Tại khu nhà cổ nhà họ Tân.
Tân Mộ Ngôn sau khi cùng ông cụ nhà họ Tân ăn cơm xong, liền chơi cùng ông mấy ván cờ.
“Từ trước tới nay con luôn là một người lý trí và bình tĩnh, tại sao.
lần này lại bị ảnh hưởng bởi tính cách của Nam Phong như vậy?”
Chơi xong mấy ván cờ, ông cụ nhà họ Tân vừa vuốt râu vừa nhẹ giọng hỏi ‘Tân Mộ Ngôn khẽ nhếch môi cười: “Đối với chuyện tình cảm, trước nay thằng bé vẫn tìm cảnh lảng tránh nếu có thể”
“Cô ấy theo đuổi nó 3, 4 năm, vậy mà nó vẫn không có bất cứ phản ứng gì. Hiện tại chắc chắn phải rất vất vả mới quyết định được”
“Con là chú của nó, có thể làm gì đây?”
“Chỉ như vậy thôi sao?”
Ông cụ cười cười: “Con gạt được người khác, nhưng không gạt được bố đâu”
Ông khẽ thở dài: “Bố đã cho người điều tra. Cô gái này đêm qua đã gặp một số chuyện không hay. Nam Phong cưới cô ta, kỳ thật là muốn cho cô ta có chỗ dựa sau này phải không?”
“Nghề nghiệp của cô ấy,sự yêu thích và đánh giá của người xem rất quan trọng”
“Tuy rằng hiện tại tin tức về cô ta trên mạng chỉ có rất ít người biết, nhưng ngộ nhố từ nơi nào đó để lộ ra, chắc chắn sẽ là một đả kích trí mạng với cô ta”
“Cứ cho là mấy năm nay cô ta đóng phim kiếm được chút tiền, nhưng thực sự có rất nhiều chuyện dù có tiền cũng không xử lý được”
Tân Mộ Ngôn bất đắc dĩ mà cười: “Thật là không thể gạt được bố bất cứ điều gì”
Lạc Hân không quyền không thế, cho dù cô có tiền đi chăng nữa nhưng có rất nhiều thời điểm, tiền không thể thay thế mọi thứ.
Nếu tin tức tối hôm qua cô chịu nhục nhã bị truyền ra, không chỉ với bản thân cô mà còn với cả sự nghiệp sau này của cô đều có thể bị huỷ diệt.
Nhưng nếu cô trở thành người nhà họ Tân, như vậy mọi chuyện đều sẽ không còn đáng ngại nữa.
Nhà họ Tân là gia tộc quyền quý nhất thành phố Dung Hưng, chính là bầu trời của Dung Hưng.
Sau khi cô gả cho Tân Nam Phong, mặc kệ là ai, nếu muốn đưa tin tức xấu về Lạc Hân, đều phải thương lượng và suy xét thật kỹ, rốt cuộc có thể đắc tội với nhà họ Tân hay không.
Đây cũng là việc mà Tân Mộ Ngôn không thể ngăn cản Tân Nam Phong, thậm chí còn ủng hộ anh ta Chỉ là toàn bộ chuyện này, Tân Mộ Ngôn không ngờ tới bố anh sẽ có thể lập tức đoán được ra được mục đích thực sự của bọn họ.
Quả nhiên, gừng càng già càng cay.
Ông cụ cười tủm tỉm vuốt râu: “Vậy con định khi nào mới công khai mối quan hệ với con dâu của bố đây?”
“Bố thấy thời gian gần đây con dâu bố cũng rất nổi tiếng trên mạng”
“Chờ thêm một thời gian nữa”
Trên môi Tân Mộ Ngôn nở một nụ cười hạnh phúc: “Cô ấy không thích công khai, tạm thời không cần công khai”
“Hơn nữa, cô ấy cũng không có nhược điểm gì để người ta nắm được”
“Cô ấy không có phiền não như Lạc Hân, cho nên nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Không mang danh người phụ nữ của con, cô ấy sẽ thêm tự do một chút”
Ông cụ nhà họ Tân bất đắc dĩ mà lắc đầu: “Hai người mới kết hôn không được bao lâu mà con đã chiều cô ấy như vậy, sau này chẳng phải cô ấy sẽ được con ưu ái bằng trời sao?”
“Chỉ cần cô ấy muốn, có coi cô ấy như trời con cũng làm được”
Ông cụ nhà họ Tân: ”…”
Ông ấy thua rồi.
“Đương nhiên nếu như anh không về được..”
“Anh sẽ về ngay!”
Anh nhẹ nhàng nói ra bốn chữ, sau đó nói thêm mấy câu chiều chuộng: “Ở nhà ngoan ngoãn chờ anh”
Nói xong, anh ngắt điện thoại.