Khi trở về nhà đã hơn ba giờ chiều, mặt trời lên cao nhất, lóa mắt đến đau đớn.
Tề Tĩnh nhắm mắt lại, không phải bởi vì ánh nắng quá chói chang mà vì anh gần như kiệt sức rồi, ngay cả mở mắt cũng không còn hơi sức đâu. Đối với đại bộ phận dân cư ở đây mà nói, giờ là thời gian đi làm, toàn bộ tiểu khu yên ắng, thanh âm xung quanh cứ như bốc hơi vì thời tiết, hơi nóng phả vào người, biến thành giọt mồ hôi liên tục bốc lên.
Tề Tĩnh ở tầng bảy, bình thường anh sẽ trực tiếp đi cầu thang, nhưng lần này ngoại lệ, nhấn nút thang máy.
Cửa thang máy mở ra “đinh” một tiếng, gần như đồng thời chuông điện thoại vang lên, thanh âm chói tai hơn bình thường gấp bội phần.
Nghe nói người bị suy nhược thần kinh đặc biệt mẫn cảm với âm thanh, xem ra không phải nói sai. Huống chi trước mắt là một không gian kín mít, hiệu quả làm vang vọng âm rất tốt.
Tề Tĩnh nhìn thoáng qua số điện thoại, đoán là nếu như anh không nghe máy của người này tiếp, trong vòng nửa tiếng tới, số này sẽ gọi liên tục, gọi tới mức không thể nào ngủ bù. Nếu như tắt máy, có khả năng trong vòng một giờ, người gọi điện sẽ tìm tới tận cửa, như vậy hoàn toàn không cần ngủ luôn.
Vậy nên anh thấy nghe máy là sự lựa chọn tốt nhất, cũng là duy nhất.
“Alo?”
“Đàn anh! Đàn anh, quả nhiên hôm nay anh về rồi! Từ khi anh đi công tác đến giờ không nghe máy, em cũng không dám quấy rầy anh. Hôm nay anh về rồi, em có thể tiếp tục quấy rầy anh!”
Tề Tĩnh thấy bệnh suy nhược thần kinh của mình càng thêm nghiêm trọng rồi.
“Mời anh ăn xin nhấn 1, muốn anh mời ăn xin nhấn 2, mắng bạn trai xin nhấn 3.”
“Tuy rằng em rất muốn nhấn 2 và 3, nhưng mà... Chờ chút... Xin hỏi liên quan đến võng phối thì nhấn số mấy?”
“Dịch vụ này chưa mở, tạm biệt.” Khi anh đang định bỏ điện thoại khỏi tai, bên trong lập tức truyền tới tiếng gào khóc cực kì bi thảm.
“Đàn anh! Nhớ năm đó anh uống rượu với em —–”
Đòn sát thủ tới rồi.
Anh bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Được rồi, trước tiên để anh ngủ vài tiếng đã. Khi nào tỉnh, anh nhắn tin cho.”
Võng phối, tên gọi tắt của phối âm trên mạng internet, là một thế giới cho những người yêu thích phối âm trên internet tạo thành.
Trong giới võng phối, mỗi người đều có một câu chuyện, mỗi một câu chuyện đều có điểm khởi đầu.
Tề Tĩnh cũng không ngoại lệ.
Tề Tĩnh là người làm công tác truyền thông, tính chất công việc đã định trước ở thế giới ngoài đời anh lúc nào cũng phải đọc lướt rộng rãi, từ các diễn đàn công cộng đến blog cá nhân, từ những tư liệu học thuật nghiêm túc, đứng đắn đến các bài post nhảm nhí, kỳ quặc. Chỉ cần anh có thời gian, nhất định sẽ xem hết một lượt, đối với những điều mới mẻ cũng vui vẻ thử nghiệm.
Ban đầu, khi weibo mới ra đời, anh đã có tài khoản cá nhân, còn mời không ít bạn bè follow. Hai, ba năm đầu, anh chỉ xem thời sự, follow mấy danh nhân trong nghề, còn hăng hái viết về cuộc sống, mấy tin đồn thú vị. Cho đến một ngày, cô em khóa dưới thời đại học @ anh một cái.
Vừa mở ra nhìn, hóa ra là chuyển phát một weibo được khá nhiều người chú ý, tên là “Mời @ những người có thanh âm hoang dã nhất, gợi cảm nhất, để anh ấy ghi âm nhạc chuông báo thức đi ~(≧▽≦)/~”
Gợi cảm? Tề Tình nhìn qua tiêu đề, khóe miệng không nhịn được khẽ nhếch lên.
Anh làm việc ở đài truyền hình đã sáu năm, tuy rằng chức vụ không phải dẫn chương trình phát thanh, nhưng cũng từng tiếp xúc với nhiều công việc liên quan đến thanh âm, về cơ bản đã miễn dịch rồi, anh càng không có năng lực đánh giá thanh âm thuộc loại nào. Trước đây khi còn đi học, chưa từng có người nào nhận xét anh như vậy, không ngờ con nhóc này lại nghĩ thế.
“Anh thấy em @ anh vào cái weibo kia? Chẳng lẽ em muốn theo đuổi anh sao? Bạn trai của em là cảnh sát, anh không muốn chết không toàn thây.” Nửa thật nửa đùa gọi điện nói, kết quả chỉ nghe thấy đương sự hừ một tiếng khinh thường.
“Em mới không thèm bẻ cong thành thẳng ấy.”
Tề Tĩnh là một người rất thản nhiên, từ lâu đã thoải mái come out, chưa từng giấu diếm bạn bè.
Người bạn thật sự không cần giấu diếm, người cần giấu diếm không thể thành bạn bè. Năm đó, khi cô đàn em nghe được những lời này đã khóc bù lu bù loa lên, nước mắt ngắn, nước mắt dài, cùng anh uống rượu suốt đêm, hôm sau còn ở trong phòng ngủ của anh nôn đến trời đất mù mịt, đến nay lại lên án anh phá hủy hình tượng đoan trang, thục nữ của cô.
Mỗi khi cô nhóc có việc cần nhờ, sẽ lại lấy lời dạo đầu kinh điển ra “Nhớ năm đó anh uống rượu với em”
“Đàn anh, nhớ năm đó anh uống rượu với em—-”
“Anh thu âm cho em.”
“He he he he.”
Tề Tĩnh luôn là người giữ chữ tín, đêm đó quả nhiên thoải mái thu âm một đoạn nhạc chuông báo thức cho cô. Vốn chỉ làm cho vui, muốn khiến cô hài lòng, không ngờ cô nhóc kia hôm sau dám đưa đoạn ghi âm của anh lên mạng, còn phát lên weibo.
Măng tre tháng ba: ≧▽≦ Ai nha nha nha, đàn anh @Không biết thì không đáp thực sự thu âm nhạc chuông báo thức cho tôi nè! Thật quá gợi cảm! Mọi người mau tới nghe đi!! @Cửu cô nương @iCookie @Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu @Tố Y Chu Tú @Đột Đột không có Ao(1)@Không kéo dài không sống được
Tố Y Chu Tú: Mark(2)! Hiện tại đang ở trên lớp, về nhà nghe!
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: ( ⊙o⊙) Oa oa oa, thanh âm này... thực sự quá gợi cảm! *đấm đất*
Tố Y Chu Tú: Thật sao?? Người hiện giờ không lên mạng được bằng máy tính ao ước đố kị!! ┭┮﹏┭┮
Cửu cô nương:... Nghe xong rồi... Chỉ muốn nói — Mẹ nó, thanh âm của người này thật giống thần tượng của tôi!!
Đột Đột không có Ao: ¬_¬
Cửu cô nương: Đột Đột, cậu hiểu tôi mà!! ┭┮﹏┭┮
Đột Đột không có Ao: ¬_¬ Thần tượng của cậu đã lui giới rất nhiều năm rồi, tỉnh lại đi.
Cửu cô nương: Đồ ngốc, không cần phải nhắc tôi!! ┭┮﹏┭┮
Măng tre tháng ba: Phụt, sờ sờ A Cửu. A Cửu đừng khóc, mắng đi! ≧ω≦
Cửu cô nương: Tóm lấy Măng!! Tôi muốn dụ dỗ đàn anh của cô a a a a, cầu dụ dỗ a a a a! Anh ấy là người trong giới sao? Có phối kịch không? Hát cover cũng được. Mẹ nó! Giống thần tượng của tôi lắm luôn!
Bởi vì weibo này có @ anh, nên khi anh hiếu kì nhấn mở bình luận, đọc được đến đây thì không nhịn được “phụt” một tiếng phì cười. Xem ra mình vừa dùng máy tính vừa uống cà phê không phải là chuyện sáng suốt.
Anh quen biết cô đàn em này khi học ở đại học khoa truyền thông, lúc ấy anh biết cô rất thích phương diện phối âm, phát thanh, suốt ngày lăn lộn online trong giới này. Sau khi tốt nghiệp, mấy người bạn học cùng thành phố bọn họ thỉnh thoảng lại tụ tập, anh sẽ nghe được cô nói một số chuyện trong giới võng phối, sơ lược về các từ ngữ liên quan...
Tuy rằng anh hiểu cơ bản họ đang nói chuyện gì, nhưng mà đây là lần đầu tiên anh trở thành trọng tâm câu chuyện.
Vì thế anh bỏ cốc cà phê sang một bên, khẽ mỉm cười, trả lời bình luận.
Không biết thì không đáp: Ha ha, cảm ơn lời nhận xét, được người ta khen gợi cảm thật ngại quá.
Măng tre tháng ba: Đàn anh!! ≧0≦
Cửu cô nương:!! Mẹ nó, được trả lời rồi! Đàn anh, cầu dụ dỗ!!!
Đột Đột không có Ao: ¬_¬
iCookie: Vừa mới ra ngoài về, hình như tôi đã bỏ lỡ trò hay gì đó ⊙▽⊙... Cửu Cửu, cậu muốn dụ dỗ ai?
Măng tre tháng ba: A Cửu muốn dụ dỗ đàn anh tôi, he he he. Đồng chí Bánh quy mau đi nghe đi! Link ở ngay bên trên! Mau nghe đi!
iCookie: Đang nghe... Biểu lộ độ gợi cảm quả thực đạt MAX! Có thể hiểu được tâm tình của Cửu Cửu, phụt...
Tố Y Chu Tú: Nhìn bình luận của mấy cậu mà muốn cào tường. Không nghe được, không nghe được, đảng dùng điện thoại(3) thật đáng thương ┭┮﹏┭┮
Không kéo dài không sống được: Đảng dùng điện thoại thật đáng thương +1
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Loop(4) thật nhiều lần! Càng nghe càng cảm thấy giống phiên bản thanh niên của Khinh Cầu đại nhân ( ̄▽ ̄)~*
Cửu cô nương: Đúng không!! Meo meo meo cậu cũng nghĩ như thế đúng không!!
Phiên Cổnの Miêu Miêu Cầu: Ừ, nhưng mà thanh tuyến của đàn anh Măng trong trẻo hơn một chút, còn Khinh Cầu đại nhân tương đối trầm.
Cửu cô nương: Đáng tiếc thần tượng lui giới quá sớm... *gào khóc*
Không kéo dài không sống được: Thần tượng của Cửu cô nương là Khoái Mã Khinh Cầu?? Hóa ra cậu thích kiểu thanh tuyến đó.
Đột đột không có Ao: ¬_¬ Cậu ta nhiều thần tượng lắm.
Cửu cô nương: Đột Đột, cậu lăn sang một bên đi! *tiếp tục gào khóc*
Không biết thì không đáp: Ha ha, các cô thật thú vị, nói xong tôi cũng muốn đi phối âm.
Bình luận này vừa gửi đi chưa được hai phút, điện thoại di động trên bàn lập tức vang lên. Anh cầm lên nhìn, quả nhiên là Ninh Tiêu Tiêu, cũng chính là đàn em ID Măng tre tháng ba trên weibo.
“Đàn anh, không phải anh nói đùa chứ?” Giọng điệu của cô nhóc rất nghiêm túc, nhưng không che lấp được sự hưng phấn mơ hồ trong thanh âm.
“Không hẳn là đùa. Thấy mấy bạn của em trò chuyện khá là thú vị.”
“Đàn anh, anh xem bình luận mới nhất đi, câu vừa rồi của anh thiếu chút nữa khiến A Cửu... A, chính là người tên Cửu cô nương trên weibo, cô ấy sắp kích động đến điên rồi. Cô ấy còn đang spam QQ của em, nói em nhất định phải kéo anh xuống nước.”
“Chẳng hề gì.” Tề Tĩnh cười nói.
Thời học sinh, anh từng chọn môn Lịch sử kịch phương Tây và Sáng tác kịch bản, bình thường cũng hay xem phim, viết bình luận phim, có chút hứng thú với nghệ thuật biểu diễn.
“Vậy... Em bán anh luôn nhé?”
Nếu như có thể dùng một cái bút để vẽ lại trạng thái âm thanh của con người, lúc này bộ dạng của Ninh Tiêu Tiêu tuyệt đối là mãnh thú hai mắt sáng lấp lánh, nhìn chằm chằm con mồi, liên tục nuốt nước miếng. Hết lần này tới lần khác, mãnh thú này còn muốn đội lốt thỏ trắng, hơn nữa còn giả vờ đặc biệt vô tội.
“Em bán đi, dù sao anh là thanh toán theo phút.” Đáng tiếc, đối thủ của cô là người chưa từng thua cuộc trong chuyện đùa giỡn kẻ khác.
“Đàn anh...” Thanh âm Ninh Tiêu Tiêu khóc không ra nước mắt vang lên nghe hết sức êm tai.
“Đừng khóc, đừng khóc, hóa bi phẫn thành sức ăn, sau này em có thể bán theo cân, cực lời.” Tề Tĩnh cũng là cao thủ trong phương diện “chọc ngoáy“.
“Đàn anh...” Ninh Tiêu Tiêu bị chọc trúng chỗ đau, giọng nói lập tức chuyển sang mức ai oán, “Đàn anh, xin hãy tha cho em...”
Tề Tĩnh còn muốn tiếp tục trêu chọc vài câu, QQ đột nhiên thông báo có người thêm bạn, nhấn mở ra nhìn, người đó chính là “Cửu cô nương” thấy trên weibo.
“A Cửu hỏi em số QQ của anh, em đã cho cô ấy. Hẳn là cô ấy thêm bạn anh rồi.”
“Hiệu suất của em thật cao.” Anh lắc đầu cười. Cô nhóc này, ngón tay hoạt động còn nhanh hơn mồm mép, vô cùng thuần thục tuyệt chiêu tiền trảm hậu tấu(5).
Cửu cô nương là chuẩn bị đầu tiên Tề Tĩnh quen biết trong giới võng phối, cũng là người đầu tiên hỏi anh muốn dùng ID gì trong giới.
“Chẳng hỏi ngày về.” Tề Tĩnh suy nghĩ một chút rồi đáp.
Vài năm sau đó, Cửu cô nương gặp ai cũng nói tới hai việc.
Việc thứ nhất là điều cô không hối hận nhất từ khi gia nhập giới tới nay, đó là dụ dỗ thành công CV “Chẳng hỏi ngày về“.
Việc thứ hai là điều cô hối hận nhất từ khi gia nhập giới tới nay, đó là khi ấy tán thành anh ta dùng ID “Chẳng hỏi ngày về“.
Nếu như những chuẩn bị mới may mắn gặp được tiền bối Cửu cô nương, cô ấy sẽ nhất định cằn nhằn mãi về ý nghĩa thật sự của cái ID tra tấn trái tim thủy tinh của cô tới nát bấy.
“Chẳng hỏi ngày về” là một ID tên xứng với người. Bởi vì chủ nhân của ID này trong một năm thì có tới sáu tháng mất tăm mất tích.
Vốn khi thấy ID này, lòng các chuẩn bị đã lạnh một nửa, nửa còn lại lạnh thấu khi nhìn thấy chữ ký QQ “1. Muốn giục âm thì nhìn ID; 2. Muốn giục phản âm thì đọc điều số 1“.
“Em rất hối hận.” Mỗi lần Cửu cô nương nói chuyện phiếm với Tề Tĩnh, câu cửa miệng dần dần biến thành bốn chữ này.
“Thế giới thật rất ngược(6).” Tề Tĩnh có năng lực thích ứng với ngôn ngữ trong giới rất xuất sắc, lời giải thích của anh ngay từ đầu đã đổi “Công việc rất bận rộn” thành cái này.
Thực ra những lời này chẳng phải mượn cớ, đều là sự thật.
Đài truyền hình tỉnh bao gồm nhiều lĩnh vực rộng hơn đài truyền hình địa phương, lượng công việc đương nhiên cũng tăng theo. Mỗi lần nhận được tin tức bất ngờ không nằm trong khu vực, đơn vị đều phải phái người đi công tác khẩn cấp tới hiện trường. Những người chưa có gia đình, chưa có con như Tề Tĩnh càng dễ dính chưởng.
Thời điểm tháng bảy, nhiệt độ không khí không ngừng tăng lên, còn có lượng mưa cũng tăng.
Trong tỉnh nhiều ngày liền có mưa lớn tạo thành ảnh hưởng xấu tới giao thông, còn xảy ra không ít sự cố, ví dụ như ở nơi công tác lần này có núi lở, anh cùng mấy đồng nghiệp trong tổ phỏng vấn phải đi cùng xe quân đội xóc nảy hơn mười hai tiếng mới đến nơi, cả người ướt bùn thì khỏi nói, điều kiện ăn ở còn khắc nhiệt vô cùng. Lăn lộn hơn nửa tháng, cuối cùng cũng có thể báo cáo kết quả công tác về nhà.
Khi ra đi quá vội vàng, rèm cửa sổ phòng ngủ còn chưa đóng, ánh nắng mặt trời đầu chiều rọi thẳng vào, như tạo thành ô vuông sáng lấp lánh dưới sàn nhà bằng gỗ, bước chân trần lên nóng tới mức sắp bỏng chân.
“Nóng quá...”
Tề Tĩnh quăng bao công văn xuống ghế máy tính, kéo rèm cửa, mong mỏi chút mát mẻ dưới bóng râm. Áo sơ mi ướt sũng mồ hôi dán chặt sau lưng, cả người dính dấp mất tự nhiên, anh bất đắc dĩ vừa phải lục lọi tìm điều khiển điều hòa bên tủ đầu giường, vừa cởi quần áo ra, sau khi thay một bộ đồ sạch sẽ mới ngồi phịch xuống giường.
Trước đây khi mới vào nghề, các tiền bối đã từng nói, khi con người mệt nhất lại khó mà ngủ được. Tề Tình thường tự mình trải nghiệm điều này.
Theo một câu nói trên weibo của anh, chất lượng giấc ngủ của anh có thể ganh đua cao thấp với chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm trong nước.
Trên đường về nhà, anh đã ngủ gà ngủ gật ngắt quãng trên ô tô, lúc này nằm hơn mười phút chẳng hề thấy buồn ngủ. Vì thế Tề Tĩnh xoay người đứng lên, mở máy vi tính.
Bởi vì công việc yêu cầu, khi anh đi công tác luôn mang theo máy tính đơn vị cấp cho, về nhà mới dùng máy riêng.
Cuối hai tuần trước anh đi, sợ rằng bây giờ có không ít tin nhắn.
Không ngoài dự đoán, vừa đăng nhập QQ, con chim cánh cụt dưới góc màn hình lập tức bị mười mấy cái ava đánh chiếm, nhất thời kêu âm ĩ, thậm chí anh còn cảm thấy máy tính đơ tròn mười giây đồng hồ.
Những người nhắn tới hầu như đều từ nhóm “Chuẩn bị“. Nội dung nhắn lại hầu như đều chứa icon khóc của QQ.
Yên Chi Hoa: Chẳng hỏi ngày về sama!! Em muốn hỏi ngày về của anh, đừng nói là em không nên hỏi mà!! TAT
M.E.E: Anh có gan chơi trò biến mất thì phải có gan giao âm chứ! Đừng để ẩn QQ, em biết anh onl! Trả lời một câu sẽ SHI(7) sao, sẽ SHI sao! *nước mắt oán giận*
Bạch Y Khanh Tương:... Đại... nhân... cầu... giao... âm *khóc*
Tiên Cao: Ngày về, anh mà không hiện ra, em sẽ về trời(8)! ╥﹏╥
...
...
...
Không đọc 35 thư QQ, không đọc 128 tin nhắn, không đọc 999+ lịch sử trò chuyện trong nhóm... Nhìn đến đây, ngay cả tài khoản weibo anh cũng không muốn đăng nhập.
So sánh mới thấy, hình tượng dữ tợn giống như quỷ đòi mạng của đàn em trở nên thân thương hơn nhiều.
*Chú thích:
(1) Đột Đột không có Ao: Đột là 凸, Ao là 凹. Các bạn hiểu chứ =)))
(2) Mark: bookmark = lưu dấu trang.
(3) Đảng dùng điện thoại: nguyên văn là trảo cơ đảng.
(4) Loop: quay vòng = replay
(5) Tiền trảm hậu tấu: giết trước báo sau.
(6) Ba lần nguyên rất ngược: Ba lần nguyên là 3D, thế giới thật. Ngược thì mọi người biết rồi (ngôn ngữ mạng).
(7) SHI: chết
(8) Về trời: nguyên văn là quy thiên = chết.