Trang Viên Hoa Hồng Trắng

Chương 24: Chương 24: Chuẩn bị hậu sự đi




Người phụ nữ tóc dài khỏa thân quỳ gối trên sô pha, nhếch cái mông lên cao, người đàn ông sau lưng thẳng eo dùng sức ra vào. Thêm hai người phụ nữ cũng khỏa thân, người hôn môi người hôn cơ thể hắn ta.

Trên sàn nhảy, DJ vui sướng đánh nhạc, từ trên cao nhìn xuống, khu bể bơi cách đó không xa cũng đang diễn ra cảnh thân thể giao hợp, cả trai lẫn gái vô cùng dâm mĩ.

Bỗng nhiên, người đàn ông kia cúi người xuống cắn vào cổ người phụ nữ, vừa ch*ch vừa hút máu. Hai mắt người phụ nữ mơ màng, mở miệng thét chói tai. Không rõ là do khoái cảm dục vọng hay là sợ hãi điên cuồng.

Dường như hai người còn lại vẫn chưa hề hay biết, si ngốc hôn môi hắn ta, thậm chí quỳ xuống hôn ở nơi bọn họ giao hợp.

Người đàn ông cuối cùng cũng lên đỉnh trong dục vọng máu rồi bắn ra. Hút máu no nê, hắn lập tức buông người phụ nữ ra.

Người phụ nữ ngã mạnh xuống ghế sô pha, dường như không còn hô hấp.

Người đàn ông xoa khóe miệng, quay đầu, thấy Angus thì hoảng sợ. “Ngươi tới lúc nào vậy?”

Angus liếc nhìn người phụ nữ vẫn đang si ngốc liếm hôn hắn ta, người đàn ông lập tức đẩy cả hai người ra khiến họ đồng thời mất đi ý thức, té xỉu ở trên thảm.

Angus búng tay một cái, tấm rèm trên cửa kính sát đất tự động buông xuống, ngăn cách âm nhạc bên ngoài.

Người đàn ông thấy hắn tới gần, có chút sợ hãi né tránh dựa vào sau.

Angus cười lạnh: “Hình như ngươi quên lời ta nói rồi?”

“Nói cái gì?”

Angus lập tức đi đến bóp chặt cổ hắn, nhẹ nhàng nhấc hắn lên: “Lỗ Hâm, ta biến đổi ngươi, nhưng chưa từng nói qua ngươi có thể tùy ý giết người.”

Lỗ Hâm bị khó thở, gân xanh nổi lên, giãy giụa muốn sống: “Hiểu lầm... Hiểu lầm.... Ta không có giết người. Cô ta còn sống, còn sống!”

“Ta đang nói đến những người khác.” Angus nhìn người phụ nữ mờ mịt thất thần trên mặt đất, tăng thêm lực ở tay, thậm chí Lỗ Hâm có thể nghe thấy tiếng xương mình kêu ra tiếng răng rắc.

Hắn kinh hoảng sợ hãi, vội nói: “Đừng giết ta.... Đừng.... Đừng giết ta, ta có chuyện quan trọng muốn nói cho ngươi.”

Angus lạnh mặt nhìn hắn, vứt hắn xuống mặt đất. “Mặc quần áo vào.”

Lỗ Hâm ho khan bò dậy, lấy áo choàng tắm bên cạnh quấn quanh người. Hắn nơm nớp lo sợ đi đến trước mặt Angus, nói: “Ta nghe nói, ở vùng này xuất hiện tang dược.”

Angus giương mắt, nhìn hắn cười như không cười: “Tang dược? Tin tức ở đâu truyền tới?”

“Câu lạc bộ Hồng Lam, nghe nói mấy ngày trước đầu bếp ở chỗ đó nhận được một khối nguyên liệu nấu ăn, vừa mới cắt ra, bên trong lập tức tỏa ra mùi tang dược thơm nồng.”

“Sau đó thì sao?” Angus cảm thấy không hứng thú cho lắm, tang dược rất hiếm có, hắn sống lâu như vậy cũng mới chỉ nghe nói qua. Trên đời này không có mấy người gặp qua tang dược chân chính, bởi kẻ nào từng gặp đều đã chết.

Lỗ Hâm vội nói: “Là thật, ta nghe nói, nguyên liệu nấu ăn là do Ôn Đình Sơn mang tới. Bởi vì chuyện này mà đầu bếp bị hắn giết, bọn ma thú đi câu lạc bộ đêm đó cơ bản đều bị xử lý.”

“Vậy làm thế nào ngươi biết chuyện này?” Dựa theo tính của Ôn Đình Sơn, nếu hắn muốn giấu một chuyện gì đó, nhất định sẽ không để lại bất kì dấu vết nào.

“Ta biết một nhân viên lễ tân, lúc cô ả tìm tới ta để chạy trốn có nói cho ta chuyện này, đáng tiếc còn chưa kịp chạy đi đã bị giết.”

Angus nghe vậy, cười ha hả. Hắn đứng lên, vỗ bả vai Lỗ Hâm: “Chuẩn bị hậu sự đi.”

Lỗ Hâm sửng sốt, còn chưa rõ ý tứ của hắn thì Angus đã biến mất không thấy.

Lỗ Hâm bị thái độ của hắn làm cho hoảng sợ bất an, muốn đuổi theo hỏi đến cùng, lại phát hiện không thể nào mở cửa. Trên sàn nhà đột nhiên xuất hiện một bóng đen, Lỗ Hâm còn chưa kịp phản ứng đã bị thứ đó phủ lấy. Trong nháy mắt Lỗ Hâm biến mất, chỉ còn lại bộ quần áo trên ghế sô pha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.