Trẫm Muốn Xử Lý Nhiếp Chính Vương

Chương 49: Chương 49: Thập ngũ hoàng đệ làm hoàng đế đi




Mãi đến thời điểm lâm triều của ngày hôm sau tiểu hoàng thúc mới trở về, trẫm không dấu vết đánh giá y một phen, còn chưa kịp nói gì đã bị tiểu hoàng thúc phát hiện, sau đó… Sau đó tiểu hoàng thúc nhìn trẫm cười, lúc mấy mặt trẫm đỏ không thua gì mấy thần tử phía dưới, mất mặt quá đi o(*////▽////*)qhâhhâhhâhhâhhâhh

Thời gian lâm triều kế tiếp, vì tìm lại thể diện của mình, trẫm cố hết sức khống chế ánh mắt ủa mình không bay về phía tiểu hoàng thúc, khổ nỗi chuyện này quá khó khăn, gộp tất cả những người có mặt trên triều lại cũng không đẹp bằng y đâu ~antueeeeeeeeeeeê

Đến khi bãi triều, trẫm cực có khí thế phất tay áo, mang theo Tiểu Lục Tử rời khỏi đại điện. Chưa được bao xa đã nghe thấy tiếng bước chân vang lên phía sau, trẫm âm thầm dùng sức vung móng chạy nhanh… Không chạy!( 没跑了!)hihihihihihihihihihihi

“Chạy nhanh vậy làm gì?”sò rí mn nhiều nhoa

Trẫm bị tiểu hoàng thúc xách cổ áo lắc lắc, choáng váng.kẻ nào, là kẻ nào

“Lần này không cho phép ngươi trốn chạy, cho dù cuối cùng ngôi vị Hoàng đế này sẽ giao cho Hiên nhi nhưng hiện tại ngươi vẫn phải làm tốt cho ta.” Tiểu hoàng thúc buông trẫm xuống, trẫm chớp chớp mắt, lúc tỉnh táo lại không chỉ nhìn thấy gương mặt đang cười xấu xa của tiểu hoàng thúc, còn nhìn thấy gương mặt beo béo đầy thịt của Thập ngũ hoàng đệ không biết xuất hiện từ lúc nào.giết không tha, không thể tha thứ

Trẫm kinh ngạc: “Hiên nhi, ngươi tới lúc nào vậy?”

Thập ngũ hoàng đệ cứng rắn trả lời: “Lúc hoàng thúc nói huynh muốn truyền lại ngôi vị Hoàng đế cho ta… Nhất định là ta đang mơ thấy ác mộng rồi, nếu không sao đột nhiên lại nghe thấy lời này được chứ. Không được, có lẽ nên trở về ngủ một giấc, quả nhiên trẻ con thiếu ngủ sẽ dễ gặp được chuyện xui xẻo mà.”không cho

Trẫm: “…”đồ xấu xa

Tiểu hoàng thúc kẹp Thập ngũ hoàng đệ dưới cánh tay, “Ngươi cũng trốn không thoát, còn thắc mắc gì trở về rồi nói.”đã bảo không cho rồi

Trẫm he he he cười trộm, mặt Thập ngũ hoàng đệ đỏ như món điểm tâm tối qua Chu chu làm cho trẫm ăn vậy. Không thì lát trở về lại ăn món này đi?hâhhâhhâhhahha

(*) Chu Chu là một vị đầu bếp, đã nhắc đến trong mấy chục chương trước =)))

Từ sau ngày Thập ngũ hoàng đệ bị tiểu hoàng thúc kẹp đi, chuyện trẫm vui vẻ nhất là nhìn nó nhăn gương mặt béo béo xem tấu chương, thỉnh thoảng khi nó ngẩng đầu lên nhìn trẫm, trẫm còn nhìn lại nó cười ha ha. Có Thập ngũ hoàng đệ ở đây, trẫm thoải mái hơn rất nhiều.aaaaaaaaaaaaaaaaaa ưucs chế quá

“Hoàng huynh.” Sau năm ngày trầm mặc, Thập ngũ hoàng đệ đáng thương cuối cùng cũng nhịn không được nữa, trẫm nhéo nhéo mặt nó nói: “Ngươi muốn hỏi ngày đó trẫm nói vậy là có ý gì?”t rảnh quá thôi =_)))))))))

Thập ngũ hoàng đệ gian nan gật đầu, “Hoàng huynh, đừng nhéo mặt đệ nữa, sẽ bự ra đó.”

“Đã bự sẵn rồi, bự thêm chút cũng không vấn đề gì, ” trẫm nhéo thêm chút mới thỏa mãn buồn tay, nói: “Ý trên mặt chữ, ngôi vị Hoàng đế này sẽ truyền lại cho ngươi.”thích

Thập ngũ hoàng đệ nghiêm túc: “Hoàng huynh, huynh đang nói mớ gì vậy? Là ngôi vị hoàng đế đó, không phải trò đùa đâu.”kemetuinhe

“Vì không phải trò đùa nên mới không thể giao vào tay trẫm, ” trẫm kéo Thập ngũ hoàng đệ ngồi xuống, chăm chú nói: “Hiên nhi, ngươi rất thông minh, tất nhiên cũng hiểu được trẫm không hề thông minh chút nào.”mãi mãi bên nhau đời đời kiếp kiếp

“Ai nói bậy bạ? Hoàng huynh rõ ràng rất thông minh.”mmbnddkk

Trẫm phiền muộn cầm một miếng điểm tâm nhét vào miệng nó, hung dữ nói: “Không cho phép ngươi mở miệng, ngồi yên nghe trẫm nói hết!”nà ná na

Thập ngũ hoàng đệ đồng dạng phiền muộn nhìn trẫm, trẫm không để ý nó, tiếp tục nói: “Hiên nhi, trẫm không hề thông minh, ngôi vị Hoàng đế rơi xuống đầu trẫm là do ngoài ý muốn, nếu không phải phụ hoàng và các hoàng huynh… Tóm lại, nếu tất cả mọi chuyện không xảy ra, trẫm chỉ có thể trở thành một Vương gia nhàn tản, ngươi cũng vậy. Nhưng mọi chuyện đã xảy ra, trẫm bị ép trở thành Hoàng đế, đây không phải điều trẫm muốn.” Nhìn thấy Thập ngũ hoàng đệ đã ăn hết điểm tâm trong miệng, trẫm lại nhét vào một quả nho, nói tiếp, “Bởi vì thân thể trẫm không tốt, ban đầu mẫu hậu cũng không muốn cho trẫm đi lên vương vị, lúc trẫm tám tuổi vẫn còn chưa đến thư phòng đọc sách, còn các hoàng huynh đều đã làm việc hết rồi.”dài quá đi mà ha ha ha

Thập ngũ hoàng đệ nuốt nho xuống, lúc trẫm định nhét thêm một quả, nó nhanh chóng che miệng: “Ta không nói gì là được, hoàng huynh ngươi nói tiếp đi.”đang đọc đồ

Trẫm cực kỳ tiếc nuối nhét nho vào miệng mình, phun vỏ ra rồi tiếp tục kể khổ: “Cho nên nói, ban đầu vốn trẫm không phải trở thành Hoàng đế đâu, lúc trước ngồi lên vương vị là do tuổi trẫm lớn nhất, Hiên nhi, ngươi nhất định hiểu được đúng không?”k cho

Thập ngũ hoàng đệ 囧 囧nhìn trẫm, “Hoàng huynh, thật ra ta không muốn hiểu chút nào hết.”không cho repost

Trẫm làm bộ không nghe thấy lời nó nói, “Hiên nhi, ngươi cũng nhìn thấy, mấy năm nay trẫm sống thế nào, mỗi ngày đều phải dậy rất sớm, không thể ngủ nướng, còn phải đi theo tiểu hoàng thúc học xử lý chính sự, phê tấu chương, thời gian ăn vặt cũng không có, nghĩ thôi cũng thấy sợ… Hơn nữa, ngươi nhìn thân thể trẫm hiện tại không được khỏe nhất định là do làm Hoàng đế!”antueeeeeeeeeeeeeeeeeeeee

Thập ngũ hoàng đệ: “Hoàng huynh, huynh bắt đầu viết truyện này từ lúc nào vậy?”no

Trẫm tiếp tục giả vờ không nghe thấy nó oán giận, “Tóm lại, thân thể trẫm không tốt, đầu óc cũng không đủ thông minh, nhất định không thể tiếp tục làm Hoàng đế. Nếu không có ngươi và tiểu hoàng thúc, nhất định trẫm đã bị hạ bệ từ lâu, cho nên, Đại Triệu hiện tại tốt như vậy đều là công lao của ngươi và tiểu hoàng thúc.”buuuuuuuuuuuuuuuuuuu

Thập ngũ hoàng đệ tiếp tục 囧 囧, trẫm vỗ bả vai nó, cười đến hiền lành (…), “Tóm lại, Hiên nhi vừa khỏe mạnh vừa thông minh, ngôi vị Hoàng đế này không phải ngươi ngồi thì ai ngồi?”nồ nố nô nồ nô nố nồ

Thập ngũ hoàng đệ: “Hoàng huynh, cho dù huynh nói đến sập trời đi nữa đệ cũng không tin đâu, tóm lại về sau không được nhắc lại máy lời này nữa, nếu không ta sẽ tức giận.”

Trẫm cuống lên, còn có năm tháng nữa là đến sinh nhật lần thứ mười lăm của trẫm, đến lúc đó trẫm có thể thoái vị, có hơi luyến tiếc tiểu long bào xinh đẹp, nhưng điều đó không quan trọng! Quan trọng là trẫm muốn đi theo tiểu hoàng thúc, còn đưa mẫu hậu ra ngoài chơi, giờ Thập ngũ hoàng đệ ngoan cố cứng đầu như vậy thì biết làm sao.aaaaa

“Hoàng huynh, huynh yên tâm, chờ ta trưởng thành rồi nhất định sẽ ra sức làm việc, sẽ không để người ta bắt nạt huynh nữa!”khó chịu hông

Trẫm nhìn gương mặt chân thành của Thập ngũ hoàng đệ, trong lòng nước mắt chảy thành sông, “Vậy ngươi có thể tiếp nhận tất cả mọi chuyện được không?”hông à?

Thập ngũ hoàng đệ: “… Hoàng huynh, sao huynh cứ túm ta không tha vậy? Dù gì vẫn còn hoàng thúc mà.”vậy làm sao để khó chịu

Trẫm nhìn thấy Thập ngũ hoàng đệ có dấu hiệu lung lay, vội vàng nói: “Tiểu hoàng thúc cũng không thể làm Hoàng đế, y muốn dẫn trẫm ra ngoài du ngoạn mà ~” lời vừa ra khỏi miệng, Thập ngũ hoàng đệ đen mặt, trẫm cũng mình nói sai, nhanh mồm nhanh miệng gây họa rồi!ầy, đừng mà

“Cho nên nói, hoàng huynh tính vứt bỏ ta để cùng hoàng thúc trôi qua những ngày tháng thần tiên?”xóa đi mà

Trẫm nhanh trí: “Hiên nhi ngươi đang nói gì vậy? Trẫm nghe không hiểu, không phải người trẫm thích nhất là ngươi sao? Ngươi cũng thích nhất trẫm đúng không?”pleaseee

Thập ngũ hoàng đệ: “…”năn nỉ mà

“Xem này, trẫm không nói rõ ràng với ngươi được, chờ tiểu hoàng thúc đến nói đi. Tóm lại, tấu chương trên bàn giao hết cho ngươi đó, Hiên nhi ~” hung hăng hôn một cái lên mặt Thập ngũ hoàng đệ, sau đó thừa dịp nó chưa kịp phản ứng vội vàng chạy biến. Người thông minh thật đáng ghét, vạch trần hết tâm tư của trẫm!huhuhuuhuhuhu

Một đường trốn đến ngự hoa viên, trẫm ngồi xổm dưới bóng cây lau mồ hôi, thấy Thập ngũ hoàng đệ không đuổi theo sau mới thở phài nhẹ nhõm. Thập ngũ hoàng đệ khó ứng phó quá đi, trẫm nói nhiều sai nhiều, chuyện này đành giao cho tiểu hoàng thúc giải quyết vậy.mỏi uá đitay q

“Hoàng thượng, sao người chạy nhanh vậy?” Tiểu Lục Tử ôm theo hộp thức ăn đến, “Không phải lúc nãy người nói đói bụng à? Còn muốn ăn không?”harrypotter

Đồ ăn ngon tất nhiên không thể lãng phí!ăn ăn ăn ăn

Trẫm miễn cưỡng đứng lên đi về ngôi đình cách đó không xa, nhìn một bàn đồ ngon Tiểu Lục tử bày ra.thôi được rồi

“Hoàng thượng, lúc nô tài đuổi theo có thấy nhiếp chính vương đại nhân vào Lâm thanh cung, người có muốn trở về xem sao không?”mệt quá à

Trẫm khoát tay: “Hiện tại không cần, Hiên nhi đang giận trẫm, để tiểu hoàng thúc dỗ nó hết giận rồi quay về.”xóa đi

Tiểu Lục Tử mờ mịt: “Thập ngũ hoàng tử điện hạ giận người?”nhanh xóa đi

Trẫm ưu phiền: “Trẫm không cẩn thận nói hết mấy lời vẫn luôn giữ trong lòng, khiến nó tức giận. Nhưng mà bộ dáng lúc tức giận của Hiên nhi cũng rất đáng yêu nha o(≧v≦)o~ “

Tiểu Lục Tử: “…”nhanh vô nhà chính của t đọc nè

Trẫm không quan tâm Tiểu Lục Tử đang bối rối, tiếp tục gặm đồ ngon, hi vọng Hiên nhi có thể suy nghĩ rõ ràng, Đại Triệu trong tay nó mới là con đường tốt nhất.nhanh đi

Đúng vậy, thỉnh thoảng trẫm cũng rất thông minh khí phách! Hừ! Hừ hừ!lẹ đi

Lấp đầy bụng, ngồi trong đình hóng gió thêm một lát, trẫm mới thấy Thập ngũ hoàng đệ cúi đầu xuất hiện, cả người ỉu xìu buồn bã.bực mình ghê hôn

Trẫm cố gắng đè nén ý định trốn chạy, ra kéo nó vào trong đình, bảo Tiểu Lục Tử mang đến một chén nước ô mai lạnh, rồi nói: “Sao ủ rũ thế này? Tiểu hoàng thúc giáo huấn ngươi?”lỗi nhiều quá chời huhuhu

Thập ngũ hoàng đệ lắc đầu, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trẫm, vô cùng nghiêm túc: “Hoàng huynh, huynh nói đi, ta có thể khiến cho Đại Triệu trở thành đất nước giàu có rộng lớn nhất thiên hạ ư?”hụhụhụhụhụhụhụhuj

Trẫm sửng sốt, không nghĩ nó sẽ nói ra những lời này, nhưng mà những lúc thế này trẫm chỉ cần gật đầu, cố gắng biểu lộ chân thật nhất là được, “Hiên nhi lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ làm được.” Đợi một hồi lâu, thấy Thập ngũ hoàng đệ không có ý định mở miệng, trẫm mới thật cẩn thận nói: “Rốt cục tiểu hoàng thúc đã nói gì với ngươi?”hmmmmmm

Thập ngũ hoàng đệ lấp lánh nhìn trẫm, “Hoàng huynh, lúc trước là ta sai. Là một hoàng tử, ta không nên chỉ nhìn thấy cái phiến diện trước mắt mà phải suy nghĩ về lâu về dài. Hoàng thúc nói đúng, tuy hiện tại Đại Triệu rất cường đại, nhưng không phải vô địch, điều ta muốn là biến Đại Triệu thành Thiên hạ đệ nhất quốc gia.”k nghe người già

Tuy rằng không biết tiểu hoàng thúc đã nói với nó những gì, nhưng trẫm có thể khẳng định Thập ngũ hoàng đệ đã bị lừa dối vô cùng nghiêm trọng.thiệt ngay trước mắt

“Hoàng huynh, lúc trước là ta đã hiểu lầm huynh, nếu huynh đã quyết, sau này ta nhất định sẽ cố gắng hơn nữa, sẽ không cô phụ kỳ vọng của hoàng huynh và hoàng thúc.”hihi

Trẫm vỗ vai nhỏ của Thập ngũ hoàng đệ, hào phóng khen ngợi: “Hiên nhi giỏi quá ~(≧▽≦)/~” ấy dô, trẫm rốt cục cũng được tự do!hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.