarin hiện tại còn cường đại hơn so với Bạch ngân
kiếm thánh, nếu hắn học kỹ xảo của võ giả, trừ không thể phóng ra kiếm
khí thì bản lĩnh cứng đối cứng cũng giống như Bạch ngân kiếm thánh. Chỉ
cần hắn có vũ khí đủ cứng rắn.
Sephiroth biết sau khi ma võng này được thành lập, phòng ngự nơi này
phải giao cho Sarin. Tuy nhiên hắn cũng không thể đem lực lượng của đế
đô điều tới quốc gia của mình. Lại nói, hắn cũng không cam lòng cứ như
vậy rời thành San Rock.
Sarin tới mời hắn trở về, đương nhiên là có biện pháp cho hắn trở về.
Tiêu diệt pháp sư của Luyện Kim Thành sẽ chính là một công lao rất tốt.
Về phần pháp sư của Luyện Kim Thành có tội nghiệt gì, vậy đều không trọng yếu.
Lực lượng hiện tại của Luyện Kim Thành nếu uy hiếp đến sự an toàn của đế quốc, hơn nữa cũng không chịu cung cấp trợ giúp cho đế quốc nữa. Đây là tội nghiệt lớn nhất.
Mong muốn của Sarin đạt tới rồi, Sephiroth rốt cục chịu cùng hắn hợp
tác. Đối phó Luyện Kim Thành chỉ là cái cớ, đây không phải mục đích của
Sarin. Mục đích của Sarin chỉ có một, chính là để Sephiroth trong bóng
tối chủ trì, mở rộng thần giáo.
Tự Nhiên Nữ Thần ở trên Myers đại lục cũng không bị kỳ thị gì, trong văn tự lịch sử ghi lại Myers một mực sắm vai người thủ hộ đại lục.
Đối với điều này, trong lòng Sarin có tính toán. Đây cũng là thủ đoạn Nữ thần Myers để lại. Nhiều năm như vậy, người được đến chỗ tốt của nàng
khẳng định phi thường nhiều, một bộ phận trong đó giống như Sarin, lấy
sống lại Nữ thần là mục đích. Người được đến chỗ tốt tương đối ít thì
phỏng chừng chỉ cần giúp Nữ thần Myers truyền bá danh tiếng tốt là được
rồi.
Sarin cũng không diệt hết pháp sư do Nguyên tố thủ phái tới. Dù sao còn
một ít pháp sư không ở vương thành, du đãng ở ngoài mấy chục dặm thanh
lý binh sĩ chạy trốn ra.
Những pháp sư này chạy đủ nhanh, Sarin cũng không đuổi theo.
Một Ma đạo sĩ cấp bảy mới thăng cấp liều mạng phi hành hướng đông, hoàn
toàn mặc kệ sau người còn có khả năng bị người theo dấu. Trên thực tế,
Raphael tự mình đuổi theo. Nàng tay cầm trường thương, thân thể và tự
nhiên gần như dung hợp cùng một chỗ. Ma đạo sĩ kia căn bản không phát
hiện được tung tích của nàng.
Đuổi theo đại khái hơn một ngàn dặm, từ trong núi đột nhiên bay ra một
con rối thân cao mười thước, đón đầu Ma đạo sĩ này. Ma đạo sĩ mừng rỡ,
lấy ra một quyển trục, đang muốn đi qua, Raphael lại kêu một tiếng không tốt.
Ở ngực con rối kia, hào quang màu đen bắn ra, xuyên thấu thân thể Ma đạo sĩ.
Ma đạo sĩ trẻ tuổi này bị con rối một kích lấy mạng. Con rối kia cũng
đột nhiên nổ tung, hóa thành mảnh vỡ đầy trời. Khi Raphael xông lên, đã
không thể tìm được tin tức hữu dụng gì từ con rối này nữa.
Hạch tâm cùng với ma hạch, ma pháp trận của con rối đều hòa tan hết.
Raphael là muốn theo chân người này tìm đến nơi Nguyên tố thủ đặt chân,
kết quả Nguyên tố thủ giết người diệt khẩu, hơn nữa không hề có dấu hiệu báo trước.
Quyển trục pháp sư kia lấy ra cũng không thấy. Raphael nghĩ nghĩ, dứt
khoát tiếp tục phi hành hướng đông. Phương hướng pháp sư kia phi hành
chưa từng điều chỉnh, đó chính là nói, trên vị trí thẳng tắp phía trước
khẳng định sẽ có người của Nguyên tố thủ.
Tử thiên sứ lúc này cũng đuổi kịp. Hắn ở phía sau thanh lý pháp sư càng
nhiều, có thể đuổi kịp cũng là không muốn đi theo bên cạnh Sarin. Không
biết chừng Sarin sẽ cho hắn nhiệm vụ gì.
Đối với Tử thiên sứ mà nói, hắn không thích làm nhiệm vụ gì. Tốt nhất
cái gì cũng không làm, mỗi ngày có thể nuốt ăn đủ loại sinh vật, tiện
cho thân thể được tiến hóa.
Hắn lại không nghĩ tới, đi theo Raphael là có phiêu lưu. Pháp sư của
Luyện Kim Thành kia hiện tại đối nghịch với Sarin, nếu phát hiện ra hắn
khẳng định sẽ nghĩ biện pháp bắt tới tay, luyện hóa thành con rối của
Nguyên tố thủ.
- Raphael đại nhân. Xin hỏi, có phát hiện gì sao?
Tử thiên sứ lấy lòng đi lên hỏi.
- Cút đi. (Lăn đi)
Raphael không kiên nhẫn nói.
- Dạ.
Tử thiên sứ thấy Raphael tâm tình không tốt, nhanh chóng biến hóa thành
một quả trứng kim loại lớn, ở trên sườn núi lăn xuống. Hắn xuất thân con rối, biến thành cái gì cũng đều không quá khó khăn, trừ biến thành
người.
- Quay lại!
Raphael thấy Tử thiên sứ thức thời như thế, đột nhiên nhớ tới mình đi
ra, phải có người trợ giúp. Dù sao hiện tại mình phong ấn lực lượng,
cũng chỉ có thể sử dụng kỹ năng cấp 12. Trong hai cây trường thương của
mình, thần lực cũng là có hạn. Gặp phải tình huống kẻ địch quá nhiều,
nếu hao hết sức lực, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Nghe Raphael gọi, Tử thiên sứ từ dưới triền núi lăn lại, độ khó cú lăn này không nhỏ, Raphael “phì” lên cười một tiếng.
- Tử thiên sứ, ngươi đều có thể biến hóa cái gì?
- Trong độ dài trăm thước, ta đều có thể biến hóa thoải mái.
- Biến thành một con cự long xem xem?
Tử thiên sứ mặt mày ủ dột, trong cơ thể tiếng “binh binh bang bang” đinh tai nhức óc, hình thể hắn không ngừng biến lớn. Mặt ngoài thân thể mọc
ra vảy, cánh, móng vuốt. Sừng rồng trên đỉnh đầu khó biến hóa nhất, cái
này nhưng là phải có vân rồng.
Mất thời gian nửa giờ, Tử thiên sứ mới biến hóa hoàn mỹ không sứt mẻ.
Trừ trong đôi mắt không có uy nghiêm của Long tộc ra, mọi thứ của hắn
đều không có gì khác một con cự long.
Raphael nhảy lên cự long do Tử thiên sứ biến hóa nói:
- Đưa Sợ hãi trống trận cho ta.
Tử thiên sứ không tình nguyên phun Sợ hãi trống trận ra, thầm nghĩ: còn không bằng trở về bên cạnh chủ nhân!
- Nếu ngươi không nguyện ý theo ta thì cút!
Raphael đối với Tử thiên sứ không có khách khí gì, lai lịch thứ này nàng rõ ràng. Nghiêm khắc mà nói, có chút tương tự như nàng.
- Nguyện ý, nguyện ý!
Tử thiên sứ bị Raphael giẫm ở dưới chân, trong lòng bỗng nhiên sinh ra
một loại xúc động, giống như là dục vọng của nhân loại. Bị giẫm cũng rất sướng nha! Tử thiên sứ dứt khoát phun chùy xương ra, Raphael đem chùy
xương thu nhỏ, giắt ở bên hông.
- Bay hướng kia!
- Vâng, đại nhân.
Lại nói, lực lượng hiện tại của Tử thiên sứ này không thấp hơn Raphael
quá nhiều, tuy nhiên Raphael nói gì hắn luôn có cảm giác không thể kháng cự.
Quên đi. Lực lượng của chủ nhân thấp như vậy, ta còn không phải vẫn ngoan ngoãn nghe lời hay sao?
Dựa theo lý luận của Ma pháp sư, ta đây là bị tra tấn quá nhiều, ngược lại thích loại cảm giác này mất rồi!
Tử thiên sứ ca thán trong lòng, dựa theo chỉ thị của Raphael, tiếp tục
phi hành hướng đông. Vừa bay, Tử thiên sứ vừa dùng lưng cảm thụ hai chân Raphael giẫm đạp, trong lòng cảm giác vô cùng khuây khỏa.
Raphael toàn tâm toàn ý tìm tòi địa điểm ẩn thân của Nguyên tố, không
chú ý đồ vật dưới chân này đang nghĩ cái gì. Nếu nàng biết Tử thiên sứ
đang “tự sướng” hai chân của nàng, khẳng định sẽ đem Tử thiên sứ dỡ
thành linh kiện không thể lắp ráp cùng một chỗ nữa.
Tốc độ Raphael bay không nhanh, Tử thiên sứ dưới chân không có năng lực
phi hành như nàng, cho dù hóa thân cự long cũng chỉ có tốc độ hơn 300
dặm. Tốc độ này đối với pháp sư mà nói đã rất nhanh rồi, trên thế giới
này loài chim bay nhanh nhất cũng chẳng qua là như thế.
Pháp sư khi vừa học được phi hành chỉ nhanh hơn chiến mã bình thường một cút.
Bóng dáng thật lớn xẹt qua trên trời, Raphael là có ý cho Tử thiên sứ
biến hóa cự long, dễ thu hút sự chú ý của kẻ địch. Nếu là thứ bình
thường, Nguyên tố thủ khẳng định không thèm chú ý. Vạn nhất những pháp
sư này ẩn sâu dưới lòng đất, trong thời gian ngắn Raphael cũng không tìm thấy.
Quả nhiên! Phi hành hơn ngàn dặm, trên mặt đất có tinh thần lực của mấy người tập trung Tử thiên sứ.
Tử thiên sứ phát ra một tiếng cự long rống giận, nhưng là nó không biết
phun long tức, long uy bắt chước ra cũng yếu đáng thương. Người trên mặt đất lập tức bị thu hút. Một con cự long chưa trưởng thành?
Đối với pháp sư mà nói, sức hút của một con cự long chưa trưởng thành
quá lớn. Sarin nếu không có được sự trợ giúp của Long đảo, nhìn thấy
loại cự long này bay qua trên không Mesterlin cũng sẽ nổi tâm tư bắt
giữ.
Raphael mỉm cười nói:
- Làm không tệ, tiếp tục!
Tử thiên sứ lại há họng rống to. Pháp sư trên mặt đất không kìm nổi. Tử
thiên sứ nhận được Raphael chỉ định, không có dừng lại mà tiếp tục bay
về hướng đông, làm ra vẻ đi ngang qua.
Ánh mắt Raphael có thể nhìn thấy mặt đất, hai chân nàng rời lưng Tử
thiên sứ, không có gõ chùy xương. Vốn nàng cho rằng sẽ bị pháp sư vây
công, kết quả chỉ có ba pháp sư bay lên, đuổi theo phía sau.
Trên lưng Tử thiên sứ hào quang lấp lánh, thân thể Raphael bị che đi.
Raphael rất bình tĩnh. Trải qua chém giết quá nhiều, nàng căn bản sẽ
không khẩn trương. Gặp phải kẻ địch trái lại là lúc nàng thả lỏng nhất,
bởi vì đó là mở màn của chiến đấu.
Đối với Thiên sứ chiến đấu mà nói, chiến đấu là ý nghĩa căn bản của sinh mệnh bọn họ.
Ba pháp sư truy đuổi kia, trong đó hai người là Ma đạo sĩ cấp tám, chỉ
có một người cấp bảy. Tốc độ phi hành của Tử thiên sứ làm bọn họ trở tay không kịp, theo không được hai phút liền bị bỏ rơi.
Một Ma đạo sĩ cấp tám vội mở một quyển trục, khí tức màu đen lan tràn ra, đồng thời còn kèm theo tiếng nổ thật lớn.
Đây là một cái ma pháp báo hiệu, đồng thời còn có hiệu quả che giấu bản thân.
Nhìn thấy tốc độ phi hành của Tử thiên sứ, ba pháp sư cho rằng mình nhìn nhầm, coi Tử thiên sứ là cự long cao cấp. Bọn họ căn bản không nghĩ tới lại có đồ vật gì khác biến hóa thành bộ dạng cự long.
Nhìn thấy sương đen nổ tung, Raphael mừng rỡ, lại hạ xuống trên lưng Tử
thiên sứ, cho Tử thiên sứ xoay người lao vào trong sương đen.
- Có độc?
Raphael lay động trường thương, khí tức màu xanh trên trường thương trực tiếp khu trừ sạch sẽ chất độc trong sương đen.
Trường thương của Raphael đâm loạn, gọn gàng dứt khoát giết chết ba tên
Ma đạo sĩ. Cấp bậc chênh lệch quá lớn, tốc độ đám Ma đạo sĩ này so với
Sarin chậm như rùa bò.
Tốc độ của Sarin, Raphael cũng có thể một thương chọc ra một lỗ huống chi đám Ma đạo sĩ này.
Đương nhiên, nếu nàng đi đâm Sarin, Thủy tinh chỉ của Sarin cũng không
phải trưng bày. Dù sao Sarin còn có búp bê hình người vận mệnh, liều
mạng ăn một thương của nàng cũng có thể một chỉ điểm vỡ đầu nàng.
Hơn nữa Thủy tinh chỉ của Sarin là kỹ năng nhằm vào thần tộc, bất kỳ
thần thuật nào đều không thể trị liệu, không thể khôi phục. Một khi thần tộc bị Thủy tinh chỉ điểm chúng, tạo thành chính là thương tổn vĩnh
cửu.
Ba Ma đạo sĩ không nghĩ tới gặp phải chính là sát thần, đầu của bọn họ
bị trường thương đâm trúng, linh hồn trực tiếp vỡ nát. Thần lực trên
trường thương không phải Ma đạo sĩ cấp bậc này có thể đối kháng.
Giết chết ba Ma đạo sĩ này, Raphael thuận tay thu lấy trang bị không
gian. Trang bị không gian ucả Ma đạo sĩ cho dù trống không, bản thân
cũng trị giá hơn vạn kim tệ. Nếu tốt hơn, chính là giá trị vượt qua mười vạn kim tệ.
Bởi vì chế tạo trang bị không gian là một quá trình đặc biệt phiền toái. Người có thể trực tiếp chế tạo ra trang bị không gian khẳng định là
vượt qua cấp 15. Pháp sư cấp 10 chế tạo trang bị không gian phải chậm
rãi luyện chế ma pháp trận, còn có thể có sai lầm.
Động tác này của Raphael là học từ trên người Sarin. Sarin dù đã phi
thường giàu có, đối với tiền trinh cũng hết sức để ý. Trừ phi là thời
gian không kịp, nếu không cho dù ba, năm trăm kim tệ hắn cũng muốn lấy
vào tay.
Nuôi binh sĩ và pháp sư đều là chuyện đốt tiền.
Tử thiên sứ thì thu lấy thi thể ba pháp sư. Thứ này rơi xuống, kẻ địch
sẽ cảnh giác. Sương đen còn trôi nổi phạm vi cực lớn trên trời, ngăn
cách đại đa số thủ đoạn tra xét. Cho dù là pháp sư cường đại trên mặt
đất cũng khó thể nhìn xuyên qua sương đen.
Quyển trục phong nguyên tố và ám nguyên tố kết hợp vô cùng hiếm thấy,
chỉ có địa phương như Luyện Kim Thành và Mesterlin mới có thể sản xuất.
Pháp sư của hai nơi này quá nhiều, khi thí nghiệm sẽ thuận tay chế tạo
ra rất nhiều quyển trục quái dị.
Tử thiên sứ từ trong sương đen bay ra, phát ra tiếng rên thống khổ. Bản
lĩnh giả chết của hắn vẫn phải có, giả bị thương lại càng dễ dàng hơn
chút.
Tử thiên sứ lắc la lắc lư rơi xuống mặt đất, cuối cùng “Ầm” một tiếng nện lên một sườn núi.
Raphael từ trong sương đen bay ra, cả người hóa thành một đoàn ánh sáng, như tia chớp nấp dưới một gốc cây lớn.
Trong dãy núi, mấy chục cái ma pháp cảnh báo vang lên, Raphael nở nụ
cười. Nhìn thấy cự long, chúng pháp sư không kìm nổi rồi hả? Chính mình
cũng không cần đánh vào, chỉ cần lượn một vòng ở cửa rồi đi mất, những
pháp sư này liền điên cuồng.
Sào huyệt bại lộ, Luyện Kim Thành nhất định phải tăng nhanh tốc độ, bọn
họ lại có kế hoạch gì rất nhanh sẽ hiện ra ngoài ánh sáng.
Biện pháp của Raphael là dương mưu. Pháp sư của Luyện Kim Thành biết rõ
gấp gáp cũng không làm sao được. Nếu không chờ Sarin đánh tới cửa lại
càng thêm bị động.
Raphael cũng không phải kẻ ngốc chỉ biết chiến đấu, nàng cũng từng thống lĩnh trăm vạn Thiên sứ, không kém so với bất kỳ tướng quân nào.
Raphael híp mắt, nhìn đám pháp sư xông lên sườn núi, trong lòng thầm
nghĩ: Vẫn là Sarin nói đúng. Chỉ cần là sinh mệnh có thân thể thì dễ đối phó. Mấy chục pháp sư xông lên sườn núi, Tử thiên sứ làm ra vẻ như bị
thương, vung một bên cánh đánh bay ba pháp sư, đứt gân gãy xương.
Sau đó hắn liền bị thuật hóa đá khóa cứng, càng nhiều chiến sĩ xuất hiện trên sườn núi, dùng xích ma pháp trói chặt Tử thiên sứ lại.
Tử thiên sứ bị trói chặt tâm tình rất tốt. Hóa ra bị trói cũng là rất
thoải mái, không cần chiến đấu nữa, cứ chờ Raphael tới cứu mình.
Những sợi xích ma pháp này ở trong mắt Tử thiên sứ cũng không tính cái
gì. Hắn chỉ cần biến hóa thành hình thái nhân loại vốn có là có thể
thoải mái giãy khỏi. Đây nhưng không phải Thần khí như gông xiềng sa
đọa, chỉ là trang bị cấp 10 pháp sư luyện chế mà thôi.
Các pháp sư thả ra mấy chục cái thuật trôi nổi lên người Tử thiên sứ, Tử thiên sứ ngấm ngầm làm thân thể mình biến nhẹ, tránh phiền toái. Các
pháp sư chỉ huy chiến sĩ, lôi kéo Tử thiên sứ biến nhẹ lăng không bay
lên.
Tử thiên sứ giống như “heo bị chọc tiết” rống lớn, Raphael nghe toàn thân phát run. Con rối này là chuyện gì xảy ra?
Tử thiên sứ thoải mái kêu loạn, các pháp sư còn tưởng rằng nó bị thương
tổn nghiêm trọng, ngay cả long uy đều không phát ra nổi. Hai pháp sư ném cho nó thuật xuân sương, một pháp sư cho nó uống ma dịch vào miệng. Tử
thiên sứ lúc này mới ngừng ầm ĩ. Làm quá mức sẽ bị pháp sư phát hiện sơ
hỏa.
- Là con rồng kim loại a. Giống hiếm thấy!
Một pháp sư hưng phấn nói.
- Không trách tinh thần lực thấp kém, long uy cũng rất yếu.
- Chỉ là không biết...
Các pháp sư nhìn lẫn nhau. Cự long này bắt được rồi, chỉ là không biết
khi chia đến trong tay mình còn có thể còn lại cái gì. Luyện Kim Thành
khác so với trước, mọi quyền lực hoàn toàn bị Nguyên tố thủ nắm trong
tay. Phân phối tài liệu hiện tại cũng không cần bỏ tiền, mà là mọi người được đến càng ít.
Muốn đạt được ích lợi, biện pháp duy nhất chính là gia nhập Nguyên tố thủ, chấp nhận người ta điều tiết khống chế.
Tử thiên sứ bị kéo phi hành, trên người mấy chục cái thuật trôi nổi,
cộng thêm lực lượng chính nó sử dụng, những pháp sư này cũng không vất
vả. Bọn họ chỉ cho là cự long không có sức đề kháng ma pháp.
Lại nói thuật trôi nổi cũng không phải ma pháp có tính công kích gì,
những ma pháp gia tăng có lợi (tăng ích – kiểu như buff ^_^) này bình
thường mà nói kháng tính của cự long khá thấp.
Vượt qua vài ngọn núi, Raphael đi theo phía sau, cũng không có người có
thể phát hiện ra nàng. Trường thương màu xanh trong tay, Raphael hòa làm một thể với tự nhiên, các pháp sư không ngừng sử dụng thuật dò xét cũng không nhận thấy dị thường.
Phía trước xuất hiện một ngọn núi dựng đứng cao ngất, ngọn núi này lộ ra một loại màu xanh quỷ dị. Nhưng là nếu quan sát từ trên cao, chỉ có thể cảm giác màu sắc ngọn núi này hơi nhạt một chút. Chuyện này ở trong
giới tự nhiên cũng là chuyện rất thường thấy, cũng không gây nên chú ý
gì.
Raphael từ tầng trời thấp tiến vào, đến gần ngọn núi thân thể nàng vặn
vẹo một hồi, khiến cho tia sáng do ma pháp trận trong tối phóng ra vặn
vẹo qua mặt ngoài cơ thể, không gây nên ma pháp cảnh báo.
Khoảnh khắc đó, Raphael đem lực lượng của mình phong ấn đến cấp một.
Đây chính là năng lực của Thiên sứ chiến đấu, chủng tộc khác căn bản
không biết. Phong ấn lực lượng bản thân cũng là có thương tổn. Bình
thường mà nói, phong ấn một cấp không sao cả, phong ấn hai cấp trở lên
chẳng khác nào bị thương trong chiến đấu. Raphael trực tiếp đem thực lực của mình ép xuống 12 cấp.
Thủ đoạn như vậy các pháp sư không thể lý giải. Thần linh biến mất quá
lâu rồi, mọi người ai cũng không đề phòng có một Thiên sứ cấp 13 sẽ theo đuôi.
Bên trong ngọn núi cao ngất là trống rỗng, pháp sư đóng quân bên trong
phát hiện điểm dị thường của ma pháp trận, chỉ cho là một con thú hoang
bình thường đi ngang qua. Trong núi này có rất nhiều thú, hơn nữa ít
nhất cũng là ma thú thực lực cấp một. Raphael che giấu rất tốt, pháp sư
chỉ nhìn thoáng qua liền bỏ qua.
Các pháp sư kéo Tử thiên sứ bay thẳng về phía trước đâm lên ngọn núi,
một hồi sáng rọi lay động, pháp sư và cự long đều biến mất. Những chiến
sĩ kia lại vòng qua ngọn núi, ở trong thung lũng tiếp tục đi tới.
Raphael suy nghĩ một chút, hiểu được những chiến sĩ này không có tư cách đi vào.
Bóng người Raphael lóe lên một cái, theo các pháp sư tiến vào trong lòng núi. Ảo ảnh to lớn này quả nhiên không phải kết giới. Không có ai đi
chế tạo một cái kết giới lớn như vậy, như vậy cần tiêu hao quá nhiều ma
hạch.
Luyện Kim Thành cũng không có biện pháp chế tạo lò luyện ma lực. Phẩm
chất kết giới càng cao, ma hạch tiêu hao lại càng cao cấp. Phẩm chất
thấp lại không tạo nên tác dụng phòng ngự.
Không có lò luyện ma lực, rất nhiều phương tiện phòng ngự đều bị sự hạn chế của ma hạch.
Đây cũng không phải thời viễn cổ, ma thú cường đại đầy đất, sau khi săn giết là có thể đạt được ma hạch cần đến.
Bay vào trong lòng núi, Raphael nhìn thấy một cái cửa thật lớn đứng ở
đó, lại là một cái cửa không gian. Cửa không gian này độ rộng nhìn bằng
mắt cũng tới hơn 60 thước, độ rộng chân chính chỉ sợ là 200 thước trở
lên. Một cái cửa không gian lớn như vậy, trừ tộc người khổng lồ chỉ sợ
bất kỳ một loại sinh linh nào đều không thể thông qua.
Raphael do dự là bởi vì những pháp sư kia đã kéo Tử thiên sứ, muốn đi vào trong cửa không gian.
Nếu mình theo vào trong cửa không gian, khẳng định sẽ bị phát hiện không nghi ngờ. Nếu không đi theo vào? Tử thiên sứ không phải thành tù binh,
một mình hắn giết ra ngoài sao?
Tử thiên sứ cũng biết tình huống của chính mình. Trong khoảnh khắc hắn
tiến vào cửa không gian, quay đầu lại nhìn thoáng qua Raphael. Ánh mắt
hắn vô cùng u oán, như là chờ mong Raphael đến cứu vớt hắn vậy.
Raphael vốn có chút xung động muốn xông lên, mang Tử thiên sứ đi. Nhưng
là nhìn thấy ánh mắt ghê tởm này của Tử thiên sứ, nàng dứt khoát rời
khỏi lòng núi.
Ánh mắt chịu không thấu. Đó là con rối sao?
Vẫn là trở về nói với Sarin một tiếng cho xong. Dù sao những pháp sư này bắt Tử thiên sứ, còn phải nghiên cứu một phen trước. Không có thời gian ba, năm ngày là sẽ không phân giải Tử thiên sứ.
Thậm chí sẽ có pháp sư thử cùng Tử thiên sứ thành lập khế ước. Chỉ cần
không phải khế ước linh hồn đều sẽ không ảnh hướng đến khế ước vốn có
của Tử thiên sứ. Nếu là vậy, tạm thời có thể lừa gạt quá quan.
Tử thiên sứ cảm giác Raphael đi, bị dọa không nhẹ, nhưng là lập tức liền xuyên qua cửa không gian. Hắn bị các pháp sư mang tới một địa phương
khác, hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với không gian lúc trước.
Raphael sau khi rời đi, cẩn thận không xúc động tới ma pháp trận. Chờ
sau khi rời khỏi phụ cận ngọn núi này, nàng mới tăng nhanh bước chân,
chạy về lãnh địa của Sephiroth.
Khi Raphael trở lại lãnh địa của Sephiroth, bên bờ biển đã đánh khí thế
ngất trời. Mấy ngàn máy móc kim loại thật lớn được bố trí ở trong nước
biển, bố trí xuống dưới con rối cỡ nhỏ, trực tiếp nối ra đến đầu bến
cảng.
Những máy móc này Sarin đã khống chế quen, hắn vừa kiến thiết vừa giải
thích cho Sephiroth. Những đường ray kim loại kia, tương lai có thể bố
trí thùng xe động lực ma pháp, vận chuyển hàng hóa vào trong thành.
Sephiroth nói ra một vấn đề thật buồn cười.
- Sarin. Nếu thứ này tiêu hao cũng không lớn, vì sao không xây dựng một
đường ray dài vạn dặm ở đế quốc chứ? Nếu toàn bộ dùng thùng xe ma pháp,
vận chuyển quân đội, lương thực, vũ khí đều sẽ trở nên nhanh chóng, rẻ
hơn nhiều so với nuôi ngựa.
- Điện hạ, trên thế giới này rất nhiều ma thú thích gặm kim loại. Đường
ray này tu kiến vạn dặm, phí dụng bảo trì sửa chữa hàng năm sẽ là một
con số khủng bố.
Sarin hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
- Nếu kiến thiết ma võng ở phụ cận đường ray thì sao? Có khống ma sư trú đóng, xua đuổi ma thú đặc thù vẫn là dễ dàng.
Những lời này của Sephiroth làm Sarin trầm tư.
Nếu thật sự giống như lời Sephiroth nói, thế giới này sẽ thật sự biến
đổi. Người thường cũng có thể ứng dụng lực lượng của ma pháp, tốc độ lưu thông của thương phẩm trở nên nhanh gấp trăm lần.
Rất nhiều địa phương sẽ mất ưu thế địa lý, nhưng là một số địa phương
khác lại có thể xây dựng thành lớn. Nhân loại từng cường đại, nhưng lúc
đó cũng chưa chân chính khai phá mỗi một tấc đất đai trên đại lục.
Lời nói của Sephiroth mới đầu nghe qua rất buồn cười, suy nghĩ cẩn thận lại là một ý tưởng vĩ đại.