Tôi không biết giữa ba và hắn có thỏa thuận gì, chỉ biết vào một ngày trời nổi giông bão như điềm báo sắp có chuyện chẳng lành, hắn xuất hiện trước mặt tôi, khuôn mặt băng lãnh, ánh mắt thâm tình, mọi thứ hoàn hảo khiến người khác phải kinh hãi. Tôi thường nghe người ta nói mọi thứ trên đời này, cái gì “quá” đều không tốt. Nhưng tôi nghĩ họ sai rồi, nếu ai đòi hỏi một dẫn chứng xác thực, tôi liền có thể dương dương tự đắc mà chỉ vào hắn.
- Tôi là Thẩm Hoằng Thần.
Giọng nói lạnh lùng mà ngay lần đầu gặp đã để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc đã được điều chỉnh lên một tông nào đó nghe có vẻ dễ chịu hơn.
Tôi vội vàng né tránh cái bắt tay xã giao từ hắn, lau bàn tay còn dính đầy dầu từ những món ăn vặt, ánh mắt không khỏi bàng hoàng nhìn ba chờ đợi một lời giải thích.
Cách đây vài ngày, ba tôi có nói muốn đưa người phụ nữ mà ba đã qua lại bao nhiêu năm nay cùng con của bà ấy đến sống cùng chúng tôi. Tôi không hẳn là chấp thuận, chỉ là miễn cưỡng không từ chối. Tôi tuyệt nhiên không nghĩ rằng chuyện này chỉ là trùng hợp, người mà tôi đã có một cuộc chạm mặt không bình thường ở WC nam tại công ty của ba lại xuất hiện ở đây và sắp sửa trở thành người anh trai trên danh nghĩa của tôi.
Lúc đó tôi đã nghĩ, chuyện này thật khó để chấp nhận nhưng đến sau này mới hiểu, đó là chuyện mà tôi vĩnh viễn không thể nào chấp nhận được.
Hắn không thể là anh trai tôi, tuyệt đối không thể!
Thẩm Hoằng Thần chỉ là một tên cầm thú không hơn kém.