Tránh Sủng Ii

Chương 117: Chương 117: Hình mẫu bản vẽ chibi (thượng)




“Trong ví tiền ở túi áo khoác của tôi, có một chìa khóa căn hộ tiểu khu**.” Phó Huân nhàn nhạt nói: “Cho cậu.”

Giản Húc mặt đầy kinh hỉ, phiến đất của tiểu khu**đó tấc đất tấc vàng, chung cư nằm ở đây, một căn hộ đơn giản nhất cũng đã hơn mười triệu.

“Ý Phó ca là…là muốn…”

“Ngày mai thủ hạ tôi sẽ dẫn cậu đến xem căn hộ kia, thích thì chuyển tới với danh nghĩa của mình, không thích thì mang đi bán, tùy cậu.”

Phó Huân mặt không cảm xúc nói xong liền xoay người đi đến trước cửa sổ sát đất, trên bàn trà nhỏ đặt ở chỗ đó có để một chai rượu vang đỏ quý giá mới vừa rồi hắn cho người mang tới.

Phó Huân rót cho mình một ly, trong đầu lại khó hiểu lóe lên bàn ăn Tây ở phòng trọ Giang Phi.

Giản Húc trên giường không cảm giác được Phó Huân khác thường, hắn xoay mình xuống giường, từ trong túi khoác Phó Huân treo trên kệ áo, lấy ví da của Phó Huân ra, sau khi mở ra liền tìm chìa khóa bên trong.

Trong lúc Giản Húc đang cực kỳ vui sướng, ánh mắt lại vô tình liếc thấy mấy tấm thẻ nhỏ kẹp trong ví da, trên thẻ tranh là nhân vật chibi hoạt hình đầy màu sắc.

Giản Húc sửng sốt, nhất thời có chút bất ngờ, hắn khó có thể tưởng tượng một nam nhân không ai bì nổi như Phó Huân, lại để loại tranh vẽ chibi hoạt hình này ở trong ví da.

Kia nhìn thế nào cũng có chút…không được tự nhiên.

Bị lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Giản Húc lặng lẽ lấy mấy tấm thẻ nhỏ kia ra, nhìn hình người manga be bé phía trên, đột nhiên cảm thấy cái này có phần giống khuôn mặt nào đó ở trên mạng, giống người hâm mộ vẽ tranh manga đồng nhân cho thần tượng của mình.

Giản Húc càng nhìn càng cảm thấy bốn tấm bản vẽ chibi này hết sức quen mắt, đặc biệt là bức chibi tướng quân, hắn hình như nhìn thấy ở trên mạng rồi.

Giản Húc là một người thích trà trộn vào vòng người hâm mộ, hắn có lập một tài khoản ở trên mạng, trà trộn vào các vòng fans lớn, đặc biệt là những vòng fans của những minh tinh có độ nổi tiếng cao, giữ chức người gây chuyện ở bên trong, sau khi chọc cho gây chiến liền nhìn fans hâm mộ của các minh tinh xâu xé lẫn nhau, cho nên trong quá trình này, hắn từng thấy rất nhiều loại tranh vẽ tương tự như này.

Giản Húc nhìn chằm chằm chibi trên thẻ hồi lâu, bỗng nhiên trong não chợt lóe lên một người, hắn nhanh chóng thả ví da Phó Huân về, sau đó trở lại trên giường, cầm điện thoại bên gối bắt đầu lục lọi, chỉ chốc lát sau liền ở trên mạng tìm được bản vẽ gốc.

Mà hình mẫu của bản vẽ chibi này, chính là Diệp Phong Miên.

Bởi vì là bức tranh chibi đồng nhân này của Diệp Phong Miên khá kinh điển, được người hâm mộ truyền bá rộng rãi cho nên trong đầu Giản Húc có chút ấn tượng.

Giản Húc khó hiểu, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Phó Huân lại thầm cất giữ tranh vẽ đồng nhân của Diệp Phong Miên!

Là bởi vì thích Diệp Phong Miên sao?

Nhưng vào lúc này tới bồi là Giản Húc hắn mà không phải Diệp Phong Miên, lại thêm hắn cho tới bây giờ chưa từng nghe Phó Huân cùng Diệp Phong Miên có qua lại lén lút gì, cho nên hẳn…hẳn là đơn thuần thưởng thức?

Cũng không đúng, nếu như chỉ là thưởng thức, không đến mức phải cất tranh vẽ Diệp Phong Miên ở trong ví da bên người chứ.

Giản Húc hỗn loạn cả lên, bất quá bất luận là bởi vì cái gì, loại hành động này của Phó Huân, đã nói lên Diệp Phong Miên ở trong lòng hắn, là một sự tồn tại cực kỳ đặc biệt.

======================

Phó Huân uống hai ly rượu, sau đó trở lại mép giường cởi áo choàng tắm đeo bên hông ra, hắn đưa tay bắt lấy mắt cá chân Giản Húc kéo tới trước người.

Trước đó, Phó Huân đã cấm dục hơn một tháng, nhắc tới cũng hết sức buồn cười, lần đó sau hai đêm làm với Giang Phi ở khách sạn nước**, Phó Huân hắn liền không tìm ai tiết dục nữa, giống như bị Giang Phi hạ nguyền vậy, đoạn thời gian đó hắn đối với nam nữ có trẻ tuổi mấy đi nữa cũng đều không dậy nổi nửa điểm dục vọng nào, trong lòng chỉ mong đợi sau khi trở về thành phố Trung Nam, lập tức đi tìm Giang Phi hung hăng dày vò mấy ngày.

Giản Húc liếm môi một cái, thời điểm Phó Huân cởi áo choàng tắm, hắn liền hung hăng thưởng thức thân thể vô cùng hấp dẫn lại dã tính của Phó Huân một phen.

Vóc người Phó Huân cao lớn, tỷ lệ trên dưới rất tốt, hắn vai rộng chân dài, cơ bụng tám múi trải dọc giống như đuôi nhân ngư, hấp dẫn kéo dài tới quần, cơ bắp trên đùi vai ngực lưng tạo thành những đường cong căng chắc, cường tráng lại không thô kệch, khiến mỹ cảm tràn trề năng lượng.

Giản Húc mỗi lần nhìn đều không thể rời mắt, loại dáng người hoàn mỹ như Phó Huân, trừ việc rèn luyện ra, nhiều hơn chính là dáng người tỷ lệ hoàn mỹ trời sinh.

Cho dù mưu tính cũng không lấy được chỗ tốt gì nhưng Giản Húc tình nguyện cho không nam nhân như vậy mấy lần!

Giản Húc cong cùi chỏ chống lên mặt giường, khẽ nâng người lên, mũi chân một chân chậm rãi trượt xuống trên ngực Phó Huân, sau đó mặt đầy ủy khuất thấp giọng nói: “Chiều mai còn phải chạy đi đóng phim, thật là mệt chết đi được.”

Phó Huân không đáp lại Giản Húc, cởi hết quần áo trên người rồi liền trực tiếp nằm lên người Giản Húc, hắn cũng không có hứng thú làm nhịp đầu, định đi thẳng vào vấn đề, lúc này lại nghe được Giản Húc nhẹ giọng nói: “Cũng may đối tượng hợp tác là Diệp Phong Miên nên tinh thần cũng không mệt mỏi cho lắm.”

Giản Húc cố ý nhắc tới Diệp Phong Miên, mấy thẻ tranh chibi của Diệp Phong Miên trong ví da của Phó Huân, khiến hắn rất muốn biết quan hệ giữa Phó Huân cùng Diệp Phong Miên, cũng muốn theo đó mà điều chỉnh thái độ của mình về sau với Diệp Phong Miên.

Nếu như Diệp Phong Miên thật sự có vị trí đặc biệt trong lòng Phó Huân, vậy sau này hắn thấy Diệp Phong Miên, nhất định sẽ cung cung kính kính, để tránh gián tiếp đắc tội với Phó Huân.

Nghe được ba chữ Diệp Phong Miên, Phó Huân đột nhiên dừng lại tất cả các động tác, hắn ngẩng đầu lên, hơi híp mắt hỏi Giản Húc, có thâm ý khác hỏi: “Nga? Tại sao hợp tác với Diệp Phong Miên tinh thần cậu lại không mệt mỏi?”

Giản Húc cảm thấy sắc mặt Phó Huân có cái gì đó không đúng, nhưng nhất thời lại không nhìn ra không đúng ở chỗ nào, hắn bắt đầu hối hận mình chưa biết rõ đã dò xét, nhưng lúc này cưỡi hổ rồi liền khó xuống, hắn cũng chỉ có thể dựa vào mấy bức tranh của Diệp Phong Miên trong ví da Phó Huân, suy đoán lời Phó Huân có lẽ sẽ thích nghe.

“Diệp Phong Miên tiền bối rất tốt với người khác, đối với tất cả mọi người đều ôn hòa lễ độ, khi quay phim với hắn em nhập vai rất nhanh.” Giản Húc mỉm cười nói: “Hợp tác với hắn rất khiến người ta thoải mái, thật may mắn gặp được đồng bạn hợp tác tốt như vậy.”

Sắc mặt Phó Huân lạnh như băng, gân xanh trên trán thình thịch đập không ngừng, nhưng hắn vẫn như cũ không đổi sắc híp mắt cười hỏi: “Hắn tốt như vậy, cậu quay phim ở bên cạnh hắn không động tâm sao?”

“Sẽ không.” Giản Húc vội vàng phủ nhận, nghĩ thầm người được Phó Huân giấu ở trong ví da, hắn sao dám mơ ước, liền tiếp tục cười nói: “Loại nghệ sĩ nhỏ còn chưa cả nổi tiếng như em, sao xứng với tiền bối Diệp Phong Miên được, sau này tiền bối Diệp Phong Miên nhất định sẽ chung một chỗ với người ưu tú hơn.”

Hô hấp Phó Huân thô trầm, đáy mắt lóe lên tia hàn quang: “Cậu cảm thấy mình không xứng với Diệp Phong Miên, bây giờ lại nằm dưới người tôi đây, làm sao? Ở trong mắt cậu, tôi còn kém hơn cả Diệp Phong Miên?”

Giản Húc sửng sốt, ban đầu ý của hắn là muốn ghép Diệp Phong Miên cùng Phó Huân lại với nhau, dùng cái này có được sự vui vẻ của Phó Huân, nhưng hắn lại không nghĩ tới Phó Huân lại hiểu thành như vậy, vì vậy liền vội vàng giải thích: “Không có không có, em tuyệt đối không có ý này, em…em chính là cảm thấy người ưu nhã hiền hòa, tướng mạo đoan trang như tiền bối Diệp Phong Miên, sau này khẳng định…A!”

Lời Giản Húc còn chưa nói hết, Phó Huân đột nhiên đưa tay hung hãn bóp lấy cổ Giản Húc, trong nháy mắt cắt đứt hô hấp của Giản Húc!

Giản Húc trợn to cặp mắt, hít thở thống khổ khó khăn khiến mặt hắn trong nháy mắt đỏ lên, hai tay hắn dùng sức đẩy cánh tay Phó Huân, thế nhưng chút sức lực này bên cạnh lực lượng khủng bố mà Phó Huân dồn ở bắp cánh tay, không có chút tác dụng nào.

Trong nháy mắt, Giản Húc cảm giác Phó Huân định vặn gãy cổ mình!

Phó Huân hô hấp dồn dập, gân xanh trên trán đều nổi cả lên, đáy mắt tràn đầy những tia máu đỏ tươi, lòng bàn tay vẫn siết chặt, ngũ quan dữ tợn phẫn hận tới mức vặn vẹo.

Lửa giận cả buổi tối nay tích tụ ở trong lồng ngực không cách nào bùng nổ, cũng vào giờ khắc này trút hết ra!

“Ngươi mẹ nó nhắc lại Diệp Phong Miên một câu nữa.” Phó Huân mặt mũi dữ tợn phẫn nộ hét: “Ta liền lấy mạng của ngươi!”

(Huynh: Luận, kết quả của việc đứng sai CP~~)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.