Trên Trời Rớt Xuống Ba Báu Vật: Hai Bảo Bảo Và Một Lão Công

Chương 25: Chương 25: Mặt ngoài tỏ ra tốt đẹp, sau lưng lừa gạt trẻ em




Tô Ánh Nguyệt lại một lần nữa suýt phun hết nước cam trong miệng ra ngoài.

Cô thấp giọng hỏi: “Đó là bạn gái trên mạng của Tần Tinh Thiên sao?”

Biết tin Tân Tinh Thiên định gặp bạn gái trên mạng đã đủ khiến cô khiếp sợ rồi, càng làm cho cô khiếp sợ hơn là bạn gái trên mạng này… Lại là Tô Huyền Anh?

“Đừng lên tiếng, xem kịch đi” Đôi mắt bình tĩnh của Tần Tinh Vân liếc xuống, bàn tay nhỏ nhắn đặt trên điện thoại di động nhanh chóng gửi tin nhắn.

Bên này, Tô Huyền Anh ngồi xuống vị trí đã hẹn trước, lấy ra chiếc gương nhỏ, vừa chỉnh sửa lớp trang điểm trên mặt mình vừa gọi điện thoại khoe khoang với bạn thân.

“Ừm, tớ đã đến rồi, anh Trần nói anh ấy sẽ đến ngay.”

“Ai bảo tớ có mị lực vô biên cơ chứ? Chúng tôi chỉ mới nói chuyện với nhau được hai ngày, vẫn chưa gặp mặt mà buổi sáng hôm nay người ta đã tặng cho tớ một chiếc nhẫn kim cương mười carat.”

“Đó là chuyện dĩ nhiên, anh Trần nói với tớ rằng sau khi chúng tớ gặp nhau vào buổi tối ngày hôm nay, anh ấy sẽ cho tớ xuất hiện trên các trang tin tức, biến tớ trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất ở thành phố Dung Hưng này!”

“Chắc chắn sẽ mời cậu ăn bữa cơm, cậu yên tâm, số tiền mà anh Trần sở hữu có thể sánh với một quốc gia đó.” Có lẽ là bởi vì rất đắc ý nên giọng nói của Tô Huyền Anh rất lớn, gần như toàn bộ mọi người trong quán cà phê đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Tô Ánh Nguyệt dùng quyển menu che khuất mặt mình, len lén liếc Tần Tinh Vân ngồi bên cạnh mình một cái: “Hai đứa đang bày trò gì vậy?” Cái gì mà anh Trần? Cái gì mà chiếc nhẫn kim cương mười carat? Anh Trần trong lời khoe khoang của Tô Huyền Anh rằng đã tặng cho cô ta một chiếc nhẫn kim cương mười carat… Là Tần Tinh Thiên sao? “Mẹ, cứ chờ xem kịch hay là được” Tần Tinh Vân cười híp mắt, bưng lên ly nước trái cây, nhấp một ngụm.

Không bao lâu sau, Tần Tinh Thiên mặc bộ Tây trang màu đen đẩy cửa bước vào quán cà phê.

Hôm nay trông cậu nhóc cực kỳ bảnh bao trong bộ âu phục nhỏ và đôi giày da cỡ bé.

Cậu nhóc nện bước nhỏ bằng đôi chân ngắn ngủn đi đến bên cạnh Tô Huyền Anh, dùng giọng nói non nớt bập bẹ mở miệng: “Chị gái ơi, chị là Tình Yêu Như Bọt Biển ạ?”

Cúp điện thoại, Tô Huyền Anh lạnh lùng liếc nhìn đứa bé còn chưa cao bằng một nửa người mình:“Nhóc là ai?”

“Em là anh Trần này.” Tần Tinh Thiên chớp mắt, nở một nụ cười ngọt ngào, tiếp tục dùng giọng nói non nớt nói: “Chị đã nói là sẽ không chê em dù tuổi tác của em nhỏ hơn chị mà.” Tô Huyền Anh nhíu mày, khinh miệt đánh giá Tân Tinh Thiên đứng trước mặt từ trên xuống dưới: “Không rảnh chơi với lũ nít ranh, ra chỗ khác chơi đi! Anh Trần trước đó nói chuyện với cô ta vô cùng chững chạc và ổn trọng, sao có thể là đứa nít ranh trước mắt này? “Em thật sự là anh Trần mà!” Tần Tinh Thiên mím môi, lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn cùng lúc đó, điện thoại di động của Tô Huyền Anh rung lên.

Cậu nhóc đắc ý lắc lắc điện thoại: “Thật sự là em mà!”

Tô Huyền Anh:”…”

Anh Trần mà cô ta mong đợi được gặp… Lại là một đứa trẻ con chỉ mới lớn thế này sao? Cô ta bị một thằng nhóc con lừa gạt sao? Tô Huyền Anh vừa tức vừa xấu hổ: “Tuổi nhỏ học cái gì không học lại đi học cái trò kiếm bạn gái qua mạng!”

“Mới bé xíu như này đã biết lừa gạt người khác, sau khi lớn lên chắc chắn sẽ trở thành kẻ gây họa!”

“Tránh xa tôi ra!” Tô Huyền Anh vừa dứt lời, Tần Tinh Thiên lập tức méo miệng, đặt mông ngồi dưới đất, bắt đầu lên tiếng khóc rống: “Chị nói chuyện không giữ lời gì hết!”

“Em đã đã lấy trộm chiếc nhẫn kim cương mười carat mà bố chuẩn bị tặng mẹ để đưa cho chị!”

“Thế mà bây giờ chị lại không thừa nhận!” “Trước đó chị hứa hẹn với em trên mạng rằng sau khi nhận quà của em sẽ chăm sóc cho em cơ mà!”

“Em nhỏ thế này, không ngờ chị lại nói dối em!”

“Hu hu hu hu!” Tiếng khóc của Tần Tinh Thiên vang vọng khắp quán cà phê, khiến ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về phía bọn họ.

Có người tinh mắt nhận ra: “Không phải đây là đứa con gái Tô Huyền Anh của nhà họ Tô sao?”

“Không ngờ rằng mặt ngoài lúc nào cũng tỏ ra tốt đẹp lắm, sau lưng lại lừa gạt một đứa bé nhỏ như vậy, còn giật dây cậu bé trộm nhẫn kim cương của bố mẹ tặng cho mình!”

“Đúng là quá mất mặt!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.