Lục Cẩm Dương đến,
khiến cho tâm tình của Tần thị tốt hơn nhiều, ngay cả tinh thần cũng
vậy, trước mắt, nhìn thấy mọi việc đều rất vừa ý.
Du thị đứng trước cũng mỉm cười, Lý di nương, Triệu di nương, đều cung kính đứng ở phía sau Du thị.
Hà lão thái gia tổng cộng có bảy người con, trong đó Tần thị hạ sinh một
căp trai gái, con gái Tố Tâm, con trai chính là Hà Nhị gia, đều đã lớn
tuổi, bởi vậy Tần thị ra lệnh, ngoại trừ ngày lễ, tết quan trọng, thì
không cần đến thỉnh an mỗi ngày, cho nên mọi việc rất ổn định, coi như
là thanh tịnh.
Tần thị cũng tránh việc đối phó với nhóm di
nương để khiến trong lòng buồn bực, nên chỉ cần Hà Nhị gia đến thỉnh an
là tốt rồi, bởi vậy lúc này, ở đây không có nhiều người.
Du thị nói, "Nhìn xem, Đại tiểu thư của chúng ta tới rồi."
Hôm nay Lục Cẩm Dương vận xiêm y màu trắng nhạt, hoa văn thêu cảnh trời,
đầu đội ngọc phượng màu ngà, so với lúc trước, kiêu ngạo như thế nào,
thì bây giờ đã ổn trọng hơn rất nhiều, "Ngoại tổ mẫu mạnh khỏe."
Lục Cẩm Dương không nhanh không chậm, khí chất ôn hoà bắt đầu hành lễ, rồi hướng Du thị tính cả Hà Nhị gia cùng những thị thiếp khác vấn an, "Cữu
nương mạnh khỏe, các vị di nương mạnh khỏe."
Từ bé Lục Cẩm
Dương đã rất xinh đẹp, nhưng chỉ có vẻ bề ngoài, giống như bình hoa,
không thể đến gần, mà hiện giờ Lục Cẩm Dương vẫn như trước, nhưng là cả
trong lẫn ngoài, đều xinh đẹp.
Từ trước đến nay Lục Cẩm
Dương luôn xem thường những ai là thị thiếp, lần này lại vấn an nhóm các nàng, khiến cho các nàng cảm thấy thụ sủng nhược kinh ( được sủng ái mà lo sợ).
Nhóm di nương nhìn nhau mà trong lòng kinh hãi, dù
sao địa vị của Lục Cẩm Dương ở trong lòng Tần thị, các nàng hiểu rõ, nếu có thể thân cận cùng Đại tiểu thư, ở Hà phủ vị trí chắc chắn sẽ được
bảo đảm.
Ngược lại, tươi cười trên mặt Tần thị không giảm,
nháy mắt cười, hướng Lục Cẩm Dương xua tay, "Đều là người một nhà, ngoại tôn nữ, nhanh đến bên người ta."
Danh xưng Cố phu nhân nàng thật sự không quen gọi, mặc dù Cẩm Dương đã gả cho người khác, nhưng
nàng vẫn thích gọi Cẩm Dương là ngoại tôn nữ như trước, Tần thị đã xưng
hô như vậy, người khác tất nhiên cũng sẽ gọi theo.
Tần thị cố ý để nịt gối trên đùi lộ ra một góc.
Lý di nương rất biết phối hợp, liền kinh ngạc nói, "Lão phu nhân, trên đầu gối người đang mang thứ gì vậy?"
Lý di nương nguyên danh Lí Tố Nga, phụ thân là Tri Phủ huyện Giang nam,
đúng lúc Nhị gia phụng chỉ đi Giang Nam giám sát vụ mùa, nên hai người
mới có dịp quen biết, vừa gặp đã thương, bởi vậy mới có thể ủy thân làm
thiếp thất.
Là con gái út ở Lý gia, nên tính tình cũng có phần kiêu căng, ngoại trừ điều này, còn lại không có điểm gì xấu.
Lý di nương có hai người con, chính là tứ tiểu thư Thanh Nghiên và tam thiếu gia Nguyên Triệt.
Khóe miệng Tần thị cong lên, trên mặt đều là cao hứng cùng vừa lòng, " Nịt
gối này là Cẩm Dương ngày hôm qua tặng cho ta, đầu gối của ta không tốt, mang theo sẽ có ích."
Theo bản năng, ánh mắt Lý di nương
xoay chuyển, trong lòng đã có tính toán, " tay nghề của đại tiểu thư
thật điêu luyện, nếu Thanh Nghiên cũng có thể hiểu chuyện như vậy thì
tốt."
Tuy rằng Hà gia chú trọng đích thứ, nhưng đối đãi với
đứa nhỏ trong nhà quả thực không tồi, giáo dưỡng cho con vợ kế cũng
không có nửa điểm qua loa, tính tình của Thanh Nghiên xem như thông
minh, hoạt bát. Thường đem lại niềm vui cho Tần thị.
Tần thị liếc Lý di nương một cái, " Không phải bị ngươi chiều hư sao, ngày mai nên tìm Hồng sư phụ chỉ dạy cho nàng."
Triệu di nương che mặt cười yếu ớt, "Vẫn là Thanh Hân của ta tốt nhất, cả
ngày đều tự nói với bản thân phải học hành chăm chỉ, không thể phụ sư
yêu thương của ngoại tổ mẫu."
Triệu di nương cũng không khá
hơn Lý di nương, nhập phủ nhiều năm, chỉ có duy nhất hai nữ nhi, chính
là nhị tiểu thư Thanh Liễu và tam tiểu thư Thanh Hân.
Bất quá nhị tiểu thư bạc mệnh, khi bảy tuổi liền bất cẩn rơi xuống nước mà chết.
Người nào lại không biết, Triệu di nương đem toàn bộ tâm tư đặt hết trên
người nữ nhi này, mong về sau Tam tiểu thư sẽ có tiền đồ rộng mở!
Lý di nương mếu máo.
"Được rồi, chúng ta đã thỉnh an xong, thì quay trở về đi, đừng quấy rầy yên tĩnh của mẫu thân."
Du thị nghiêm mặt nói.
So với đại thần trong triều, Hà nhị gia xem như giữ mình trong sạch ,trừ
bỏ Lý di nương cùng Triệu di nương cũng không có nữ nhân khác ở ngoài.
Đại thiếu gia Nguyên Phụng, Nhị thiếu gia Nguyên Tế, tứ thiếu gia Nguyên Hoằng, Đại tiểu thư Thanh Kì, đều là con của Du thị.
"Vâng, lão phu nhân, thần thiếp xin phép cáo lui ."
Mặc cho Triệu thị cùng Lý thị có cố gắng như thế nào, thì địa vị của Du thị đều không thể lay động, chỉ cần không quá phận, Tần thị đều mắt nhắm
mắt mở cho qua.
"Cẩm Dương, ngươi cùng ngoại tổ mẫu nói chuyện, khố phòng mới có thêm sổ sách, cữu nương đi trước xử lý."
Lục Cẩm Dương cảm kích gật gật đầu, Du thị đối với nàng giống như ruột thịt thật sự.
Tần thị vô cùng thân thiết lôi kéo tay Lục Cẩm Dương, "Đêm qua ngủ có thoải mái không?"
"Ngủ thật sự ngon."
"Ngoại tổ mẫu, hôm nay Cẩm Dương đến là có chuyện muốn thương lượng cùng người."
"Là chuyện gì, ngươi cứ nói, ngoại tổ mẫu có thể giúp, nhất định sẽ giúp
ngươi." Tần thị suy nghĩ một lúc, rồi lại tức giận nói, " Hay là tiểu tử Cố gia khi dễ ngươi?"
Thời điểm nàng nghe tin Cố Du Hiên cưới Lục Uyển Nhi vào cửa đã rất tức giận, huống chi là ngoại tôn nữ của nàng!
"Không có, ngoại tổ mẫu." Lục cẩm dương làm nũng nói, trong lòng cũng là từng dòng nước ấm chảy qua.
"Vậy ngươi có chuyện gì?" Tần thị nhíu mày, vẻ mặt Lục Cẩm Dương tự nhiên, không giống đang giấu diếm nàng.
"Cẩm Dương muốn mượn ngoại tổ mẫu một người." Lục Cẩm Dương dừng một chút,
giải thích, "Nương để lại cho ta nhiều cửa hàng, nhưng Cẩm Dương bối rối không biết xử lý như thế nào, thời điểm ta gả đến Cố gia, là Cố lão phu nhân thay ta xử lý, nhưng đây là nương để lại cho ta, Cẩm Dương không
muốn người khác nhúng tay vào, bởi vậy mới muốn mượn lão quản gia bên
người ngoại tổ mẫu để học hỏi kinh nghiệm, để hắn chỉ giáo cho Cẩm
Dương."
Biểu tình Lục Cẩm Dương mất mác, kiếp trước nàng
thật sự vô dụng, lại đem những gì mẫu thân để lại giao cho người khác,
bản thân không chịu trông nom quản lý.
Hiện tại cần phải học hỏi kỹ càng, cửa hàng Hà thị để lại cho nàng, còn có đồ cưới, tuyệt đối không thể để rơi vào tay kẻ khác một lần nữa, không để cho Lục Uyển Nhi cùng Cố gia cứ chiếm tiện nghi mãi như vậy.
"Thì ra là
chuyện này." Tần thị gật đầu, "Ban đầu ngoại tổ mẫu cũng lo lắng, sợ
ngươi bất mãn liền hoãn lại, chờ sau khi mọi chuyện qua hết sẽ cùng
ngươi bàn bạc, cuối cùng đã tới lúc."
"Cẩm Dương, ngươi là
nữ nhi của Hà phủ, cần gì phải cố gắng như vậy! Nếu ngươi tin tưởng
ngoại tổ mẫu, ta sẽ chọn ra vài người giúp ngươi trông coi."
"Cẩm Dương tất nhiên là tin tưởng ngoại tổ mẫu, nhưng ngoại tổ mẫu đã từng
nói, không ai có thể giúp Cẩm Dương cả đời, có một số việc phải tự tay
mình làm.”
"Hơn nữa, Cẩm Dương cũng muốn tự mình trông nom."
Tần thị ý vị thâm trường nhìn Lục Cẩm Dương, " Cẩm Dương thật sự đã trưởng
thành, đây chính là tâm tư cần có của một người chủ mẫu, đáng tiếc ngươi lập gia đình quá sớm, việc quản lý sự vụ, tổ mẫu còn chưa chỉ giáo
ngươi."
"Không cần lo lắng, ngày mai ngoại tổ mẫu sẽ kêu vài quản gia đắc lực tới cửa hàng giúp đỡ, bảo quản cho ngươi hài lòng."
Đời trước của Hà gia, tổ tông đều là kinh thương( buôn bán), Hà Nhị gia có
tên trong bảng vàng nên mới vào triều làm quan, các dòng họ còn lại, đều vẫn kinh thương như trước, sản nghiệp của Hà gia xem như là nhất nhì
trong kinh thành.
". . . . . . Chỉ là tự nàng đi có thể hay không bị người khác đàm tiếu.”