Nhắc tới cũng thật trùng hợp, buổi họp fan của Hứa Diệc Châu ở thành phố S cũng vừa đúng lúc trước sinh nhật của Nhiễm Tích một ngày.
Hôm sinh nhật của Nhiễm Tích, Hứa An Nam lại đến đây.
Bởi vì trường học không cho phép người bên ngoài tùy tiện đi vào, cho nên vẫn là Nhiễm Tích phải đặc biệt chạy đến cửa trường học đón Hứa An Nam.
“Sau chị lại đột nhiên đến đây?” Hứa An Nam từ ở phía xa vẫy vẫy tay cô, Nhiễm Tích chạy tới.
“Không phải hôm nay là sinh nhật em sao! Vừa đúng lúc anh trai chị có buổi họp fan ở thành phố S, nên chị cũng lại đây tham gia náo nhiệt! Chao ôi, chị nghe nói đoàn phim của tụi em đang ở khách sạn đó sao, nên chị định ở lại khách sạn đó luôn!”
Bác bảo vệ ở cổng trường rốt cuộc cũng thả người, Hứa An Nam còn cười hì hì nói câu: “Chú xem, con đã nói con không phải người xấu mà.”
Nhiễm Tích kéo cánh tay Hứa An Nam, do dự một chút, hỏi: “Anh trai chị, ách, hôm nay ở lại đây sao?”
“Cái này chị cũng không biết, nhưng mà hình như khuya hôm nay anh ấy còn có lịch trình, cho nên có thể sẽ không ở lại đây đâu.” Hứa An Nam suy nghĩ một chút rồi trả lời, sau đó từ túi xách phía sau cầm ra món quà mà mình đã tỉ mỉ lựa chọn, đưa cho Nhiễm Tích.
“Sinh nhật vui vẻ!”
Nhiễm Tích nhận món quà, cười đến ngọt ngào, “Em cảm ơn ạ.”
Lúc nghỉ giải lao, Nhiễm Tích liền cùng Hứa An Nam ngồi trong phòng học tán gẫu.
Hứa An Nam ngồi trong phòng học nhìn xung quanh một cái, hỏi Nhiễm Tích: “Biên kịch bên em có phải là Lục Du Y không? Sao chị lại không thấy chị ấy?”
“À, hôm nay Lục Du Y muốn xin nghỉ, có mấy người biên kịch khác ở đây, chị muốn tìm biên kịch sao?”
“Không phải, chị chỉ hỏi một chút thôi. Thật ra Lục Du Y là học tỷ của chị, cùng khoa luôn.” Hứa An Nam nhíu mày nhìn Nhiễm Tích, sau đó tiếp theo nói: “Chị ấy cùng học trưởng Chu Tử Húc trường chị là một đôi rất nổi danh trong trường đấy, trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.”
Hai con người nhiệt tình đam mê bát quái ngồi cùng nhau, liền tán gẫu đủ thứ trên trời dưới đất.
...
Ánh mắt Hứa An Nam bị kịch bản nằm trên bàn hấp dẫn, cô ấy cầm kịch bản lên, hỏi Nhiễm Tích: “Cái này là kịch bản à? Chị có thể xem một chút không?”
Nhiễm Tích một bên uống nước trái cây một bên gật đầu.
Vì vậy Hứa An Nam liền không chút khách khí lật ra coi.
Kịch bản vốn là thường xuyên bị lật qua lại lại, trang giấy cũng chẳng còn sạch sẽ, bên trong còn rậm rạp chằng chịt tràn ngập ghi chú, cái gì mà “Nơi này phải ngại ngùng” “Lúc này phải lớn tiếng một chút” “Không nên sai từ ở chỗ này, lúc diễn thử đã sai rất nhiều“...
Hứa An Nam lại mở ra, lật đến chỗ có dán một tờ ghi chú.
Sau đó, đột nhiên trợn to hai mắt, hét lớn: “Có cảnh hôn?” Anh trai nhà cô sẽ thương tâm mất...
Nhiễm Tích gật gật đầu.
Hứa An Nam “Oa ~” một tiếng, sau đó bắt đầu đọc kịch bản, “Tạ Tuấn Cừ chậm rãi dựa gần vào Viên Đom Đóm, hơi thở ấm áp thở vào mặt cô, Viên Đom Đóm không kìm lòng nổi ngừng lại hô hấp, chỉ cảm thấy hơi thở của chàng trai càng ngày càng gần càng ngày càng gần, sau đó, cánh môi được bao phủ bởi sự mềm mại... Oa ~ còn chuyển hướng quay khuôn mặt nữa ~ “
Nhiễm Tích bị cô ấy đọc lên như thế có chút ít thẹn thùng, đưa tay vỗ nhè nhẹ cô ấy một cái, “Đừng có đọc lên, mắc cỡ muốn chết.”
Đột nhiên Hứa An Nam trước mắt dựa sát mặt vào, ý tứ sâu xa hỏi một câu: “Đây là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của em phải không, vậy có phải cũng là nụ hôn đầu tiên ngoài đời thật?”
Nhiễm Tích có chút ngại ngùng, cô lầm bầm nói: “Cái gì mà nụ hôn đầu tiên chứ, còn chưa có quay tới mà!”
Hứa An Nam bĩu môi, “Không phải là sớm muộn gì cũng quay tới sao! Trên đây còn viết chiều nay sẽ quay cảnh này này!”
“Chị không thấy em có dùng bút máy viết vài thứ lên đó sao?”
“Bút máy? Chỗ nào?” Hứa An Nam lại vùi đầu tìm kiếm trong kịch bản, cuối cùng cũng thấy ở hai hàng chính giữa có một dấu chấm hỏi, cô ấy cười nói: “Em viết cũng nhẹ nhàng quá đi!”
“Chao ôi, em không muốn quay cảnh hôn à?”
“Vâng, có chút ít.” Trước đây không lâu cô mới biết được Hàn Phán Nhi có tâm tư với Ngô Nhất Hằng, mà một lát nữa cô sẽ quay cảnh hôn với Ngô Nhất Hằng... Dù sao cũng cảm thấy ngượng ngùng với Hàn Phán Nhi nha... Hơn nữa, cô còn nhỏ mà, còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu!
“Vì sao thế? Không phải Ngô Nhất Hằng rất đẹp trai sao? Cũng có quan hệ tốt với em nữa.” Hứa An Nam rất là nghi hoặc, sau đó trong đầu chợt lóe lên, kinh hô một tiếng, cô ấy vội vàng che miệng nhỏ giọng hỏi Nhiễm Tích, “Hay là những tin đồn trên mạng đều là sự thật? Hàn Phán Nhi thích Ngô Nhất Hằng?”
Nhiễm Tích lườm cô ấy một cái, “Chị đừng có nói lung tung. Em chỉ là... Ai nha, chị hiểu mà, cùng người mình thân thiết như thế diễn cảnh hôn sẽ không quen á...”
Hứa An Nam hiểu rõ “A ~” một tiếng, sau đó đột nhiên hỏi một câu, “Vậy có quen với anh trai chị không?”
Nhiễm Tích chưa phục hồi lại tinh thần, chỉ nghe thấy Hứa An Nam ung dung nói: “Cùng anh trai chị quay cảnh hôn chắc chắn sẽ rất tự nhiên, anh chị diễn rất tốt mà.”
“Này, chị nói gì thế.” Nhiễm Tích quay mặt, ánh mắt có chút ít lơ lửng.
Cùng Hứa Diệc Châu quay cảnh hôn? Cảm giác trong lòng y như có chú nai con đi loạn vậy... Sẽ có ngày đó sao? Không thể nào... Cô vừa bỏ ý nghĩ đó với Hứa Diệc Châu, đem anh trở về với vị trí thần tượng, tại sao khi Hứa An Nam chỉ nói một câu lại làm cô dao động được chứ?... Hít thở sâu, bình tĩnh lại bình tĩnh lại... Ái chà, cũng không biết kỹ thuật hôn của Diệc Châu nhà cô như thế nào, trước giờ chưa từng thấy cảnh hôn sâu của anh ấy... Cũng không biết môi anh có mềm hay không, là nóng hay là lạnh...
“Hey! Em đang nghĩ cái gì thế? Mặt đều đỏ cả rồi.” Thấy Nhiễm Tích nhắm mắt lại trầm mặc cả buổi, Hứa An Nam lung lay cô một cái.
Nhiễm Tích đột nhiên bừng tỉnh, trời ạ, cô vừa mới nghĩ cái gì vậy trời?!
“Không phải là em đang suy nghĩ cảnh em hôn anh chị chứ!” Hứa An Nam một bộ “Chị đã biết hết rồi“.
“Chị nói bậy, em cùng thầy Hứa, làm sao có thể đóng vai yêu nhau được chứ!” Nhiễm Tích nói có chút ít lắp bắp.
“Tại sao lại không thể? Lúc hai người đóng phim《 Meo Meo Tinh Nhân 》, cảnh em và anh chị diễn cùng nhau chị đã xem đi xem lại rất nhiều lần đấy!”
“Không phải chứ, có một cảnh thôi mà!”
Chính là lúc thân phận Meo Meo bị Giang Hạo phát hiện, hai người bọn họ diễn riêng cùng nhau.
“Đúng vậy, chính là cảnh đó đó. Một màn anh chị đem em khóa trái áp chế trên tường kia thật sự thô bạo! Uầy, thân hình nhỏ hơn, màu da trắng hơn, uầy, cảm giác như anh trai xấu đang cưỡng bức em gái nhỏ vậy, trời ạ, cảm giác siêu cấp cấm kỵ! Chị đã nói với em rồi, mọi người trên mạng đều nhìn ra cả rồi...” Nói đi nói lại cả nửa ngày, cuối cùng ra được kết luận, “Dù sao, chị cảm thấy, nếu hai người đóng cặp với nhau sẽ rất tuyệt! Chao ôi, trước tiên, nếu như em cùng anh chị quay phim chung thiệt á, thì nhất định phải gọi chị đi xem, đến lúc đó anh chị chắc chắn sẽ không đồng ý, em phải giúp chị thuyết phục anh ấy!”
Nhiễm Tích thấy Hứa An Nam thao thao bất tuyệt cả nửa ngày, cười đưa cho cô ấy một bình nước, “Uống nước đi chị, coi chừng bị viêm họng đấy, ngày mai chị còn tới xem em quay phim mà.”
...
Buổi tối, đoàn phim tổ chức sinh nhật cho Nhiễm Tích, Nhiễm Tích vốn là muốn mời Hứa An Nam cùng đi, nhưng lại bị Hứa An Nam cự tuyệt, Hứa An Nam nói cô ấy còn phải đi đón mẹ ở sân bay, không có thời gian.
Thì ra, mẹ của Hứa Diệc Châu cũng muốn tới tham gia họp fan!
...
Hứa Diệc Châu khuya hôm nay hoạt động khoảng bảy giờ liền kết thúc, so với thời gian dự tính sớm hơn hai giờ.
Cầm lấy điện thoại từ tay Chu Giang, vừa mới mở điện thoại tiếng thông báo đã vang lên không ngừng, đều là cuộc gọi nhỡ của em gái mình, còn có tin nhắn chưa đọc.
Xem qua một lượt thông báo, hơi mệt chút nên Hứa Diệc Châu duỗi lưng một cái, ngồi xuống trước gương trang điểm, tiện tay mở ra một tin nhắn.
An Nam: Ừ thì không nhận điện thoại của em! Hừ hừ, Tích Bảo của chúng ta muốn đi quay cảnh hôn đấy, anh chờ mà xem đi!
Lông mày nhướn lên, cô gái nhỏ muốn đi quay cảnh hôn?
Lại mở ra một cái khác.
An Nam: Biết là cùng ai không? Ha ha, không có sai, chính là cùng Ngô Nhất Hằng! Ái chà, hai đứa nhóc vô tư, trai tài gái sắc nha!
Cùng Ngô Nhất Hằng?
Bình ổn lại tâm trạng, Hứa Diệc Châu lại mở ra một cái tin nhắn khác.
An Nam: Ái chà, là khi nào quay nhỉ? Để em suy nghĩ đã! Sao lại không nhớ ra rồi ta? À, đúng rồi, hình như là ngày mai! Hôm nay sinh nhật, ngày mai sẽ hôn hôn, thật hạnh phúc quá đi!
Hứa Diệc Châu nâng trán, đây nhất định không phải là em gái thân thiết của mình.
Đè tay lên huyệt Thái dương, Hứa Diệc Châu đứng dậy đi khỏi phòng nghỉ, thuận tiện gọi điện cho Chu Giang.
“Chu Giang, giúp tôi thay đổi chuyến bay...”