CHƯƠNG 24
Một nụ hôn dài chấm dứt, thiếu gia mỉm cười đứng dậy, một lần nữa cầm lấy roi da, lại nhìn xuống hắn.
Vừa rồi không khí tốt đẹp nóng bỏng đều biến mất.
Tần Yến nhìn hắn, khóe miệng ướt át lưu tiếu ý, ưu nhã nâng tay lên, để roi da tại quần lót ẩm ướt của hắn, nhẹ nhàng xẹt qua xẹt lại, giống như khiêu khích, lại giống như uy hiếp: “Bây giờ, câu thứ hai, ngươi có phải hay không khiếm thao~?”
Tần Yến tuy rằng kinh nghiệm trên giường phong phú, nhưng chơi cái kiểu không mặt mũi không biết xấu hổ kiểu này vẫn chưa bao giờ có kinh nghiệm. Nói tóm lại, hắn cho rằng mình là cao thủ kĩ xảo cùng ôn nhu đệ nhất.
Đáng tiếc thân phận hắn hiện tại thực tràn ngập nguy cơ.
Thiếu gia một bên chờ hắn trả lời, roi da một bên trượt xuống dưới, xẹt qua túi da, chui vào giữa hai chân, như có như không ma xát nhẹ hội âm cùng cúc huyệt hắn. (hội âm: vùng giữa phân thân và cúc hoa)
Tuy rằng cảm giác thực không tồi, nhưng tiết tấu roi da phảng phất nhắc hắn về trừng phạt vừa rồi. Nghĩ tới đậy, Tần Yến sợ tới mức nhuyễn đi, dù sao nơi này mà bị y ngoạn trừu thực không thú vị…
Hắn chỉ có thể phiết miệng, kéo dài thời gian trả lời vấn đề kia: “… Khiếm…”
“Chỉnh câu.”
“…Ta thiếu thao.”
“Ngoan~ thưởng cho ngươi.” Thiếu gia nhích lại gần.
Tần Yến thấy hắn để sát vào, tưởng rằng lại muốn bị hôn, không biết vì cái gì, tim phanh phanh đập nhanh một trận.
Đại khái vì bộ dắng y rất hảo xem đi, Tần Yến nghĩ, sau đó hắn hạ mi, không dám nhìn y.
Không nghĩ tới thiếu gia luồn ra sau hắn, đem còng tay hắn mở ra.
Tần Yến còn không có phản ứng lại, liền vị kéo mạnh một cái. Hắn nghiêng ngả lảo đảo đứng trên đất, gần như ngã vào người thiếu gia, hắn vừa nhấc đầu liền nhìn đến lông mi dày đậm của ai kia.
Gương mặt tinh xảo ấy gần trong gang tấc, đôi mội xinh đẹp vừa hôn hắn vẫn còn hồng hồng.
Tần Yến nghĩ, tuy rằng này cũng không phải cái gì thời cơ tốt, dù sao thì tay hắn còn bị nắm một chỗ, nhưng là hắn quyết định chủđộng một phen.
Hắn hơi nghiêng nghiêng đầu, chậm rãi dựa vào y.
Lúc này, đôi môi mềm khẽ mở, thanh âm dễ nghe tràn ra: “Quỳ xuống.”
“Ách……. A?”
“Đừng để ta nói lần thứ hai.”
Tần Yến không biết y đánh cái chủý quỷ quái gì, nhưng xác định hắn hôm nay sẽ gặn hạn, chỉ có thể ngoan ngõa một chút.
Hắn đảo đảo cặp mắt trắng dã, không tình nguyện quỳ xuống.
Thiếu gia giống như sờđầu chó con mà xoa xoa hắn: “Biểu hiện không tồi, thưởng cho ngươi…Ăn đại nhục bổng.”
Tần Yến cũng không phải chưa từng khẩu giao cho người khác, đụng tới nam tử khảái sạch sẽ hắn sẽ có tâm đùa một chút. Bất quá khi đóđều là hắn đem người ta đặt lên giường xem bộ dáng y ý loạn tình mê, nào có giống như bây giờ, bị báđạo bắt quỳ, còn bị buộc ăn kê kê của nam nhân khác.
Cùng may Tần Yến khẩu kĩ không tồi, đại kê kê bị hắn mút vào rất nhanh trướng đại, cứng cứng nhét đầy miệng hắn.
Cái của y to lớn ngạo nhân, động tác lại không hề thương tiếc, đâm mạnh khiến Tần Yến muốn phun hết ra. Nhưng Tần Yến nghe được tiếng thở dốc tràn ngập ý tứ thỏa mãn của y, thấy thật gợi cảm, cảm giác rất tốt.
Hắn nghĩ, đại khái nam sự thật là vì nam nhân này rất có lực hấp dẫn, hắn mới có thể nhượng bộđến mức này, thậm chí còn có thể hưởng thụ. Trên thực tế, nếu như bọn họ không phải công tác gặp mặt nhau làm việc, hẵn có lẽđã sớm làm như vậy.
Lúc này, thiếu gia vỗ vỗ mặt hắn, rút ra.
Lúc này Tần Yến mơi có cơ hội nhìn chằm chằm cái thứ vừa nhét đầy miệng mình kia.
Tính khí thô dài đã muốn cương hoàn toàn, hình dáng thẳng thắn, màu sắc không quáđậm, lại càn bị hắn ngậm cho bóng lưỡng, tràn ngập khí tức giống đực cùng tính câm lược, kiêu ngạo ngẩng lên.
Tần Yến nuốt nước bọt một cái, thế nhưng lại có cảm giác chưa được ăn đủ.
Thiếu gia nhiễm ***, nhìn qua càng là bộ dáng muốn ăn thịt người.
Hắn hạ eo, có chút hung ác nâng cằm Tần Yến, kéo gần lại, nhìn ánh mắt hắn lệ mông mông, khàn khàn nói: “Gọi ta ba ba.”
“Cáp?!”
Phương thức xưng hô trên giường… có thế khiến người ta tăng thêm tình thú. Có người thích kêu bảo bối nhi, honey, có người kêu lão công, lão bà, đương nhiễn cũng có người thích kêu ca ca, ba ba.
Tần Yến là thanh nhiên khẩu vị bình thường, hắn vẫn cảm giác kêu ca ca không có gì, nhưng kêu ba ba liền nghi ngờ là có chút biến thái.
Nhất là tiểu thiếu gia trước mặt này rõ ràng là thích SM, cư nhiên muốn cho một người lớn hơn hắn 10 tuổi gọi hắn là baba ?!
Kính nhờ a đại ca! Kia nếu chờ ngươi đến 30 tuổi chẳng phải là phải gọi ngươi là gia gia à!
Tần Yến trong lòng tức giận, trên mặt thực xấu hổ: “Này… không quá thích hợp đi… ngươi xem, dù sao ta còn lớn hơn ngươi mấy tuổi…”
“Khi đó ngươi không phải kêu rất tự nhiên sao?”
Tần Yến nghe loại này tra khảo, càng nóng này: “Cho nên ta mới nói ngươi nhận sai người rồi a!”
“Phải nha…” Tiểu thiếu gia âm trầm nở nụ cười: “Ta đây đến đề tỉnh cho ngươi đi. Năm X ngày Y tháng Z, tại siêu thị… Ngươi còn nhớ rõ ngươi đã làm cái gì không, Tần Yến? Hay ta nên gọi ngươi là…… Nhà du hành vượt thời gian?”
Tần Yến trong đầu ông một tiếng, sự việc đùa dai làm người ta vừa kiêu ngạo vừa thẹn tám năm trước trở lại trong đầu hắn.
Tuy rằng này đó chiến lợi phẩm hắn dùng thật lâu, nhưng cho đến bây giờ, sự việc chi tiết thế nào hắn không thể nhớ rõ. Hắn chỉ nhớ mặt thiếu nhiên cóđôi mắt tròn to, ngốc nghếch, bị hắn xoay vòng vòng, còn khóc cùng với hắn.
Hắn trong lòng chợt lạnh, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn thiếu gia trước mặt.
Diệp Tử Khuynh, thiếu gia có tiền ngày đó…….. chính là hắn?! Năm đó cái ngốc tử kia chính là hắn?!!
Trong trí nhớ, bóng dáng thiếu niên chỉ còn mơ hồ, nhưng ai có thể nghĩ, cái mặt nhỏ nhắn nộn thịt kia cư nhiên trưởng thành lại góc cạnh rõ ràng như bây giờ, chiều cao so với mặt nước biển còn muốn cao hơn?! Càng miễn bàn là này tính tình chuyển biến…
Sau khi đùa dai hắn, Tần Yến tuy rằng cóđôi lúc cảm thấy lương tâm cắn rứt sau đó có chút hối hận, nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ bằng sự hối hận như lúc này.
Diệp Tử Khuynh thấy mặt hắn chấn kinh, hừng lạnh một tiếng: “Nghĩ ra rồi? Như vậy…”
“Đẳng đẳng đẳng đẳng a! Không phải! Ách… Ta là nói…… Thực xin lỗi!!! Ngươi! Ngươi nghe ta giải thích!!”
“Giải thích cái gì? Ngươi đem mấy thứ kia quyên góp cho cô nhi viện?”
“…Không…”
“Kia còn có cái gì để thương lượng?”
“Ta… Ta lúc đó còn trẻ ngông cuồng, không biết xấu hổ… Ta, ta longaf tham không đáy…. Ta… ta… ta có thểđem tất cả trả cho ngươi! Đều trả lại cho ngươi! Ta là nói…..dựa theo trị giá bây giờ! Hoặc làđổi thành tiền mặt cững được!”
“Buồn cười, ta hiếm lạ gì tiền sao?”
“…Cho nên nói… Ngươi có tiền như vậy…. cúng đừng đểý mấy chuyện này….”
Thái độ Tần Yến giống như chọc giận Diệp Tử Khuynh, hắn im miệng, không cùng y cãi va, chỉ mạnh mẽ nắm lấy tóc y, đem hắn phanh một cái quăng mạnh lên giường.
END 24
Ps: tiền hí mà mất 2 chương =.=