Bị lôi ra khỏi phòng, còn chưa kịp mở miệng khen căn phòng hoa lệ, Tiểu Mỹ liền nhìn thấy ba bóng dáng giống nhau như đúc từ phía xa bước đến.
“ Khó coi” Khuê không khách khí phê bình “ Nhìn chiếc váy còn có thể chấp nhận được”
Còn Liệt thoáng nhíu mày,không nói một lời trực tiếp đem Tiểu Mỹ kéo lại, vươn tay vò tóc của cô thành một khối bùi nhùi. Một hồi sau mới mở miệng “ Tóc của bảo bối giao cho ta, cam đoan sẽ biến vật nhỏ trở thành một tiểu thiên sứ đáng yêu!”
“Thuận tiện đem những thứ chướng mắt này vứt hết đi!” Mẫn nhăn mặt, liếc nhìn đến móng tay sơn màu đỏ và hình xăm giả trên đùi của Tiểu Mỹ.
Tiểu Mỹ từ đầu đến chân bị nhóm thiếu niên soi mói một hồi, vậy mà kết luận lại là “ trông chả ra sao“. Thiếu nữ nào đó bị chê, ai oán cúi đầu, bĩu môi.
Còn bốn anh em Diêm gia thì xem cô gái bên cạnh như không khí, bừng bừng hưng phấn thảo luận nên biến bảo bối thành hình dáng như thế nào, không thèm quan tâm đến chủ nhân thân thể có đồng ý hay không.
“Được rồi, quyết định như vậy đi” Bốn âm thanh đồng thời vang lên.
Tiểu Mỹ sợ hãi ngẩng đầu, phát hiện cả bốn người họ đều chăm chú nhìn mình thì hoảng hốt, tiếp tục cúi đầu.
Vốn tưởng rằng bốn ác ma sẽ đưa cô ra ngoài, như thế thì sẽ có cơ hội tẩu thoát, nhưng vẫn không thể tin được là ngay trong tòa nhà này lại có một phòng làm đẹp, bên trong đó còn có các chuyên gia tùy lúc nào cũng có sai khiến.
Càng đáng sợ hơn, bốn thiếu niên hoàn toàn không để người khác tùy tiện chạm vào cơ thể cô, mỗi người đều vô cùng hưng trí , xăn tay áo tự mình động thủ.
Khuôn mặt Tiểu Mỹ ngập tràn lo lắng, ánh mắt không dám tùy tiện ngắm nhìn xung quanh, thân hình cứng ngắt, ra sức trấn an bản thân.
Bốn nam sinh cứ vài phút lại miết lấy cằm cô gái, rồi lại vươn móng vuốt nhéo nhéo hai má phấn nộn, buông tha trong chốc lát lại cầm lấy ngón tay cô, như cún con, liếm mút không ngừng.
Cũng may mắn là quá trình sửa sang không một chút khó chịu, da đầu được mát xa thậm chí còn rất thoải mái. Tâm tình thả lỏng làm Tiểu Mỹ rất muốn ngủ, đôi mắt to tròn nhẹ nhàng nhắm lại, vài phút sau đã hoàn toàn rơi vào trạng thái vô thức.
“ Được rồi!” Đem một đống đồ ô uế từ người Tiểu Mỹ lấy ra, Liệt vô cùng hài lòng. Muốn kéo bảo bối trong lòng đứng lên để cô tự ngắm nhìn thì phát hiện tiểu nhân nhi thế nhưng đã ngủ từ bao giờ. Mặc dù thân hình hơi xiêu vẹo nhưng vẫn cố gắng thẳng lưng không dám động đậy.
Bốn anh em thấy cảnh tượng như thế này, trong lòng đều dâng lên một loại cảm xúc khó tả, đồng thời nghĩ rằng” quả nhiên chỉ có cô mới có thể khiến cho bọn họ thả lỏng tâm tình, mới làm cho bọn họ có cảm giác mình làm một người bình thường, biết yêu và biết giận.
Nhẹ nhàng đem đầu Tiểu Mỹ đặt lên vai, cánh tay tráng kiện của nam nhân không sử dụng một chút sức lực đã bế thốc cô gái lên.
Động tác của Liệt nhẹ nhàng như nâng niu trân bảo quý hiếm của Thế gian, ánh mắt sủng nịch nhìn bảo bối đã ngủ say trong lòng mình, cái miệng nhỏ nhắn hồng hào còn đang nhấp nháy như một tiểu oa nhi. Không kiềm chế được, Liệt liền cúi người đem môi hắn áp vào đóa hoa mềm mại ngọt ngào động lòng người kia, nét mặt vô cùng hạnh phúc.
Dung nhan ngọt ngào lúc ngủ của cô gái làm bốn nam sinh trong lòng tràn ngập yêu thương, khóe miệng không tự chủ khẽ nhếch lên cười, trong mắt tràn đầy nhu tình và sủng nịch.
“ Chúng ta tựa hồ không khác gì người điên, chỉ cần nhìn bảo bối cũng đủ để bản thân vui vẻ. Vậy mà vật nhỏ cái gì cũng không thèm quan tâm, chỉ vùi đầu vào ngủ” Mẫn cảm khái.
“ Làm sao đây? Em lại muốn….” Bản thân Liên cũng không thể giải thích được tại sao khi nhìn thấy Tiểu Mỹ, nhục bổng cứ thế ngẩng cao đầu, một chút cũng không chịu yếu thế.
“Ai lại không muốn, bất quá lần sau đến lượt của anh và Liệt, cậu muốn phản kháng?” Mẫn mắt lạnh liếc nhìn em trai, quăng cho hắn một câu cảnh cáo.
“Không…” Gương mặt thiên sứ của Liên nhăn thành một đoàn, tựa hồ rất bất mãn với yêu cầu của anh trai nhưng lại không dám mở miệng phản đối. Càng ngày lại càng nhiều người đến đòi chia sẻ bảo bối, ghen tị mãnh liệt bùng nổ đã sớm cắn nuốt tâm trí của hắn. Sớm biết có ngày hôm nay, đáng lẽ ra hắn không nên để Tiểu Mỹ xuất hiện trước mặt anh trai, phải đem nàng giấu đi, đến một địa phương mà các anh không tìm thấy, một nơi chỉ có hắn cùng Tiểu Mỹ.
“Liên, cậu là em út trong nhà,từ trước đến nay mọi chuyện các anh đều cố gắng nhường nhịn cho em. Riêng chuyện này thì không thêt được” Ra dáng anh cả, Khuê vô cùng khó chịu trước biểu cảm của Liên, vì thế lại một lần nữa giải thích cho tên nhóc này hiểu. “ Tình yêu không phải ai đến trước đều chiếm được, vả lại, nam nhân trong tộc của chúng ta, cả đời chỉ yêu duy nhất một người. Cậu thật nhẫn tâm để ba người bọn anh quãng đời này phải sống trong cô độc?”
Liên nghiến răng, tròng mắt có chút phiếm hồng, con ngươi đen nhánh gắt gao nhìn về thiên hạ đang ngủ trong lòng của Liệt. “ Em đã biết…”
Nếu chỉ có cách này mới có thể ở bên cạnh của Tiểu Mỹ, Liên đành phải nhịn xuống ghen tị và bực bội. Bản thân hắn cũng biết rằng, nếu cả bốn anh em đều cố gắng tranh đoạt, độc chiếm bảo bối, kết quả chính là không thể tránh khỏi thương vong, lông tóc không hao tổn gì.